“Nếu Hiên cũng đói bụng, mẫu hậu, vậy chúng ta trở về thôi!”
Hai mắt uy nghiêm quét mọi người một cái, tất cả mọi người cúi đầu, Hoàng thượng cũng đã lên tiếng, người như bọn họ không thể làm gì khác hơn là vội vàng chuẩn bị ra về.
Thấy mấy giai nhân quay đầu lại, lưu luyến nhìn Hiên Vương, hung hãn lườm nguýt mình, Lộ Nhi thở dài ——
Kết thù không quan trọng, có thể được Hiên Vương đặc biệt chiếu cố, ngay từ đầu nàng đã thành kẻ thủ của bọn họ!
Có điều nói đi cũng phải nói lại, bọn họ đều nói, nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân, nhưng trong Vương phủ chỉ có một Vương gia, nữ nhân cũng không ít, các nàng không làm khó nữ nhân, có thể làm khó ai chứ?
“Lộ Nhi, không cho nhìn các nàng. . . . . .”
Nhìn Lộ Nhi thẫn thờ thật lâu, Hiên Vương thật hoài nghi, nữ nhân này đã mang thai, có phải người như vậy dễ dàng suy nghĩ lung tung hay không?
Ở trước mặt của hắn luôn thất thần, làm hại hắn tưởng rằng mình không có chút mị lực nam nhân nào.
“Ha ha, Vương gia. . . . . A, Hiên, chàng đói bụng sao?”
Theo thói quen nàng còn gọi Hiên Vương là Vương gia, dù sao nàng cũng chỉ mới thay đổi cách gọi không lâu, trong khoảng thời gian ngắn, không quen miệng cũng là dễ hiểu.
“Sau này không cho gọi sai nữa. Lộ Nhi, để cho tỳ nữ rửa đi vào giúp ta rửa mặt, chúng ta nên ăn cái gì. . . . . .”
Hắn nhớ nàng vẫn luôn tham ăn, hơn nữa mấy ngày trước nàng còn nháo muốn tuyệt thực uy hiếp hắn, nhìn bộ dạng nàng gầy đến nỗi da bọc xương, Hiên Vương cũng biết gần đây nha đầu này không thể ăn ngon.
“Được. . . . . .”
Lộ Nhi vui vẻ đi ra ngoài, một lát sau tám nha đầu nối đuôi đi vào,Chuquản gia ở ngay phía sau——
Quản gia sao?
Đã làm nhiều năm như vậy, miệng tinh thông ánh mắt linh hoạt, vừa nghe thấy tin Hiên Vương đã tỉnh, ông đã sớm bảo các tỳ nữ chuẩn bị xong.
Hai mắt uy nghiêm quét mọi người một cái, tất cả mọi người cúi đầu, Hoàng thượng cũng đã lên tiếng, người như bọn họ không thể làm gì khác hơn là vội vàng chuẩn bị ra về.
Thấy mấy giai nhân quay đầu lại, lưu luyến nhìn Hiên Vương, hung hãn lườm nguýt mình, Lộ Nhi thở dài ——
Kết thù không quan trọng, có thể được Hiên Vương đặc biệt chiếu cố, ngay từ đầu nàng đã thành kẻ thủ của bọn họ!
Có điều nói đi cũng phải nói lại, bọn họ đều nói, nữ nhân tội gì làm khó nữ nhân, nhưng trong Vương phủ chỉ có một Vương gia, nữ nhân cũng không ít, các nàng không làm khó nữ nhân, có thể làm khó ai chứ?
“Lộ Nhi, không cho nhìn các nàng. . . . . .”
Nhìn Lộ Nhi thẫn thờ thật lâu, Hiên Vương thật hoài nghi, nữ nhân này đã mang thai, có phải người như vậy dễ dàng suy nghĩ lung tung hay không?
Ở trước mặt của hắn luôn thất thần, làm hại hắn tưởng rằng mình không có chút mị lực nam nhân nào.
“Ha ha, Vương gia. . . . . A, Hiên, chàng đói bụng sao?”
Theo thói quen nàng còn gọi Hiên Vương là Vương gia, dù sao nàng cũng chỉ mới thay đổi cách gọi không lâu, trong khoảng thời gian ngắn, không quen miệng cũng là dễ hiểu.
“Sau này không cho gọi sai nữa. Lộ Nhi, để cho tỳ nữ rửa đi vào giúp ta rửa mặt, chúng ta nên ăn cái gì. . . . . .”
Hắn nhớ nàng vẫn luôn tham ăn, hơn nữa mấy ngày trước nàng còn nháo muốn tuyệt thực uy hiếp hắn, nhìn bộ dạng nàng gầy đến nỗi da bọc xương, Hiên Vương cũng biết gần đây nha đầu này không thể ăn ngon.
“Được. . . . . .”
Lộ Nhi vui vẻ đi ra ngoài, một lát sau tám nha đầu nối đuôi đi vào,Chuquản gia ở ngay phía sau——
Quản gia sao?
Đã làm nhiều năm như vậy, miệng tinh thông ánh mắt linh hoạt, vừa nghe thấy tin Hiên Vương đã tỉnh, ông đã sớm bảo các tỳ nữ chuẩn bị xong.
/1138
|