“Lộ Nhi, lần này nhờ cô và Hiên Vương . . . . . .”
Nghĩ đến hi vọng có thể giải hết độc của Hoàng thượng, San San rất vui vẻ, Hoàng thượng đối với nàng tốt như vậy, nàng chỉ muốn cùng hắn bạc đầu giai lão!
“San San, lần này chúng ta ra ngoài cũng không phải chỉ vì mình Hoàng thượng, cô cũng biết hiện tại Hiên Vương cũng rất nguy hiểm, cho nên. . . . . .”
Nàng sẽ cố hết sức, mặc dù không phải là vì Hoàng thượng, mà chỉ vì Hiên Vương thôi nàng cũng sẽ hết sức.
“Lộ Nhi, cám ơn cô. . . . . .”
Chân thành tha thiết nắm lấy tay Lộ Nhi, Hoàng hậu cảm động nhìn nàng:
“Lộ Nhi, bất kể lần này có thể điều chế được giải dược hay không, ta cũng rất mệt mỏi rồi, Hoàng thượng muốn thoái vị, Lộ Nhi, cô phải giúp ta khuyên nhủ Hiên Vương a. . . . . .”
Thoái vị, có thật không? Lần đó nghe Hiên Vương nói qua, Lộ Nhi vẫn luôn bán tín bán nghi, không nghĩ tới Hoàng hậu cũng biết.
“San San, chuyện này. . . . . . Đây là chuyện triều đình, nữ nhân chúng ta tốt nhất không nên tham dự!”
Bọn họ nói hậu cung không thể tham chính, đó cũng không phải là một câu nói nhảm, nghe nói, rất lâu trước kia có một phi tử, bởi vì trước mặt Hoàng thượng nói thêm một lời mà bị loạn côn đánh chết.
Lộ Nhi vốn cũng không tin, nhưng quản gia tìm được sách sử ghi chép việc này, sau khi xem nàng vẫn nhớ rất lâu.
“Lộ Nhi, ta tin tưởng cô, hơn nữa cô cũng biết, đây không phải là tham gia vào chính sự, là Hoàng thượng thật sự. . . . . . . . . Hơn nữa, tiên hoàng vốn muốn truyền ngôi cho Hiên Vương. . . . . .”
Hoàng hậu không để ý mỉm cười, bàn về năng lực, thật ra Hoàng thượng có kém hlơn Hiên Vương một chút, đây cũng là sự thật a.
“San San, những lời này cô nói với tôi được nhưng ngàn vạn lần không nên nói lung tung. Chuyện của Hoàng thượng, nam nhân bọn họ sẽ tự quyết định, hơn nữa, hiện tại chuyện cấp bách bây giờ không phải là ai làm Hoàng thượng. . . . . .”
Lộ Nhi cuống quít ngăn lại, mặc dù nơi này là cung của San San, người ở đây chắc hẳn không có vấn đề gì, mình không nên có tâm hại người nhưng nên có tâm phòng người, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Nghĩ đến hi vọng có thể giải hết độc của Hoàng thượng, San San rất vui vẻ, Hoàng thượng đối với nàng tốt như vậy, nàng chỉ muốn cùng hắn bạc đầu giai lão!
“San San, lần này chúng ta ra ngoài cũng không phải chỉ vì mình Hoàng thượng, cô cũng biết hiện tại Hiên Vương cũng rất nguy hiểm, cho nên. . . . . .”
Nàng sẽ cố hết sức, mặc dù không phải là vì Hoàng thượng, mà chỉ vì Hiên Vương thôi nàng cũng sẽ hết sức.
“Lộ Nhi, cám ơn cô. . . . . .”
Chân thành tha thiết nắm lấy tay Lộ Nhi, Hoàng hậu cảm động nhìn nàng:
“Lộ Nhi, bất kể lần này có thể điều chế được giải dược hay không, ta cũng rất mệt mỏi rồi, Hoàng thượng muốn thoái vị, Lộ Nhi, cô phải giúp ta khuyên nhủ Hiên Vương a. . . . . .”
Thoái vị, có thật không? Lần đó nghe Hiên Vương nói qua, Lộ Nhi vẫn luôn bán tín bán nghi, không nghĩ tới Hoàng hậu cũng biết.
“San San, chuyện này. . . . . . Đây là chuyện triều đình, nữ nhân chúng ta tốt nhất không nên tham dự!”
Bọn họ nói hậu cung không thể tham chính, đó cũng không phải là một câu nói nhảm, nghe nói, rất lâu trước kia có một phi tử, bởi vì trước mặt Hoàng thượng nói thêm một lời mà bị loạn côn đánh chết.
Lộ Nhi vốn cũng không tin, nhưng quản gia tìm được sách sử ghi chép việc này, sau khi xem nàng vẫn nhớ rất lâu.
“Lộ Nhi, ta tin tưởng cô, hơn nữa cô cũng biết, đây không phải là tham gia vào chính sự, là Hoàng thượng thật sự. . . . . . . . . Hơn nữa, tiên hoàng vốn muốn truyền ngôi cho Hiên Vương. . . . . .”
Hoàng hậu không để ý mỉm cười, bàn về năng lực, thật ra Hoàng thượng có kém hlơn Hiên Vương một chút, đây cũng là sự thật a.
“San San, những lời này cô nói với tôi được nhưng ngàn vạn lần không nên nói lung tung. Chuyện của Hoàng thượng, nam nhân bọn họ sẽ tự quyết định, hơn nữa, hiện tại chuyện cấp bách bây giờ không phải là ai làm Hoàng thượng. . . . . .”
Lộ Nhi cuống quít ngăn lại, mặc dù nơi này là cung của San San, người ở đây chắc hẳn không có vấn đề gì, mình không nên có tâm hại người nhưng nên có tâm phòng người, cẩn thận một chút vẫn hơn.
/1138
|