Đại hội võ lâm, năm năm tổ chức một lần,là thời điểm để nhân sĩ giang hồ tụ hợp, giải quyết ân oán, kết bằng hữu, và điều quan trọng hơn nữa chính là tranh giành chiếc ghế minh chủ võ lâm.Đám người của tiểu Nguyệt đã sắp đến gần nơi tổ chức đại hội võ lâm, trên đường đi họ gặp thêm được rất nhiều cao thủ, không khí vô cùng náo nhiệt.
“oa, đây chính là giang hồ trong truyền thuyết a, thật náo nhiệt” Thiên Vy hí hửng vô cùng, trước đây toàn thấy trên tivi, bây giờ được tận mắt chứng kiến, đúng là cảm giác khác hẳn.
“đúng là rất náo nhiệt a, lần này chúng ta nhất định phải thừa cơ quậy cho đã, nếu không thật uổng công lặn lội đến đây” Ngọc Nhi cũng hưởng ứng theo.
Ai nấy đều có gương mặt hí hửng, duy chỉ có tiểu Nguyệt là chỉ cười nhẹ, ngoài ra không có bất kỳ phản ứng gì khác, người xưa nói thiên hạ rộng lớn, nếu là có duyên nhất định sẽ gặp lại, và quả thật đúng là như vậy, tại đại hội võ lâm lần này họ đã gặp lại một người nữa.
“Ôn tướng quân chúng ta lại gặp nhau rồi” một giọng nói vô cùng quen thuộc từ đằng sau họ vang lên.
“vương gia, đã lâu không gặp” Thuận Minh cũng theo lễ phép chắp tay chào, người đến không ai khác chính là Liên Thành, tứ vương gia của Lãnh Ngạo Quốc này, lần này phụng mệnh hoàng đế thay mặt triều đình đến đây tham dự đại hội võ lâm, nói là tham dự thật ra mục đích thật sự là giám sát, vì tránh cho võ lâm có cơ hội tạo phản, chuyện này chỉ cần kẻ có đầu óc đếu có thể nhìn ra.
“Giang cô nương chúng ta đúng là có duyên, thiên hạ rộng lớn, thật không ngờ trong biển người bao la, chúng ta lại có cơ hội gặp lại” Liên Thành vừa nhìn thấy Ngọc Nhi đã vui mừng ra mặt, ở đây ai cũng nhìn ra được hắn là có ý với Ngọc Nhi.
“không dám, thảo dân chẳng qua chỉ là bình dân bá tánh, làm sao có thể quen biết vương gia” Ngọc Nhi trong lòng mắng thầm, tối vô tình đế vương gia, người trong hoàng thất không ai tốt hết.
“ách” thái độ của Ngọc Nhi làm cho Liên Thành hơi ngượng ngùng, cứ nghĩ sẽ từ từ tìm cách tiếp cận giai nhân, nhưng xem ra bắt đầu không được tốt lắm rồi.
“vương gia hình như ngài cũng đến đại hội võ lâm, chi bằng chúng ta cùng lên đường, dù sao cũng là chỗ quen biết, không biết ngài có ngại không” tiểu Nguyệt giọng nói nhẹ nhàng, nhưng Thừa ân và Ngọc Nhi đếu nhìn ra được tiểu Nguyệt nhất định là có mưu mô gì đó, xem ra là muốn tìm thêm một người trợ giúp rồi.
”đương nhiên là được, tại hạ cầu còn không kịp nữa là” Liên Thành vui mừng khôn xiết, như vậy chẳng phải hắn sẽ có cơ hội tiếp cận giai nhân hay sao.
Thừa Ân và Ngọc Nhi cười cười, tên này mắc bẫy rồi mà không hay, cả hai cùng trao đổi bằng ánh mắt.Thừa Ân: ‘xem ra lần này nam nhân kia chết chắc rồi’, Ngọc Nhi: ‘ai bảo hắn động ai không động dám động vào nam nhân của tiểu Nguyệt nhà ta làm gì, đáng đời’ , Thừa Ân: ‘đã nghĩ ra muốn đối phó với hắn thế nào chưa’ , Ngọc Nhi: ‘đương nhiên là cho hắn chết không toàn thây rồi’ , Thừa Ân: ‘ tại sao không giữ hắn lại từ từ hành hạ’ , Ngọc Nhi: ‘không rãnh, cũng không có thời gian, cho nên giải quyết nhanh gọn, hơn nữa tên khốn đó cũng là cha của Đông Phương Tuấn, nên cho hắn chút mặt mũi chứ’ , Thừa Ân: ‘ờ, vậy cũng được’.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi tiểu Nguyệt, Thừa Ân, Ngọc Nhi và Thiên Vy thông qua việc lén lút điều tra, và tất nhiên không thể thiếu sự trợ giúp của đám người phán quan nơi địa phủ và cộng thêm một số quen biết của gia tộc Linh thị mà có được manh mối, từ đó liên kết các sự việc lại và đã phát hiện ra một bí mật , bí mật của sự thật 20 năm trước.
20 năm trước, phụ thân của Đông Phương Tuấn và phụ thân của Lưu Phương cùng phụ thân của Dương Tử Phong vốn là bằng hữu thân thiết, nhưng sau khi phụ thân của Dương Tử Phong cưới Tạ Huệ Mẫn, cũng tức là mẫu thân Dương Tử Phong thì tình cảm của phụ thân Dương Tử Phong và phụ thân Đông Phương Tuấn bắt đầu rạng nứt, nguyên lai phụ thân Đông Phương Tuấn và Tạ Huệ Mẫn vốn lưỡng tình tương duyệt, cứ nghĩ sẽ được ở bên nhau, nào ngờ phụ thân Tạ Huệ Mẫn vì tham phú quý đã đem con gái mình gả cho nhà họ Dương, do lúc này phụ thân của Đông Phương Tuấn vẫn chưa có địa vị gì, chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, nên phụ thân của Tạ Huệ Mẫn đã phản đối hai người, lúc đầu phụ thân Lưu Phương biết được chuyện này, vốn định giúp hai người họ bỏ trốn, nhưng khi phụ thân của Tạ Huệ Mẫn chạy đến nhà cầu xin, khóc lóc kể lể, bảo rằng nếu không có hôn sự này, thì không thể nào mượn được sự giúp đỡ của Dương lão gia (cũng tức là ông nội của Dương Tử Phong), đến lúc đó nhà họ Tạ nhất định sẽ tán gia bại sản, ông còn lôi cả việc trước đây mình từng giúp đỡ cho Lưu gia ra để cầu xin phụ thân Lưu Phương, còn dọa nếu phụ thân Lưu Phương giúp hai người họ bỏ trốn thì sẽ tự sát, bức tử ân công của nhà mình, để xem phụ thân Lưu Phương sau khi chết làm thế nào đối mặt với cha mình, cho nên phụ thân Lưu Phương đành mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện này, kết quả Tạ Huệ Mẫn đã được gả cho phụ thân của Dương Tử Phong.Phụ thân của Đông Phương Tuấn cũng bỏ đi từ ngày đó.
Từ đầu đến cuối chuyện tình cảm giữa Tạ Huệ Mẫn và phụ thân Đông Phương Tuấn, phụ thân của Dương Tử Phong đều không hề hay biết, sau khi Tạ Huệ Mẫn sinh hạ Dương Tử Phong, phụ thân Đông Phương Tuấn đã quay lại, nói với Tạ Huệ Mẫn rằng mọi chuyện này đều do phụ thân của Dương Tử Phong bày ra, do phụ thân của Dương Tử Phong thầm thương Tạ Huệ Mẫn từ lâu, nhưng người mà Tạ Huệ Mẫn yêu lại là mình, nên phụ thân Dương Tử Phong mới nghĩ ra việc trợ giúp cứu vớt gia sản Tạ gia ép cha nàng gả nàng cho hắn, sau đó phụ thân Đông Phương Tuấn còn giết chết phụ mẫu của Lưu Phương giá họa cho phụ thân Dương Tử Phong, mục đích là trả thù việc năm đó phụ thân Lưu Phương không chịu giúp mình, và người ra tay chính là hai vị sư phụ của Ngọc Nhi, do họ bị lừa, cho rằng phụ thân Lưu Phương là kẻ ham phú quý bán đứng bạn bè, cho nên nhất thời bị phụ thân Đông Phương Tuấn mua chuộc mà giết người giúp hắn. Kết quả đã gây ra mối thù của ngày hôm nay giữa Lưu Phương và Dương Tử Phong. Tạ Huệ Mẫn thì hoàn toàn tin tưởng lời nói của phụ thân Đông Phương Tuấn nên đã lén hạ dược vào trà của phụ thân của Dương Tử Phong để có thể cùng phụ thân Đông Phương Tuấn bỏ trốn, nhưng bà không hề biết rằng sau đó phụ thân Đông Phương Tuấn đã quay lại giết phụ thân Dương Tử Phong, vốn hắn cũng định ra tay trừ khử cả Dương Tử Phong, nhưng lúc đó cũng may có sư phụ Dương Tử Phong và Mạc tiên sinh đến kịp nên hắn vẫn chưa có cơ hội ra tay, sau khi Tạ Huệ Mẫn bỏ đi đã thành thân với phụ thân của Đông Phương Tuấn và đã sinh ra hắn, nếu tính ra thì Dương Tử Phong và Đông Phương Tuấn chính là huynh đệ ruột cùng mẹ khác cha.
Sự thật này thật là làm cho đám người tiểu Nguyệt sửng sốt, thật không ngờ tất cả mọi chuyện này đều là do một nữ nhân mà ra, thật đúng là ‘hồng nhan họa thủy mà’.
Đương nhiên những chuyện này họ vẫn chưa nói cho ai biết, vì họ đều đã có kế hoạch cho tất cả mọi chuyện, nên phải đợi đến khi đại hội võ lâm bắt đầu, họ sẽ ở trước mặt mọi người trên giang hồ, công bố tội ác của cái kẻ tự xưng là chính phái, kẻ dùng thủ đoạn ngồi được cái ghế minh chủ mấy chục năm nay kia, cho hắn thân bại danh liệt.
Với sự gia nhập của Liên Thành, đoàn người đã nhanh chóng lên đường, do Liên Thành là do tiểu Nguyệt mời, nên mọi người không ai dám có ý kiến, trải qua hai ngày đi đường cuối củng họ đã đến được nên diễn ra đại hội võ lâm.
“oa, đây chính là giang hồ trong truyền thuyết a, thật náo nhiệt” Thiên Vy hí hửng vô cùng, trước đây toàn thấy trên tivi, bây giờ được tận mắt chứng kiến, đúng là cảm giác khác hẳn.
“đúng là rất náo nhiệt a, lần này chúng ta nhất định phải thừa cơ quậy cho đã, nếu không thật uổng công lặn lội đến đây” Ngọc Nhi cũng hưởng ứng theo.
Ai nấy đều có gương mặt hí hửng, duy chỉ có tiểu Nguyệt là chỉ cười nhẹ, ngoài ra không có bất kỳ phản ứng gì khác, người xưa nói thiên hạ rộng lớn, nếu là có duyên nhất định sẽ gặp lại, và quả thật đúng là như vậy, tại đại hội võ lâm lần này họ đã gặp lại một người nữa.
“Ôn tướng quân chúng ta lại gặp nhau rồi” một giọng nói vô cùng quen thuộc từ đằng sau họ vang lên.
“vương gia, đã lâu không gặp” Thuận Minh cũng theo lễ phép chắp tay chào, người đến không ai khác chính là Liên Thành, tứ vương gia của Lãnh Ngạo Quốc này, lần này phụng mệnh hoàng đế thay mặt triều đình đến đây tham dự đại hội võ lâm, nói là tham dự thật ra mục đích thật sự là giám sát, vì tránh cho võ lâm có cơ hội tạo phản, chuyện này chỉ cần kẻ có đầu óc đếu có thể nhìn ra.
“Giang cô nương chúng ta đúng là có duyên, thiên hạ rộng lớn, thật không ngờ trong biển người bao la, chúng ta lại có cơ hội gặp lại” Liên Thành vừa nhìn thấy Ngọc Nhi đã vui mừng ra mặt, ở đây ai cũng nhìn ra được hắn là có ý với Ngọc Nhi.
“không dám, thảo dân chẳng qua chỉ là bình dân bá tánh, làm sao có thể quen biết vương gia” Ngọc Nhi trong lòng mắng thầm, tối vô tình đế vương gia, người trong hoàng thất không ai tốt hết.
“ách” thái độ của Ngọc Nhi làm cho Liên Thành hơi ngượng ngùng, cứ nghĩ sẽ từ từ tìm cách tiếp cận giai nhân, nhưng xem ra bắt đầu không được tốt lắm rồi.
“vương gia hình như ngài cũng đến đại hội võ lâm, chi bằng chúng ta cùng lên đường, dù sao cũng là chỗ quen biết, không biết ngài có ngại không” tiểu Nguyệt giọng nói nhẹ nhàng, nhưng Thừa ân và Ngọc Nhi đếu nhìn ra được tiểu Nguyệt nhất định là có mưu mô gì đó, xem ra là muốn tìm thêm một người trợ giúp rồi.
”đương nhiên là được, tại hạ cầu còn không kịp nữa là” Liên Thành vui mừng khôn xiết, như vậy chẳng phải hắn sẽ có cơ hội tiếp cận giai nhân hay sao.
Thừa Ân và Ngọc Nhi cười cười, tên này mắc bẫy rồi mà không hay, cả hai cùng trao đổi bằng ánh mắt.Thừa Ân: ‘xem ra lần này nam nhân kia chết chắc rồi’, Ngọc Nhi: ‘ai bảo hắn động ai không động dám động vào nam nhân của tiểu Nguyệt nhà ta làm gì, đáng đời’ , Thừa Ân: ‘đã nghĩ ra muốn đối phó với hắn thế nào chưa’ , Ngọc Nhi: ‘đương nhiên là cho hắn chết không toàn thây rồi’ , Thừa Ân: ‘ tại sao không giữ hắn lại từ từ hành hạ’ , Ngọc Nhi: ‘không rãnh, cũng không có thời gian, cho nên giải quyết nhanh gọn, hơn nữa tên khốn đó cũng là cha của Đông Phương Tuấn, nên cho hắn chút mặt mũi chứ’ , Thừa Ân: ‘ờ, vậy cũng được’.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi tiểu Nguyệt, Thừa Ân, Ngọc Nhi và Thiên Vy thông qua việc lén lút điều tra, và tất nhiên không thể thiếu sự trợ giúp của đám người phán quan nơi địa phủ và cộng thêm một số quen biết của gia tộc Linh thị mà có được manh mối, từ đó liên kết các sự việc lại và đã phát hiện ra một bí mật , bí mật của sự thật 20 năm trước.
20 năm trước, phụ thân của Đông Phương Tuấn và phụ thân của Lưu Phương cùng phụ thân của Dương Tử Phong vốn là bằng hữu thân thiết, nhưng sau khi phụ thân của Dương Tử Phong cưới Tạ Huệ Mẫn, cũng tức là mẫu thân Dương Tử Phong thì tình cảm của phụ thân Dương Tử Phong và phụ thân Đông Phương Tuấn bắt đầu rạng nứt, nguyên lai phụ thân Đông Phương Tuấn và Tạ Huệ Mẫn vốn lưỡng tình tương duyệt, cứ nghĩ sẽ được ở bên nhau, nào ngờ phụ thân Tạ Huệ Mẫn vì tham phú quý đã đem con gái mình gả cho nhà họ Dương, do lúc này phụ thân của Đông Phương Tuấn vẫn chưa có địa vị gì, chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, nên phụ thân của Tạ Huệ Mẫn đã phản đối hai người, lúc đầu phụ thân Lưu Phương biết được chuyện này, vốn định giúp hai người họ bỏ trốn, nhưng khi phụ thân của Tạ Huệ Mẫn chạy đến nhà cầu xin, khóc lóc kể lể, bảo rằng nếu không có hôn sự này, thì không thể nào mượn được sự giúp đỡ của Dương lão gia (cũng tức là ông nội của Dương Tử Phong), đến lúc đó nhà họ Tạ nhất định sẽ tán gia bại sản, ông còn lôi cả việc trước đây mình từng giúp đỡ cho Lưu gia ra để cầu xin phụ thân Lưu Phương, còn dọa nếu phụ thân Lưu Phương giúp hai người họ bỏ trốn thì sẽ tự sát, bức tử ân công của nhà mình, để xem phụ thân Lưu Phương sau khi chết làm thế nào đối mặt với cha mình, cho nên phụ thân Lưu Phương đành mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện này, kết quả Tạ Huệ Mẫn đã được gả cho phụ thân của Dương Tử Phong.Phụ thân của Đông Phương Tuấn cũng bỏ đi từ ngày đó.
Từ đầu đến cuối chuyện tình cảm giữa Tạ Huệ Mẫn và phụ thân Đông Phương Tuấn, phụ thân của Dương Tử Phong đều không hề hay biết, sau khi Tạ Huệ Mẫn sinh hạ Dương Tử Phong, phụ thân Đông Phương Tuấn đã quay lại, nói với Tạ Huệ Mẫn rằng mọi chuyện này đều do phụ thân của Dương Tử Phong bày ra, do phụ thân của Dương Tử Phong thầm thương Tạ Huệ Mẫn từ lâu, nhưng người mà Tạ Huệ Mẫn yêu lại là mình, nên phụ thân Dương Tử Phong mới nghĩ ra việc trợ giúp cứu vớt gia sản Tạ gia ép cha nàng gả nàng cho hắn, sau đó phụ thân Đông Phương Tuấn còn giết chết phụ mẫu của Lưu Phương giá họa cho phụ thân Dương Tử Phong, mục đích là trả thù việc năm đó phụ thân Lưu Phương không chịu giúp mình, và người ra tay chính là hai vị sư phụ của Ngọc Nhi, do họ bị lừa, cho rằng phụ thân Lưu Phương là kẻ ham phú quý bán đứng bạn bè, cho nên nhất thời bị phụ thân Đông Phương Tuấn mua chuộc mà giết người giúp hắn. Kết quả đã gây ra mối thù của ngày hôm nay giữa Lưu Phương và Dương Tử Phong. Tạ Huệ Mẫn thì hoàn toàn tin tưởng lời nói của phụ thân Đông Phương Tuấn nên đã lén hạ dược vào trà của phụ thân của Dương Tử Phong để có thể cùng phụ thân Đông Phương Tuấn bỏ trốn, nhưng bà không hề biết rằng sau đó phụ thân Đông Phương Tuấn đã quay lại giết phụ thân Dương Tử Phong, vốn hắn cũng định ra tay trừ khử cả Dương Tử Phong, nhưng lúc đó cũng may có sư phụ Dương Tử Phong và Mạc tiên sinh đến kịp nên hắn vẫn chưa có cơ hội ra tay, sau khi Tạ Huệ Mẫn bỏ đi đã thành thân với phụ thân của Đông Phương Tuấn và đã sinh ra hắn, nếu tính ra thì Dương Tử Phong và Đông Phương Tuấn chính là huynh đệ ruột cùng mẹ khác cha.
Sự thật này thật là làm cho đám người tiểu Nguyệt sửng sốt, thật không ngờ tất cả mọi chuyện này đều là do một nữ nhân mà ra, thật đúng là ‘hồng nhan họa thủy mà’.
Đương nhiên những chuyện này họ vẫn chưa nói cho ai biết, vì họ đều đã có kế hoạch cho tất cả mọi chuyện, nên phải đợi đến khi đại hội võ lâm bắt đầu, họ sẽ ở trước mặt mọi người trên giang hồ, công bố tội ác của cái kẻ tự xưng là chính phái, kẻ dùng thủ đoạn ngồi được cái ghế minh chủ mấy chục năm nay kia, cho hắn thân bại danh liệt.
Với sự gia nhập của Liên Thành, đoàn người đã nhanh chóng lên đường, do Liên Thành là do tiểu Nguyệt mời, nên mọi người không ai dám có ý kiến, trải qua hai ngày đi đường cuối củng họ đã đến được nên diễn ra đại hội võ lâm.
/43
|