“sư tẩu, tẩu lại ghẹo muội rồi, muội còn nhỏ mà, chưa muốn thành thân đâu” Linh nhi ngượng đỏ mặt.
“ai nói a, ta thấy muội đã đủ tuổi thành thân rồi, Tử Phong chúng ta nhanh chóng giúp Linh nhi tìm một người thích hợp đi, chàng nói có được không a” ngượng rồi, Linh nhi a, xin lỗi nhưng ta không còn cách nào a, vì hạnh phúc sau này của muội ta đành làm vậy thôi.
“được, theo ý của nàng đi” cái gọi là phu xướng phụ tùy, nhất vợ nhì trời, dù không biết nguyên nhân tại sao đột nhiên tiểu Nguyệt làm vậy, nhưng Dương Tử Phong vẫn nhìn thấy được nàng làm vậy nhất định có nguyên nhân, nên cũng thuận theo nàng
“sư huynh, muội không muốn thành thân” Linh nhi bất mãn, nếu như thành thân vậy người đó thì sao a.
“nói nhiều vô ích, chuyện này cứ quyết định vậy đi” Ngọc nhi nhanh chóng cắt ngang lời của Linh nhi.
“ta có đề nghị, hiện nay ở đây có rất nhiều nhân sĩ giang hồ, nên hay là chúng ta dựng võ đài chiêu thân cho Linh nhi đi” Thiên Vy đưa ra ý kiến.
“ý hay, cứ làm vậy đi” không đợi cho Linh nhi có cơ hội phản bác, tiểu Nguyệt, Ngọc Nhi, Bạch Vân, Thanh Ngọc cùng đồng thanh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~ hội chiêu thân được quyết định
Ba ngày sau lập tức tiến hành~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hội chiêu thân của tiểu thư thất tinh kỳ, thu hút rất nhiều nhân sĩ võ lâm tham gia, có kẻ đến vỉ ngưỡng mộ danh tiếng, Linh nhi vốn là một trong tứ đại mỹ nhân của võ lâm, còn có kẻ lại đến vì muốn kết thân, nếu có thể giành được phần thắng, vừa có thể giành được giai nhân, vừa có thể có được sự hậu thuẫn của thất tinh kỳ, dại gì mà không dự.
“các vị, hôm nay là hội chiêu thân của tiểu thư chúng tôi, bất luận là ai, chỉ cần chưa thành thân, tuổi từ mười tám đến hai mươi lăm, đều có thể tham gia, và cuộc thi đấu xin phép được bắt đầu” chưởng quầy khách điếm đảm nhận công việc của người chủ trì cuộc thi đứng ra thông báo.
“hoan hô” dưới khán đài lập tức rầm rộ tiếng vỗ tay, nhưng trên lôi đài thì có người lại ngồi không yên.
“tại hạ, Trương Phiêu , đệ tử phái hoa Sơn, tại hạ bất tài cũng xin tham dự, mong chư vị chỉ giáo” tiếng hô vửa dứt dưới đài nhảy lên một đại hán, tuổi ngoài hai mươi, bộ dạng trong cũng rất được.
“nói nhiều quá, đã lên đây thì đánh đi” một hán tử lại theo sau nhảy lên, giọng nói hùng hổ.
“xin hỏi huynh đài cao danh quý tánh, tại hạ từ trước giờ không đánh nhau với kẻ vô danh”.
“ta tên Mộc Lục, vô bang vô phái, tiểu tử xem chiêu” vừa dứt lời đại hán đã xông lên, hai người giao tranh được mấy chiêu hán tử Mộc Lục đã bị Trương Phiêu đánh bay xuống đài, dẫn tới mọi người cười to một trận, Mộc Lục thì tức giận đùng đùng bỏ di.
Tiếp sau là lần lượt những tên không ra gì, cũng những tên không biết sống chết thi nhau làm trò hề, gây cho mọi người biết bao tiếng cười, mãi đến cao trào, giữa khung trung một bóng dáng xuất hiện, phi thân lên đài.
“tại hạ đại công tử Tứ Xuyên đường môn, Tả Thanh Hàn, xin chỉ giáo” nam tử một thân hồng y , ma mị, cuồng đại.
“ nha, hắn vẫn không bỏ ý định” Thanh Ngọc, Bạch Vân vừa nhìn thấy người mới đến có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức trấn định.
“hắn là ai vậy” Thiên Ty tò mò.
“công tử của Tứ Xuyên đường môn, thầm mến mộ Linh Nhi từ lâu, bao nhiêu năm nay vẫn không từ bỏ dù bị Linh nhi từ chối rất nhiều lần” Thanh Ngọc cười giải thích.
“nga, thế bản lĩnh của hắn thế nào” Ngọc Nhi bắt đầu cảm thấy chuyện này thật sự rất vui a.
“có thể xem là cao thủ, nhưng so với chủ nhân thì không bằng” Bạch Vân cười tươi đáp, lúc đầu chỉ nghĩ ngoạn chút cho vui, không ngờ, càng ngày càng vui a, đúng là từ lúc phu nhân gả vào Thất Tinh Kỳ, Thất T inh Kỳ ngày càng có sức sống a, chủ ý của phu nhân quả thật không tồi.
Những nữ nhân bên này trao đổi, thì bên kia, trên đài Tả Thanh Hàn đã đánh bại rất nhiêu đối thủ, Bạch Vân nói không sai, hắn quả thật là cao thủ nha.
Thấy tình hình không ổn, nếu cứ tiếp tục thế này Tả Thanh Hàn nhất định sẽ giành được phần thắng, vậy thì phải làm sao, liền quay sang liếc mắt với người ngồi cách mình mấy dãy ghế, người kia cũng cảm nhận được, nhìn nàng bắng ánh mắt ôn nhu, bảo nàng an tâm.
Tả Thanh Hàn càng đánh càng hăng, liên tục thắng, đệ tử đường môn ở dưới đài thì ra sức cổ vũ, mọi người đều nhìn ra được nếu tiếp tục thì hắn sẽ trở thành cô gia của Thất Tinh Kỳ đây là việc hiển nhiên.
“ nếu không còn vị nào thách đấu, thì tại hạ xin mạn phép được mang giai nhân về nhà” nói xong mỉm cười tiến về phía Linh Nhi, nhưng chưa được mấy bước thì đã có một giọng nói ngăn cản
“đợi đã, ta cũng muốn lĩnh giáo Tả công tử”
“ai nói a, ta thấy muội đã đủ tuổi thành thân rồi, Tử Phong chúng ta nhanh chóng giúp Linh nhi tìm một người thích hợp đi, chàng nói có được không a” ngượng rồi, Linh nhi a, xin lỗi nhưng ta không còn cách nào a, vì hạnh phúc sau này của muội ta đành làm vậy thôi.
“được, theo ý của nàng đi” cái gọi là phu xướng phụ tùy, nhất vợ nhì trời, dù không biết nguyên nhân tại sao đột nhiên tiểu Nguyệt làm vậy, nhưng Dương Tử Phong vẫn nhìn thấy được nàng làm vậy nhất định có nguyên nhân, nên cũng thuận theo nàng
“sư huynh, muội không muốn thành thân” Linh nhi bất mãn, nếu như thành thân vậy người đó thì sao a.
“nói nhiều vô ích, chuyện này cứ quyết định vậy đi” Ngọc nhi nhanh chóng cắt ngang lời của Linh nhi.
“ta có đề nghị, hiện nay ở đây có rất nhiều nhân sĩ giang hồ, nên hay là chúng ta dựng võ đài chiêu thân cho Linh nhi đi” Thiên Vy đưa ra ý kiến.
“ý hay, cứ làm vậy đi” không đợi cho Linh nhi có cơ hội phản bác, tiểu Nguyệt, Ngọc Nhi, Bạch Vân, Thanh Ngọc cùng đồng thanh.
~~~~~~~~~~~~~~~~~ hội chiêu thân được quyết định
Ba ngày sau lập tức tiến hành~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hội chiêu thân của tiểu thư thất tinh kỳ, thu hút rất nhiều nhân sĩ võ lâm tham gia, có kẻ đến vỉ ngưỡng mộ danh tiếng, Linh nhi vốn là một trong tứ đại mỹ nhân của võ lâm, còn có kẻ lại đến vì muốn kết thân, nếu có thể giành được phần thắng, vừa có thể giành được giai nhân, vừa có thể có được sự hậu thuẫn của thất tinh kỳ, dại gì mà không dự.
“các vị, hôm nay là hội chiêu thân của tiểu thư chúng tôi, bất luận là ai, chỉ cần chưa thành thân, tuổi từ mười tám đến hai mươi lăm, đều có thể tham gia, và cuộc thi đấu xin phép được bắt đầu” chưởng quầy khách điếm đảm nhận công việc của người chủ trì cuộc thi đứng ra thông báo.
“hoan hô” dưới khán đài lập tức rầm rộ tiếng vỗ tay, nhưng trên lôi đài thì có người lại ngồi không yên.
“tại hạ, Trương Phiêu , đệ tử phái hoa Sơn, tại hạ bất tài cũng xin tham dự, mong chư vị chỉ giáo” tiếng hô vửa dứt dưới đài nhảy lên một đại hán, tuổi ngoài hai mươi, bộ dạng trong cũng rất được.
“nói nhiều quá, đã lên đây thì đánh đi” một hán tử lại theo sau nhảy lên, giọng nói hùng hổ.
“xin hỏi huynh đài cao danh quý tánh, tại hạ từ trước giờ không đánh nhau với kẻ vô danh”.
“ta tên Mộc Lục, vô bang vô phái, tiểu tử xem chiêu” vừa dứt lời đại hán đã xông lên, hai người giao tranh được mấy chiêu hán tử Mộc Lục đã bị Trương Phiêu đánh bay xuống đài, dẫn tới mọi người cười to một trận, Mộc Lục thì tức giận đùng đùng bỏ di.
Tiếp sau là lần lượt những tên không ra gì, cũng những tên không biết sống chết thi nhau làm trò hề, gây cho mọi người biết bao tiếng cười, mãi đến cao trào, giữa khung trung một bóng dáng xuất hiện, phi thân lên đài.
“tại hạ đại công tử Tứ Xuyên đường môn, Tả Thanh Hàn, xin chỉ giáo” nam tử một thân hồng y , ma mị, cuồng đại.
“ nha, hắn vẫn không bỏ ý định” Thanh Ngọc, Bạch Vân vừa nhìn thấy người mới đến có chút ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức trấn định.
“hắn là ai vậy” Thiên Ty tò mò.
“công tử của Tứ Xuyên đường môn, thầm mến mộ Linh Nhi từ lâu, bao nhiêu năm nay vẫn không từ bỏ dù bị Linh nhi từ chối rất nhiều lần” Thanh Ngọc cười giải thích.
“nga, thế bản lĩnh của hắn thế nào” Ngọc Nhi bắt đầu cảm thấy chuyện này thật sự rất vui a.
“có thể xem là cao thủ, nhưng so với chủ nhân thì không bằng” Bạch Vân cười tươi đáp, lúc đầu chỉ nghĩ ngoạn chút cho vui, không ngờ, càng ngày càng vui a, đúng là từ lúc phu nhân gả vào Thất Tinh Kỳ, Thất T inh Kỳ ngày càng có sức sống a, chủ ý của phu nhân quả thật không tồi.
Những nữ nhân bên này trao đổi, thì bên kia, trên đài Tả Thanh Hàn đã đánh bại rất nhiêu đối thủ, Bạch Vân nói không sai, hắn quả thật là cao thủ nha.
Thấy tình hình không ổn, nếu cứ tiếp tục thế này Tả Thanh Hàn nhất định sẽ giành được phần thắng, vậy thì phải làm sao, liền quay sang liếc mắt với người ngồi cách mình mấy dãy ghế, người kia cũng cảm nhận được, nhìn nàng bắng ánh mắt ôn nhu, bảo nàng an tâm.
Tả Thanh Hàn càng đánh càng hăng, liên tục thắng, đệ tử đường môn ở dưới đài thì ra sức cổ vũ, mọi người đều nhìn ra được nếu tiếp tục thì hắn sẽ trở thành cô gia của Thất Tinh Kỳ đây là việc hiển nhiên.
“ nếu không còn vị nào thách đấu, thì tại hạ xin mạn phép được mang giai nhân về nhà” nói xong mỉm cười tiến về phía Linh Nhi, nhưng chưa được mấy bước thì đã có một giọng nói ngăn cản
“đợi đã, ta cũng muốn lĩnh giáo Tả công tử”
/43
|