Vương Quốc Hoa không xuống bắt tay chào hỏi cán bộ làm mọi người hoảng hốt. Vốn trạm đầu tiên của bí thư thị ủy sau khi nhận chức là quận Đông Hợp thì đó là chuyện tốt, không ngờ lại thành việc như thế này.
Lúc mười mấy xe chạy đuổi theo sau thì xe trên cùng đột nhiên dừng lại. Từ Diệu Quốc đi xuống chặn một xe nói.
- Các vị về trước đi, hành trình của Bí thư Vương có thay đổi.
Hôm nay là mùa hè nên trời đủ nóng, một nhóm người vì chờ Vương Quốc Hoa nên phải ra đứng bêu nắng, bởi vì như vậy là để cho Vương Quốc Hoa xem. Bọn họ cũng lo Bí thư Vương còn trẻ tính cách khác biệt, quả nhiên không sai.
- Đến công ty sản phẩm sức khỏe … xem một chút, đến văn phòng tôi không thấy gì cả.
Vương Quốc Hoa có thể nói là tạm thời có ý này. Theo cách nói của Vu Á Lệ thì công ty này vay vốn ngân hàng mười triệu, nếu không tới thực địa quan sát sẽ không yên tâm. Nếu là làm tốt, đó chính là thể hiện năng lực của Hướng Cảnh Hoa, nếu chỉ là bề ngoài vinh quang thì đó là tồn tại vấn đề lớn.
- Công ty Phúc Lộc Thọ nằm ở Khu khai phát, tôi lên trước chỉ đường cho lái xe.
Vu Á Lệ nhỏ giọng trưng cầu ý kiến của lãnh đạo, đồng thời đưa mắt nhìn Hướng Cảnh Hoa. Cô ả thầm nghĩ lần này xem ra có hiệu quả. Vu Á Lệ vẫn rất bất mãn với công ty này, vì thế cô ả đương nhiên hy vọng Vương Quốc Hoa có thể thấy điểm gì đó không nên thấy.
Vương Quốc Hoa gật đầu, Hướng Cảnh Hoa ngoài mặt không thay đổi nhưng trên trán đã xuất hiện mồ hôi lấm tấm. Y cẩn thận cười nói với Vương Quốc Hoa:
- Bí thư, sao ngài lại biết tới công ty này?
Vương Quốc Hoa nói:
- Tôi chẳng những biết công ty này, ở trên tỉnh còn gặp qua lãnh đạo công ty là Hồ Duyệt đang bàn việc làm ăn với chủ một hệ thống siêu thị. Nếu là công ty thuộc thị xã Vân Cương mà phát triển tốt thì đương nhiên phải đến xem.
Vương Quốc Hoa nói như vậy coi như che giấu giúp Vu Á Lệ, nhưng đây cũng là lời nói thật của hắn. Hướng Cảnh Hoa không thể có cách nào khác, Bí thư Vương nếu không phải cố ý thì vậy có thể yên tâm.
- Bí thư, có cần thông báo trước với bên công ty không?
Hướng Cảnh Hoa hỏi tiếp, Vương Quốc Hoa cười cười coi như không nghe thấy. Hướng Cảnh Hoa lập tức cười theo không nói nữa. Thật ra Vu Á Lệ ở đằng trước lại nói:
- Bí thư, nếu không nhân cơ hội này chúng tôi báo cáo một chút công việc với ngài?
Vương Quốc Hoa gật đầu, tựa hồ chỉ cần là Vu Á Lệ đề nghị, Vương Quốc Hoa đều chấp nhận. Điểm này làm vẻ mặt Hướng Cảnh Hoa trở nên khó coi, mà nó rất rõ ràng không thể che dấu. Từ lúc Vương Quốc Hoa nhận chức đến nay, Hướng Cảnh Hoa cũng không chủ động lên báo cáo công việc. đây không phải trong mắt Hướng Cảnh Hoa không có đồng chí Vương Quốc Hoa, chỉ là lúc này Bí thư Vương và thị trưởng Hác không hòa hợp, mọi người đều thấy rõ. Ở điều kiện không cần có lựa chọn thì không ai đi tiên phong cả. Chỉ có Vu Á Lệ là trường hợp đặc biệt, ả dù sao cũng không thể đi cùng đường với Hác Long Quang, còn có ả này coi như là người dám làm.
- Đồng chí Cảnh Hoa, anh nói trước.
Vương Quốc Hoa thấy hơi thất thần nên nhắc, Hướng Cảnh Hoa hả một tiếng.
- Được, tôi nói qua tình hình quận Đông Hợp.
Mặc dù có chút bối rối nhưng lúc bắt đầu báo cáo thì Hướng Cảnh Hoa vẫn làm khá tốt. Mới đầu lời nói hơi loạn nhưng khi bình tĩnh lại thì càng trót lọt hơn. Qua đó có thể thấy vị bí thư quận ủy này rất quen thuộc tình hình trong quận. Quận Đông Hợp gần đây đang bắt hai việc chính, một là thu hút đầu tư cho Khu khai phát quận, một là khuyến khích nông dân trồng táo trên quy mô lớn.
Quận Đông Hợp vẫn có truyền thống trồng táo, mấy năm trước táo Phú Sĩ đưa vào trồng và đạt hiệu quả tốt. quận ủy, ủy ban cũng không ngừng tăng giúp đỡ. Hướng Cảnh Hoa giới thiệu trọng điểm là việc trồng táo, hơn nữa lúc báo cáo cũng không phải nói khơi khơi mà có thể đưa ra con số chi tiết, hơn nữa không cần xem sổ, há mồm là đọc được.
Vương Quốc Hoa so sánh báo cáo của Hướng Cảnh Hoa và Vu Á Lệ một chút. Cùng là báo cáo, nội dung báo cáo của Vu Á Lệ có chút sai khác so với Hướng Cảnh Hoa. Vu Á Lệ trọng điểm nói về khó khăn mà bên ủy ban gặp phải. Hướng Cảnh Hoa lại lấy việc báo cáo. Cùng là báo cáo nhưng Hướng Cảnh Hoa không cần tài liệu gì, Vu Á Lệ lại chuẩn bị rất đầy đủ, trong tay có một quyển sổ nhỏ.
Về năng lực Vương Quốc Hoa có ấn tượng tốt đối với Hướng Cảnh Hoa, cảm thấy đối phương có năng lực được, chắc là trên Vu Á Lệ. Nói như thế nào nhỉ, Hướng Cảnh Hoa là bí thư làm việc, Vu Á Lệ lại nặng về làm quan.
Cùng là báo cáo, trong nội dung của Vu Á Lệ có nhiều lời lấy lòng lãnh đạo, Hướng Cảnh Hoa lại chỉ đơn thuần nói chuyện công việc.
- Nói một chút tình hình Khu khai phát quận đi.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nói một câu làm Hướng Cảnh Hoa thoáng ngẩn ra, rất nhanh y điều chỉnh lại.
- Được, Khu khai phát quận Đông Hợp thành lập …
Khoảng năm phút Hướng Cảnh Hoa không nhắc chữ nào về công ty kia, Vương Quốc Hoa đang chuẩn bị chủ động hỏi thì xe dừng lại. Vu Á Lệ ở đằng trước nói:
- Bí thư, đến rồi.
Xe dừng trước cổng một công ty, Vương Quốc Hoa không vội vàng xuống xe mà đi tới trước nhìn một chút. Cổng công ty trông khá bề thế, tường lát đá cẩm thạch, hai bên còn có hai con sư tử đá uy vũ. Vương Quốc Hoa vô thức nhìn quanh một vòng, bằng kinh nghiệm hắn kết luận diện tích đất bên trong ít nhất có năm mươi mẫu.
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên xuống xe, bí thư quận ủy Hướng Cảnh Hoa lao tới trước, y xuất hiện làm bảo vệ cửa có chút bối rối.
- Đi, bảo lãnh đạo công ty ra nghênh đón bí thư thị ủy.
Hướng Cảnh Hoa vung tay lên đầy khí thế. Vương Quốc Hoa đứng sau mặt không chút thay đổi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khu nhà máy. Việt Phong bên cạnh không khỏi có chút quái lạ, y luôn cảm thấy Vương Quốc Hoa lần này xuống là có ý gì khác.
Vương Quốc Hoa không đợi mọi người, đứng một lát rồi đi xung quanh, xem chỗ này xem chỗ kia. Hướng Cảnh Hoa và Vu Á Lệ đi sát theo, ánh mắt Vương Quốc Hoa nhìn tới đâu, Hướng Cảnh Hoa kịp thời báo cáo tới đó.
Từ số liệu báo cáo thì Khu khai phát quận Đông Hợp chiếm diện tích trên 800 mẫu, không quá lớn. Chẳng qua Vương Quốc Hoa rất nhanh ý thức được một vấn đề địa thế Khu khai phát rất bằng phảng, trước vốn là đất ruộng. Trung ương không ngừng ra lệnh không thể tùy ý chiếm dụng đất canh tác nhưng chính quyền địa phương các cấp không mấy để ý, thành tích vẫn là trên hết.
Tất cả mọi người làm như vậy, Vương Quốc Hoa cũng không muốn lấy lý do này mà hạch sách người.
- Hiện nay có tổng cộng 12 công ty đầu tư vào Khu khai phát, tổng số vốn thu hút đầu tư là 150 triệu, trong đó…
Hướng Cảnh Hoa còn không ngừng giới thiệu, Vương Quốc Hoa giống như đang nghe hoặc là không nghe thấy gì cả.
Không lâu sau Từ Diệu Quốc đã chạy tới nói.
- Bí thư, người của công ty đã tới.
Vương Quốc Hoa đứng trước một khu tường vây nhưng bên trong chưa được khởi công, hắn quay đầu lại nói:
- Đi thôi, vào trong xem chút.
Hồ Duyệt chạy bộ ra, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, thấy lãnh đạo còn không quên dùng khăn lau. Bí thư thị ủy tới, tin này làm Hồ Duyệt rất giật mình, đồng thời cũng vui mừng, đây có lẽ là một cơ hội để công ty phát triển. Chỉ cần được lãnh đạo tán thành, về sau chính quyền nhất định phải giúp đỡ công ty nhiều hơn nữa.
- Giám đốc Hồ, chúng ta lại thấy mặt.
Hồ Duyệt hoàn toàn không ngờ người đi đầu tiên lại là Vương Quốc Hoa, sao lại là hắn? Lúc trước ở chỗ Khương Nghĩa Quân thấy Vương Quốc Hoa, cô còn tưởng là nhà kinh doanh nào đó, không thấy hắn mang theo một con ả có dáng người mà ngay cả phụ nữ cũng phải đỏ mắt sao?
- Không ngờ, thật sự là không ngờ.
Hồ Duyệt có chút mơ hồ lẩm bẩm nói. Cô vội vàng tiến lên đưa hai tay ra.
- Bí thư Vương, tôi đúng là trước mặt không nhận ra ngài, hôm đó tôi …
Câu này coi như chứng thực lời nói lúc trước của Vương Quốc Hoa, Hướng Cảnh Hoa thấy tự nhiên hơn. Vương Quốc Hoa cười nói:
- Khương Nghĩa Quân là bạn nhiều năm với tôi, hôm đó vừa lúc đến chỗ cậu ta ngồi không ngờ gặp cô.
Hồ Duyệt vội vàng nói:
- Cảm ơn bí thư đã quan tâm công ty chúng tôi, mời bí thư dời bước thị sát.
Hồ Duyệt mặc đồ công sở đi trước dẫn đường, Vương Quốc Hoa đi sau nửa bước, một đám người theo sau.
Sản phẩm của công ty hiện nay tiêu thụ trên địa bàn tỉnh khá tốt, theo giới thiệu của Hồ Duyệt thì giá trị sản lượng hàng năm đạt trên 50 triệu. Trừ đầu tư cho quảng cáo thực tế đầu tư cho sản xuất là khá ít. Xưởng sản xuất có hai dây chuyền, trong đó có một đang để nghỉ ngơi. Vương Quốc Hoa thuận miệng hỏi một câu, Hồ Duyệt tỏ vẻ bây giờ là thời kỳ tiêu thụ giảm nên hai dây chuyền sản xuất luân phiên nghỉ ngơi, sửa chữa, qua hai tháng nữa là đến thời kỳ tiêu thụ nhiều, hai dây chuyền sản xuất mới có thể đồng thời sử dụng.
Giải thích này coi như hợp lý nhưng Vương Quốc Hoa vẫn nhạy cảm nhận ra sự nuối tiếc trong câu nói của Hồ Duyệt. Bảo sao cô ta muốn tranh thủ được đưa hàng vào toàn bộ hệ thống siêu thị của Khương Nghĩa Quân, như vậy mặc dù là thời kỳ tiêu thụ giảm thì dây chuyền sản xuất còn lại cũng không bị đắp chiếu.
Từ hoàn cảnh công ty thì công ty này trông khá chính quy, nói cách khác Hồ Duyệt quả thật coi đây là sự nghiệp để làm. Sản phẩm sức khỏe trong tương lai rất có tiền đồ, từ điểm này cũng thấy được ánh mắt của Hồ Duyệt khá tốt. Vương Quốc Hoa thị sát một vòng đã tới 11h.
- Bí thư Vương, công ty đặt tiệc mời các vị lãnh đạo ở khách sạn Kim Phong quận, ngài nhất định phải cho tôi chút thể diện đó.
Có lẽ thấy Vương Quốc Hoa trông khá ôn hòa, dễ gần nên Hồ Duyệt cũng bạo gan hơn.
Trong cả quá trình Vương Quốc Hoa về cơ bản không tỏ rõ thái độ, đều là nghe, hỏi, không có câu nào mang tính thực chất. Hồ Duyệt thiếu nhạy cảm, không ý thức được thứ sau lưng của Vương Quốc Hoa.
- Nghe nói bí thư Hướng vẫn rất quan tâm tới công ty.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nói một câu như vậy, Hồ Duyệt bất ngờ không kịp đề phòng nên nói:
- Đúng thế, bí thư Hướng vẫn giúp đỡ công ty chúng tôi. Năm trước tài chính công ty khó khăn, bí thư Hướng còn liên lạc vay vốn ngân hàng giúp. Các công ty ở Khu khai phát đều như vậy, chỉ cần có khó khăn đầu tiên nghĩ đến là nhờ bí thư Hướng giúp.
Lúc Hồ Duyệt nói câu này, vể mặt của cô và Hướng Cảnh Hoa đều không được tự nhiên, Vương Quốc Hoa coi như không phát hiện. Trong đó có vấn đề gì bây giờ hắn không tiện kết luận.
- Là như vậy à.
Vương Quốc Hoa gật đầu vẫn không tỏ rõ thái độ. Từ Diệu Quốc tiến lên nói:
- Bí thư, nếu có an bài thì khách tùy theo chủ.
Vương Quốc Hoa lúc này mới cười nói:
- Được rồi, nhưng phải nói trước chiều còn phải đi xem một chút nên không uống rượu, ăn cơm thì được.
Vương Quốc Hoa đặt ra quy định, Việt Phong ở bên vẫn không nói nhưng trong lòng có nhiều cảm xúc. Vương Quốc Hoa mặc dù còn trẻ nhưng nhìn lại giống như một bí thư thị ủy có thể làm việc, có thể chụ trách nhiệm.
- Trưởng ban Việt, vẫn chưa xác định ai làm phó bí thư quận Đông Hợp sao?
Đoàn người Vương Quốc Hoa lên xe, lần này không phải là xe ban đầu, Hồ Duyệt chuẩn bị một xe Audi, Vương Quốc Hoa cùng Việt Phong lên xe này.
- Có chuyện này, Ban tổ chức cán bộ đã đề cử đồng chí Cao Vân – phó chánh văn phòng ủy ban thị xã đảm nhiệm chức vụ này.
Việt Phong rất tự nhiên trả lời, Vương Quốc Hoa gần như không hề do dự gật đầu nói:
- Tôi mới tới nên không quá quen tình hình, chuyện này Ban Tổ chức cán bộ nếu có đề cử tức là đã có khảo sát kỹ, tôi không có ý kiến.
Việt Phong không ngờ kết quả là như vậy. Vương Quốc Hoa cho mình quyền lớn đến vậy sao? Cao Vân là ứng viên mà Hác Long Quang đưa ra, Vương Quốc Hoa cứ thế chấp nhận sao? Việt Phong có chút khó hiểu, một chức phó bí thư quận ủy cơ mà, nó có thể thể hiện quyền uy của bí thư.
- Ứng viên này là ý của thị trưởng Hác, Ban tổ chức cán bộ đã khảo sát qua.
Việt Phong quyết định nói thêm một câu, Vương Quốc Hoa nghe xong cũng không có phản ứng rõ ràng. Hắn thản nhiên nói:
- Nếu Ban tổ chức cán bộ đã thông qua vậy chỗ tôi không có vấn đề gì.
Việt Phong liền biết đây là Vương Quốc Hoa đưa cành ô liu về phía mình. Ứng viên này vẫn chưa được thảo luận chính thức trên hội nghị, Vương Quốc Hoa đây là lén nói ra vị trí đó thuộc về Việt Phong. Việt Phong là trưởng ban tổ chức cán bộ một khi bắt được vị trí này thì đây cũng là một loại ủng hộ uy tín của y trong toàn thị xã.
Việt Phong không dám tỏ thái độ, chỉ có thể im lặng. Ý của Vương Quốc Hoa đã quá rõ nhưng Việt Phong vẫn chưa đưa ra được quyết định. Lúc trước Hác Long Quang nói tới việc này là không cho đường thương lượng nào, điểm này không thể so với Vương Quốc Hoa.
Có thể là do lời nói của Vương Quốc Hoa có tác dụng nên bữa ăn trưa đúng là rất đơn giản, một bàn tám món ăn, một bát canh, mỗi người một bát cơm. Vương Quốc Hoa ngồi xuống vô thức nhìn thoáng qua đồng chí Hướng Cảnh Hoa, tên này né tránh ánh mắt của hắn.
Ăn trưa xong, Vương Quốc Hoa lau mồn đứng lên nói:
- Bí thư Cảnh Hoa và chủ tịch Á Lệ ăn xong thì lưu lại một chút.
Vương Quốc Hoa nói xong đi ra, không nói gì tôi đã ăn xong. Vương Quốc Hoa không nói không phải là mọi người không chú ý đến động tác của hắn. Gần như trong nháy mắt Vương Quốc Hoa đi, mọi người đều bỏ đũa tiễn.
Thời gian nghỉ trưa của lãnh đạo cũng đã được an bài xong, Hồ Duyệt đi trước dẫn đường. Sau khi Vương Quốc Hoa ngồi xuống bưng trà lên chưa kịp uống thì thư ký đã tiến vào báo cáo:
- Bí thư Hướng và chủ tịch Vu đến.
Vương Quốc Hoa gật đầu ra hiệu hai người có thể vào. Hai vị lãnh đạo quận Đông Hợp tiến vào, thấy Vương Quốc Hoa rồi ân cần chào hỏi.
- Bí thư.
Vương Quốc Hoa chỉ đối diện.
- Ngồi đi, tìm hai vị là có chút chuyện cần chứng thực một chút.
Hai người thoáng cái trở nên lo lắng, vẻ mặt cũng mang theo chút khẩn trương. Trong đó Vu Á Lệ cũng không có vẻ trấn định như vẻ ngoài. Cả quá trình khảo sát ban sáng Bí thư Vương gần như không tỏ thái độ mang tính quyết định gì, không nói một câu bất mãn nào, điều này làm Vu Á Lệ khá lo lắng. Hướng Cảnh Hoa cũng không tốt hơn là mấy, Bí thư Vương đừng nhì không nói gì nhưng không suy nghĩ được ý của lãnh đạo mới là điều đáng sợ nhất.
- Ở Khu khai phát tôi thấy rất nhiều đất trống, trong tường vây toàn là cỏ mọc dài. Chuyện này ai có thể giải thích một chút không? Không muốn nói là đất đó sắp được khởi công, mắt tôi không nhìn nhầm đâu.
Lời này có chút hơi nặng, hơn nữa rất xảo quyệt. Hai người Hướng Cảnh Hoa không nghĩ Vương Quốc Hoa sẽ nói đến chuyện này.
Hai người không biết nói gì, chỉ có thể cúi đầu, xem ra cả hai vị đều có phần. Vương Quốc Hoa cười lạnh một tiếng:
- Từng người một, đồng chí Cảnh Hoa nói trước.
Hướng Cảnh Hoa không thể làm gì khác hơn là kiên trì đến cùng nói:
- Bí thư, chuyện này quả thật tôi có chút trách nhiệm, lúc ấy nóng vội thu hút đầu tư, không giám sát tốt tư chất các nhà đầu tư.
Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Tôi quan tâm không phải cái này. Quận Đông Hợp là nơi nào? Đất của Khu khai phát có đáng giá không? Không có lợi ích thì ai chịu đi làm?
Hướng Cảnh Hoa nhìn Vu Á Lệ, Vu Á Lệ cũng chỉ đành lên tiếng.
- Là như thế này, Sở Giang Thu khảo sát một đoạn đường cao tốc qua Khu khai phát, lúc ấy có lời đồn là đất cả Khu khai phát sẽ bị trưng dụng vì thế có người có chủ ý thu gom đất lại đợi đường cao tốc xây qua thì sẽ nhận được tiền bồi thường.
Đường cao tốc bây giờ đã thông xe, nói cách khác không đi qua Khu khai phát quận Đông Hợp mà là đi theo hướng khác.
Việc đều có quan hệ tới cả hai, Vương Quốc Hoa sa sầm mặt lại nói:
- Khu Khai Phát trước đây là đất canh tác?
Hai người Hướng Cảnh Hoa tái mặt, Bí thư Vương nói tiếp.
- Chuyện này tôi sẽ không truy cứu, đất bị bỏ hoang tôi cho các vị hai lựa chọn, một là nếu nhà đầu tư không khởi công thì chính quyền sẽ thu hồi. Chuyện này lần sau tôi tới không hy vọng thấy trên mặt đất còn để cỏ hoang, đây đều là đất canh tác đó. Còn một vấn đề là tôi không hy vọng thấy có người lên thị xã phản ánh việc bồi thường thu hồi đất ở Khu khai phát.
Tuy Vương Quốc Hoa nói chuyện với giọng điệu nghiêm khắc nhưng cũng cho hai người bậc thang đi xuống. Hai người Hướng Cảnh Hoa không khỏi run lên, sợ vì sự nghiêm túc của Bí thư Vương, trong lòng cũng cân nhắc tâm tư của Bí thư Vương.
- Bí thư, việc xử lý thu hồi đất bởi vì nhiều người chưa trả tiền, chính quyền có thể tiến hành. Nhưng sau khi thu hồi lại đất thì thu hút đầu tư như thế nào thì quận hy vọng được thị ủy giúp đỡ.
Vu Á Lệ nói một câu như vậy, Hướng Cảnh Hoa thầm nghĩ đầu không phải vào nước đó chứ? Chuyện này mà ả dám bảo bí thư giúp?
- Gì mà không có tiền trả? Là căn bản không định trả tiền hả? Mấy người các vị, hừ …
Câu nói của Vương Quốc Hoa làm Vu Á Lệ cúi đầu, ánh mắt của Bí thư Vương quá độc. Chuyện này hai người đều có phần nên sẽ không đâm lẫn nhau.
Hướng Cảnh Hoa thầm mắng con ả Vu Á Lệ quá ngu, nhưng ai ngờ Vương Quốc Hoa lại đổi giọng.
- Chuyện thu hút đầu tư thì thị ủy sẽ thống nhất cân nhắc. Quận Đông Hợp là trạm khảo sát đầu tiên của tôi, tôi hy vọng tương lai có cơ hội thì các vị nhất định phải nắm chắc, đừng để nhà đầu tư cười chê.
Gì? Hướng Cảnh Hoa còn tưởng mình nghe lầm, hắn đâu biết chiêu này của Vu Á Lệ là do được Từ Diệu Quốc bắn tin cho. Chuyện trong tay Bí thư Vương có nhà đầu tư, Vu Á Lệ biết tin không khỏi động tâm. Đồng thời Vu Á Lệ cũng nhìn ra bí thư Vương Quốc Hoa rất chú trọng vấn đề thái độ công việc, vì thế vừa lúc đưa ra việc này.
Đây là cho thấy Vu Á Lệ còn nhớ đến công tác thu hút đầu tư, Vương Quốc Hoa cũng hài lòng với thái độ này.
Về phần nhà đầu tư, Vương Quốc Hoa quả thật nghĩ đến công ty thuốc của Lưu Linh. Có thể mở một nhà máy ở tỉnh Đông Hải chiếm địa bàn.
Còn có một điểm đó là Vương Quốc Hoa định lợi dụng quan hệ của mình ở tỉnh Nam Thiên tổ chức đoàn thu hút đầu tư ở các quận, huyện trong thị xã Thiết Châu đến tỉnh Nam Thiên một chuyến, tranh thủ lôi kéo một chút nhà đầu tư. Phải nói ý này cũng có thể thực hiện. Đương nhiên bây giờ mới là tư tưởng, cụ thể áp dụng phải đợi hắn nắm quyền lực tuyệt đối ở thị ủy thì mới khởi động.
- Được rồi, tới đây thôi.
Vương Quốc Hoa xua tay ra hiệu hai người đi ra. Vu Á Lệ rất dứt khoát rời đi, Hướng Cảnh Hoa lúc tới cửa có chút do dự nói:
- Bí thư, tôi có việc muốn báo cáo riêng với ngài.
Vương Quốc Hoa gật đầu nhắm mắt dựa đầu vào ghế.
- Anh nói đi.
Lúc mười mấy xe chạy đuổi theo sau thì xe trên cùng đột nhiên dừng lại. Từ Diệu Quốc đi xuống chặn một xe nói.
- Các vị về trước đi, hành trình của Bí thư Vương có thay đổi.
Hôm nay là mùa hè nên trời đủ nóng, một nhóm người vì chờ Vương Quốc Hoa nên phải ra đứng bêu nắng, bởi vì như vậy là để cho Vương Quốc Hoa xem. Bọn họ cũng lo Bí thư Vương còn trẻ tính cách khác biệt, quả nhiên không sai.
- Đến công ty sản phẩm sức khỏe … xem một chút, đến văn phòng tôi không thấy gì cả.
Vương Quốc Hoa có thể nói là tạm thời có ý này. Theo cách nói của Vu Á Lệ thì công ty này vay vốn ngân hàng mười triệu, nếu không tới thực địa quan sát sẽ không yên tâm. Nếu là làm tốt, đó chính là thể hiện năng lực của Hướng Cảnh Hoa, nếu chỉ là bề ngoài vinh quang thì đó là tồn tại vấn đề lớn.
- Công ty Phúc Lộc Thọ nằm ở Khu khai phát, tôi lên trước chỉ đường cho lái xe.
Vu Á Lệ nhỏ giọng trưng cầu ý kiến của lãnh đạo, đồng thời đưa mắt nhìn Hướng Cảnh Hoa. Cô ả thầm nghĩ lần này xem ra có hiệu quả. Vu Á Lệ vẫn rất bất mãn với công ty này, vì thế cô ả đương nhiên hy vọng Vương Quốc Hoa có thể thấy điểm gì đó không nên thấy.
Vương Quốc Hoa gật đầu, Hướng Cảnh Hoa ngoài mặt không thay đổi nhưng trên trán đã xuất hiện mồ hôi lấm tấm. Y cẩn thận cười nói với Vương Quốc Hoa:
- Bí thư, sao ngài lại biết tới công ty này?
Vương Quốc Hoa nói:
- Tôi chẳng những biết công ty này, ở trên tỉnh còn gặp qua lãnh đạo công ty là Hồ Duyệt đang bàn việc làm ăn với chủ một hệ thống siêu thị. Nếu là công ty thuộc thị xã Vân Cương mà phát triển tốt thì đương nhiên phải đến xem.
Vương Quốc Hoa nói như vậy coi như che giấu giúp Vu Á Lệ, nhưng đây cũng là lời nói thật của hắn. Hướng Cảnh Hoa không thể có cách nào khác, Bí thư Vương nếu không phải cố ý thì vậy có thể yên tâm.
- Bí thư, có cần thông báo trước với bên công ty không?
Hướng Cảnh Hoa hỏi tiếp, Vương Quốc Hoa cười cười coi như không nghe thấy. Hướng Cảnh Hoa lập tức cười theo không nói nữa. Thật ra Vu Á Lệ ở đằng trước lại nói:
- Bí thư, nếu không nhân cơ hội này chúng tôi báo cáo một chút công việc với ngài?
Vương Quốc Hoa gật đầu, tựa hồ chỉ cần là Vu Á Lệ đề nghị, Vương Quốc Hoa đều chấp nhận. Điểm này làm vẻ mặt Hướng Cảnh Hoa trở nên khó coi, mà nó rất rõ ràng không thể che dấu. Từ lúc Vương Quốc Hoa nhận chức đến nay, Hướng Cảnh Hoa cũng không chủ động lên báo cáo công việc. đây không phải trong mắt Hướng Cảnh Hoa không có đồng chí Vương Quốc Hoa, chỉ là lúc này Bí thư Vương và thị trưởng Hác không hòa hợp, mọi người đều thấy rõ. Ở điều kiện không cần có lựa chọn thì không ai đi tiên phong cả. Chỉ có Vu Á Lệ là trường hợp đặc biệt, ả dù sao cũng không thể đi cùng đường với Hác Long Quang, còn có ả này coi như là người dám làm.
- Đồng chí Cảnh Hoa, anh nói trước.
Vương Quốc Hoa thấy hơi thất thần nên nhắc, Hướng Cảnh Hoa hả một tiếng.
- Được, tôi nói qua tình hình quận Đông Hợp.
Mặc dù có chút bối rối nhưng lúc bắt đầu báo cáo thì Hướng Cảnh Hoa vẫn làm khá tốt. Mới đầu lời nói hơi loạn nhưng khi bình tĩnh lại thì càng trót lọt hơn. Qua đó có thể thấy vị bí thư quận ủy này rất quen thuộc tình hình trong quận. Quận Đông Hợp gần đây đang bắt hai việc chính, một là thu hút đầu tư cho Khu khai phát quận, một là khuyến khích nông dân trồng táo trên quy mô lớn.
Quận Đông Hợp vẫn có truyền thống trồng táo, mấy năm trước táo Phú Sĩ đưa vào trồng và đạt hiệu quả tốt. quận ủy, ủy ban cũng không ngừng tăng giúp đỡ. Hướng Cảnh Hoa giới thiệu trọng điểm là việc trồng táo, hơn nữa lúc báo cáo cũng không phải nói khơi khơi mà có thể đưa ra con số chi tiết, hơn nữa không cần xem sổ, há mồm là đọc được.
Vương Quốc Hoa so sánh báo cáo của Hướng Cảnh Hoa và Vu Á Lệ một chút. Cùng là báo cáo, nội dung báo cáo của Vu Á Lệ có chút sai khác so với Hướng Cảnh Hoa. Vu Á Lệ trọng điểm nói về khó khăn mà bên ủy ban gặp phải. Hướng Cảnh Hoa lại lấy việc báo cáo. Cùng là báo cáo nhưng Hướng Cảnh Hoa không cần tài liệu gì, Vu Á Lệ lại chuẩn bị rất đầy đủ, trong tay có một quyển sổ nhỏ.
Về năng lực Vương Quốc Hoa có ấn tượng tốt đối với Hướng Cảnh Hoa, cảm thấy đối phương có năng lực được, chắc là trên Vu Á Lệ. Nói như thế nào nhỉ, Hướng Cảnh Hoa là bí thư làm việc, Vu Á Lệ lại nặng về làm quan.
Cùng là báo cáo, trong nội dung của Vu Á Lệ có nhiều lời lấy lòng lãnh đạo, Hướng Cảnh Hoa lại chỉ đơn thuần nói chuyện công việc.
- Nói một chút tình hình Khu khai phát quận đi.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nói một câu làm Hướng Cảnh Hoa thoáng ngẩn ra, rất nhanh y điều chỉnh lại.
- Được, Khu khai phát quận Đông Hợp thành lập …
Khoảng năm phút Hướng Cảnh Hoa không nhắc chữ nào về công ty kia, Vương Quốc Hoa đang chuẩn bị chủ động hỏi thì xe dừng lại. Vu Á Lệ ở đằng trước nói:
- Bí thư, đến rồi.
Xe dừng trước cổng một công ty, Vương Quốc Hoa không vội vàng xuống xe mà đi tới trước nhìn một chút. Cổng công ty trông khá bề thế, tường lát đá cẩm thạch, hai bên còn có hai con sư tử đá uy vũ. Vương Quốc Hoa vô thức nhìn quanh một vòng, bằng kinh nghiệm hắn kết luận diện tích đất bên trong ít nhất có năm mươi mẫu.
Vương Quốc Hoa rất tự nhiên xuống xe, bí thư quận ủy Hướng Cảnh Hoa lao tới trước, y xuất hiện làm bảo vệ cửa có chút bối rối.
- Đi, bảo lãnh đạo công ty ra nghênh đón bí thư thị ủy.
Hướng Cảnh Hoa vung tay lên đầy khí thế. Vương Quốc Hoa đứng sau mặt không chút thay đổi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khu nhà máy. Việt Phong bên cạnh không khỏi có chút quái lạ, y luôn cảm thấy Vương Quốc Hoa lần này xuống là có ý gì khác.
Vương Quốc Hoa không đợi mọi người, đứng một lát rồi đi xung quanh, xem chỗ này xem chỗ kia. Hướng Cảnh Hoa và Vu Á Lệ đi sát theo, ánh mắt Vương Quốc Hoa nhìn tới đâu, Hướng Cảnh Hoa kịp thời báo cáo tới đó.
Từ số liệu báo cáo thì Khu khai phát quận Đông Hợp chiếm diện tích trên 800 mẫu, không quá lớn. Chẳng qua Vương Quốc Hoa rất nhanh ý thức được một vấn đề địa thế Khu khai phát rất bằng phảng, trước vốn là đất ruộng. Trung ương không ngừng ra lệnh không thể tùy ý chiếm dụng đất canh tác nhưng chính quyền địa phương các cấp không mấy để ý, thành tích vẫn là trên hết.
Tất cả mọi người làm như vậy, Vương Quốc Hoa cũng không muốn lấy lý do này mà hạch sách người.
- Hiện nay có tổng cộng 12 công ty đầu tư vào Khu khai phát, tổng số vốn thu hút đầu tư là 150 triệu, trong đó…
Hướng Cảnh Hoa còn không ngừng giới thiệu, Vương Quốc Hoa giống như đang nghe hoặc là không nghe thấy gì cả.
Không lâu sau Từ Diệu Quốc đã chạy tới nói.
- Bí thư, người của công ty đã tới.
Vương Quốc Hoa đứng trước một khu tường vây nhưng bên trong chưa được khởi công, hắn quay đầu lại nói:
- Đi thôi, vào trong xem chút.
Hồ Duyệt chạy bộ ra, trên trán đã lấm tấm mồ hôi, thấy lãnh đạo còn không quên dùng khăn lau. Bí thư thị ủy tới, tin này làm Hồ Duyệt rất giật mình, đồng thời cũng vui mừng, đây có lẽ là một cơ hội để công ty phát triển. Chỉ cần được lãnh đạo tán thành, về sau chính quyền nhất định phải giúp đỡ công ty nhiều hơn nữa.
- Giám đốc Hồ, chúng ta lại thấy mặt.
Hồ Duyệt hoàn toàn không ngờ người đi đầu tiên lại là Vương Quốc Hoa, sao lại là hắn? Lúc trước ở chỗ Khương Nghĩa Quân thấy Vương Quốc Hoa, cô còn tưởng là nhà kinh doanh nào đó, không thấy hắn mang theo một con ả có dáng người mà ngay cả phụ nữ cũng phải đỏ mắt sao?
- Không ngờ, thật sự là không ngờ.
Hồ Duyệt có chút mơ hồ lẩm bẩm nói. Cô vội vàng tiến lên đưa hai tay ra.
- Bí thư Vương, tôi đúng là trước mặt không nhận ra ngài, hôm đó tôi …
Câu này coi như chứng thực lời nói lúc trước của Vương Quốc Hoa, Hướng Cảnh Hoa thấy tự nhiên hơn. Vương Quốc Hoa cười nói:
- Khương Nghĩa Quân là bạn nhiều năm với tôi, hôm đó vừa lúc đến chỗ cậu ta ngồi không ngờ gặp cô.
Hồ Duyệt vội vàng nói:
- Cảm ơn bí thư đã quan tâm công ty chúng tôi, mời bí thư dời bước thị sát.
Hồ Duyệt mặc đồ công sở đi trước dẫn đường, Vương Quốc Hoa đi sau nửa bước, một đám người theo sau.
Sản phẩm của công ty hiện nay tiêu thụ trên địa bàn tỉnh khá tốt, theo giới thiệu của Hồ Duyệt thì giá trị sản lượng hàng năm đạt trên 50 triệu. Trừ đầu tư cho quảng cáo thực tế đầu tư cho sản xuất là khá ít. Xưởng sản xuất có hai dây chuyền, trong đó có một đang để nghỉ ngơi. Vương Quốc Hoa thuận miệng hỏi một câu, Hồ Duyệt tỏ vẻ bây giờ là thời kỳ tiêu thụ giảm nên hai dây chuyền sản xuất luân phiên nghỉ ngơi, sửa chữa, qua hai tháng nữa là đến thời kỳ tiêu thụ nhiều, hai dây chuyền sản xuất mới có thể đồng thời sử dụng.
Giải thích này coi như hợp lý nhưng Vương Quốc Hoa vẫn nhạy cảm nhận ra sự nuối tiếc trong câu nói của Hồ Duyệt. Bảo sao cô ta muốn tranh thủ được đưa hàng vào toàn bộ hệ thống siêu thị của Khương Nghĩa Quân, như vậy mặc dù là thời kỳ tiêu thụ giảm thì dây chuyền sản xuất còn lại cũng không bị đắp chiếu.
Từ hoàn cảnh công ty thì công ty này trông khá chính quy, nói cách khác Hồ Duyệt quả thật coi đây là sự nghiệp để làm. Sản phẩm sức khỏe trong tương lai rất có tiền đồ, từ điểm này cũng thấy được ánh mắt của Hồ Duyệt khá tốt. Vương Quốc Hoa thị sát một vòng đã tới 11h.
- Bí thư Vương, công ty đặt tiệc mời các vị lãnh đạo ở khách sạn Kim Phong quận, ngài nhất định phải cho tôi chút thể diện đó.
Có lẽ thấy Vương Quốc Hoa trông khá ôn hòa, dễ gần nên Hồ Duyệt cũng bạo gan hơn.
Trong cả quá trình Vương Quốc Hoa về cơ bản không tỏ rõ thái độ, đều là nghe, hỏi, không có câu nào mang tính thực chất. Hồ Duyệt thiếu nhạy cảm, không ý thức được thứ sau lưng của Vương Quốc Hoa.
- Nghe nói bí thư Hướng vẫn rất quan tâm tới công ty.
Vương Quốc Hoa đột nhiên nói một câu như vậy, Hồ Duyệt bất ngờ không kịp đề phòng nên nói:
- Đúng thế, bí thư Hướng vẫn giúp đỡ công ty chúng tôi. Năm trước tài chính công ty khó khăn, bí thư Hướng còn liên lạc vay vốn ngân hàng giúp. Các công ty ở Khu khai phát đều như vậy, chỉ cần có khó khăn đầu tiên nghĩ đến là nhờ bí thư Hướng giúp.
Lúc Hồ Duyệt nói câu này, vể mặt của cô và Hướng Cảnh Hoa đều không được tự nhiên, Vương Quốc Hoa coi như không phát hiện. Trong đó có vấn đề gì bây giờ hắn không tiện kết luận.
- Là như vậy à.
Vương Quốc Hoa gật đầu vẫn không tỏ rõ thái độ. Từ Diệu Quốc tiến lên nói:
- Bí thư, nếu có an bài thì khách tùy theo chủ.
Vương Quốc Hoa lúc này mới cười nói:
- Được rồi, nhưng phải nói trước chiều còn phải đi xem một chút nên không uống rượu, ăn cơm thì được.
Vương Quốc Hoa đặt ra quy định, Việt Phong ở bên vẫn không nói nhưng trong lòng có nhiều cảm xúc. Vương Quốc Hoa mặc dù còn trẻ nhưng nhìn lại giống như một bí thư thị ủy có thể làm việc, có thể chụ trách nhiệm.
- Trưởng ban Việt, vẫn chưa xác định ai làm phó bí thư quận Đông Hợp sao?
Đoàn người Vương Quốc Hoa lên xe, lần này không phải là xe ban đầu, Hồ Duyệt chuẩn bị một xe Audi, Vương Quốc Hoa cùng Việt Phong lên xe này.
- Có chuyện này, Ban tổ chức cán bộ đã đề cử đồng chí Cao Vân – phó chánh văn phòng ủy ban thị xã đảm nhiệm chức vụ này.
Việt Phong rất tự nhiên trả lời, Vương Quốc Hoa gần như không hề do dự gật đầu nói:
- Tôi mới tới nên không quá quen tình hình, chuyện này Ban Tổ chức cán bộ nếu có đề cử tức là đã có khảo sát kỹ, tôi không có ý kiến.
Việt Phong không ngờ kết quả là như vậy. Vương Quốc Hoa cho mình quyền lớn đến vậy sao? Cao Vân là ứng viên mà Hác Long Quang đưa ra, Vương Quốc Hoa cứ thế chấp nhận sao? Việt Phong có chút khó hiểu, một chức phó bí thư quận ủy cơ mà, nó có thể thể hiện quyền uy của bí thư.
- Ứng viên này là ý của thị trưởng Hác, Ban tổ chức cán bộ đã khảo sát qua.
Việt Phong quyết định nói thêm một câu, Vương Quốc Hoa nghe xong cũng không có phản ứng rõ ràng. Hắn thản nhiên nói:
- Nếu Ban tổ chức cán bộ đã thông qua vậy chỗ tôi không có vấn đề gì.
Việt Phong liền biết đây là Vương Quốc Hoa đưa cành ô liu về phía mình. Ứng viên này vẫn chưa được thảo luận chính thức trên hội nghị, Vương Quốc Hoa đây là lén nói ra vị trí đó thuộc về Việt Phong. Việt Phong là trưởng ban tổ chức cán bộ một khi bắt được vị trí này thì đây cũng là một loại ủng hộ uy tín của y trong toàn thị xã.
Việt Phong không dám tỏ thái độ, chỉ có thể im lặng. Ý của Vương Quốc Hoa đã quá rõ nhưng Việt Phong vẫn chưa đưa ra được quyết định. Lúc trước Hác Long Quang nói tới việc này là không cho đường thương lượng nào, điểm này không thể so với Vương Quốc Hoa.
Có thể là do lời nói của Vương Quốc Hoa có tác dụng nên bữa ăn trưa đúng là rất đơn giản, một bàn tám món ăn, một bát canh, mỗi người một bát cơm. Vương Quốc Hoa ngồi xuống vô thức nhìn thoáng qua đồng chí Hướng Cảnh Hoa, tên này né tránh ánh mắt của hắn.
Ăn trưa xong, Vương Quốc Hoa lau mồn đứng lên nói:
- Bí thư Cảnh Hoa và chủ tịch Á Lệ ăn xong thì lưu lại một chút.
Vương Quốc Hoa nói xong đi ra, không nói gì tôi đã ăn xong. Vương Quốc Hoa không nói không phải là mọi người không chú ý đến động tác của hắn. Gần như trong nháy mắt Vương Quốc Hoa đi, mọi người đều bỏ đũa tiễn.
Thời gian nghỉ trưa của lãnh đạo cũng đã được an bài xong, Hồ Duyệt đi trước dẫn đường. Sau khi Vương Quốc Hoa ngồi xuống bưng trà lên chưa kịp uống thì thư ký đã tiến vào báo cáo:
- Bí thư Hướng và chủ tịch Vu đến.
Vương Quốc Hoa gật đầu ra hiệu hai người có thể vào. Hai vị lãnh đạo quận Đông Hợp tiến vào, thấy Vương Quốc Hoa rồi ân cần chào hỏi.
- Bí thư.
Vương Quốc Hoa chỉ đối diện.
- Ngồi đi, tìm hai vị là có chút chuyện cần chứng thực một chút.
Hai người thoáng cái trở nên lo lắng, vẻ mặt cũng mang theo chút khẩn trương. Trong đó Vu Á Lệ cũng không có vẻ trấn định như vẻ ngoài. Cả quá trình khảo sát ban sáng Bí thư Vương gần như không tỏ thái độ mang tính quyết định gì, không nói một câu bất mãn nào, điều này làm Vu Á Lệ khá lo lắng. Hướng Cảnh Hoa cũng không tốt hơn là mấy, Bí thư Vương đừng nhì không nói gì nhưng không suy nghĩ được ý của lãnh đạo mới là điều đáng sợ nhất.
- Ở Khu khai phát tôi thấy rất nhiều đất trống, trong tường vây toàn là cỏ mọc dài. Chuyện này ai có thể giải thích một chút không? Không muốn nói là đất đó sắp được khởi công, mắt tôi không nhìn nhầm đâu.
Lời này có chút hơi nặng, hơn nữa rất xảo quyệt. Hai người Hướng Cảnh Hoa không nghĩ Vương Quốc Hoa sẽ nói đến chuyện này.
Hai người không biết nói gì, chỉ có thể cúi đầu, xem ra cả hai vị đều có phần. Vương Quốc Hoa cười lạnh một tiếng:
- Từng người một, đồng chí Cảnh Hoa nói trước.
Hướng Cảnh Hoa không thể làm gì khác hơn là kiên trì đến cùng nói:
- Bí thư, chuyện này quả thật tôi có chút trách nhiệm, lúc ấy nóng vội thu hút đầu tư, không giám sát tốt tư chất các nhà đầu tư.
Vương Quốc Hoa lắc đầu nói:
- Tôi quan tâm không phải cái này. Quận Đông Hợp là nơi nào? Đất của Khu khai phát có đáng giá không? Không có lợi ích thì ai chịu đi làm?
Hướng Cảnh Hoa nhìn Vu Á Lệ, Vu Á Lệ cũng chỉ đành lên tiếng.
- Là như thế này, Sở Giang Thu khảo sát một đoạn đường cao tốc qua Khu khai phát, lúc ấy có lời đồn là đất cả Khu khai phát sẽ bị trưng dụng vì thế có người có chủ ý thu gom đất lại đợi đường cao tốc xây qua thì sẽ nhận được tiền bồi thường.
Đường cao tốc bây giờ đã thông xe, nói cách khác không đi qua Khu khai phát quận Đông Hợp mà là đi theo hướng khác.
Việc đều có quan hệ tới cả hai, Vương Quốc Hoa sa sầm mặt lại nói:
- Khu Khai Phát trước đây là đất canh tác?
Hai người Hướng Cảnh Hoa tái mặt, Bí thư Vương nói tiếp.
- Chuyện này tôi sẽ không truy cứu, đất bị bỏ hoang tôi cho các vị hai lựa chọn, một là nếu nhà đầu tư không khởi công thì chính quyền sẽ thu hồi. Chuyện này lần sau tôi tới không hy vọng thấy trên mặt đất còn để cỏ hoang, đây đều là đất canh tác đó. Còn một vấn đề là tôi không hy vọng thấy có người lên thị xã phản ánh việc bồi thường thu hồi đất ở Khu khai phát.
Tuy Vương Quốc Hoa nói chuyện với giọng điệu nghiêm khắc nhưng cũng cho hai người bậc thang đi xuống. Hai người Hướng Cảnh Hoa không khỏi run lên, sợ vì sự nghiêm túc của Bí thư Vương, trong lòng cũng cân nhắc tâm tư của Bí thư Vương.
- Bí thư, việc xử lý thu hồi đất bởi vì nhiều người chưa trả tiền, chính quyền có thể tiến hành. Nhưng sau khi thu hồi lại đất thì thu hút đầu tư như thế nào thì quận hy vọng được thị ủy giúp đỡ.
Vu Á Lệ nói một câu như vậy, Hướng Cảnh Hoa thầm nghĩ đầu không phải vào nước đó chứ? Chuyện này mà ả dám bảo bí thư giúp?
- Gì mà không có tiền trả? Là căn bản không định trả tiền hả? Mấy người các vị, hừ …
Câu nói của Vương Quốc Hoa làm Vu Á Lệ cúi đầu, ánh mắt của Bí thư Vương quá độc. Chuyện này hai người đều có phần nên sẽ không đâm lẫn nhau.
Hướng Cảnh Hoa thầm mắng con ả Vu Á Lệ quá ngu, nhưng ai ngờ Vương Quốc Hoa lại đổi giọng.
- Chuyện thu hút đầu tư thì thị ủy sẽ thống nhất cân nhắc. Quận Đông Hợp là trạm khảo sát đầu tiên của tôi, tôi hy vọng tương lai có cơ hội thì các vị nhất định phải nắm chắc, đừng để nhà đầu tư cười chê.
Gì? Hướng Cảnh Hoa còn tưởng mình nghe lầm, hắn đâu biết chiêu này của Vu Á Lệ là do được Từ Diệu Quốc bắn tin cho. Chuyện trong tay Bí thư Vương có nhà đầu tư, Vu Á Lệ biết tin không khỏi động tâm. Đồng thời Vu Á Lệ cũng nhìn ra bí thư Vương Quốc Hoa rất chú trọng vấn đề thái độ công việc, vì thế vừa lúc đưa ra việc này.
Đây là cho thấy Vu Á Lệ còn nhớ đến công tác thu hút đầu tư, Vương Quốc Hoa cũng hài lòng với thái độ này.
Về phần nhà đầu tư, Vương Quốc Hoa quả thật nghĩ đến công ty thuốc của Lưu Linh. Có thể mở một nhà máy ở tỉnh Đông Hải chiếm địa bàn.
Còn có một điểm đó là Vương Quốc Hoa định lợi dụng quan hệ của mình ở tỉnh Nam Thiên tổ chức đoàn thu hút đầu tư ở các quận, huyện trong thị xã Thiết Châu đến tỉnh Nam Thiên một chuyến, tranh thủ lôi kéo một chút nhà đầu tư. Phải nói ý này cũng có thể thực hiện. Đương nhiên bây giờ mới là tư tưởng, cụ thể áp dụng phải đợi hắn nắm quyền lực tuyệt đối ở thị ủy thì mới khởi động.
- Được rồi, tới đây thôi.
Vương Quốc Hoa xua tay ra hiệu hai người đi ra. Vu Á Lệ rất dứt khoát rời đi, Hướng Cảnh Hoa lúc tới cửa có chút do dự nói:
- Bí thư, tôi có việc muốn báo cáo riêng với ngài.
Vương Quốc Hoa gật đầu nhắm mắt dựa đầu vào ghế.
- Anh nói đi.
/822
|