- Phát triển kinh tế hiện nay được đặt lên hàng đầu. Các công ty nói đến khó khăn đều nhắc tới chính quyền gây khó khăn đầu tiên. Chính quyền gây khó dễ cho các công ty thì tỉnh ủy, ủy ban tỉnh tuyệt đối không chấp nhận. Đồng chí Vương Quốc Hoa, một số công ty ở Khu khai phát quận Hồng Sam lên tỉnh kiện nói ủy ban quận gây khó dễ cho các công ty để thu tiền phạt, tỉnh ủy rất chú trọng việc này. Anh cần phải thận trọng đối đãi.
Một lão đồng chí ở Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh ho khan một tiếng xen vào. Vương Quốc Hoa lúc vào nghe giới thiệu thì quên tên đối phương.
- Tiền lão, nói không thể nói như vậy, chính quyền có quyền lực giám sát các công ty, chúng ta không thể nghe lời một phía mà đã kết luận chính quyền có lỗi chứ? Tỉnh ủy phái tổ điều tra tới thì phải đợi điều tra xong mới có thể có kết luận.
Long Nhất Dân cười cười xen miệng vào.
Trong năm người thoạt nhìn có một tổ trưởng, bốn phó tổ trưởng, Vương Quốc Hoa còn chưa nói chuyện mà mấy người đã bắt đầu tranh chấp. Có thể thấy mỗi người đứng về phái khác nhau.
Vương Quốc Hoa nhận câu hỏi lại thành người đứng xem. Cao Quảng Sinh – phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật luôn lộ vẻ nghiêm túc, không lên tiếng, người này chẳng lẽ đến chỉ như vậy sao?
- Đồng chí Quảng Sinh, anh thấy sao?
Ngôn Lễ Hiếu xoay người hỏi, Cao Quảng Sinh bình tĩnh nói:
- Mọi người đều biết tỉnh ủy không có ra lệnh Ủy ban kỷ luật đến điều tra vấn đề cụ thể gì, tôi chủ yếu đến để nghe.
Cao Quảng Sinh đang rất khó chịu, lần trước hai vị trưởng phòng đến tìm Vương Quốc Hoa về đã báo cáo với các vị lãnh đạo và nói ra mấy điều mình tai nghe mắt thấy. Sau đó Ủy ban kỷ luật tỉnh đã ra lệnh không được truyền tin ra ngoài, ai lộ tin thì kẻ đó bị xử lý.
Kết quả lúc thành lập tổ điều tra này chức phó tổ trưởng không ngờ rơi vào tay Cao Quảng Sinh – phó chủ nhiệm xếp cuối cùng. Cao Quảng Sinh đã nghe nói tới việc kia thì bây giờ dại gì tỏ thái độ.
Cao Quảng Sinh không tỏ thái độ làm cục diện trở nên ngang bằng. Từ góc độ nào đó mà nói thì Ngôn Lễ Hiếu chiếm ưu thế vì hắn là tổ trưởng. Bên gây khó dễ thì chỉ là phó tổ trưởng mà thôi. Tiền lão cấp bậc cũng chỉ là cấp giám đốc sở, chẳng qua do tư cách già, tuổi cao nên mới khiến hai bên ngang nhau. Có thể thấy Tiền lão được bố trí vào cũng là có người dành không ít tâm trí mới được.
Đáng tiếc Long Nhất Dân lại tươi cười phản bác lời nói của Tiền lão, làm Tiền lão không ngừng ho khan, tay cầm chén trà cũng run run.
Long Nhất Dân tuy lần trước nợ nhân tình của Ngôn Lễ Hiếu nhưng đó không phải là của cá nhân hắn. Nói như thế nào nhỉ, Ngôn Lễ Hiếu gần đây được bí thư Hứa coi trọng, Long Nhất Dân hạ thấp tư thế đưa một nhân tình tới coi như là thủ đoạn tăng cường quan hệ. Nếu không chuyện lần trước dù Vương Quốc Hoa muốn làm khó cục trưởng Trầm thì Long Nhất Dân vẫn có biện pháp bảo vệ.
Ngôn Lễ Hiếu cho Long Nhất Dân thể diện, Long Nhất Dân tìm cơ hội mời rượu cảm ơn, hai người thế là quen mặt. Trong một lần uống rượu với nhau Ngôn Lễ Hiếu nói một câu:
- Lão Long, mọi người là người nhà nên tôi không sợ nói với anh chức phó trưởng ban thư ký này của tôi từ đâu mà có.
Biết tin, Long Nhất Dân rất hối hận lúc trước mình phải đi cùng Ngôn Lễ Hiếu tới quận Hồng Sam mới đúng. Vì thế lần này tổ điều tra được thành lập, Long Nhất Dân rất nhiệt tình. Long Nhất Dân mới 50 tuổi, từn bước từ cơ sở đi lên, có thể lên tới vị trí này coi như có năng lực nghiệp vụ mạnh, cũng biết làm quan.
Long Nhất Dân thông qua Ngôn Lễ Hiếu làm quen được với Cao Nguyên, Cao Nguyên trong lần uống nhiều đã nói một câu:
- Bí thư Hứa gần đây rất chú trọng công tác công an.
Nhận được tín hiệu Long Nhất Dân còn không dồn hết sức sao? Ngôn Lễ Hiếu là ví dụ rõ ràng nhất. Mặc dù Long Nhất Dân được hưởng đãi ngộ cấp giám đốc sở nhưng ai không muốn tiến lên một bước. Thường trực sao có thể so với người đứng đâầ.
Phó bí thư thị ủy Nam Bình dẫn đội sang ủy ban quận tìm Lý Quốc Quang nói chuyện. Người bên thị ủy cũng tới đây, còn có nhân viên của tổ điều tra trên tỉnh, một trưởng phòng của ủy ban tỉnh lặng lẽ dẫn đoàn người tới Khu khai phát. Chuyện này Nam Bình coi như không phát hiện, yên tâm dẫn mấy người của thị ủy tìm Lý Quốc Quang nói chuyện.
…
Cuộc nói chuyện bên khách sạn còn tiếp tục, chẳng qua sau đó giọng điệu của Triệu Toàn cùng Tiền lão khách khí hơn nhiều.
Vương Quốc Hoa cũng rất khách quan đáp lời. Hắn nói chuyện được hơn mười phút thì đột nhiên có người gõ cửa. Miêu Vân Đông tiến vào nói.
- Các vị lãnh đạo, có chút vấn đề, trưởng phòng Diệp – ủy ban tỉnh gọi tới nói bị công nhân đánh.
Mọi người nghiêm mặt, Ngôn Lễ Hiếu sa sầm mặt lại nhìn Triệu Toàn.
- Trưởng ban thư ký Triệu, họ Diệp là sao vậy hả? Ai để y dẫn đội xuống? Còn có kỷ luật tổ chức không?
Ngôn Lễ Hiếu không chỉ tức mà còn giật mình. mẹ nó chứ, bí thư Hứa giao chuyện quan trọng như vậy cho mình, không ngờ có người giở trò sau lưng mình. Nếu họ Diệp tìm được gì đó bất lợi cho Vương Quốc Hoa, bí thư Hứa nhất định sẽ không vui, bí thư Hứa không vui thì Ngôn Lễ Hiếu sẽ rất khó chịu.
Long Nhất Dân cũng tức, hắn đoán họ Diệp bị đánh thì sẽ làm Vương Quốc Hoa bất lợi.
- Xảy ra chuyện gì ư? Để Diệp Nguyên dẫn mấy đồng chí xuống hỏi ý kiến quần chúng, tôi là phó tổ trưởng mà không có quyền lợi này sao?
Triệu Toàn mừng thầm, giọng cũng cứng lên. Hắn quay đầu lại hỏi Miêu Vân Đông.
- Đồng chí Miêu Vân Đông, nói tình hình cụ thể.
Tiền lão ho khan một tiếng nói.
- Đồng chí Vương Quốc Hoa, anh giải thích sao về việc này?
Câu hỏi có ý đồ rất rõ ràng.
- Tôi sao biết xảy ra chuyện gì? Dựa vào gì bắt tôi giải thích.
Vương Quốc Hoa đốp lại ngay, ngoài mặt tuy bình thường nhưng thái độ này còn cứng hơn đá.
- Đồng chí Vương Quốc Hoa, anh chú ý thái độ của mình.
Triệu Toàn đập bàn đứng lên quát Vương Quốc Hoa.
Hiện trường trở nên khẩn trương, quỷ dị chính là Miêu Vân Đông đầu đầy mồ hôi, mấp máy môi định nói.
- Xin mời trưởng ban thư ký Triệu nói tôi nên có thái độ gì?
Vương Quốc Hoa cũng đứng lên trừng mắt nhìn lại. Hắn không an bài gì nên không ngại.
- Được rồi, có gì nói rõ tình hình đã.
Ngôn Lễ Hiếu cũng đứng lên lộ khí thế của tổ trưởng. Mọi người dừng lại, Vương Quốc Hoa là người đầu tiên ngồi xuống, người khác cũng ngồi. Ngôn Lễ Hiếu nói với Miêu Vân Đông:
- Đồng chí Miêu Vân Đông, anh nói tình hình xảy ra.
Miêu Vân Đông lau mồ hôi trán.
- Cụ thể tôi không rõ, chẳng qua vừa nhận được báo cáo nói trưởng phòng Diệp dẫn người đến công ty hóa chất Minh Viễn thì bị một số quần chúng kích động vây lại, không biết như thế nào mà lại đánh nhau. Mấy phút trước mấy trăm quần chúng đã chặn cổng quận ủy, ủy ban, tôi từ cửa sau tới đây.
Ngay lúc này Lý Quốc Quang xuất hiện ở cửa. Thấy Miêu Vân Đông ở đây, hắn cười lạnh nói:
- Bí thư Miêu, nhanh thật đó, quận ủy cần lãnh đạo chủ trì giải quyết tình hình thì anh lại chạy tới đây ư?
Miêu Vân Đông vội vàng nói:
- Tôi không phải tới báo cáo với lãnh đạo tỉnh ủy sao?
Ngôn Lễ Hiếu thấy sự việc không đúng nên xen miệng vào nói.
- Đồng chí Lý Quốc Quang, đã xảy ra chuyện gì?
Lý Quốc Quang nói.
- Trưởng phòng Diệp – ủy ban tỉnh tự mình dẫn đội tới Khu khai phát…
Theo Lý Quốc Quang kể, chân tướng sự việc dần sáng tỏ. Trưởng phòng Diệp dẫn người đến Khu khai phát định lén điều tra, có thể nắm chứng cứ tuy không nói làm Vương Quốc Hoa chết chắc thì lãnh đạo tỉnh cũng có lý do động hắn.
Trưởng phòng Diệp đến thẳng công ty hóa chất Minh Viễn, công ty này bị dừng sản xuất đầu tiên nên đoán đến sẽ thu được gì đó. Vấn đề là hai hôm trước chính quyền bố trí công nhân công ty đi kiểm tra sức khỏe, hôm nay phát kết quả. Công nhân vừa thấy kết quả liền làm ầm lên, hơn nửa số công nhân bị bệnh có mấy người bị bệnh nghiêm trọng, bệnh viện yêu cầu bọn họ lập tức vào viện.
Trưởng phòng Diệp vừa lúc tới thấy công nhân đang rất kích động, Trưởng phòng Diệp thầm nghĩ cơ hội tới nên đi đến hỏi, vấn đề là hắn mở miệng nói: “Có phải là vì ủy ban quận bắt công ty dừng sản xuất khiến các anh không có việc làm không?”
Có người đứng ra hỏi:
- Các người là ai?
Trưởng phòng Diệp tỏ vẻ mình ở tổ điều tra của tỉnh, xin mời các đồng chí yên tâm, tỉnh ủy nhất định làm chủ cho công nhân, không để ai đó một tay che trời.
Công nhân nghe xong rất tức giận, ủy ban quận cho mọi người đi kiểm tra sức khỏe là tốt cho mọi người, trước khi xét nghiệm thì công nhân còn oán giận vì không có việc làm, không có lương, bây giờ sức khỏe có chuyện, có mấy người bị bệnh rất nặng không ngờ tổ công tác kia còn nói giúp công ty, đây là làm công nhân căm phẫn.
Một người nhảy ra hô.
- Tổ điều tra của tỉnh ủy nhận tiền của các công ty, muốn ép mọi người đến chỗ chết.
Tiếng hô này làm mọi người kích động xông lên đánh.
Kết quả Trưởng phòng Diệp và năm sáu nhân viên đi theo bị đánh, nếu không phải đồn công an kịp thời xuất hiện thì càng nghiêm trọng hơn. Sau đó đám công nhân kéo tới quận ủy, ủy ban “bảo vệ công lý” “bảo vệ chủ tịch Vương”
Lý Quốc Quang kể rất sống động, mọi người ngồi đây đều hiểu nhiều công nhân bị bệnh nghề nghiệp. Nghe Lý Quốc Quang nói như vậy, mặt Triệu Toàn cùng Tiền lão tái lại.
Mặt Ngôn Lễ Hiếu không hề thay đổi, Long Nhất Dân lộ vẻ tức giận. Vương Quốc Hoa nghe xong đứng lên nói:
- Các vị lãnh đạo, tôi phải về, chuyện do tôi bố trí công nhân đi kiểm tra sức khỏe, tôi cần phải về trấn an mọi người.
Vương Quốc Hoa vừa tỏ thái độ, Cao Quảng Sinh đã khẳng định.
- Đồng chí Quốc Hoa, anh đi đi, nơi này giao cho chúng tôi.
Đây cũng là tỏ thái độ, chuyện đã rõ, tổ điều tra cần đưa ra kết luận, kết luận này nhất định có lợi cho Vương Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa không phụ kỳ vọng, rất nhanh khống chế được cục diện. Sau đó hắn nghe ba yêu cầu của công nhân đưa ra. Thứ nhất điều trị, thứ hai bồi thường, thứ ba nhanh chóng khôi phục sản xuất. Vương Quốc Hoa tỏ vẻ ý kiến của mọi người sẽ được phản ánh chi tiết với tổ điều tra của tỉnh. Hơn nữa nói công nhân bị bệnh đi chữa trị sẽ do ủy ban quận chi trả toàn bộ.
Có “công nhân” tỏ vẻ lo lắng với Vương Quốc Hoa, nói gì mà công ty đưa tiền nên tỉnh ủy, ủy ban tỉnh đối xử bất công, nếu không sao người của tổ điều tra vừa tới Khu khai phát đã hỏi vấn đề bất lợi cho chủ tịch Vương. Vương Quốc Hoa nói xin mời mọi người tin tưởng tổ chức.
Vương Quốc Hoa trấn an quần chúng đến đây thì phó bí thư thị ủy Nam Bình đi lên cầm mic thay mặt thị ủy khẳng định công việc của chủ tịch quận Hồng Sam – Vương Quốc Hoa.
Có câu này của Nam Bình, quần chúng mới tản đi. Nam Bình nhiệt tình mời Vương Quốc Hoa lên xe mình cùng tới khách sạn báo cáo kết quả. Hai người lần đầu tiên có cơ hội tiếp xúc riêng. Sau một phen trao đổi, Nam Bình không ngừng khen năng lực công việc của Vương Quốc Hoa, khen một lúc quan hệ ủa đôi bên như quen thuộc hơn một chút.
Sau khi Vương Quốc Hoa đi, mấy vị tổ trưởng, phó tổ trưởng đã thống nhất ý kiến, phương hướng điều tra đã thay đổi về chất. Điều tra vẫn cần tiếp tục, không thể nào nói về là về được.
Một lão đồng chí ở Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân tỉnh ho khan một tiếng xen vào. Vương Quốc Hoa lúc vào nghe giới thiệu thì quên tên đối phương.
- Tiền lão, nói không thể nói như vậy, chính quyền có quyền lực giám sát các công ty, chúng ta không thể nghe lời một phía mà đã kết luận chính quyền có lỗi chứ? Tỉnh ủy phái tổ điều tra tới thì phải đợi điều tra xong mới có thể có kết luận.
Long Nhất Dân cười cười xen miệng vào.
Trong năm người thoạt nhìn có một tổ trưởng, bốn phó tổ trưởng, Vương Quốc Hoa còn chưa nói chuyện mà mấy người đã bắt đầu tranh chấp. Có thể thấy mỗi người đứng về phái khác nhau.
Vương Quốc Hoa nhận câu hỏi lại thành người đứng xem. Cao Quảng Sinh – phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật luôn lộ vẻ nghiêm túc, không lên tiếng, người này chẳng lẽ đến chỉ như vậy sao?
- Đồng chí Quảng Sinh, anh thấy sao?
Ngôn Lễ Hiếu xoay người hỏi, Cao Quảng Sinh bình tĩnh nói:
- Mọi người đều biết tỉnh ủy không có ra lệnh Ủy ban kỷ luật đến điều tra vấn đề cụ thể gì, tôi chủ yếu đến để nghe.
Cao Quảng Sinh đang rất khó chịu, lần trước hai vị trưởng phòng đến tìm Vương Quốc Hoa về đã báo cáo với các vị lãnh đạo và nói ra mấy điều mình tai nghe mắt thấy. Sau đó Ủy ban kỷ luật tỉnh đã ra lệnh không được truyền tin ra ngoài, ai lộ tin thì kẻ đó bị xử lý.
Kết quả lúc thành lập tổ điều tra này chức phó tổ trưởng không ngờ rơi vào tay Cao Quảng Sinh – phó chủ nhiệm xếp cuối cùng. Cao Quảng Sinh đã nghe nói tới việc kia thì bây giờ dại gì tỏ thái độ.
Cao Quảng Sinh không tỏ thái độ làm cục diện trở nên ngang bằng. Từ góc độ nào đó mà nói thì Ngôn Lễ Hiếu chiếm ưu thế vì hắn là tổ trưởng. Bên gây khó dễ thì chỉ là phó tổ trưởng mà thôi. Tiền lão cấp bậc cũng chỉ là cấp giám đốc sở, chẳng qua do tư cách già, tuổi cao nên mới khiến hai bên ngang nhau. Có thể thấy Tiền lão được bố trí vào cũng là có người dành không ít tâm trí mới được.
Đáng tiếc Long Nhất Dân lại tươi cười phản bác lời nói của Tiền lão, làm Tiền lão không ngừng ho khan, tay cầm chén trà cũng run run.
Long Nhất Dân tuy lần trước nợ nhân tình của Ngôn Lễ Hiếu nhưng đó không phải là của cá nhân hắn. Nói như thế nào nhỉ, Ngôn Lễ Hiếu gần đây được bí thư Hứa coi trọng, Long Nhất Dân hạ thấp tư thế đưa một nhân tình tới coi như là thủ đoạn tăng cường quan hệ. Nếu không chuyện lần trước dù Vương Quốc Hoa muốn làm khó cục trưởng Trầm thì Long Nhất Dân vẫn có biện pháp bảo vệ.
Ngôn Lễ Hiếu cho Long Nhất Dân thể diện, Long Nhất Dân tìm cơ hội mời rượu cảm ơn, hai người thế là quen mặt. Trong một lần uống rượu với nhau Ngôn Lễ Hiếu nói một câu:
- Lão Long, mọi người là người nhà nên tôi không sợ nói với anh chức phó trưởng ban thư ký này của tôi từ đâu mà có.
Biết tin, Long Nhất Dân rất hối hận lúc trước mình phải đi cùng Ngôn Lễ Hiếu tới quận Hồng Sam mới đúng. Vì thế lần này tổ điều tra được thành lập, Long Nhất Dân rất nhiệt tình. Long Nhất Dân mới 50 tuổi, từn bước từ cơ sở đi lên, có thể lên tới vị trí này coi như có năng lực nghiệp vụ mạnh, cũng biết làm quan.
Long Nhất Dân thông qua Ngôn Lễ Hiếu làm quen được với Cao Nguyên, Cao Nguyên trong lần uống nhiều đã nói một câu:
- Bí thư Hứa gần đây rất chú trọng công tác công an.
Nhận được tín hiệu Long Nhất Dân còn không dồn hết sức sao? Ngôn Lễ Hiếu là ví dụ rõ ràng nhất. Mặc dù Long Nhất Dân được hưởng đãi ngộ cấp giám đốc sở nhưng ai không muốn tiến lên một bước. Thường trực sao có thể so với người đứng đâầ.
Phó bí thư thị ủy Nam Bình dẫn đội sang ủy ban quận tìm Lý Quốc Quang nói chuyện. Người bên thị ủy cũng tới đây, còn có nhân viên của tổ điều tra trên tỉnh, một trưởng phòng của ủy ban tỉnh lặng lẽ dẫn đoàn người tới Khu khai phát. Chuyện này Nam Bình coi như không phát hiện, yên tâm dẫn mấy người của thị ủy tìm Lý Quốc Quang nói chuyện.
…
Cuộc nói chuyện bên khách sạn còn tiếp tục, chẳng qua sau đó giọng điệu của Triệu Toàn cùng Tiền lão khách khí hơn nhiều.
Vương Quốc Hoa cũng rất khách quan đáp lời. Hắn nói chuyện được hơn mười phút thì đột nhiên có người gõ cửa. Miêu Vân Đông tiến vào nói.
- Các vị lãnh đạo, có chút vấn đề, trưởng phòng Diệp – ủy ban tỉnh gọi tới nói bị công nhân đánh.
Mọi người nghiêm mặt, Ngôn Lễ Hiếu sa sầm mặt lại nhìn Triệu Toàn.
- Trưởng ban thư ký Triệu, họ Diệp là sao vậy hả? Ai để y dẫn đội xuống? Còn có kỷ luật tổ chức không?
Ngôn Lễ Hiếu không chỉ tức mà còn giật mình. mẹ nó chứ, bí thư Hứa giao chuyện quan trọng như vậy cho mình, không ngờ có người giở trò sau lưng mình. Nếu họ Diệp tìm được gì đó bất lợi cho Vương Quốc Hoa, bí thư Hứa nhất định sẽ không vui, bí thư Hứa không vui thì Ngôn Lễ Hiếu sẽ rất khó chịu.
Long Nhất Dân cũng tức, hắn đoán họ Diệp bị đánh thì sẽ làm Vương Quốc Hoa bất lợi.
- Xảy ra chuyện gì ư? Để Diệp Nguyên dẫn mấy đồng chí xuống hỏi ý kiến quần chúng, tôi là phó tổ trưởng mà không có quyền lợi này sao?
Triệu Toàn mừng thầm, giọng cũng cứng lên. Hắn quay đầu lại hỏi Miêu Vân Đông.
- Đồng chí Miêu Vân Đông, nói tình hình cụ thể.
Tiền lão ho khan một tiếng nói.
- Đồng chí Vương Quốc Hoa, anh giải thích sao về việc này?
Câu hỏi có ý đồ rất rõ ràng.
- Tôi sao biết xảy ra chuyện gì? Dựa vào gì bắt tôi giải thích.
Vương Quốc Hoa đốp lại ngay, ngoài mặt tuy bình thường nhưng thái độ này còn cứng hơn đá.
- Đồng chí Vương Quốc Hoa, anh chú ý thái độ của mình.
Triệu Toàn đập bàn đứng lên quát Vương Quốc Hoa.
Hiện trường trở nên khẩn trương, quỷ dị chính là Miêu Vân Đông đầu đầy mồ hôi, mấp máy môi định nói.
- Xin mời trưởng ban thư ký Triệu nói tôi nên có thái độ gì?
Vương Quốc Hoa cũng đứng lên trừng mắt nhìn lại. Hắn không an bài gì nên không ngại.
- Được rồi, có gì nói rõ tình hình đã.
Ngôn Lễ Hiếu cũng đứng lên lộ khí thế của tổ trưởng. Mọi người dừng lại, Vương Quốc Hoa là người đầu tiên ngồi xuống, người khác cũng ngồi. Ngôn Lễ Hiếu nói với Miêu Vân Đông:
- Đồng chí Miêu Vân Đông, anh nói tình hình xảy ra.
Miêu Vân Đông lau mồ hôi trán.
- Cụ thể tôi không rõ, chẳng qua vừa nhận được báo cáo nói trưởng phòng Diệp dẫn người đến công ty hóa chất Minh Viễn thì bị một số quần chúng kích động vây lại, không biết như thế nào mà lại đánh nhau. Mấy phút trước mấy trăm quần chúng đã chặn cổng quận ủy, ủy ban, tôi từ cửa sau tới đây.
Ngay lúc này Lý Quốc Quang xuất hiện ở cửa. Thấy Miêu Vân Đông ở đây, hắn cười lạnh nói:
- Bí thư Miêu, nhanh thật đó, quận ủy cần lãnh đạo chủ trì giải quyết tình hình thì anh lại chạy tới đây ư?
Miêu Vân Đông vội vàng nói:
- Tôi không phải tới báo cáo với lãnh đạo tỉnh ủy sao?
Ngôn Lễ Hiếu thấy sự việc không đúng nên xen miệng vào nói.
- Đồng chí Lý Quốc Quang, đã xảy ra chuyện gì?
Lý Quốc Quang nói.
- Trưởng phòng Diệp – ủy ban tỉnh tự mình dẫn đội tới Khu khai phát…
Theo Lý Quốc Quang kể, chân tướng sự việc dần sáng tỏ. Trưởng phòng Diệp dẫn người đến Khu khai phát định lén điều tra, có thể nắm chứng cứ tuy không nói làm Vương Quốc Hoa chết chắc thì lãnh đạo tỉnh cũng có lý do động hắn.
Trưởng phòng Diệp đến thẳng công ty hóa chất Minh Viễn, công ty này bị dừng sản xuất đầu tiên nên đoán đến sẽ thu được gì đó. Vấn đề là hai hôm trước chính quyền bố trí công nhân công ty đi kiểm tra sức khỏe, hôm nay phát kết quả. Công nhân vừa thấy kết quả liền làm ầm lên, hơn nửa số công nhân bị bệnh có mấy người bị bệnh nghiêm trọng, bệnh viện yêu cầu bọn họ lập tức vào viện.
Trưởng phòng Diệp vừa lúc tới thấy công nhân đang rất kích động, Trưởng phòng Diệp thầm nghĩ cơ hội tới nên đi đến hỏi, vấn đề là hắn mở miệng nói: “Có phải là vì ủy ban quận bắt công ty dừng sản xuất khiến các anh không có việc làm không?”
Có người đứng ra hỏi:
- Các người là ai?
Trưởng phòng Diệp tỏ vẻ mình ở tổ điều tra của tỉnh, xin mời các đồng chí yên tâm, tỉnh ủy nhất định làm chủ cho công nhân, không để ai đó một tay che trời.
Công nhân nghe xong rất tức giận, ủy ban quận cho mọi người đi kiểm tra sức khỏe là tốt cho mọi người, trước khi xét nghiệm thì công nhân còn oán giận vì không có việc làm, không có lương, bây giờ sức khỏe có chuyện, có mấy người bị bệnh rất nặng không ngờ tổ công tác kia còn nói giúp công ty, đây là làm công nhân căm phẫn.
Một người nhảy ra hô.
- Tổ điều tra của tỉnh ủy nhận tiền của các công ty, muốn ép mọi người đến chỗ chết.
Tiếng hô này làm mọi người kích động xông lên đánh.
Kết quả Trưởng phòng Diệp và năm sáu nhân viên đi theo bị đánh, nếu không phải đồn công an kịp thời xuất hiện thì càng nghiêm trọng hơn. Sau đó đám công nhân kéo tới quận ủy, ủy ban “bảo vệ công lý” “bảo vệ chủ tịch Vương”
Lý Quốc Quang kể rất sống động, mọi người ngồi đây đều hiểu nhiều công nhân bị bệnh nghề nghiệp. Nghe Lý Quốc Quang nói như vậy, mặt Triệu Toàn cùng Tiền lão tái lại.
Mặt Ngôn Lễ Hiếu không hề thay đổi, Long Nhất Dân lộ vẻ tức giận. Vương Quốc Hoa nghe xong đứng lên nói:
- Các vị lãnh đạo, tôi phải về, chuyện do tôi bố trí công nhân đi kiểm tra sức khỏe, tôi cần phải về trấn an mọi người.
Vương Quốc Hoa vừa tỏ thái độ, Cao Quảng Sinh đã khẳng định.
- Đồng chí Quốc Hoa, anh đi đi, nơi này giao cho chúng tôi.
Đây cũng là tỏ thái độ, chuyện đã rõ, tổ điều tra cần đưa ra kết luận, kết luận này nhất định có lợi cho Vương Quốc Hoa.
Vương Quốc Hoa không phụ kỳ vọng, rất nhanh khống chế được cục diện. Sau đó hắn nghe ba yêu cầu của công nhân đưa ra. Thứ nhất điều trị, thứ hai bồi thường, thứ ba nhanh chóng khôi phục sản xuất. Vương Quốc Hoa tỏ vẻ ý kiến của mọi người sẽ được phản ánh chi tiết với tổ điều tra của tỉnh. Hơn nữa nói công nhân bị bệnh đi chữa trị sẽ do ủy ban quận chi trả toàn bộ.
Có “công nhân” tỏ vẻ lo lắng với Vương Quốc Hoa, nói gì mà công ty đưa tiền nên tỉnh ủy, ủy ban tỉnh đối xử bất công, nếu không sao người của tổ điều tra vừa tới Khu khai phát đã hỏi vấn đề bất lợi cho chủ tịch Vương. Vương Quốc Hoa nói xin mời mọi người tin tưởng tổ chức.
Vương Quốc Hoa trấn an quần chúng đến đây thì phó bí thư thị ủy Nam Bình đi lên cầm mic thay mặt thị ủy khẳng định công việc của chủ tịch quận Hồng Sam – Vương Quốc Hoa.
Có câu này của Nam Bình, quần chúng mới tản đi. Nam Bình nhiệt tình mời Vương Quốc Hoa lên xe mình cùng tới khách sạn báo cáo kết quả. Hai người lần đầu tiên có cơ hội tiếp xúc riêng. Sau một phen trao đổi, Nam Bình không ngừng khen năng lực công việc của Vương Quốc Hoa, khen một lúc quan hệ ủa đôi bên như quen thuộc hơn một chút.
Sau khi Vương Quốc Hoa đi, mấy vị tổ trưởng, phó tổ trưởng đã thống nhất ý kiến, phương hướng điều tra đã thay đổi về chất. Điều tra vẫn cần tiếp tục, không thể nào nói về là về được.
/822
|