Phong Lưu

Chương 333: Giới tuyến của gia tộc

/481



Mới chạy đến rìa khu rừng, trong rừng cây đột nhiên xuất hiện hơn mười người cầm đao kiếm, sải bước bức tới.

- Trúng kế rồi!

Người bịt mặt cầm ngô câu kiếm hú lên quái dị:

- Giết ra ngoài!

Hắn xung phong múa may ngô câu kiếm đánh chết một gã hộ vệ của Vương gia, phóng tới một hướng khác, những người bịt mặt khác theo sát phía sau bảo vệ lão đại của bọn hắn, liều mạng phá vây ra bên ngoài.

Hơn mười kỵ binh từ quan đạo vọt tới, còn có một đám cao thủ Vương gia từ trong rừng cây giết ra, vây đám người bịt mặt này chật như nêm cối.

Bốn lão giả mặc hắc bào âm trầm vây quanh Vương Nguyên Bảo tràn đầy sát khí hiện thân.

Người bịt mặt cầm ngô câu kiếm nhìn thấy hắn, trong mắt toát ra vẻ sợ hãi, hắn múa may ngô câu kiếm liều mạng phá vây, nhưng bị một hắc bào lão giả bên cạnh Vương Nguyên Bảo ngăn cản, không thể phá vây.

Đại thế đã mất, người bịt mặt kia thở dài một tiếng, tay cầm ngô câu kiếm đảo lại cắt đứt cổ họng của mình, ngửa mặt ngã xuống.

Có người tiến lên, cởi bỏ khăn che mặt của hắn, lộ ra chân diện mục.

Vương Nguyên Bảo nhìn thấy hai mắt phát lạnh, sắc mặt trắng bệch, lớn tiếng quát:

- Khiếu Vân!

Một tên bịt mặt trong đám hắc y nhân run lên, trường kiếm trong tay leng keng rơi xuống đất, hai chân mềm nhũn, ngã quỳ xuống đất, run giọng nói:

- Cha...

Những người bịt mặt khác đã sớm sợ tới mức hồn phi phách tán, người nhát gan thì vứt bỏ vũ khí trong tay quỳ xuống đầu hàng, cũng có mấy người biết rõ đầu hàng cũng chết, liều mạng trùng sát muốn phá vây, đều bị loạn đao chém ngã.

- Khiếu Vân, vì sao?

Thanh âm của Vương Nguyên Bảo tràn ngập bi phẫn đau đớn, lưng còng xuống, sắc mặt trắng bệch, trông càng thêm già nua.

Vương Khiếu Vân quỳ trên mặt đất đã bỏ khăn đen, lộ ra khuôn mặt không còn giọt máu, trong nhãn tình tràn ngập sợ hãi.

- Cha, Khiếu Vân sai rồi, xin cha hãy tha thứ cho Khiếu Vân lần này đi, cha...

Vương Khiếu Vân quỳ rạp liều mạng dập đầu, chiếc trán đập bộp bộp vào mặt đất, rất nhanh chảy máu.

- Rốt cuộc vì sao? Tại vì sao?

Vương Nguyên Bảo quát hỏi:

- Khiếu Vân, ngươi phải biết, hậu quả phản bội gia tộc là gì?

Người của đại gia tộc, luôn luôn lấy lợi ích của gia tộc làm trọng, cho dù là hy sinh ích lợi cá nhân cũng không tiếc.

- Ngày thường ngươi sống phóng túng chơi gái cờ bạc cũng không quan trọng, chỉ cần không vượt qua giới tuyến của gia tộc là được, vượt qua giới tuyến của gia tộc, giết không tha.

Vương Khiếu Vân quỳ trên mặt đất vốn đã sợ tơi mức hồn phi phách tán, nghe xong lời của hắn, đột nhiên đứng lên, ngửa mặt lên trời cười ha ha, cười không ngừng đến khi nước mắt hòa lẫn với máu loãng mới trừng mắt nhìn Vương Nguyên Bảo nói:

- Vì sao ư? Được, ta nói cho ông biết!

- Ta thua hơn một trăm vạn, không có cách nào bổ khuyết thiếu hụt, đành phải ra hạ sách này, ha ha.

Khuôn mặt của Vương Nguyên Bảo âm trầm đáng sợ, cả người run lên, đứa con trai này, thật sự làm hắn quá thất vọng rồi.

- Từ nhỏ đến bây giờ, ông luôn luôn bảo vệ cho hắn, lúc nào cũng chèn ép ta, cũng bởi vì ta quá kém cỏi phải không?

Vương Khiếu Vân cuồng tiếu, nước mắt và máu đầy mặt, vẻ mặt cực kỳ khủng bố.

- Ông biết không? Kỳ thật ta cũng muốn cố gắng làm ra một phen sự nghiệp, hơn nữa ta cũng cố gắng, nhưng ta nhận được cái gì? Điều ta nhận được chỉ là lời răn dạy quở mắng cùng xử phạt của ông, còn hắn, hắn làm sai, ông lại che chở cho hắn. Ha ha ha...

- Cho đến tận hôm nay, ta luôn hoài nghi ta có phải là con ruột của ông hay không?

Vương Khiếu Vân phun ra từng chữ.

- Công ơn nuôi dưỡng của ông, hôm nay ta trả lại cho ông!

Tay áo khẽ lật, chủy thủy giấu trong tay áo cắm vào trong ngực, thẳng đờ ngã xuống. Nguồn truyện:

/481

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status