Vừa trở lại tthấy không ít vẻ mặt khác lạ, trái tim không khỏi nhảy lên một cái, hai chân chột dạ.
Nhiều vẻ mặt như vậy, khẳng định là trong nhà có người tới.
Về phần ai tới, nếu không phải trưởng bối của hắn, Đường đại tiên sinh, thì cũng là Lôi lão phu nhân của Giang Nam Lôi gia.
Đường đại tiên sinh thì không có gì phải sợ, sợ nhất chính là nhạc mẫu đại nhân mà thôi.
Sự lợi hại của Ngọc phu nhân hắn đã từng lĩnh giáo qua, quả thực là cũng hơi sợ.
Khi nhìn thấy Đường lục thúc vui cười hớn hở từ bên trong đi ra, lúc này hắn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
Đường lục thúc ở đây cho thấy, người tới nhất định là Đường đại tiên sinh.
Trong đại sảnh tiếp khách, một lão giả thân thể cao gầy ngồi ngay ngắn, hai mắt lấp lánh, lạnh lùng như điện, bộc lộ khí thế đặc biệt của cường giả. Trên cằm là bộ râu dài, hiển lộ ra vài phần nho nhã.
Lúc còn trẻ, lão giả khẳng định là vô cùng tiêu sái, tuấn mỹ.
Đường Sương, Đường Nhu, Đường Điềm đi theo bên cạnh lão. Đường Điềm vốn luôn luôn bướng bỉnh, bây giờ lại bày ra bộ dáng rất nhu thuận, thục nữ, khiến hắn thực sự cảm thấy không quen.
Không cần đoán, vị lão giả kia nhất định chính là Đường đại tiên sinh của Thục Trung Đường môn.
Đường Lục thúc ở một bên giới thiệu, Đường Tiểu Đông cung kính hành lễ.
Cái gì Tam thúc, Tứ thúc, Đại biểu ca, Nhị biểu ca, Tam biểu đệ… Một đống lớn. Xem ra Đường Môn tựa hồ là huy động toàn bộ tới tham gia hôn lễ của hắn.
Chết mất! Thế này cũng không khỏi quá long trọng đi!
- Tiểu Đông, cùng Đại bá đi dạo phố một lát!
Đường đại tiên sinh đứng lên, chắp tay bước ra ngoài.
Đường Tiểu Đông giật mình. Đường Lục thúc nháy nháy mắt ra dấu với hắn, ý bảo hắn đuổi theo, cẩn thận lời nói.
/481
|