Tốc độ tiến triển giữa nàng và An Lộc Sơn có thể nói là đã đạt đến tình trạng chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.
Kết thúc một bài, Đường Tiểu Đông khom người thi lễ:
- Hạ quan bái kiến Quý phi nương nương!
Dương quý phi ngẩng đầu lên, mày liễu khẽ nhíu lại, ôn nhu nói:
- Ai, Đường công tử, tại sao hôm nay lại khách sáo như vậy?
Trong giọng nói ít nhiều mang theo một chút oán trách dịu dàng, kết hợp với biểu tình nửa vui nửa buồn của nàng, thực sự là mỹ lệ động lòng người. Tất cả phong tình, cùng mềm mại quyến rũ đều bộc lộ hết ra ngoài.
Tại giờ khắc này, ham muốn trong lòng Đường Tiểu Đông bỗng nhiên bùng lên điên cuồng, kìm lòng không được khẽ vuốt ve bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng.
Toàn thân Dương quý phi run lên, khuôn mặt đỏ bừng hơi ngước lên, đôi con ngươi câu hồn chậm rãi nhắm lại.
Một tay Đường Tiểu Đông xoa xoa hai gò má trơn mịn như tơ, chậm rãi cúi sát xuống.
Đôi môi mềm khẽ hé ra như câu hồn đoạt phách.
- Tiết độ sứ Lư Sơn An Lộc Sơn cầu kiến Quý phi nương nương!
- A…
Toàn thân Dương quý phi khẽ run lên, thấp giọng hô một tiếng, đôi con ngươi câu hồn người thoáng hiện nét hoảng loạn, thần tình do dự, bất anĐường Tiểu Đông ngước nhìn đôi mắt mê man, ngượng ngùng hổ thẹn có hơi hoảng loạn của nàng, trong lòng do dự một hồi.
Hôn tiếp, có thể đoạt lại phương tâm của Dương quý phi, ngăn cản mấy năm rối loạn của Đại Đường.
Ngay khi hắn cố lấy dũng khí mà hôn xuống, bên ngoài truyền đến thanh âm hoảng loạn của Hỷ Nhi:
- An đại nhân, Quý phi nương nương…
Tiếp theo là tiếng bước chân nặng nề của An Lộc Sơn. Xem ra là An Lộc Sơn chờ không nổi, muốn xông thẳng vào.
Đường Tiểu Đông thở dài đứng lên, lạnh nhạt nói:
- Vi thần xin cáo lui!
Cũng không để ý tới phản ứng của Dương quý phi, hắn đứng thẳng dậy đi ra cửa.
Hắn đi như vậy, Đại Đường mấy năm tới chắc chắn là bởi vì chuyện khởi binh tạo phản của An Lộc Sơn mà nguyên khí đại thương, bắt đầu đi vào suy vi, cuối cùng bị diệt vong.
Đây có lẽ là tạo hóa trêu ngươi sao? Có thể là số phận của Đại Đường sao?
Đường Tiểu Đông quyết định cắt đứt mối quan hệ dây dưa mập mờ với Dương quý phi, lập tức ra khỏi cung, đến thẳng tướng phủ. Hắn nói chuyện từ quan, khiến Lý Lâm Phủ sợ run, nửa ngày không nói nên lời.
Lý do từ quan của Đường Tiểu Đông rất đơn giản - không có hứng thú.
Lý Lâm Phủ vừa mừng rỡ lại vừa bất đắc dĩ.
Quan giám sát nhạc luật vốn là một chức vụ rất dễ thăng tiến, bao nhiêu người đỏ mắt thèm khát muốn chết, nữ tế hắn lại muốn từ quan.
/481
|