Quỷ tài Đường đại công tử trong cảm nhận của mọi người đã là thần thánh không ai làm gì được. Hắn đã nói một cách tự tin như vậy về Hối Thông, cũng có nghĩa là chữ tín của Hối Thông tuyệt đối đáng tin cậy, còn có cái gì phải lo lắng đây?
Trải qua một hồi ầm ĩ như vậy, hơn nữa còn có cuộc nói chuyện giữa Quỷ tài Đường đại công tử và Dương lão bản, danh khí của Hối Thông càng vang dội. Ngoài ra, chuyện Hối Thông khẳng định trong vòng mười năm sẽ vượt qua Đại Thông dường như đã thành một chuyện không thể nghi ngờ.
Trong lòng mọi người, Quỷ tài Đường đại công tử so với Hoàng đế Đại Đường còn ưu việt hơn.
Hắn cho rằng Hối Thông có thể vượt qua Đại Thông thì nhất định có thể vượt qua.
Thời gian mười năm, kỳ thực cũng không phải quá dài.
Trong lòng không ít người, Hối Thông đã là tiền trang có uy tín tốt nhất tại Đại Đường. Ngoại trừ Hối Thông, gửi bạc ở tiền trang nhà nào cũng đều không an toàn.
Sau hôm đó, nghiệp vụ thường ngày của Hối Thông lại trở lại bình thường.
Một hồi đủ để khiến nguy cơ Hối Thông tiền trang đóng cửa, Phúc Ngọc thương minh tổn thất thảm trọng hoàn toàn tiêu trừ.
Xử lý ổn thỏa việc này, Đường Tiểu Đông rốt cục có thể thở phào nhẹ nhõm, bớt chút thời gian đi trước bái kiến lão nhạc phụ Lý Lâm Phủ, thương nghị chuyện hôn sự.
Trước đây còn tìm đủ mọi lý do thoái thác, hiện tại hắn lại chủ động nói ra, Lý Lâm Phủ đương nhiên vô cùng vui vẻ.
Nhìn nhi nữ bảo bối đứng ở một bên, vẻ mặt biểu hiện vui sướng rạo rực, nào có nửa điểm ngượng ngùng thục nữ, quả thực là hận không thể ngay lập tức gả luôn cho xong.
Càng kết hôn sớm càng tốt. Đây thực sự là chuyện đại sự trong lòng hắn. Tuy rằng miễn cưỡng đồng ý một số yêu cầu gần như vô lý kia, nhưng cuối cùng cũng muốn vì nữ nhi bảo bối mà tranh một chút thể diện.
Ngày đón dâu đó, nhất định nữ nhi bảo bối của hắn phải được đón trước tiên, bằng không không cần bàn nữa.
Yêu cầu này cũng không có gì quá đáng, sao Đường Tiểu Đông dám không đáp ứng? Lý Lâm Phủ có thể nhượng bộ đã là cho hắn thể diện rất lớn rồi.
Đàm phán xong chuyện với Lý gia, lại phải chạy qua Ngọc gia. Đàm phán với Ngọc phu nhân quả thực gian nan, khiến hắn không khỏi đau đầu.
Ngọc phu nhân quả thực giống như là gả bán nữ nhi cho hắn vậy. Khẩu khí không hề nhỏ, sính lễ tuyệt đốiđược kém Lý gia, lại còn các loại điều kiện sau khi hoàn thành việc đính hôn.
Hài tử sinh ra đầu tiên phải làm con thừa tự của Ngọc gia. Ngọc Nhược Vân còn phải thường xuyên về nhà, phụ trách quản lý sản nghiệp của Ngọc gia. Hắn là nữ tế càng phải toàn lực hỗ trợ, không được chiếm dụng một phân tiền của Ngọc gia. Dù sinh ý của Đường gia hắn thâm hụt, cũng quyết không được dùng tiền của Ngọc gia.
Đủ loại điều kiện không hợp lý, ngay cả thị nữ đứng ở một bên cũng thầm cảm thấy phu nhân có chút hơi quá mức, đồng thời cũng vì tiểu thư có thể có được một vị hôn phu tốt như vậy mà thực lòng vui mừng.
Ngay cả những điều kiện hà khắc như vậy mà cô gia cũng có thể đồng ý, đủ thấy hắn vô cùng yêu thương tiểu thư. Có được phu quân như vậy, nữ nhân nào lại không hạnh phúc muốn chết đây?
Ngay cả nha hoàn Vũ Nhi được xem là của hồi môn đi theo tiểu thư cũng được bọn tỷ muộn ghen tỵ không ngớt. Tuy rằng chỉ là một nha hoàn thông phòng, nhưng có được chủ tử tốt như vậy, cuộc sống tương lai khẳng định là sẽ vô cùng khá giả. Nói không chừng nếu có thể sinh một hài tử lại được nhanh chóng thăng tiến, trở thành một Thiếu phu nhân. Sao có thể không ghen tỵ được chứ?
Thiên tân vạn khổ thương nghị cùng Ngọc phu nhân xong lại tiếp tục tới nhà Hà Ngụy bàn bạc.
Tính tình Hà Ngụy vốn có chút hung dữ, cũng yêu thương nữ nhi Hà Hiểu Nguyệt không thua gì Lý Lâm Phủ đối với Lý Đằng Giao, chỉ bất quá một nhà có quyền thế, còn một nhà là bình dân, phương thức yêu thương khác nhau mà thôi.
Đường Tiểu Đông mới vừa mở miệng, Hà Ngụy đã giáo huấn như súng liên thanh.
Đơn giản là sau khi cưới không được khi dễ Tiểu Nguyệt, nếu dám để nàng có nửa điểm ủy khuất, ta là lão trượng nhân, nhất định sẽ tìm ngươi liều mạng.
Ta ngất! Đây thực sự giống như là chửi nhau vậy.
Tuy nhiên, những lời lão trượng nhân nói vĩnh viễn đều phải ghi lòng tạc dạ. Đường Tiểu Đông vừa cúi đầu khom lưng vừa vỗ ngực bảo chứng, chỉ còn thiếu nước viết giấy cam đoan mà thôi.
- Cha…
Hà Hiểu Nguyệt cúi đầu, mặt hoa đỏ bừng, e thẹn động lòng người.
Hà Ngụy khí thế hào hùng nói:
- Cha sợ con sau này sẽ bị ức hiếp thôi, đương nhiên phải cảnh báo hắn trước. Hừ hừ!
Lúc hừ hừ hai tiếng này còn trừng mắt với Đường Tiểu Đông. Nếu Hiểu Nguyệt bị khi dễ, ai dám cam đoan hắn sẽ không mang búa tới chém người?
Đường Tiểu Đông đưa mắt nhìn Hà Hiểu Nguyệt, ha hả cười ngây ngô.
- Cha, mấy vị tỷ tỷ đều rất tốt với Hiểu Nguyệt…
Hà Hiểu Nguyệt dậm dậm chân, mặt càng đỏ hơn, trong mắt tràn ngập niềm vui sướng, hạnh phúc ngọt ngào…
- Cha chính là lo lắng người này có nhiều nữ nhân như vậy, con sẽ bị cô quạnh…
Hà Ngụy lại hung dữ trừng mắt một cái, Đường Tiểu Đông chỉ còn cách liều mạng gãi đầu cười ngây ngô. Bạn đang đọc truyện tại
/481
|