Trong tiếng kêu thảm thê lương, vệ sĩ tạo thành tấm chắn thịt ngã xuống, thanh kiếm gãy dư lực còn chưa hết, vẫn đang gào thét lao về phía trước.
Long Thiên, Tịch Thương Đại quốc sư và Đặng Phúc Điện che ở vòng thứ hai, sắc mặt đại biến, đều xuất đao kiếm, đánh về phía đoạn kiếm gãy đang bay đến.
Trong tiếng va chạm mạnh "Boong! Boong!", vũ khí trong tay ba người đều gãy đoạn, phun máu rồi ngã xuống.
Dưới một kích hợp lực của ba người, thanh kiếm gãy cuối cùng bị đánh rơi xuống.
Nhân cơ hội còn đang hỗn loạn, chân phải Đường Độc đạp lên thân kiếm của tên cận vệ lãnh huyết. Tên cận vệ phun máu rồi ngã xuống, hắn thì mượn lực bắn lên, người còn đang ở giữa không trung, hai tay đã vung ra.
Một màn ám khí đột nhiên nổ tung, kêu to vang vọng, hàn mang bùng phát khắp bầu trời, giống như thiếu nữ tán hoa, khiến toàn bộ mọi người sợ hãi kinh hồn táng đởm.
Sắc mặt Lôi Mị đại biến, thất thanh nói:
- Thủ pháp Phong Lôi Bạo của Đường Môn, tiền bối là vị nào trong Đường Môn….?
Lời nàng còn chưa dứt, bốn phía đã vang lên những tiếng kêu thảm thiết thê lương. Đa số vệ sĩ kêu lên thất thanh rồi ngã xuống, người có thân thủ cao thì luống cuống tay chân tránh né, hoặc lấy binh khí trong tay đánh bay ám khí hung hiểm đang gào thét lao tới.
Trên mặt đất tràn đầy thi thể, máu tươi lênh láng.
ảnh Đường Độc sớm đã biến mất trong điện, chỉ còn thích khách gầy yếu bị chúng vệ sĩ gắt gao vây quanh.
Lôi Vân Phượng lui vào trong góc, mặt trắng bệch không chút huyết sắc.
Một kích giận dữ của Đường Độc trước khi đi, uy lực thật đáng sợ.
Trong đại điện này, người còn có thể đứng được ngoại trừ những người có thân thủ cực cao có thể tránh né hoặc đánh văng ám khí, toàn bộ những người trình độ kém hơn đều bị đánh gục.
Thi thể chất đầy đất, chí ít còn gần năm mươi người là chết dưi ám khí của Đường Độc.
Ám khí của Thục Trung Đường Môn, thực sự khiến kẻ khác kinh hồn táng đảm.
Ngoài điện truyền đến tiếng hét chói tai của Đường Độc, còn có tiếng rít kinh khủng của ám khí đầy khắp bầu trời như muốn phá vỡ tầng không.
Lại là Thiên Lôi Bạo!
Tiếng kêu thảm thê lương không dứt bên tai. Bên ngoài lại không biết đã chết bao nhiêu vệ sĩ trong cung. Nhiều vệ sĩ tập trung thành một đoàn đông nghịt như vậy, mục tiêu càng lớn hơn. Chỉ sợ lúc này đã có chí ít hơn trăm người chết dưới ám khí độc địa đó.
Sự đáng sợ của Đường Độc, khiến kẻ khác kinh hồn táng đảm.
Lôi Mị không biết người đó là Đường Độc, trong lòng nghi hoặc vì sao lại có cao thủ Đường Môn ở chỗ này. Hơn nữa, tu vi lợi hại như vậy, trong Đường Môn, Đường đại tiên sinh cũng vị tất đã so được với đối phương.
Từ khi nào Thục Trung Đường Môn xuất hiện một cao thủ lợi hại như vậy?
Đối phương khẳng định quen biết nàng và Phượng Cô Cô, bằng không, Thiên Lôi Bạo vừa rồi, tất cả mọi người trong điện trở thành mục tiêu công kích của hắn, chỉ có mình nàng và Phượng Cô Cô là không chịu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/481
|