- A...
Một tiếng thét kinh thiên động địa lập tức vang lên.
Đột nhiên vang lên tiếng thét chói tai không khác gì tiếng nổ n ngàn đề xi ben, lực sát thương sinh ra đáng sợ đến mức có thể phá vỡ lớp thủy tinh chống đạn tối tân nhất. Màng nhĩ của Đường Tiểu Đông bị chấn động đến mức hai tai cảm thấy ù ù, cả kinh từ trên giường bật thẳng người dậy.
Bất quá điểm lợi hại của người say chính là hai chân mềm nhũn, người vừa bật dậy rất nhanh lại té xuống.
Chuyện càng ngày càng thêm phiền toái, đầu hắn té trúng bộ ngực vừa mềm mại vừa ôn noãn của nữ nhân kia, hai người lăn lộn trên người nhau, chân tay vướng víu, tình cảnh dị thường mập mờ.
- Tiểu Phượng cô cô...
Thấy rõ nữ nhân trên giường, Đường Tiểu Đông thống khổ rên rỉ một tiếng.
Tiểu cô cô này đến Trường An lúc nào? Sao lại nằm trên giường ngủ của Lôi Mị?
Cái đầu vốn đã đau nhức kịch liệt vì rượu, lúc này lại càng thêm buốt hơn. Lúc này đầu óc hắn trống rỗng, không có cách nào vận chuyển tư duy. Theo bản năng hắn muốn bò ra bên ngoài, bất quá tay chân mềm nhũn, quờ quạng thế nào, không ngờ lại đặt xuống trúng một địa phương mềm mại co dãn kinh người.
Gì thế này?
Đầu óc mơ hồ, hắn không biết đó là nơi nào, khẽ bóp bóp xoa xoa một chút, cảm giác dường như... Dường như…
Ba!~
Một cánh tay hung hăng vỗ hắn một cái, cảm giác đau rát khiến thanh tỉnh lại một chút, bất quá cũng bởi vì cái vỗ này, đã khiến hắn mất đi trọng tâm, cả người đổ nhào về phía trước. Bạn đang đọc truyện tại
/481
|