Thượng Quan Uyển Nhi nhàn nhạt nói ra, trong lòng có chút thất lạc.
- Có thể giúp được ngươi chút việc thì ta cũng thật vui vẻ. Nhưng đáng tiếc hôm nay ta phải quay về cung, lần sau rời cung cũng không biết là việc khi nào, muốn gặp mặt cũng không phải dễ dàng...
- Uyển Nhi, ngươi yên tâm.
Tần Tiêu nói ra.
- Ta sẽ hết sức nghĩ biện pháp kiếm chút chuyện cho ngươi rời cung. Một khi thời cơ chín muồi ta sẽ đi làm chuyện này. Ngươi trong khoảng thời gian này nên chuẩn bị kỳ chiêu cho mình thật tốt, được chứ?
- Ân... Được rồi.
Thượng Quan Uyển Nhi nhẹ nhàng gật đầu, đưa mắt nhìn qua Tần Tiêu, trong ánh mắt tràn đầy quyến luyến cùng không bỏ.
Đúng lúc này cửa lớn có người chạy tới, vừa đi tới đại đường thì vui vẻ kêu lên:
- Tần tướng quân, ngài trở về sao?
Tần Tiêu đứng dậy xem xét, là Vạn Lôi! Vội vàng đứng dậy nghênh đón. Còn chưa đi ra khỏi cứa thì Vạn Lôi chạy nhanh vào trong, đón đầu quỳ bái:
- Mạt tướng Vạn Lôi, bái kiến đại suất!
Tần Tiêu cười ha ha nâng Vạn Lôi đứng lên, nói:
- Huynh đệ nhà mình cả, không cần đa lễ như vậy! Vạn tướng quân, ngươi để ta chờ thật khổ, cuối cùng cũng tới rồi.
Vạn Lôi cũng vô cùng mừng rỡ, nói:
- Mạt tướng vừa mới đi Binh Bộ đưa tin, mới biết được đại suất đã dẫn Tả Vệ Suất ra khỏi thành huấn luyện rồi, Tả Vệ Suất phủ hiện giờ người đi nhà trống, không còn người nào. Vạn Lôi vạn phần nóng vội trở về Tần phủ hỏi, đại suất đem nhân mã mang đi nơi nào, chuyện này ngay cả Binh Bộ cũng không có ghi lại. Không nghĩ tới còn gặp được đại suất! Vạn Lôi thật sự rất cao hứng!
Tần Tiêu nhìn qua cái mặt sẹo này, gương mặt kiên nghị của đàn ông, ưa thích từ trong đáy lòng, nhanh chóng kéo hắn vào trong đại sảnh ngồi. Thượng Quan Uyển Nhi đứng dậy hơi gật gật đầu:
- Tần tướng quân có việc vậy ta sẽ cáo lui trước.
Tần Tiêu cười gật gật đầu:
- Uyển Nhi hơi nghỉ ngơi chút, đợi lát nữa ta tới tìm ngươi.
Thượng Quan Uyển Nhi gật gật đầu, phiêu nhiên rời đi.
Vạn Lôi hơi có điểm kinh ngạc nói ra:
/864
|