Mọi người hoạt động tay chân một lát liền chuẩn bị vào thành. Vừa muốn bước vào đã thấy tiểu thái giám tay cầm phất trần vội vàng vội vàng chạy tới bọn họ.
- Xin hỏi, vị nào là Giang Nam Đạo Tuần Tra Sử Tần đại nhân?
Tiểu thái giám sụp mi thuận mắt hỏi.
- Là ta đây!
Tần Tiêu tiến lên một bước:
- Công công có gì muốn hỏi?
Tiểu thái giám vội vàng cúi đầu hành lễ:
- Tần đại nhân, Vương gia nhà ta mệnh tiểu nhân cung kính bồi tiếp đã lâu. Nhưng Vương gia sáng nay lại có việc gấp ra khỏi thành, phải chạng vạng tối mới trở về, đặc biệt lệnh tiểu nhân mời Tần đại nhân đi đến quý phủ nghỉ ngơi, sau đó ngài sẽ tới.
- Vương gia nhà của ngươi? Xin hỏi là vị Vương gia nào?
- Bẩm Tần đại nhân, là Tương Vương Tam công tử, Lâm Truy Vương. Lâm Truy Vương có nói, mệnh tiểu nhân nhất định phải mời được Tần đại nhân. Tiểu nhân mỗi ngày đều chờ ở đây, đã bốn năm ngày rồi.
Trong lòng Tần Tiêu thoảng qua vui mừng, là Lý Long Cơ ah! Vì vậy hắn nói:
- Không nghĩ tới, tin tức của Lâm Truy Vương thật đúng là linh thông ah! Đoán chừng là ta thông qua trạm dịch truyền lại tin tức hắn đã biết. Được rồi, mời công công dẫn đường, bổn quan đang muốn tiến về phủ của Lâm Truy Vương.
Nửa tháng trước khởi hành, Tần Tiêu từng tại trạm dịch phát qua một đạo tấu chương, báo Tuần Sử Giang Nam hoàn tất phải về kinh nộp chỉ. Khi đó Võ Tắc Thiên vẫn còn ở Thần Đô, đoán chừng tin tức này cũng để cho Lý Long Cơ biết.
Lý Tiên Huệ hô hấp thật sâu kiềm chế kích động cùng cảm khái trong lòng, theo sát bên cạnh Tần Tiêu cùng mọi người đi vào cửa thành thần đô.
Hai bên đường đi vô cùng rộng lớn, nhà ở cùng cửa hàng hình tứ phương cao lớn hùng vĩ mọc lên san sát như rừng. Bốn phía có thể thấy được nhiều người vãng lai, xe ngựa nối liền không dứt san sát nối tiếp nhau, khách ngoại tịch mặc các loại bất đồng quần áo và trang sức bất đồng. Đường cái ở Lạc Dương phi thường náo nhiệt, sinh cơ bừng bừng. Lý Tự Nghiệp cười toe toét miệng rộng nói:
- Đúng là một nơi tốt, tương xứng với Trường An. Không biết rượu thịt nhà ai thơm nhất, cô nương nhà ai...
Hắn đang nói say sưa đột nhiên chứng kiến Tử Địch xông tới trợn mắt lên bèn nuốt nửa câu còn lại vào bụng, sau đó tránh né nàng. Thiết Nô mặt không đổi sắc cũng có vẻ hưng phấn, bởi vì mấy năm trước hắn đã tới Lạc Dương, sau đó mới bị Tiểu Nguyệt ra mua. Lần này tính toán cũng có thể nói là trở lại chốn cũ rồi.
Tiểu thái giám dẫn mọi người xuyên qua một cái hẻm, thu cảnh trí của phố xá thần đô trong mắt, sau đó ngừng lại trước một tòa đại trạch viện cúi đầu nói:
- Tần đại nhân mời, tại đây chính là vương phủ của Lâm Truy Vương rồi. Tiểu nhân đi thông báo quản gia.
Vương phủ khí phái phi phàm này, vừa một gã quản gia nam tử trung niên chạy ra đón chào, chắp tay hành lễ nói:
- Xin chào Tần đại nhân! Tiểu nhân là phủ thừa Lâm Truy Vương phủ, tên là Đỗ Tam là quản gia của Vương gia. Vương gia có việc gấp ra ngoài, lệnh tiểu nhân đi tiếp đãi đại nhân cùng chư vị trong phủ an giấc một lát, sau đó vương gia ngài sẽ trở lại.
Tần Tiêu gật gật đầu mỉm cười:
- Ừ. vậy làm phiền Đỗ đại nhân.
Phủ thừa Vương phủ cũng là hàm lục phẩm. Mặc dù chỉ là Vương thích nội thị, nhưng xưng là đại nhân cũng không sai.
Đỗ Tam dẫn đám người đám người Tần Tiêu đến đại đường thì dâng nước trà lên, sau đó lập tức bắt đầu chuẩn bị đồ ăn sáng, dàn xếp phòng ngủ vô cùng ngăn nắp và trật tự. Qua hai canh giờ sau, Lý Long Cơ vẫn chưa về, Tần Tiêu liền gọi một gã sai vặt tới hỏi:
- Vị Tiểu ca này, có biết mộ viên của Địch Quốc Lão ở đâu không?
Gã sai vặt gật đầu:
- Bẩm Tần đại nhân nói, tiểu nhân biết rõ, mộ viên của Địch Quốc Lão ngay tại chùa Bạch Mã Thành Đông của Thần Đô, các nơi này ước chừng hơn mười dặm. Đại nhân có gì phân phó, xin cứ nói.
Tần Tiêu nói: Truyện được copy tại
/864
|