Hà Khai lộ ra vẻ cả kinh, hàm râu xám run rẩy một hồi, sợ hãi nói gấp:
- Đại nhân, hẳn là có người tố cáo?
- Đúng vậy a...
Trên mặt của Tần Tiêu cười thần bí, kéo dài ngữ điệu.
- Hơn nữa, chuyện nặc danh này làm cho Tần mỗ có chút khó xử, không biết nên xử lý như thế nào.
Hà Khai sợ tới mức quỳ xuống đất, cũng không sợ sàn nhà bằng đá xanh làm bị thương đầu gối của hắn, hắn nhanh chóng quỳ xuống:
- Đại nhân, đại nhân xin ngài minh xét! Nhất định là có tiểu nhân oan uổng ty chức.
Tần Tiêu đưa tay vịn hắn lên, ấn hắn ngồi lên ghế và từ từ đi thong thả chung quanh, tự nhiên nói ra:
/864
|