Phong Linh có chút khó hiểu, hỏi : "Thân thế? Thiếp cũng biết ư? "
Long Nhất lắc đầu, nói : "Nàng chỉ biết tình huống bên nương thân, còn bên phụ thân nàng có biết không? "
"Không biết, phụ thân với nương thân chưa bao giờ nói qua… Phu quân, chẳng lẽ chàng biết? " Phong Linh ngữ khí ngập ngừng, nghi hoặc nhìn Long Nhất.
"Đương nhiên, phu quân của nàng trên thông thiên văn dưới tường địa lý, từ trước đến nay không gì không biết…"
"Được rồi phu quân, đừng ba hoa nữa, mau cho thiếp biết đi, sự tình bên phụ thân thiếp rốt cục là gì ? " Phong Linh hừ hừ cắt ngang Long Nhất, lắc tay hắn hỏi.
Thấy Phong Linh sốt ruột, Long Nhất cũng không kéo dài, hắn cười nói: "Thân nhân của phụ thân nàng ta cũng đã gặp qua, lúc trước ở tầng thượng của thư viện Mễ Á thánh ma học viên, nàng nhớ lại xem chúng ta thấy ai tới?"
Phong Linh thân thể mềm mại run lên, thất thanh nói: "Thủy Linh Lung, bà ta là…"
"Bà ta là nương thân của phụ thân nàng, cũng là bà của nàng" Long Nhất vuốt ve khuôn mặt đang cứng đờ của Phong Linh mà nói.
"Sao có khả năng như vậy? Sao…" Phong Linh lẩm bẩm lắc đầu, đột nhiên như nghĩ tới việc gì đó ngẩng đầu lên, nắm chặt tay Long Nhất hỏi: "Vậy Thủy Nhược Nhan lão sư?"
"Là tỷ tỷ của nàng" Long Nhất nhẹ nhàng đáp.
"Thiếp có tỷ tỷ, lại còn có bà, phu quân, chàng nói thật phải không?" Phong Linh thì thầm hỏi, câu trả lời của Long Nhất làm cho nàng chấn động,
nàng chưa bao giờ nghĩ đến thủy hệ đại ma tầm sư Thủy Linh Lung nổi tiếng khắp Thương Lan đại lục lại là bà của nàng, mà ở chung lâu như vậy hóa ra Thủy Nhược Nhan lão sư chính là tỷ tỷ của nàng, nhất thời không thể tiếp nhận.
"Đương nhiên, ta đã lừa nàng bao giờ chưa" Long Nhất nói, trong đầu nghĩ tới mỹ phụ lúc trước gặp tại Mễ Á công quốc, mắt hiện lên một tia mơ hồ, xem ra hắn phải hỏi cơ cấu tình báo Thiên Võng tại Bạch Vân thành xem có sự tình gì mới hay không, hắn luôn cảm thấy mỹ phụ nọ không hề có ý tốt.
"Thế là thiếp cũng có tỷ tỷ, thiếp có một tỷ tỷ xinh đẹp"
Phong Linh vui mừng nói. Đột nhiên lấy lại tinh thần, liếc Long Nhất một cái nói: "Phu quân xấu xa , tiện nghi cho chàng rồi, hai tỷ muội thiếp đều bị chàng lừa gạt rồi".
Long Nhất cười lên hai tiếng hắc hắc, đắc ý nói: "Sao lại gọi là lừa gạt, cái này gọi là duyên phận, hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng, chúng ta có duyên với nhau, thì sẽ mãi mãi không chia lìa".
"Duyên phận?" Phong Linh lẩm bẩm nói, khẽ đấm Long Nhất một quyền. Có lẽ đúng là duyên phận, bằng không làm sao hai người xa nhau như thế có thể gặp mặt đây? Việc này thật là kỳ lạ, như thể có một sợi dây vô hình nối hai người lại với nhau. Nếu đây thực là duyên phận, nàng hi vọng duyên phận đậm sâu, để hai người gần nhau hơn.
"Đúng vậy, đây không phải là duyên phận của chúng ta sao? Lúc trước thấy hảo huynh đệ tự nhiên biến thành nữ nhân, trong thời gian ngắn cũng thật là khó tiếp nhận, hắc hắc, bất quá hoàn toàn không nghĩ tới đây lại là một tuyệt thế mỹ nhân" Long Nhất cười cười nói, ma trảo từ eo Phong Linh nhẹ nhàng chuyển động, không mạnh không nhẹ tiến lên xoa bóp ngọc nhũ thập phần co dãn của nàng.
"A… Đáng ghét " Phong Linh mặt ửng hồng, hung hăng đánh Long Nhất, cũng không biết là vô tình hay cố ý, trúng ngay tiểu huynh đệ đang dựng đứng của Long Nhất, nhất thời nghe thấy một tiếng hét như lợn bị mổ.
"Sao vậy? Thiếu gia" Cửa phòng ngủ mở ra, thấy Long Nhất kêu thảm Lưu Ly liền chạy ra.
Phong Linh cắn môi dưới, nhìn Long Nhất, mình ra tay rất nhẹ nhàng, sao có thể đau như vậy.
Long Nhất cúi xuống, gian xảo liếc Lưu Ly ở phía sau một cái, thấy không có bóng dáng Liễu Nhứ và Nữu Nhi, vẻ mặt khổ sở nói: "Linh nhi muốn mưu sát thân phu, mau lại đây bảo vệ thiếu gia".
Lưu Ly thấy vẻ mặt tức giận của Phong Linh và vẻ mặt khoa trương của Long Nhất, lập tức hiểu ra hai người đang đùa giỡn, nàng đóng cửa lại, õng ẹo đi tới, dáng vẻ thật là dụ người. Phong Linh hâm mộ nhất là dáng vẻ Lưu Ly, eo thon uốn éo bộ dạng quả là phong tình vạn chủng, nhưng cũng rất tự nhiên, phát tán mỵ lực của nữ nhân.
"Thiếu gia, người đau ở đâu?" Lưu Ly đứng cạnh Long Nhất nhẹ nhàng hỏi.
Long Nhất đứng thẳng lên, chỉ vào nội khố gian manh nói: "Ở đây, nha đầu Linh nhi thiếu chút nữa là đem tinh hoa trời đất hủy đi rồi, mau giúp thiếu gia xoa bóp nào".
"Phu quân xấu xa, chàng khi dễ người ta" Phong Linh tức giận nhéo một cái vào hông Long Nhất.
Chỉ là Lưu Ly mặt đỏ rực đang dùng bàn tay nhỏ bé luồn vào trong quần của Long Nhất, bàn tay trắng muốt nhẹ nhàng xoa bóp. Tiểu Long Nhất mặc dù chinh triến sa trường đã lâu, nhưng vẫn đường đường dựng lên thẳng đứng như thường.
Lập tức, hô hấp của ba người trở nên gấp gáp, bàn tay Lưu Lý cảm nhận thấy vật nóng rực đang động đậy kia thật lợi hại, Phong Nhi đứng lên muốn chạy trốn, lại bị Long Nhất bắt được.
"Phu quân, có Lưu Ly bồi tiếp chàng là được rồi, thiếp về phòng nghỉ ngơi một lát" Phong Linh giọng cầu xin nói, biết rõ với tính cách Long Nhất nhất định đang muốn hảo hảo, gặp mặt mấy ngày nay hai người đã cũng nhau điên đảo loan phượng nhiều lần, nhưng chưa từng cùng một lần cùng Lưu Ly.
"Không được, nàng thấy ta ở đây đã sưng to như vậy, nàng không cho nó phát tiết là không xong đâu" Long Nhất khéo léo ôm lấy Phong Linh nhẹ thổi vào tai nàng một hơi nóng bỏng, cảm giác này làm cho toàn thân Phong Linh nhũn ra, tim đập thình thịch như muốn lọt ra ngoài.
Phong Linh liếc mắt nhìn tiểu Long Nhất cao cao ngạo nghễ một cái, thấy tay của Lưu Ly đang loan động, tim như bị thiêu đốt co lại, nàng đã bị tư vị nam nữ hoan ái lay động.
Phong Linh vươn tay, cầm lấy một phần nhục bổng từ tay Lưu Ly, Long Nhất chớp mắt hít lấy mấy hơi, cảm thấy một cỗ khoái cảm mãnh liệt cực kỳ kích thích.
"Lưu Ly, Liễu tỷ tỷ và Nữu nhi đang làm gì vậy?" Phong Linh và Lưu Ly rất ăn ý, nhẹ giọng hỏi, sợ Liễu Nhứ đột nhiên xuất hiện.
"Liểu tỷ tỷ đang minh tường, còn Nữu nhi thì đang ngủ" Lưu Ly biết Phong Linh đang nghĩ gì, cười nói.
Phong Linh nghe thế trong lòng nhẹ nhõm hơn, dù sao nàng cùng Lưu Ly đều là nữ nhân của Long Nhất, cũng không cố kỵ việc gì, bày tay nhỏ bé nhẹ nhàng kéo khố tử của Long Nhất xuống, nhục bổng nóng bỏng liền bừng bừng nộ khí hiện ra.
"Thứ đồ xấu xa " Phong Linh nhẹ nhàng khẽ búng tiểu Long Nhất, hai chân quỳ trên sa phát làm cho mỹ đồn cong lên, đầu từ từ hạ xuống, đôi môi khẽ mở,cái lưỡi thơm tho liếm láp, nhất thời làm cho Long Nhất thần hồn bay bổng.
Lưu Ly ở bên cạnh thấy vậy trợn má hốc mồm, tim đập rộn ràng, hô hấp mạnh mẽ, lại thấy đôi mắt Phong Linh hiện lên vẻ mê say, ngay cả nàng là nữ nhân cũng cảm thấy xương cốt nhẹ bỗng, huống chi là Long Nhất.
Long Nhất vuốt ve mỹ đồn mượt mà co dãn của Phong Linh, cởi đai lưng nàng ra, không còn trở ngại gì bàn tay xoa nắn đồn bộ da thịt mềm mại , kích thích Phong Linh xuân thủy lan tràn, u cốc thần bí trở nên ngập ngụa.
"Lưu Ly… nàng cũng tới đây…" Long Nhất dục hỏa bốc lên, nhẹ nhành vuốt ve mái tóc của Lưu Ly.
Thân thể Lưu lý mềm mại run lên, tâm trạng vạn phần ngượng ngùng, nhưng lời Long Nhất nói nàng không thể làm trái, cũng bắt chước bộ dạng của Phong Linh quì bên Long Nhất, nhìn xuống nhục bổng nóng bỏng kia, thè lưỡi cùng Phong Linh mỗi người một bên.
"Sướng… sướng muốn chết đi được" Long Nhất rên rỉ, yết hầu trượt lên trượt xuống, nhìn hai đôi môi kiều diễm, cái lưỡi đang khéo léo hoạt động, ai có thể chịu được cảnh như thế này.
Hai nàng cũng không phải là hoàng hoa khuê nữ không biết gì, thấy thân thể Long Nhất co lại, biết Long Nhất sắp đạt đến đỉnh điểm khoái lạc, càng dùng nhiều lực hơn.
Đang lúc cao trào này, cửa phòng ngủ đột nhiên mở ra, một đôi mắt vô cùng tò mò đang nhìn về phía ba người Long Nhất, Phong Linh và Lưu Ly hai nàng đang cúi đầu nên không phát hiện, chỉ có Long Nhất hồn đang một khắc lên tiên là nhìn thấy Nữu Nhi đứng ở cửa, lập tức cả người như bị dội một gáo nước lạnh, tiểu Long Nhất uy phong lẫm liệt trong phút chốc đã mềm nhũn xuống.
Long Nhất tay chân cuống cuồng kéo quần lên, trong lòng ca thán không thôi, đúng là thảm họa, tình huống này xảy ra rất nhiều lần không có khả năng hoàn toàn suy giảm, đang bay bổng trên đỉnh khoái cảm bỗng rơi xuống thâm sâu cùng cốc đối với nam nhân mà nói thật là một việc đau khổ.
"Phụ thân, các người đang làm gì vậy?" Phong Linh cùng Lưu Ly đang trong lúc ý loạn tình mê, Nữu nhi vừa chạy đến vừa cất thanh âm vô tội hỏi, lưỡng nữ cả kinh theo phản xa ngồi dậy ngay lập tức, mặt đỏ lên, chỉ muốn kiếm một cái lỗ để chui xuống.
"À… chúng ta đang chơi đùa" Long Nhất cười khan hai tiếng nói.
"Vậy phụ thân cho Nữu Nhi chơi với được không?" Nữu Nhi ngây thơ nói, ánh mắt lại hướng xuống quần Long Nhất.
Long Nhất phản xạ tự nhiên đưa hai tay che lại, lại cảm thấy có điều không ổn, ậm ừ nói: "Để hai vị tỷ tỷ chơi với con, phụ thân còn có chút việc".
Long Nhất nói xong liền đứng dậy vọt ra ngoài, phanh một tiếng đóng của lại, để lại hai nữ cùng Nữu Nhi đang hiếu kỳ.
Long Nhất thở một hơi, vén rèm cửa trong phòng ngủ, thấy bên ngoài sắc trời đã lờ mờ, mặt trời sắp lặn, ở chân trời hiện ra một vòng nắng ấm, giống như một thiếu nữ đang cười.
Cửa sổ phòng ngủ nhìn ra đường cái, trong lúc này, trên đường nhộn nhịp hẳn lên, nam thanh nữ tú sắc phục đẹp đẽ tấp nập đi lại, hình thành một phong cảnh có một không hai cho Bạch Vân thành, đồng thời, làm cho Long Nhất nhìn thấy một phần về lời đồn Bạch Vân xuất mỹ nữ, quả thật, nữ nhân trong Bạch Vân thành đẹp hơn địa phương khác, đại đa số đều eo thon da trắng cao ráo hơn người, ngũ quan rất là thanh tú, phối hợp cùng với khí chất đặc biệt và trang sức, chính xác có hấp lực kinh nhân, khó trách nam nhân các nơi một khi tới Bạch Vân thành đều cảm thán không thôi, quên mất đường về.
"Thần Phong quân đoàn?" Đang lúc Long Nhất muốn kéo rèm lại, đột nhiên thấy một đội thiết kỵ hàng ngũ chỉnh tế từ cuối đường đi qua, trên vai đeo huy hiệu của Thần Phong quân đào trực thuộc Bắc Đường gia tộc.
/674
|