Trường Clover là một trường đạt ‘nhất ’quốc gia, có tiếng ‘nhức nách’ nhất cả nước khi nghe đến tiền nhập học vào trường, ngoài ratruoweng còn nỗi tiếnglà nơi trung nhiều nhất ‘con ông cháu cha’ với ‘con nhà người ta’ nhất trong nước. Là nơi đào tạo ‘cấp bằng’ chính quy đầu ra nhiều nhất ‘hổ báo’ cho quốc gia, là một tập thể thích nhất dùng tiền đập mặt người. Đến nỗi bộ giáo dục quốc gia cũng quỳ lạy khóc ròng khi thấy cái tập thể này.
“Tiểu thư, đã tới“. Ông nhìn cô gái nhỏ bình tỉnh nhìn bên ngoài cửa sổ nhộn nhịp là. Ở Tiêu thư nhỏ có cái gì tang thương cô độc nhưng cũng đầy bình tỉnh lạnh nhạt không thuộc về độ tuổi này nên có.
“... .
Gió đầu xuân ấm áp nhẹ nhàng thôi qua mang theo hương hoa đầu mùa làm phiêu phiêu những làn váy ngắn khoe ra cặp chân nỏn nà, thon dài trăng trẻo như trứng gà vừa bóc đầy thanh xuân của thiếu nữ trong ánh nắng đầu xuân ấm áp lòng người.
Ai dà ! Em gái kia ngực thật bự quá đi~ tầm 36B đi… phải làm quen, phải làm quen đi.
Á á ! em kia loli đáng yêu đi, mắt thật to.
Đằng kia chị gái chân thật dài đi…
Tuyết Nguyệt mắt sáng bừng như đèn nhìn theo mấy em gái đi về phía cổng trường đầu xuân. Ôi thật nhiều em gái quá đi! Nào là chị gái ngự tỷ, em gái loli, cô nàng quyến rũ. Ôi bố ơi ~ thật nhiều mỹ nhân nha nha!!
Tuyết Nguyệt muốn ôm đùi trắng mỹ nhân~~
“Tiêu thư!!“.
“Chờ“. Đừng làm phiền, bà đang ngắm mỹ nữ đi.
“...”. Tiểu thư người chảy nước dãi kìa.
Cổng trường bắt đầu vắng vẻ khi tiếng chuông vào học vang. Tài xế già mở của xe, bung dù mời cô xuống, đôi chân thon dài được bọc kín tất trắng lụa mềm mại làm những kẻ đi muộn quay đầu nhìn. Tóc trắng theo động tác của cô mà rơi rớt như cành liễu trắng ngày hè che đi dung nhan thanh thuần, những ngón tay thon dài trắng bạch anh lên dưới anh sáng mặt trời lấp lánh như tượng thạch cao đẹp đẽ không thể xâm phạm trong bảo tàng chỉ có thể từ xa ngắm nhìn mà tôn kính lại tùy ý chỉnh sữa lại lọn tóc.
Lạnh lùng, trong trẻo như một thiên thần giáng trần.
“Chào mừng em đến trường Clover”.
“Chào. Cô hờ hững đáp lời.
“Cô là giảng viên của trường, tên cô là Diệu Lan . Nữ giáo viên lớn tuổi kính lịch sự giới thiệu :” hôm nay cô sẽ dẫn em thăm quan trường học”.
“Bạch tyết”. Tuyết Nguyệt ngọn nghịu giới thiệu tên mình. Dù sao cô đến trường chỉ để cho có, cũng không nhằm mục đích học hành gì.
Vị giáo viên thở dài trong lòng, với cái kiểu nói cứng ngắc như vậy thì học hành cái gì! chỉ có gửi vào đây cho có cái bằng ra trường rồi gả đi đây mà. Không có huy vọng gì loại học sinh này.Mà cô cũng chỉ là kẻ làm công ăn lương mà thôi cũng chả có quyền gì trách vấn mấy cậu ấm cô chiêu này.
Trường Clover được thành lập bởi một du học sinh cách đây một trăn năm, tuổi đời nhỏ hơn so với các trường trong nước, trường nằm trên một khu đất riêng của gia đinh không thuộc quyền quản lý của quốc gia. Địa hình của khu đất phải nói là rất đẹp, nằm trên đồi nhìn vào thành phố.
“Nơi chúng ta vừa đi qua là dẫy phòng học phục vụ cho thực hành các môn học, phía nam của trường là khuôn viên và sân thể thao bla...bla… “.
Tuyết Nguyệt chống cằm ngồi trên xe lăn, câu được câu mất không vào đầu cô.
Biết vậy về nhà ngủ còn bổ hơn!
Trò kia em đứng lại cho tôi!“. Vị giáo viên hướng về cô nữ sinh đằng xa gọi với theo.
Nữ sinh váy trắng lạnh lẽo, trong trẻo như trăng sáng đêm rầm, nhan sắc mặn nồng như thiếu nữ trong tranh thủy mặc người xưa bước ra, lạnh lùng mà không âm u, thanh thuần mà không thiếu diễm lệ.
Nữ chính hiện hình!! Bản tướng thật sợ hãi đi!!
“Tiểu thư, đã tới“. Ông nhìn cô gái nhỏ bình tỉnh nhìn bên ngoài cửa sổ nhộn nhịp là. Ở Tiêu thư nhỏ có cái gì tang thương cô độc nhưng cũng đầy bình tỉnh lạnh nhạt không thuộc về độ tuổi này nên có.
“... .
Gió đầu xuân ấm áp nhẹ nhàng thôi qua mang theo hương hoa đầu mùa làm phiêu phiêu những làn váy ngắn khoe ra cặp chân nỏn nà, thon dài trăng trẻo như trứng gà vừa bóc đầy thanh xuân của thiếu nữ trong ánh nắng đầu xuân ấm áp lòng người.
Ai dà ! Em gái kia ngực thật bự quá đi~ tầm 36B đi… phải làm quen, phải làm quen đi.
Á á ! em kia loli đáng yêu đi, mắt thật to.
Đằng kia chị gái chân thật dài đi…
Tuyết Nguyệt mắt sáng bừng như đèn nhìn theo mấy em gái đi về phía cổng trường đầu xuân. Ôi thật nhiều em gái quá đi! Nào là chị gái ngự tỷ, em gái loli, cô nàng quyến rũ. Ôi bố ơi ~ thật nhiều mỹ nhân nha nha!!
Tuyết Nguyệt muốn ôm đùi trắng mỹ nhân~~
“Tiêu thư!!“.
“Chờ“. Đừng làm phiền, bà đang ngắm mỹ nữ đi.
“...”. Tiểu thư người chảy nước dãi kìa.
Cổng trường bắt đầu vắng vẻ khi tiếng chuông vào học vang. Tài xế già mở của xe, bung dù mời cô xuống, đôi chân thon dài được bọc kín tất trắng lụa mềm mại làm những kẻ đi muộn quay đầu nhìn. Tóc trắng theo động tác của cô mà rơi rớt như cành liễu trắng ngày hè che đi dung nhan thanh thuần, những ngón tay thon dài trắng bạch anh lên dưới anh sáng mặt trời lấp lánh như tượng thạch cao đẹp đẽ không thể xâm phạm trong bảo tàng chỉ có thể từ xa ngắm nhìn mà tôn kính lại tùy ý chỉnh sữa lại lọn tóc.
Lạnh lùng, trong trẻo như một thiên thần giáng trần.
“Chào mừng em đến trường Clover”.
“Chào. Cô hờ hững đáp lời.
“Cô là giảng viên của trường, tên cô là Diệu Lan . Nữ giáo viên lớn tuổi kính lịch sự giới thiệu :” hôm nay cô sẽ dẫn em thăm quan trường học”.
“Bạch tyết”. Tuyết Nguyệt ngọn nghịu giới thiệu tên mình. Dù sao cô đến trường chỉ để cho có, cũng không nhằm mục đích học hành gì.
Vị giáo viên thở dài trong lòng, với cái kiểu nói cứng ngắc như vậy thì học hành cái gì! chỉ có gửi vào đây cho có cái bằng ra trường rồi gả đi đây mà. Không có huy vọng gì loại học sinh này.Mà cô cũng chỉ là kẻ làm công ăn lương mà thôi cũng chả có quyền gì trách vấn mấy cậu ấm cô chiêu này.
Trường Clover được thành lập bởi một du học sinh cách đây một trăn năm, tuổi đời nhỏ hơn so với các trường trong nước, trường nằm trên một khu đất riêng của gia đinh không thuộc quyền quản lý của quốc gia. Địa hình của khu đất phải nói là rất đẹp, nằm trên đồi nhìn vào thành phố.
“Nơi chúng ta vừa đi qua là dẫy phòng học phục vụ cho thực hành các môn học, phía nam của trường là khuôn viên và sân thể thao bla...bla… “.
Tuyết Nguyệt chống cằm ngồi trên xe lăn, câu được câu mất không vào đầu cô.
Biết vậy về nhà ngủ còn bổ hơn!
Trò kia em đứng lại cho tôi!“. Vị giáo viên hướng về cô nữ sinh đằng xa gọi với theo.
Nữ sinh váy trắng lạnh lẽo, trong trẻo như trăng sáng đêm rầm, nhan sắc mặn nồng như thiếu nữ trong tranh thủy mặc người xưa bước ra, lạnh lùng mà không âm u, thanh thuần mà không thiếu diễm lệ.
Nữ chính hiện hình!! Bản tướng thật sợ hãi đi!!
/5
|