Không gian bao la vô tận, trước mắt là một mảng tối đen như mực, thân thể Bạch Cừu như bị hàng vạn tảng đá nặng nghìn cân chèn ép không thể nhúc nhích.
" Mau tỉnh lại." Một đạo thanh âm âm trầm vang vọng từ hư không, lạnh nhạt mà cao ngạo.
Mí mắt nàng không nhúc nhích, ý thức kháng cực hỏi lại : " Ngươi là ai ? Đây là đâu ?"
" Ta là Ngạo Thiên - Chí Thần Thất Thải Chu Tước vương. Đây là không gian do ta tạo nên."
Bạch Cừu im lặng, nàng cảm thấy hư không không có tiếng động, không có ánh sáng này khiến nàng cảm thấy an tâm và bình tĩnh hơn.
" Bạch Cừu, ta có thể giúp ngươi một lần nữa chuyển thế." Giọng nói không có độ ấm, đều đều vang lên giữa khoảng không vô tận.
Bạch Cừu nhàn nhạt : " Điều kiện ?"
Ngạo Thiên như cười một tiếng : " Thông minh ! Ta muốn ngươi tiếp nhận truyền thừa của ta. Ta sẽ cho ngươi thực lực võ hồn chí tôn vô thượng."
" Tại sao lại chọn ta ?"
" Trong người ngươi có thiên mãn hồn lực, chỉ có ngươi mới đủ khả năng kế thừa võ hồn của ta." Hắn dừng một chút, tiếp, " Ta phiêu đãng trong hư vô đã mấy vạn năm nhưng vẫn chưa tìm được người thừa kế. Ta sắp phải tan biến, ngươi muốn hay không muốn đều phải tiếp nhận truyền thừa của ta !"
Bạch Cừu im lặng rất lâu mãi cho đến khi Ngạo Thiên sắp hết kiên nhẫn nàng mới bình thản đáp : " Được."
" Tốt !"
Một từ vang vọng như ma âm xuyên thẳng vào linh hồn của nàng, xương, cốt thậm chỉ là tủy, là hàng vạn dây thần kinh như bị xé nát, không thể diễn tả. Đương lúc này, một đạo quang ảnh chiếu thẳng vào người nàng, thanh âm của Ngạo Thiên lại vang lên.
" Ta - Chí Thần Thất Thải Chu Tước vương truyền thừa Chí Thần võ hồn cho Bạch Cừu, tước đi hiệu vương, truyền thừa tất cả y bát của ta cho nàng !"
Giọng nói vừa dứt, một đạo ngân quang bao vây lấy Bạch Cừu, tay phải nàng như thay da đổi thịt, trên tay xuất hiện một hồn ấn hình chu tước dục hỏa, hồn ấn vừa xuất hiện liền biến mất, cơn đau cũng từ từ tan biến.
" Bạch Cừu, ta tặng cho ngươi một Thất Phương Kim Sí Hỏa hồn hoàn thiên vạn niên ( ngàn vạn năm ) và một chiếc hồn cốt là khung xương tay phải của Hỏa Kỳ Lân làm lễ vật. Hi vọng ngươi giúp ta một lần nữa biến "Thất Thải Chu Tước" trở thành chí tôn của võ hồn."
Không kịp để nàng chuẩn bị, một vòng hồn hoàn thiên vạn niên màu đỏ thẫm khắc mười đạo kim văn xuất hiện từ từ dung hợp vào hồn ấn "Thất Thải Chu Tước". Còn mảnh hồn cốt Hỏa Kỳ Lân lóe sáng, bởi vì Hỏa Kỳ Lân thuộc tính hỏa nên hốn cốt kia lập tức phóng ra thánh hỏa, dung hợp vào khung xương của nàng.
Đau
Đau hơn vạn đao đâm vào.
Nóng
Nóng hơn cả sức nóng kinh khủng từ quả bom kia của Phong Tề Bạch.
Thân thể nàng như bị xé rách hàng trăm mảnh, cốt tủy như bị nạo sach, ăn mòn đầy đau đớn, hóa ra đây chính là phệ cốt. Mặc dù đau đến không thể kháng cự nhưng sự thật nỗi đau này so với sự đau đớn trong tim do Phong Tề Bạch mang lại chẳng thể so sánh được. Bạch Cừu cảm thấy tâm nàng bình thản lạ thường.
Biến hóa kết thúc, nàng rã rời ngất đi.
Một tia nắng ấm xuyên qua khung cửa rách nát xuyên thẳng vào trong phòng, tiếng chim kêu chiêm chiếp đánh thức thần kinh đang mơ hồ của Bạch Cừu, nàng chậm chạp mở mắt.
Quả nhiên Ngạo Thiên không lừa nàng, hắn đã đưa linh hồn nàng xuyên đến Không Linh đại lục, nhập vào một nữ tử giống nàng gọi là Bạch Cừu, nàng ta là đích tiểu thư Bạch gia, một gia tộc hồn sư rất lớn ở Không Linh đại lục, bất quá nàng ta không có võ hồn, không thể tu luyện hồn lực nên bị gia tộc vứt bỏ.
Bạch Cừu đưa cánh tay phải lên, hồn ấn "Thất Thải Chu Tước" xuất hiện, trên cánh tay lan ra một hình xăm chu tước huyết sắc kéo dài đến vai. Nàng khẽ nói : " Bạch Cừu, bây giờ ta là ngươi, ta chiếm thân thể ngươi nhất định sẽ thay ngươi đòi lại công đạo, bồi ngươi những gì ngươi đáng phải nhận được." Sau đó nàng khép mi lại, chậm rãi tiếp thu từng đoạn ki ức trước kia của khối thân thể này.
" Ngươi là người được lão già đó chọn ?" Một thanh âm có vẻ non nớt nhưng không hề có độ ấm truyền tới.
Bạch Cừu nhíu mày : " Là kẻ nào ?"
Giọng nói kia lại tiếp tục vang lên : " Ta ở trong Cửu Kiều Minh Nguyệt trên tay ngươi."
Bạch Cừu nhướn mày, ánh mắt khẽ kinh ngạc. Cửu Kiều Minh Nguyệt là vật phẩm nhiệm vụ mà nàng vừa đoạt được trong cung điện nước Ý, không ngờ nó lại theo nàng xuyên qua ! Nàng lắc lắc vòng tay : " Ngươi nói lão già là ai ?"
" Chính là kẻ đã truyền thừa cho ngươi " Thất Thải Chu Tước" võ hồn - Ngạo Thiên." Người kia dừng một chút mới nói tiếp, thanh âm trở nên hưng phần, " Hắn chọn người không tệ, còn có thiên mãn hồn lực. Rất tốt !"
Bạch Cừu mặc kệ người kia lải nhải, trực tiếp hỏi : " Ngươi tại sao ở trong này ? Đây là cái gì ?"
Giọng nói trong trẻo mang theo ý cười : " Chuyện gì thì từ từ rồi nói. Trước tiên ngươi mau hấp thu hồn hoàn của ta đi."
Bạch Cừu bị câu nói của người kia làm cho sững sờ, bởi vì nàng tiếp nhận truyền thừa của Ngạo Thiên và trí nhớ của "Bạch Cừu" nên nàng đã có chút hiểu biết về thế giới này : " Hồn hoàn ? Ngươi là yêu thú ?"
" Hừ, ngươi dám so sánh ta với đám yêu thú tầm thường đó ?! Ta là thượng cổ dị thú Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà bách vạn niên ( trăm vạn năm ) ! Năm đó lão đầu Ngạo Thiên vì giao đấu với ta nên bị khu hồn ( giữ hồn ), ta cũng theo lão bị giam vào Cửu Kiều Minh Nguyệt. Nay hắn tan biến, sức lực của ta cũng cạn kiệt nên ngươi phải giúp ta !" Mỗ xà căm phẫn nói.
Bạch Cừu nhếch môi, bình thản nói : " Tại sao ta phải cứu ngươi ?" Kiếp trước nàng đường đường là đệ nhất sát thủ Hắc Bạch Song Mâu người người khiếp sợ, kêu nàng cứu người khác là không có khả năng !
Mỗ xà uy hiếp : " Nếu ngươi không giúp ta, ta liền cùng ngươi hôi phi yên diệt !"
Nàng cười một tiếng, nheo mắt đầy nguy hiểm : " Ngươi nói ngươi sức lực cạn kiệt phải không ? Còn ta thì đang muốn thử chút uy lực của võ hồn là như thế nào. A, hình như còn có hồn hoàn thiên vạn niên của Thất Phương Kim Sí Hỏa nữa."
Mỗ xà giật mình biết uy hiếp không có hiệu lực, nuốt một ngụm nước bọt, giọng điệu thương lượng : " Ngươi xem ta chỉ muốn trở thành hồn hoàn của ngươi, ta là Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà bách vạn niên, rất thích hợp để trở thành hồn hoàn của ngươi nha."
Nàng lắc đầu : " Hiện tại khối thân thể này chỉ mới là hồn sư, ta đã hấp thu hồn hoàn của Thất Phương Kim Sí Hỏa làm sao có thể hấp thu thêm hồn hoàn của ngươi ?" Nàng biết ở thế giới này hồn hoàn bách vạn niên quý giá cỡ nào nhưng nàng phải đi từng bước một, sinh mạng này được đổi lấy từ ngàn vạn đau đớn, nàng không muốn mất nó.
Mỗ xà lúc này mới hiểu ra do dự của nàng, cười nói : " Ngươi thật nghĩ ngươi chỉ có một võ hồn ?"
" Ý ngươi là gì ?" Bạch Cừu nhíu mày.
" Linh hồn kiếp trước của ngươi mang theo một võ hồn nhập thể, gọi là "Phách Băng Bệ Ngạn", là bản thể thú võ hồn thuộc tính băng, nói cách khác chính là con mắt trái của ngươi. Còn khối thân thể ngươi vừa nhập vào có một dị võ hồn vừa mới mở phong ấn gọi là " Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu", là bản thể võ hồn thuộc tính tinh thần, mắt phải của ngươi. Chậc chậc, lần đầu tiên ta thấy một đôi song mâu đều là võ hồn a !" Mỗ xà giải thích, giọng nói khó nén nổi hưng phấn.
Bạch Cừu kinh ngạc, khó tin hỏi : " Theo như ngươi nói ta là có ba võ hồn ?"
Mỗ xà cười bí hiểm : " Sai rồi, ngươi hiện tại có năm võ hồn !" Trong lòng mỗ xà cảm thán, lão đầu Ngạo Thiên đầu năm nay thực may mắn, vớ một phát liền trúng ngay một kẻ quái vật có ngũ thể võ hồn !
" Mau tỉnh lại." Một đạo thanh âm âm trầm vang vọng từ hư không, lạnh nhạt mà cao ngạo.
Mí mắt nàng không nhúc nhích, ý thức kháng cực hỏi lại : " Ngươi là ai ? Đây là đâu ?"
" Ta là Ngạo Thiên - Chí Thần Thất Thải Chu Tước vương. Đây là không gian do ta tạo nên."
Bạch Cừu im lặng, nàng cảm thấy hư không không có tiếng động, không có ánh sáng này khiến nàng cảm thấy an tâm và bình tĩnh hơn.
" Bạch Cừu, ta có thể giúp ngươi một lần nữa chuyển thế." Giọng nói không có độ ấm, đều đều vang lên giữa khoảng không vô tận.
Bạch Cừu nhàn nhạt : " Điều kiện ?"
Ngạo Thiên như cười một tiếng : " Thông minh ! Ta muốn ngươi tiếp nhận truyền thừa của ta. Ta sẽ cho ngươi thực lực võ hồn chí tôn vô thượng."
" Tại sao lại chọn ta ?"
" Trong người ngươi có thiên mãn hồn lực, chỉ có ngươi mới đủ khả năng kế thừa võ hồn của ta." Hắn dừng một chút, tiếp, " Ta phiêu đãng trong hư vô đã mấy vạn năm nhưng vẫn chưa tìm được người thừa kế. Ta sắp phải tan biến, ngươi muốn hay không muốn đều phải tiếp nhận truyền thừa của ta !"
Bạch Cừu im lặng rất lâu mãi cho đến khi Ngạo Thiên sắp hết kiên nhẫn nàng mới bình thản đáp : " Được."
" Tốt !"
Một từ vang vọng như ma âm xuyên thẳng vào linh hồn của nàng, xương, cốt thậm chỉ là tủy, là hàng vạn dây thần kinh như bị xé nát, không thể diễn tả. Đương lúc này, một đạo quang ảnh chiếu thẳng vào người nàng, thanh âm của Ngạo Thiên lại vang lên.
" Ta - Chí Thần Thất Thải Chu Tước vương truyền thừa Chí Thần võ hồn cho Bạch Cừu, tước đi hiệu vương, truyền thừa tất cả y bát của ta cho nàng !"
Giọng nói vừa dứt, một đạo ngân quang bao vây lấy Bạch Cừu, tay phải nàng như thay da đổi thịt, trên tay xuất hiện một hồn ấn hình chu tước dục hỏa, hồn ấn vừa xuất hiện liền biến mất, cơn đau cũng từ từ tan biến.
" Bạch Cừu, ta tặng cho ngươi một Thất Phương Kim Sí Hỏa hồn hoàn thiên vạn niên ( ngàn vạn năm ) và một chiếc hồn cốt là khung xương tay phải của Hỏa Kỳ Lân làm lễ vật. Hi vọng ngươi giúp ta một lần nữa biến "Thất Thải Chu Tước" trở thành chí tôn của võ hồn."
Không kịp để nàng chuẩn bị, một vòng hồn hoàn thiên vạn niên màu đỏ thẫm khắc mười đạo kim văn xuất hiện từ từ dung hợp vào hồn ấn "Thất Thải Chu Tước". Còn mảnh hồn cốt Hỏa Kỳ Lân lóe sáng, bởi vì Hỏa Kỳ Lân thuộc tính hỏa nên hốn cốt kia lập tức phóng ra thánh hỏa, dung hợp vào khung xương của nàng.
Đau
Đau hơn vạn đao đâm vào.
Nóng
Nóng hơn cả sức nóng kinh khủng từ quả bom kia của Phong Tề Bạch.
Thân thể nàng như bị xé rách hàng trăm mảnh, cốt tủy như bị nạo sach, ăn mòn đầy đau đớn, hóa ra đây chính là phệ cốt. Mặc dù đau đến không thể kháng cự nhưng sự thật nỗi đau này so với sự đau đớn trong tim do Phong Tề Bạch mang lại chẳng thể so sánh được. Bạch Cừu cảm thấy tâm nàng bình thản lạ thường.
Biến hóa kết thúc, nàng rã rời ngất đi.
Một tia nắng ấm xuyên qua khung cửa rách nát xuyên thẳng vào trong phòng, tiếng chim kêu chiêm chiếp đánh thức thần kinh đang mơ hồ của Bạch Cừu, nàng chậm chạp mở mắt.
Quả nhiên Ngạo Thiên không lừa nàng, hắn đã đưa linh hồn nàng xuyên đến Không Linh đại lục, nhập vào một nữ tử giống nàng gọi là Bạch Cừu, nàng ta là đích tiểu thư Bạch gia, một gia tộc hồn sư rất lớn ở Không Linh đại lục, bất quá nàng ta không có võ hồn, không thể tu luyện hồn lực nên bị gia tộc vứt bỏ.
Bạch Cừu đưa cánh tay phải lên, hồn ấn "Thất Thải Chu Tước" xuất hiện, trên cánh tay lan ra một hình xăm chu tước huyết sắc kéo dài đến vai. Nàng khẽ nói : " Bạch Cừu, bây giờ ta là ngươi, ta chiếm thân thể ngươi nhất định sẽ thay ngươi đòi lại công đạo, bồi ngươi những gì ngươi đáng phải nhận được." Sau đó nàng khép mi lại, chậm rãi tiếp thu từng đoạn ki ức trước kia của khối thân thể này.
" Ngươi là người được lão già đó chọn ?" Một thanh âm có vẻ non nớt nhưng không hề có độ ấm truyền tới.
Bạch Cừu nhíu mày : " Là kẻ nào ?"
Giọng nói kia lại tiếp tục vang lên : " Ta ở trong Cửu Kiều Minh Nguyệt trên tay ngươi."
Bạch Cừu nhướn mày, ánh mắt khẽ kinh ngạc. Cửu Kiều Minh Nguyệt là vật phẩm nhiệm vụ mà nàng vừa đoạt được trong cung điện nước Ý, không ngờ nó lại theo nàng xuyên qua ! Nàng lắc lắc vòng tay : " Ngươi nói lão già là ai ?"
" Chính là kẻ đã truyền thừa cho ngươi " Thất Thải Chu Tước" võ hồn - Ngạo Thiên." Người kia dừng một chút mới nói tiếp, thanh âm trở nên hưng phần, " Hắn chọn người không tệ, còn có thiên mãn hồn lực. Rất tốt !"
Bạch Cừu mặc kệ người kia lải nhải, trực tiếp hỏi : " Ngươi tại sao ở trong này ? Đây là cái gì ?"
Giọng nói trong trẻo mang theo ý cười : " Chuyện gì thì từ từ rồi nói. Trước tiên ngươi mau hấp thu hồn hoàn của ta đi."
Bạch Cừu bị câu nói của người kia làm cho sững sờ, bởi vì nàng tiếp nhận truyền thừa của Ngạo Thiên và trí nhớ của "Bạch Cừu" nên nàng đã có chút hiểu biết về thế giới này : " Hồn hoàn ? Ngươi là yêu thú ?"
" Hừ, ngươi dám so sánh ta với đám yêu thú tầm thường đó ?! Ta là thượng cổ dị thú Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà bách vạn niên ( trăm vạn năm ) ! Năm đó lão đầu Ngạo Thiên vì giao đấu với ta nên bị khu hồn ( giữ hồn ), ta cũng theo lão bị giam vào Cửu Kiều Minh Nguyệt. Nay hắn tan biến, sức lực của ta cũng cạn kiệt nên ngươi phải giúp ta !" Mỗ xà căm phẫn nói.
Bạch Cừu nhếch môi, bình thản nói : " Tại sao ta phải cứu ngươi ?" Kiếp trước nàng đường đường là đệ nhất sát thủ Hắc Bạch Song Mâu người người khiếp sợ, kêu nàng cứu người khác là không có khả năng !
Mỗ xà uy hiếp : " Nếu ngươi không giúp ta, ta liền cùng ngươi hôi phi yên diệt !"
Nàng cười một tiếng, nheo mắt đầy nguy hiểm : " Ngươi nói ngươi sức lực cạn kiệt phải không ? Còn ta thì đang muốn thử chút uy lực của võ hồn là như thế nào. A, hình như còn có hồn hoàn thiên vạn niên của Thất Phương Kim Sí Hỏa nữa."
Mỗ xà giật mình biết uy hiếp không có hiệu lực, nuốt một ngụm nước bọt, giọng điệu thương lượng : " Ngươi xem ta chỉ muốn trở thành hồn hoàn của ngươi, ta là Cửu Anh Hồng Loan Mãng Xà bách vạn niên, rất thích hợp để trở thành hồn hoàn của ngươi nha."
Nàng lắc đầu : " Hiện tại khối thân thể này chỉ mới là hồn sư, ta đã hấp thu hồn hoàn của Thất Phương Kim Sí Hỏa làm sao có thể hấp thu thêm hồn hoàn của ngươi ?" Nàng biết ở thế giới này hồn hoàn bách vạn niên quý giá cỡ nào nhưng nàng phải đi từng bước một, sinh mạng này được đổi lấy từ ngàn vạn đau đớn, nàng không muốn mất nó.
Mỗ xà lúc này mới hiểu ra do dự của nàng, cười nói : " Ngươi thật nghĩ ngươi chỉ có một võ hồn ?"
" Ý ngươi là gì ?" Bạch Cừu nhíu mày.
" Linh hồn kiếp trước của ngươi mang theo một võ hồn nhập thể, gọi là "Phách Băng Bệ Ngạn", là bản thể thú võ hồn thuộc tính băng, nói cách khác chính là con mắt trái của ngươi. Còn khối thân thể ngươi vừa nhập vào có một dị võ hồn vừa mới mở phong ấn gọi là " Tử Cực Hạo Hãn Linh Mâu", là bản thể võ hồn thuộc tính tinh thần, mắt phải của ngươi. Chậc chậc, lần đầu tiên ta thấy một đôi song mâu đều là võ hồn a !" Mỗ xà giải thích, giọng nói khó nén nổi hưng phấn.
Bạch Cừu kinh ngạc, khó tin hỏi : " Theo như ngươi nói ta là có ba võ hồn ?"
Mỗ xà cười bí hiểm : " Sai rồi, ngươi hiện tại có năm võ hồn !" Trong lòng mỗ xà cảm thán, lão đầu Ngạo Thiên đầu năm nay thực may mắn, vớ một phát liền trúng ngay một kẻ quái vật có ngũ thể võ hồn !
/16
|