- Thế nào?? Vui không??
Đứng trên vách đá cheo leo, Phong mỉm cười nhìn sang Robin, khuôn mặt nàng vẫn còn đỏ bừng vì hưng phấn quá độ. Sau hồi lâu nàng mới lấy lại tinh thần gật đầu trả lời Phong.
- Vui!! Lâu rồi tôi chưa được thoải mái buông lỏng tâm tình như vậy...
Nói giữa chừng Robin đột nhiên ngừng lại bước tới gần Phong một chút, ánh mắt tò mò lén quan sát hắn kỹ càng hơn, giọng nói nhẹ nhàng khẽ vang trên vách đá.
- Anh là Đô đốc hải quân, tôi là tội phạm nguy hiểm vì sao anh không bắt tôi??
Nghe câu hỏi của Robin, trong lòng Phong bất lực cười khổ, mình nói rõ ràng mình thích cô ấy rồi mà vẫn đưa ra vấn đề nhàm chán như thế, thật là...
- Chuyện đôi khi chỉ đơn giản có vậy, chẳng qua là cô không muốn tin thôi.
Robin trở nên khó xử, hắn thích mình thật sao?? bất quá không để nàng suy nghĩ lâu, Phong xoay người bế nàng lên mỉm cười thần bí.
- Dẹp chuyện này qua một bên đi, tôi đưa cô đến một nơi!!
Dứt lời, Phong cùng Robin hóa thành tàn ảnh biến mất vào trong sa mạc mênh mông.
...
Thủ đô Alubana, cung điện vương quốc Alabasta.
Thân ảnh Phong chậm rãi hiện ra, thủ vệ canh phòng nghiêm mật nhưng hoàn toàn không phát hiện ra Phong đã vào bên trong, thứ họ thấy chỉ là một cơn gió mạnh thổi qua.
Vừa dừng chân Phong lập tức trừng mắt, một luồng Khí bá đạo phóng thích làm bất tỉnh toàn bộ sự sống có mặt trong bán kính hai dặm xung quanh Phong.
Robin tròn mắt kinh hãi.
- Haki Bá Vương???
- Haha!! Không phải ở Rain Dinners tôi đã dùng một lần rồi sao??
Nhìn biểu hiện thất thố hiếm hoi trên mặt Robin, Phong bật cười trêu chọc. Robin quả là oan ức, nàng chỉ nghĩ ở sòng bạc là do Phong sử dụng loại năng lực kinh khủng nào đó, ai mà ngờ được Haki Bá Vương của hắn lại đáng sợ đến mức hủy diệt sự sống đâu chứ.
Tuy nhiên rất nhanh nàng sực nhớ vì sao Phong lại đưa mình đến đây, không lẽ nào...
- Nhận ra rồi sao?? Hắc hắc, không phải mục đích cô hợp tác với Crocodile là vì muốn biết văn bản lịch sử tồn tại trong vương quốc này sao??
- Anh...làm sao anh biết??
Phong quả thật đã làm Robin đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, đến cả suy nghĩ, mong muốn của nàng mà hắn còn biết, vậy còn thứ gì trên người nàng mà hắn không biết không??
Không thèm để ý đến biểu tình kinh ngạc của Robin, Phong cúi đầu xuống sát tai nàng khẽ thì thầm.
- Cô là người phụ nữ duy nhất khiến tôi tìm hiểu kỹ càng đấy, hơn nữa nữ nhân của tôi có không ít nhưng cô là người đầu tiên tôi thổ lộ tình cảm!!
Mặt Robin nháy mắt đỏ bừng như gấc, bao nhiêu lãnh tĩnh đều biến mất không thấy tăm hơi, tâm tình bất giác hỗn loạn không còn một mảnh.
Chứng kiến một Robin xinh đẹp, lý trí không giữ nổi bình tĩnh, Phong cũng không đành lòng chọc ghẹo nàng thêm, hắn một đường bế nàng vòng ra sau cung điện, nơi đó có lăng mộ hoàng gia được lưu truyền từ mấy ngàn năm trước.
Dừng lại ở trước cửa lăng mộ, Phong đi vòng quanh dậm xuống mấy phiến đá ô vuông dưới chân.
Cạch!!
Đạp trúng ô đá cơ quan, một hàng đá dày rộng bỗng chốc trượt đi để lộ ra một thông đạo tối đen.
- Đây rồi!!
Phong vui mừng vừa định bước xuống thì Robin nằm gọn trong lòng chợt kéo kéo áo hắn, nhỏ giọng nói.
- Anh thả tôi xuống đi! Tôi tự đi được!
Lần này Phong không kiếm cớ trêu nàng như trước mà vô tư gật đầu, nhẹ nhàng đặt nàng lên đất, hai người song hành bước xuống thông đạo.
Đi tới đâu đèn dầu treo trên tường bật sáng đến đó, kiểu cách bài trí thật giống với thể loại phim cổ trang Trung Quốc.
Từng cột trụ to lớn chống đỡ không cho mặt đất phía trên sụp xuống sắp thành hàng dài, kiến trúc rất cổ xưa, bất quá lại không có bao nhiêu bụi bặm, hiển nhiên đây là do cách một thời gian là có người xuống lau chùi, quét dọn.
- Chính là nó!!
Tầm mắt của Phong phóng đại, xa xa đằng trước có một khối đá khổng lồ hình lập phương nằm thù lù bất động, bề mặt của nó được khắc lên vô số văn tự kỳ quái.
Bàn tay to rắn chắc nắm lấy bàn tay mềm mại kéo nàng đi nhanh tới gần khối đá, vẻ mặt Phong trở nên nghiêm túc hướng nàng ra hiệu.
Robin hiểu ý cũng ngưng trọng tập trung vào từng ký tự khắc trên đá.
Sau vài phút, nàng đã nhớ được toàn bộ văn bản khắc trên đó, có điều ánh mắt cũng xẹt qua tia do dự, nàng không dám quay mặt nhìn Phong, sợ hắn sẽ phát hiện ra mình che giấu bí mật.
Đương nhiên Robin không phải loại người ham muốn mấy thứ nguy hiểm mang tính hủy diệt này, cái nàng cần chính là văn bản lịch sử, trước khi vào đây nàng đã hy vọng rằng sẽ có thứ gì đó liên quan tới những chuyện trong quá khứ, thứ mà tiền nhân để lại giúp cho hậu bối hiểu hơn về quá trình, diễn biến lịch sử. Nhưng rốt cục vẫn là thất vọng tràn trề, mục tiêu mà Robin đặt ra chỉ sau vài dòng chữ liền hóa thành mây khói.
Phong không cần nhìn cũng biết Robin đang thất lạc, chán chường, hắn chậm rãi bước tới đặt bàn tay ấm áp lên đầu nàng dịu dàng xoa, đôi khi khẽ vuốt mái tóc dài mượt được chải chuốt gọn gàng.
- Thất vọng rồi phải không??
Bị hành động của Phong làm cho giật mình, Robin đứng bất động vài giây mới định hình được, theo bản năng định đưa tay gạt tay Phong ra thì tiếp tục bị lời nói của hắn làm cho sửng sốt.
- Haha!! Vậy thứ này đúng là ghi chép về Pluton rồi nhỉ, được rồi, cô đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, mục tiêu của tôi tới Alabasta năm phần là vì cô, và một phần vì thứ này.
- Một phần vì Pluton??
Robin có chút bất ngờ vì câu giải thích của Phong, biết đến vũ khí cổ đại mà lại gần như không quan tâm đến nó, người này chẳng lẽ không có tham vọng giống như Crocodile sao?? Còn có năm phần vì mình Nghĩ đến ý chính trong lời Phong nói, Robin lần thứ n + 1 treo rặng mây hồng trên mặt, lén nhìn vào mắt Phong nàng lập tức hiểu được hắn đang rất chân thành.
Nghĩ nghĩ, Robin không dám để không khí này xấu hổ thêm nữa, nàng nhanh nhẹn chuyển chủ đề.
- Vậy còn bốn phần kia??
- Hà hà!! Cô hỏi đến thì tôi mới nhớ, thực ra thì cái món vũ khí cổ đại Pluton gì gì đó tôi truy tìm cũng bởi vì thằng nhóc kia, mà nó chính là bốn phần lý do mà tôi tới đây. Vị chi cô năm phần nó năm phần, mỗi người chiếm một nửa tâm tình của tôi...
Thật vậy, theo những gì mà Phong suy đoán, rất có thể vũ khí cổ đại sẽ liên quan đến kho báu One Piece và cách để đến được Raftel. Thời điểm Roger trở thành vua hải tặc, ông đã phải chinh phục toàn bộ Đại Hải Trình và lấy đi những phiến đá khắc ghi văn bản lịch sử, hiển nhiên sẽ không loại trừ bí mật về vũ khí cổ đại. Nếu muốn trở thành Vua Hải Tặc thứ hai mà không có sự trợ giúp liên quan đến ba món đồ chơi đó thì Phong tuyệt đối không tin, chính vì vậy hắn mới nhọc công tìm tới Alabasta để lấy khối đá này về. Còn riêng Phong, hắn trực tiếp khinh thường việc sử dụng vũ khí cổ đại, hắn đã hứa với Tengu và chính bản thân mình rằng phải tự tay đánh bại mọi đối thủ trên thế giới, nhờ vào vũ khí cổ đại chẳng khác gì một sự sỉ nhục đối với Phong cả.
Robin nghe xong vừa tò mò, vừa đề phòng, tò mò là vì muốn biết nhân vật đặc biệt quan trọng trong miệng Phong là ai, đề phòng vì sợ người đó sẽ có dụng ý xấu xa khi có được Pluton.
Phong đứng bên cạnh gần như đi guốc trong bụng Robin, khi nàng bình tĩnh, già dặn thì hắn khó đoán ra tâm tư của nàng, nhưng những lúc nàng chất chứa suy nghĩ phức tạp thì sẽ trở nên cực kỳ dễ đoán.
- Yên tâm đi, rồi cô sẽ gặp được nó, đến lúc đó cô hãy quyết định có nên đưa thông tin Pluton cho tôi hay không.
Tuy Phong nói với giọng không thèm để ý đến thứ vũ khí biết bao người thèm kia, nhưng Robin lại nghe ra được hắn đã nắm chắc nàng sẽ giao Pluton cho hắn, hơn nữa thay vì Phong không đòi trực tiếp mà để nàng tự làm ra lựa chọn, chính là vì hắn tôn trọng quyết định của nàng cũng như tôn trọng chính bản thân nàng vậy.
Hiểu được điểm này thiện cảm trong lòng Robin đối với Phong tăng lên cực kỳ nhanh, từ khi Ohara bị xóa sổ, thân phận và con người nàng luôn bị kẻ khác xa lánh, không một ai tôn trọng và xem nàng như một người bình thường cả.
Bất giác Robin thốt lên một câu từ sâu thẳm trong nội tâm.
- Cám ơn anh!!
- Đừng cám ơn tôi, lời cám ơn bình thường tôi không bao giờ nhận, cách thể hiện tốt nhất là giao chính cô cho tôi nhé.
Phong cười híp mắt cúi sát xuống mặt đối mặt với Robin, nàng giật nảy mình muốn bước lùi về sau, bất quá cả thân hình lại không thể di chuyển được, hai bàn tay to lớn của Phong đã giữ nàng bất động tại chỗ rồi.
- Anh nói gì vậy??
- Đơn giản, thay cho báo đáp của tôi về mặt tinh thần dành cho cô, trở thành người của tôi nhé!! Hắc hắc!!
Đứng trên vách đá cheo leo, Phong mỉm cười nhìn sang Robin, khuôn mặt nàng vẫn còn đỏ bừng vì hưng phấn quá độ. Sau hồi lâu nàng mới lấy lại tinh thần gật đầu trả lời Phong.
- Vui!! Lâu rồi tôi chưa được thoải mái buông lỏng tâm tình như vậy...
Nói giữa chừng Robin đột nhiên ngừng lại bước tới gần Phong một chút, ánh mắt tò mò lén quan sát hắn kỹ càng hơn, giọng nói nhẹ nhàng khẽ vang trên vách đá.
- Anh là Đô đốc hải quân, tôi là tội phạm nguy hiểm vì sao anh không bắt tôi??
Nghe câu hỏi của Robin, trong lòng Phong bất lực cười khổ, mình nói rõ ràng mình thích cô ấy rồi mà vẫn đưa ra vấn đề nhàm chán như thế, thật là...
- Chuyện đôi khi chỉ đơn giản có vậy, chẳng qua là cô không muốn tin thôi.
Robin trở nên khó xử, hắn thích mình thật sao?? bất quá không để nàng suy nghĩ lâu, Phong xoay người bế nàng lên mỉm cười thần bí.
- Dẹp chuyện này qua một bên đi, tôi đưa cô đến một nơi!!
Dứt lời, Phong cùng Robin hóa thành tàn ảnh biến mất vào trong sa mạc mênh mông.
...
Thủ đô Alubana, cung điện vương quốc Alabasta.
Thân ảnh Phong chậm rãi hiện ra, thủ vệ canh phòng nghiêm mật nhưng hoàn toàn không phát hiện ra Phong đã vào bên trong, thứ họ thấy chỉ là một cơn gió mạnh thổi qua.
Vừa dừng chân Phong lập tức trừng mắt, một luồng Khí bá đạo phóng thích làm bất tỉnh toàn bộ sự sống có mặt trong bán kính hai dặm xung quanh Phong.
Robin tròn mắt kinh hãi.
- Haki Bá Vương???
- Haha!! Không phải ở Rain Dinners tôi đã dùng một lần rồi sao??
Nhìn biểu hiện thất thố hiếm hoi trên mặt Robin, Phong bật cười trêu chọc. Robin quả là oan ức, nàng chỉ nghĩ ở sòng bạc là do Phong sử dụng loại năng lực kinh khủng nào đó, ai mà ngờ được Haki Bá Vương của hắn lại đáng sợ đến mức hủy diệt sự sống đâu chứ.
Tuy nhiên rất nhanh nàng sực nhớ vì sao Phong lại đưa mình đến đây, không lẽ nào...
- Nhận ra rồi sao?? Hắc hắc, không phải mục đích cô hợp tác với Crocodile là vì muốn biết văn bản lịch sử tồn tại trong vương quốc này sao??
- Anh...làm sao anh biết??
Phong quả thật đã làm Robin đi từ ngạc nhiên này sang ngạc nhiên khác, đến cả suy nghĩ, mong muốn của nàng mà hắn còn biết, vậy còn thứ gì trên người nàng mà hắn không biết không??
Không thèm để ý đến biểu tình kinh ngạc của Robin, Phong cúi đầu xuống sát tai nàng khẽ thì thầm.
- Cô là người phụ nữ duy nhất khiến tôi tìm hiểu kỹ càng đấy, hơn nữa nữ nhân của tôi có không ít nhưng cô là người đầu tiên tôi thổ lộ tình cảm!!
Mặt Robin nháy mắt đỏ bừng như gấc, bao nhiêu lãnh tĩnh đều biến mất không thấy tăm hơi, tâm tình bất giác hỗn loạn không còn một mảnh.
Chứng kiến một Robin xinh đẹp, lý trí không giữ nổi bình tĩnh, Phong cũng không đành lòng chọc ghẹo nàng thêm, hắn một đường bế nàng vòng ra sau cung điện, nơi đó có lăng mộ hoàng gia được lưu truyền từ mấy ngàn năm trước.
Dừng lại ở trước cửa lăng mộ, Phong đi vòng quanh dậm xuống mấy phiến đá ô vuông dưới chân.
Cạch!!
Đạp trúng ô đá cơ quan, một hàng đá dày rộng bỗng chốc trượt đi để lộ ra một thông đạo tối đen.
- Đây rồi!!
Phong vui mừng vừa định bước xuống thì Robin nằm gọn trong lòng chợt kéo kéo áo hắn, nhỏ giọng nói.
- Anh thả tôi xuống đi! Tôi tự đi được!
Lần này Phong không kiếm cớ trêu nàng như trước mà vô tư gật đầu, nhẹ nhàng đặt nàng lên đất, hai người song hành bước xuống thông đạo.
Đi tới đâu đèn dầu treo trên tường bật sáng đến đó, kiểu cách bài trí thật giống với thể loại phim cổ trang Trung Quốc.
Từng cột trụ to lớn chống đỡ không cho mặt đất phía trên sụp xuống sắp thành hàng dài, kiến trúc rất cổ xưa, bất quá lại không có bao nhiêu bụi bặm, hiển nhiên đây là do cách một thời gian là có người xuống lau chùi, quét dọn.
- Chính là nó!!
Tầm mắt của Phong phóng đại, xa xa đằng trước có một khối đá khổng lồ hình lập phương nằm thù lù bất động, bề mặt của nó được khắc lên vô số văn tự kỳ quái.
Bàn tay to rắn chắc nắm lấy bàn tay mềm mại kéo nàng đi nhanh tới gần khối đá, vẻ mặt Phong trở nên nghiêm túc hướng nàng ra hiệu.
Robin hiểu ý cũng ngưng trọng tập trung vào từng ký tự khắc trên đá.
Sau vài phút, nàng đã nhớ được toàn bộ văn bản khắc trên đó, có điều ánh mắt cũng xẹt qua tia do dự, nàng không dám quay mặt nhìn Phong, sợ hắn sẽ phát hiện ra mình che giấu bí mật.
Đương nhiên Robin không phải loại người ham muốn mấy thứ nguy hiểm mang tính hủy diệt này, cái nàng cần chính là văn bản lịch sử, trước khi vào đây nàng đã hy vọng rằng sẽ có thứ gì đó liên quan tới những chuyện trong quá khứ, thứ mà tiền nhân để lại giúp cho hậu bối hiểu hơn về quá trình, diễn biến lịch sử. Nhưng rốt cục vẫn là thất vọng tràn trề, mục tiêu mà Robin đặt ra chỉ sau vài dòng chữ liền hóa thành mây khói.
Phong không cần nhìn cũng biết Robin đang thất lạc, chán chường, hắn chậm rãi bước tới đặt bàn tay ấm áp lên đầu nàng dịu dàng xoa, đôi khi khẽ vuốt mái tóc dài mượt được chải chuốt gọn gàng.
- Thất vọng rồi phải không??
Bị hành động của Phong làm cho giật mình, Robin đứng bất động vài giây mới định hình được, theo bản năng định đưa tay gạt tay Phong ra thì tiếp tục bị lời nói của hắn làm cho sửng sốt.
- Haha!! Vậy thứ này đúng là ghi chép về Pluton rồi nhỉ, được rồi, cô đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, mục tiêu của tôi tới Alabasta năm phần là vì cô, và một phần vì thứ này.
- Một phần vì Pluton??
Robin có chút bất ngờ vì câu giải thích của Phong, biết đến vũ khí cổ đại mà lại gần như không quan tâm đến nó, người này chẳng lẽ không có tham vọng giống như Crocodile sao?? Còn có năm phần vì mình Nghĩ đến ý chính trong lời Phong nói, Robin lần thứ n + 1 treo rặng mây hồng trên mặt, lén nhìn vào mắt Phong nàng lập tức hiểu được hắn đang rất chân thành.
Nghĩ nghĩ, Robin không dám để không khí này xấu hổ thêm nữa, nàng nhanh nhẹn chuyển chủ đề.
- Vậy còn bốn phần kia??
- Hà hà!! Cô hỏi đến thì tôi mới nhớ, thực ra thì cái món vũ khí cổ đại Pluton gì gì đó tôi truy tìm cũng bởi vì thằng nhóc kia, mà nó chính là bốn phần lý do mà tôi tới đây. Vị chi cô năm phần nó năm phần, mỗi người chiếm một nửa tâm tình của tôi...
Thật vậy, theo những gì mà Phong suy đoán, rất có thể vũ khí cổ đại sẽ liên quan đến kho báu One Piece và cách để đến được Raftel. Thời điểm Roger trở thành vua hải tặc, ông đã phải chinh phục toàn bộ Đại Hải Trình và lấy đi những phiến đá khắc ghi văn bản lịch sử, hiển nhiên sẽ không loại trừ bí mật về vũ khí cổ đại. Nếu muốn trở thành Vua Hải Tặc thứ hai mà không có sự trợ giúp liên quan đến ba món đồ chơi đó thì Phong tuyệt đối không tin, chính vì vậy hắn mới nhọc công tìm tới Alabasta để lấy khối đá này về. Còn riêng Phong, hắn trực tiếp khinh thường việc sử dụng vũ khí cổ đại, hắn đã hứa với Tengu và chính bản thân mình rằng phải tự tay đánh bại mọi đối thủ trên thế giới, nhờ vào vũ khí cổ đại chẳng khác gì một sự sỉ nhục đối với Phong cả.
Robin nghe xong vừa tò mò, vừa đề phòng, tò mò là vì muốn biết nhân vật đặc biệt quan trọng trong miệng Phong là ai, đề phòng vì sợ người đó sẽ có dụng ý xấu xa khi có được Pluton.
Phong đứng bên cạnh gần như đi guốc trong bụng Robin, khi nàng bình tĩnh, già dặn thì hắn khó đoán ra tâm tư của nàng, nhưng những lúc nàng chất chứa suy nghĩ phức tạp thì sẽ trở nên cực kỳ dễ đoán.
- Yên tâm đi, rồi cô sẽ gặp được nó, đến lúc đó cô hãy quyết định có nên đưa thông tin Pluton cho tôi hay không.
Tuy Phong nói với giọng không thèm để ý đến thứ vũ khí biết bao người thèm kia, nhưng Robin lại nghe ra được hắn đã nắm chắc nàng sẽ giao Pluton cho hắn, hơn nữa thay vì Phong không đòi trực tiếp mà để nàng tự làm ra lựa chọn, chính là vì hắn tôn trọng quyết định của nàng cũng như tôn trọng chính bản thân nàng vậy.
Hiểu được điểm này thiện cảm trong lòng Robin đối với Phong tăng lên cực kỳ nhanh, từ khi Ohara bị xóa sổ, thân phận và con người nàng luôn bị kẻ khác xa lánh, không một ai tôn trọng và xem nàng như một người bình thường cả.
Bất giác Robin thốt lên một câu từ sâu thẳm trong nội tâm.
- Cám ơn anh!!
- Đừng cám ơn tôi, lời cám ơn bình thường tôi không bao giờ nhận, cách thể hiện tốt nhất là giao chính cô cho tôi nhé.
Phong cười híp mắt cúi sát xuống mặt đối mặt với Robin, nàng giật nảy mình muốn bước lùi về sau, bất quá cả thân hình lại không thể di chuyển được, hai bàn tay to lớn của Phong đã giữ nàng bất động tại chỗ rồi.
- Anh nói gì vậy??
- Đơn giản, thay cho báo đáp của tôi về mặt tinh thần dành cho cô, trở thành người của tôi nhé!! Hắc hắc!!
/95
|