CHƯƠNG 25 :
Uẩn Lục ngồi trước máy tính, đồng tử nhìn chằm chằm vào cô gái mặc quần áo thể dục trên màn hình, khuôn mặt này hoàn toàn khác với Phiện Sát, tuy nhiên hắn lại thấy khí chất của Phiện Sát ở trên người của cô ấy.
Hắn nhìn sấp giấy trên bàn, đây là bộ tài liệu về Yến Miễu, trên đó có nhiều tấm ảnh của Yến Miễu, đúng là có một khuôn mặt nhưng biểu cảm lại hoàn toàn khác biệt, đặc biệt là lúc tỏ ra vô cường, cô ấy lại giống Phiện Sát.
Thuận Nguy mở cửa đi vào, hắn cung kính cúi đầu : " Thiếu gia, ở bên Phiện Gia báo lại là... họ đã để cho người bị bệnh kia trốn thoát ".
" Cái gì... vô dụng ". Hắn nghiếng răng giận dữ.
Chỉ có việc giết một đứa thực vật thế mà làm cũng không xong! Phiện Gia thật sự quá vô dụng, theo như hắn tận mắt thấy thì 10 người ở Phiện Gia e là chỉ có một người thông minh, Phiện Sát... nhưng cô ta lại chết rồi.
Hắn nhìn Thuận Nguy : " Cho người đi với bọn họ, tôi nhất định phải giết cô ta, bằng mọi giá "
Còn cô gái hôn thê của hắn, nhất định hắn sẽ lột mặt nạ của cô ta. Mười năm trước vẫn còn yếu đuối, thế mà giờ lại hóa cường một cách bất ngờ, hắn thú vị với cô gái Yến Miễu này rồi.
" Thuận Nguy, chuẩn bị xem đến buổi họp báo của vợ tương lai của tôi" Hắn mỉm cười tàn ác, hắn muốn tại ra một cái lồng sau đó nhốt cô vào, để xem cô gái kiêu ngạo kia làm được gì?
Thuận Nguy gật đầu, xương sống khẽ cứng lại, hắn ngửi thấy mùi máu của thiếu gia, cô gái đó không phải là một người đơn giản, không cẩn thận lại bị đâm chết như một con mồi.
Nghe đoạn ghi âm đến đây thì hết mọi người cũng lờ mờ đoán ra, Phiện Sát ở trên khán đài đứng dậy, hết thú vui để xem rồi. Cô nên về nhà nghĩ ngơi :" Có não thì tự suy nghĩ nhé! Tôi không có thời gian giải thích, buổi sáng vui vẻ "
" Yến Miễu... ".
Trong lúc mọi người đang ngơ ngác ở dưới thì một giọng nói đầy hận thù la lên, Vân Du từ đâu rút ra một con dao rồi cầm chạy về phía cô. Ánh mắt ửng đỏ như đang tức điên, cô ta điên loạn chạy về phía của cô mà đâm mạnh.
Phiện Sát cười nhạt, cô không nói một lời nào mà xoay người đá mạnh ở tay của Vân Du, cô nhanh tay đánh gáy cô ta rồi vật xuống, đôi mắt cô lóe lóe, cô ta bị điều khiển rồi.
Án Vãn chạy ra, sau lưng còn gọi thêm ít bảo vệ khống chế Vân Du" Yến Miễu, cô có bị sao không? Có bị thương hay không? "
Ây ây, nhân vật mấu chốt của ông, nữ phụ của ông mà bị thương thì làm sao có thể đóng phim được chứ? Hôm bay được chứng kiến màn lập người kiêu ngạo của cô, ông chợt nảy ra ý tưởng muốn mời cô vào bộ phim tiếp theo.
Phiện Sát bĩu môi : " Khi nào bộ phim Hán Hoàng có lịch diễn, thì gọi ". Vốn dĩ cô không muốn dính dáng vào, tuy nhiên Án Vãn đã giúp cô nên xem như lần này cô trả ơn cho ông ấy đi.
Triết Viễn Huyết cũng đứng dậy chậm rãi đi ra hắn tới xem kịch vui xong rồi thì nên về, ở đây toàn giả tạo hắn lại không thích một chút nào.
Bóng lưng của hắn và cô đan xen vào nhau, đám phóng viên chợt nhận ra 1 điều, hình như cô và ảnh đế rất giống nhau, ngay cả trang phục hôm nay họ đã mặc, điều đơn giản nhưng không bị mất đi khí thế.
" Yến Miễu, cô muốn nói gì không? "
" Nói cái gì? Xong việc thì bà về nhà ngủ đây "
Nói xong liền đi mất.
Phán Bằng đi ra, tay đưa sấp giấy cho bọn họ rồi chạy theo. Hắn chỉ là một con kì đà bị vả cẩu lương, sao không có ai bảo hôm nay hai người bọn họ sẽ mặc đồ đôi hả? Mù mắt hắn rồi...
Ai bảo ảnh đế ghét phụ nữ, dối trá !
Tất cả đều là dối trá !
À mà có khi, cô gái đó không phải là phụ nữ cũng nên. Sợ thật....
Phiện Sát cũng không đi cửa chính mà vòng về bằng đường sau, đùa, nếu fan nữ của hắn thấy cô đi chung với hắn thì mạng của cô sẽ bị bóp nát mất. Sợ ghê !
" Mình chỉ là cô gái mỏng manh thôi "
Bỗng nhiên một chiếc xe màu đen vụt qua rồi dừng lại, Uẩn Lục bước xuống rồi nhìn cô cười ôn nhu : " Vợ à, mình nên về nhà thôi "
Phiện Sát nhảy dựng, cô nhìn hắn như vật thể lạ sau đó chạy mất mà không kịp để cho hắn nói một lời nào, tên đó điên rồi, bị cô đánh như vậy mà còn kêu vợ... hắn thích bạo hành à?
" Uẩn Lục, anh muốn chết sớm thì tới Yến Gia tìm tôi ".
Mắt cô chợt lóe lên sát khí, mối thù ở ngọn núi kia cô vẫn nhớ? Con của cô chết như thế nào cô vẫn nhớ, hiện tại chỉ là không tiện ra tay để giết hắn mà thôi, Uẩn Lục chờ đi.
/25
|