Editor: Mây
Lễ tiệc tất niên do Lễ bộ cùng phủ nội vụ xử lý, đại thần phụ trách Lễ bộ trong triều bẩm báo lại cho Hoàng đế, phủ nội vụ phụ trách hậu cung cũng bẩm lại với Hoàng hậu. Toàn bộ niên yến được cử hành tại Thái Bình điện bên cạnh Bảo Hòa điện, Bảo Hòa điện là nơi Hoàng đế thiết triều, còn Thái Bình điện là nơi chuyên cử hành các yến tiệc lớn.
Trong Thái Bình điện đèn đuốc sáng trưng, sáng lạng huy hoàng, cực kỳ xa hoa. Đối với Hoàng La quốc cường thịnh mà nói, quả thực là nên xa hoa như thế, cho dù Hoành Hiên đế không cầu kỳ cũng sẽ ở yến hội biểu hiện quốc gia phồn vinh, hưng thịnh. Toàn bộ Thái Bình điện phân làm hai, thái bình bảo tọa do Hoàng đế ngồi, bên cạnh là Hoàng hậu, hai bên trái phải là chỗ ngồi của các vị phi tần dựa theo thứ tự phần vị lần lượt ngồi xuống.
Cách mấy bậc thang phía dưới, là các đại thần trong triều, từ tam phẩm trở lên đều phải tham dự, cũng có các vương công quý tộc của các dân tộc thiểu số, sứ thần ngoại quốc, cũng coi như là quốc yến nên các đại thần không mang theo gia quyến tham dự.
Hoàng hậu mang theo các phi tần đã tới chỗ ngồi đứng đợi, mà các đại thần cũng đang đứng đợi Hoàng đế tới. Đến lúc Tiểu Thịnh Tử hô một tiếng “Hoàng thượng giá lâm!” toàn bộ người trong điện đều quỳ xuống nghênh đón Hoàng đế.
Thích Bạch đi đến trong điện, ánh mắt liền tìm Quý U, liếc thấy nàng đang quỳ dưới mặt đất, hắn bước nhanh tới bảo tọa nói “Các khanh bình thân, ban ngồi, ban rượu.” Mọi người nhất tề đáp “Tạ Hoàng thượng, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế” mới ngồi xuống.
Hoàng đế đầu tiên nói lời chúc mừng, toàn điện nâng chén mong Hoàng La quốc quốc thái dân an. Toàn bộ điện mới náo nhiệt hẳn lên, ca múa mừng cảnh thái bình, ăn uống linh đình, rượu ngon, giai nhân, hát hay múa giỏi, cổ nhạc Tề Minh, hứng trí tăng vọt, mùi rượu bốn phía. Các đại thần đều hướng Hoàng thượng mời rượu chúc mừng, toàn bộ Thái Bình điện vui vẻ hòa thuận.
Quý U vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn Hoàng đế như vậy thấy thực xa lạ. Quân lâm thiên hạ, khí độ nghiễm nhiên, cao cao tại thượng, Hoàng đế như vậy Quý U vẫn chưa từng thấy qua, rất khó đưa người này cùng với người lúc sáng vẫn ôm nàng liên hệ với nhau.
Phát hiện Hoàng đế nhìn qua, Quý U liền hướng về phía hắn trừng mắt, Thích Bạch phải nén cười nhìn qua hướng khác.
Quý U nhìn những phi tần xung quanh mình, không thể nhìn ra khí thế mạnh mẽ khi thỉnh an, một đám người nói cười xinh đẹp, tỷ tỷ muội muội, thật là một mảnh tình thâm.
Chúng phi tần là tức giận đến cười! Vừa rồi các nàng còn thấy ánh mắt Hoàng thượng nhìn Tích tiệp dư, hồ ly tinh!
Quý U không biết giá trị của chiếc áo lông chồn tía trên người nàng. Đây là lúc trước Hoàng đế đi săn tự tay săn được, mấy vị phi tần đi theo đều mong có được đã lâu, kết quả hôm nay lại thấy Tích tiệp dư mang.
Phi tần một nhóm hai người cùng bàn, Quý U ngồi cạnh Tình quý tần, tuy rằng Tình quý tần phần chức cao hơn một chút nhưng hai người đều là tam phẩm. Tình quý tần là người ôn nhu, nói chuyện lại chậm rãi nhỏ nhẹ, rất khó làm người khác chán ghét.
“Tích muội muội, tỷ tỷ kính ngươi một ly, hy vọng muội muội trong năm mới mọi chuyện đều như ý.”
“Nên là muội muội kính tỷ mới đúng, tỷ tỷ bình thường luôn chiếu cố muội, muội muội vô cùng cảm kích, hy vọng năm mới tỷ tỷ ngày càng xinh đẹp như hoa.” Quý U cũng cười, uống ly rượu Linh Đông giúp nàng rót. Nàng không quá tin tưởng lòng của Tình quý tần, mục tiêu của các nàng đoán chừng là giống nhau.
Niệm Hạ nhìn chủ tử uống rượu muốn khuyên cũng không kịp nữa rồi, hơn nữa có Tình quý tần ở đây nàng cũng không thể hành động quá rõ ràng, chỉ có thể lóng ngóng mong rượu này không có vấn đề gì.
Đến lúc canh tổ yến được mang lên thì Hoa tiểu nghi cũng Mộng tiểu viện đồng thời buồn nôn xoay người, Quý U ngẩn người, đây là hai người đã thương lượng với nhau?
Hoa tiểu nghi ngây ngẩn cả người, Mộng tiểu viện cũng có thai? Tiện nhân! Mình lựa chọn hôm nay nói ra nàng thế nhưng cũng nghĩ như vậy. Mộng tiểu viện cũng ngẩn ngơ, nàng muốn lựa thời điểm náo nhiệt để nói ra, hài tử của nàng cũng dính chút không khí vui mừng, ai biết Hoa tiểu nghi vậy mà cũng góp vui!
Hoàng hậu thấy thế vẻ mặt lạnh nhạt hỏi “Đây là làm sao? Ngửi được mùi này không thoải mái sao?” Hoàng hậu xin chỉ thị Hoàng đế có hay không thỉnh thái y đến xem, Hoàng đế nghe xong nhíu nhíu mày cho Tiểu Thịnh Tử đi truyền thái y.
Phi tần khác đều khẩn trương như nhau, xem ra là có thai? Thật là giấu đủ kín!
Nhất là Lục Hiền phi, xem ra hậu cung này vẫn chưa là thiên hạ của mình, chuyện lớn như vậy mà mình cũng không có chút tin tức! Trần Trang phi ánh mắt tối lại. Các đại thần bên dưới đều là cáo thành tinh, xem tình huống này còn có chỗ nào không hiểu đâu.
Lý tướng ngẩng đầu nhìn Hoàng hậu, nhìn vẻ mặt nữ nhi lạnh nhạt, đối với sự hiểu biết của hắn với nữ nhi của mình thì xem ra nàng đã sớm biết. Cũng thật là vô dụng, chính mình không nhanh chóng sinh con, còn lo nhận nuôi con của người khác. Phải khiến phu nhân nhanh chóng tiến cung cùng nàng thương lượng một chút.
Quý Lĩnh lại không có tâm tư như vậy, hắn ở trên yến hội được tận mắt nhìn thấy nữ nhi của mình. Nhìn thấy nàng mặt mày đầy đặn mới an tâm một chút, nếu con bé gầy yếu thì hắn đau lòng chết mất, giờ về nhà cũng có thể hoàn thành tốt giao phó của nữ nhân của hắn. Về phần đại nữ nhi, Quý Lĩnh lại không để ý lắm.
Quý Như vẫn đang quan sát động tác của Quý U, nhìn nàng cùng Tình quý tần cười nói liền mắng hai bọn họ tiện nhân, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã! Nhìn phụ thân nhìn chằm chằm Quý U liền cảm thấy bất công. Thấy Quý U uống ly rượu Linh Đông rót liền hưng phấn, kết quả không nhìn thấy trò hay lại nhìn thấy tiết mục hai người kia nôn mửa! Quý Như ghen tỵ đến phát cuồng, hai người này phần vị so với nàng còn thấp hơn, mặt mày cũng không xinh đẹp, đây là cái mệnh gì thế nhưng hai nàng ta lại mang thai!
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Đỗ thái y chuẩn đoán xong liền quỳ xuống chúc mừng Hoàng đế “Bẩm bệ hạ, hai vị nương nương đều là hỉ mạch, hai tháng có hơn.”
Bên dưới đại thần đã sớm chờ, chờ lời tuyên bố này của thái y đều nhanh chóng quỳ xuống chúc mừng Hoàng đế. Hoàng đế dưới gối chưa có con cái, vô luận đây là hoàng tử hay hoàng nữ thì đều tốt. Lục Viễn ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, kết quả thấy hắn mặt mày đều không thay đổi, không lẽ không cảm thấy cao hứng khi có con?
Hoàng đế cũng không biết tâm tình của mình như thế nào, nghe được hai người này có thai theo bản năng lại quay đầu nhìn Quý U, chỉ thấy nàng cúi đầu, vẻ mặt cũng không thấy rõ lắm liền cảm thấy chột dạ. Chính hắn cũng không biết vì sao, hắn biết U U là bình dấm chua lớn như thế nào, nữ nhân cùng mình trò chuyện nàng đều không bằng lòng, tình huống này nàng có tức giận hay không đây?
Thích Bạch vẫn không nghĩ tới ghen tỵ cái gì, chỉ muốn Quý U ngẩng đầu cho hắn xem xem.
Các nữ nhân trong hậu cung đều nhanh chóng chúc mừng Hoa tiểu nghi cùng Mộng tiểu viện, không quan tâm trong lòng các nàng nghĩ gì, trên mặt các nàng đều là thật tâm vì muội muội này mà cao hứng. Hoa tiểu nghi và Mộng tiểu viện chỉ có thể giả bộ ngượng ngùng.
Hoàng hậu cũng không chút nào đố kỵ, hỏi Hoàng đế “Phần vị có phải nên nâng lên một chút không ạ? Hậu cung đã lâu không có chuyện vui, trong ngày tốt như thế này lại có chuyện vui, thật nên hảo hảo chúc mừng một phen.”
Hoàng đế biểu tình không chút thay đổi “Vậy thì thăng một cấp đi, Hoa tiểu nghi tấn thăng Hoa lương viện, Mộng tiểu viện tấn thăng Mộng lương đệ.”
Hoa lương viện cùng Mộng lương đệ vẻ mặt vui mừng nhanh chóng quỳ xuống tạ ơn, trong lòng hai nàng thật sự thất vọng, Tích tiệp dư lúc ấy cũng không hoài thai lại thăng sáu cấp, các nàng có thai cho dù không thăng sáu cấp, hai cấp cũng là có thể đi? Nhưng các nàng cũng không dám oán hận Hoàng thượng, chỉ nghĩ đợi hài tử sinh ra còn sợ không được tấn thăng sao?
Ở phía dưới, quan viên tuy chúc mừng Hoàng thượng nhưng nội tâm bọn họ cũng không bình tĩnh. Phụ thân của các nữ tử hậu cung nằm trong hàng ngũ tam phẩm, trong đó lợi ích rắc rối, phức tạp. Phi tần có con cùng với phi tần không có con, giá trị cũng khác nhau, nhất là bây giờ dưới gối Hoàng thượng cũng chưa có hoàng tử, thân phận hoàng trưởng tử có thể mang đến vinh hoa phú quý.
Bất quá phụ thân của Hoa lương viện cùng Mộng lương đệ không nằm trong nhóm này, một là nữ nhi của tri phủ tứ phẩm, một là nữ nhân của Quang lộc đại nhân Thiếu Khanh tự ngũ phẩm, năm nay không thể tham gia niên yến. Bất quá xem ra năm sau có thể tham gia rồi.
Quý U mặc dù đối với việc này ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá kinh ngạc. Hoàng đế cũng đã hơn hai mươi ba tuổi, bình dân bách tính ở tuổi này đều đã làm cha, Hoàng đế cũng nên có con rồi.
Quý U cúi đầu cảm nhận nỗi buồn từ đâu đến. Nàng biết nàng thích Hoàng đế, vì hắn là người có thể giúp nàng sống thật tốt trong hậu cung, vì hắn luôn đối tốt với nàng. Nhưng nàng không thể yêu hắn cũng bởi vì hắn là Hoàng đế có tam cung lục viện.
Quý U vốn muốn có con của mình, có thân nhân huyết mạch tương liên thật sự là một chuyện tốt đẹp. Nhưng nàng vẫn chưa đủ mạnh mẽ, trong hậu cung này mà có thai thì mọi người sẽ xem nàng là uy hiếp lớn nhất của họ.
Nhưng nàng cũng không trầm tư lâu lắm, bởi trong không khí “trên mặt thì vui vẻ nhưng trong lòng đang có sóng to gió lớn” có một âm thanh kì quái truyền ra.
“Hoàng thượng, người ta thật khó chịu. Ân…A…”
Chúng phi tần nghe tới tiếng vang, kinh dị quay đầu nhìn người đang phát ra âm thanh, người này không muốn sống nữa sao?
Đại thần cũng đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tới.
Chỉ thấy một nữ nhân đầu tóc hỗn độn, sắc mặt đỏ bừng, xoay đến xoay lui hướng Hoàng đế đi tới, vừa đi vừa thở gấp “Thần thiếp khó chịu, Hoàng thượng nhanh đến nha,” mà cung nữ bên cạnh nữ nhân này đang dùng sức ngăn cản nàng đi đến phía trước, lại dùng tay ngăn miệng nàng không cho nàng phát ra âm thanh.
Nhưng mà tính tình Quý Như là loại gì, nàng cảm thấy Hoàng thượng đang chờ nàng hầu hạ, hơn nữa thân thể lại hư không khó nhịn, lúc này ai cũng đừng nghĩ cản nàng.
“Hoàng thượng, nhanh lên, nhanh ôm thần thiếp, thần thiếp ngứa quá, thật muốn” Quý Như đẩy Lục Liễu đang ngăn cản nàng ra, lại đi về phía Hoàng đế.
Hoàng hậu kinh ngạc che miệng lại, Quý quý nghi điên rồi sao?
Chúng phi tần nhìn Hoàng đế mặt đã đen lại, cũng không dám thở mạnh một chút. Mà các đại thần bên dưới đã sớm quỳ đầy đất, không dám ngẩng đầu lên nhìn một màn kinh hãi thế tục kia. Quý Lĩnh một thân đầy mồ hôi lạnh, tình hình này Quý Như tuyệt đối là bị hạ dược nhưng rốt cuộc là tại sao? Ai hại nàng?
Quý U nhìn Quý Như đột nhiên hiểu rõ nàng ta đã hạ dược gì. Tất cả dược hiệu đều phát huy trên người Quý Như, Quý U không dám nghĩ nếu nàng uống xong dược này, biến thành như vậy có phải hay không đời này liền kết thúc. Mấu chốt là vô luận thế nào, Quý Như làm đến mức này thật khiến người ta sởn tóc gáy!
Toàn bộ Thái Bình điện yên lặng, ngay cả âm thanh hô hấp cũng không nghe được, cung nhân tấu nhạc cùng ca nữ khiêu vũ đều dừng lại, toàn đại điện chỉ có thể nghe được thanh âm của Quý Như.
“Hoàng thượng thật lớn, làm cho thần thiếp thoải mái, Hoàng thượng lại đến đi.”
Quý Như trong đầu óc đều là hình ảnh Hoàng đế cùng mình điên đảo loan phượng, Quý Như dùng sức vuốt ve nơi mềm mại của chính mình, Hoàng thượng lúc này nhiệt tình nhất so với bất cứ lúc nào, nàng hô hấp dồn dập, tình triều thay nhau nổi lên, cảm thấy không có chuyện gì có thể mê người hơn chuyện nam nữ.
Lễ tiệc tất niên do Lễ bộ cùng phủ nội vụ xử lý, đại thần phụ trách Lễ bộ trong triều bẩm báo lại cho Hoàng đế, phủ nội vụ phụ trách hậu cung cũng bẩm lại với Hoàng hậu. Toàn bộ niên yến được cử hành tại Thái Bình điện bên cạnh Bảo Hòa điện, Bảo Hòa điện là nơi Hoàng đế thiết triều, còn Thái Bình điện là nơi chuyên cử hành các yến tiệc lớn.
Trong Thái Bình điện đèn đuốc sáng trưng, sáng lạng huy hoàng, cực kỳ xa hoa. Đối với Hoàng La quốc cường thịnh mà nói, quả thực là nên xa hoa như thế, cho dù Hoành Hiên đế không cầu kỳ cũng sẽ ở yến hội biểu hiện quốc gia phồn vinh, hưng thịnh. Toàn bộ Thái Bình điện phân làm hai, thái bình bảo tọa do Hoàng đế ngồi, bên cạnh là Hoàng hậu, hai bên trái phải là chỗ ngồi của các vị phi tần dựa theo thứ tự phần vị lần lượt ngồi xuống.
Cách mấy bậc thang phía dưới, là các đại thần trong triều, từ tam phẩm trở lên đều phải tham dự, cũng có các vương công quý tộc của các dân tộc thiểu số, sứ thần ngoại quốc, cũng coi như là quốc yến nên các đại thần không mang theo gia quyến tham dự.
Hoàng hậu mang theo các phi tần đã tới chỗ ngồi đứng đợi, mà các đại thần cũng đang đứng đợi Hoàng đế tới. Đến lúc Tiểu Thịnh Tử hô một tiếng “Hoàng thượng giá lâm!” toàn bộ người trong điện đều quỳ xuống nghênh đón Hoàng đế.
Thích Bạch đi đến trong điện, ánh mắt liền tìm Quý U, liếc thấy nàng đang quỳ dưới mặt đất, hắn bước nhanh tới bảo tọa nói “Các khanh bình thân, ban ngồi, ban rượu.” Mọi người nhất tề đáp “Tạ Hoàng thượng, ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế” mới ngồi xuống.
Hoàng đế đầu tiên nói lời chúc mừng, toàn điện nâng chén mong Hoàng La quốc quốc thái dân an. Toàn bộ điện mới náo nhiệt hẳn lên, ca múa mừng cảnh thái bình, ăn uống linh đình, rượu ngon, giai nhân, hát hay múa giỏi, cổ nhạc Tề Minh, hứng trí tăng vọt, mùi rượu bốn phía. Các đại thần đều hướng Hoàng thượng mời rượu chúc mừng, toàn bộ Thái Bình điện vui vẻ hòa thuận.
Quý U vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, nhìn Hoàng đế như vậy thấy thực xa lạ. Quân lâm thiên hạ, khí độ nghiễm nhiên, cao cao tại thượng, Hoàng đế như vậy Quý U vẫn chưa từng thấy qua, rất khó đưa người này cùng với người lúc sáng vẫn ôm nàng liên hệ với nhau.
Phát hiện Hoàng đế nhìn qua, Quý U liền hướng về phía hắn trừng mắt, Thích Bạch phải nén cười nhìn qua hướng khác.
Quý U nhìn những phi tần xung quanh mình, không thể nhìn ra khí thế mạnh mẽ khi thỉnh an, một đám người nói cười xinh đẹp, tỷ tỷ muội muội, thật là một mảnh tình thâm.
Chúng phi tần là tức giận đến cười! Vừa rồi các nàng còn thấy ánh mắt Hoàng thượng nhìn Tích tiệp dư, hồ ly tinh!
Quý U không biết giá trị của chiếc áo lông chồn tía trên người nàng. Đây là lúc trước Hoàng đế đi săn tự tay săn được, mấy vị phi tần đi theo đều mong có được đã lâu, kết quả hôm nay lại thấy Tích tiệp dư mang.
Phi tần một nhóm hai người cùng bàn, Quý U ngồi cạnh Tình quý tần, tuy rằng Tình quý tần phần chức cao hơn một chút nhưng hai người đều là tam phẩm. Tình quý tần là người ôn nhu, nói chuyện lại chậm rãi nhỏ nhẹ, rất khó làm người khác chán ghét.
“Tích muội muội, tỷ tỷ kính ngươi một ly, hy vọng muội muội trong năm mới mọi chuyện đều như ý.”
“Nên là muội muội kính tỷ mới đúng, tỷ tỷ bình thường luôn chiếu cố muội, muội muội vô cùng cảm kích, hy vọng năm mới tỷ tỷ ngày càng xinh đẹp như hoa.” Quý U cũng cười, uống ly rượu Linh Đông giúp nàng rót. Nàng không quá tin tưởng lòng của Tình quý tần, mục tiêu của các nàng đoán chừng là giống nhau.
Niệm Hạ nhìn chủ tử uống rượu muốn khuyên cũng không kịp nữa rồi, hơn nữa có Tình quý tần ở đây nàng cũng không thể hành động quá rõ ràng, chỉ có thể lóng ngóng mong rượu này không có vấn đề gì.
Đến lúc canh tổ yến được mang lên thì Hoa tiểu nghi cũng Mộng tiểu viện đồng thời buồn nôn xoay người, Quý U ngẩn người, đây là hai người đã thương lượng với nhau?
Hoa tiểu nghi ngây ngẩn cả người, Mộng tiểu viện cũng có thai? Tiện nhân! Mình lựa chọn hôm nay nói ra nàng thế nhưng cũng nghĩ như vậy. Mộng tiểu viện cũng ngẩn ngơ, nàng muốn lựa thời điểm náo nhiệt để nói ra, hài tử của nàng cũng dính chút không khí vui mừng, ai biết Hoa tiểu nghi vậy mà cũng góp vui!
Hoàng hậu thấy thế vẻ mặt lạnh nhạt hỏi “Đây là làm sao? Ngửi được mùi này không thoải mái sao?” Hoàng hậu xin chỉ thị Hoàng đế có hay không thỉnh thái y đến xem, Hoàng đế nghe xong nhíu nhíu mày cho Tiểu Thịnh Tử đi truyền thái y.
Phi tần khác đều khẩn trương như nhau, xem ra là có thai? Thật là giấu đủ kín!
Nhất là Lục Hiền phi, xem ra hậu cung này vẫn chưa là thiên hạ của mình, chuyện lớn như vậy mà mình cũng không có chút tin tức! Trần Trang phi ánh mắt tối lại. Các đại thần bên dưới đều là cáo thành tinh, xem tình huống này còn có chỗ nào không hiểu đâu.
Lý tướng ngẩng đầu nhìn Hoàng hậu, nhìn vẻ mặt nữ nhi lạnh nhạt, đối với sự hiểu biết của hắn với nữ nhi của mình thì xem ra nàng đã sớm biết. Cũng thật là vô dụng, chính mình không nhanh chóng sinh con, còn lo nhận nuôi con của người khác. Phải khiến phu nhân nhanh chóng tiến cung cùng nàng thương lượng một chút.
Quý Lĩnh lại không có tâm tư như vậy, hắn ở trên yến hội được tận mắt nhìn thấy nữ nhi của mình. Nhìn thấy nàng mặt mày đầy đặn mới an tâm một chút, nếu con bé gầy yếu thì hắn đau lòng chết mất, giờ về nhà cũng có thể hoàn thành tốt giao phó của nữ nhân của hắn. Về phần đại nữ nhi, Quý Lĩnh lại không để ý lắm.
Quý Như vẫn đang quan sát động tác của Quý U, nhìn nàng cùng Tình quý tần cười nói liền mắng hai bọn họ tiện nhân, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã! Nhìn phụ thân nhìn chằm chằm Quý U liền cảm thấy bất công. Thấy Quý U uống ly rượu Linh Đông rót liền hưng phấn, kết quả không nhìn thấy trò hay lại nhìn thấy tiết mục hai người kia nôn mửa! Quý Như ghen tỵ đến phát cuồng, hai người này phần vị so với nàng còn thấp hơn, mặt mày cũng không xinh đẹp, đây là cái mệnh gì thế nhưng hai nàng ta lại mang thai!
Quả nhiên không ngoài dự liệu, Đỗ thái y chuẩn đoán xong liền quỳ xuống chúc mừng Hoàng đế “Bẩm bệ hạ, hai vị nương nương đều là hỉ mạch, hai tháng có hơn.”
Bên dưới đại thần đã sớm chờ, chờ lời tuyên bố này của thái y đều nhanh chóng quỳ xuống chúc mừng Hoàng đế. Hoàng đế dưới gối chưa có con cái, vô luận đây là hoàng tử hay hoàng nữ thì đều tốt. Lục Viễn ngẩng đầu nhìn Hoàng đế, kết quả thấy hắn mặt mày đều không thay đổi, không lẽ không cảm thấy cao hứng khi có con?
Hoàng đế cũng không biết tâm tình của mình như thế nào, nghe được hai người này có thai theo bản năng lại quay đầu nhìn Quý U, chỉ thấy nàng cúi đầu, vẻ mặt cũng không thấy rõ lắm liền cảm thấy chột dạ. Chính hắn cũng không biết vì sao, hắn biết U U là bình dấm chua lớn như thế nào, nữ nhân cùng mình trò chuyện nàng đều không bằng lòng, tình huống này nàng có tức giận hay không đây?
Thích Bạch vẫn không nghĩ tới ghen tỵ cái gì, chỉ muốn Quý U ngẩng đầu cho hắn xem xem.
Các nữ nhân trong hậu cung đều nhanh chóng chúc mừng Hoa tiểu nghi cùng Mộng tiểu viện, không quan tâm trong lòng các nàng nghĩ gì, trên mặt các nàng đều là thật tâm vì muội muội này mà cao hứng. Hoa tiểu nghi và Mộng tiểu viện chỉ có thể giả bộ ngượng ngùng.
Hoàng hậu cũng không chút nào đố kỵ, hỏi Hoàng đế “Phần vị có phải nên nâng lên một chút không ạ? Hậu cung đã lâu không có chuyện vui, trong ngày tốt như thế này lại có chuyện vui, thật nên hảo hảo chúc mừng một phen.”
Hoàng đế biểu tình không chút thay đổi “Vậy thì thăng một cấp đi, Hoa tiểu nghi tấn thăng Hoa lương viện, Mộng tiểu viện tấn thăng Mộng lương đệ.”
Hoa lương viện cùng Mộng lương đệ vẻ mặt vui mừng nhanh chóng quỳ xuống tạ ơn, trong lòng hai nàng thật sự thất vọng, Tích tiệp dư lúc ấy cũng không hoài thai lại thăng sáu cấp, các nàng có thai cho dù không thăng sáu cấp, hai cấp cũng là có thể đi? Nhưng các nàng cũng không dám oán hận Hoàng thượng, chỉ nghĩ đợi hài tử sinh ra còn sợ không được tấn thăng sao?
Ở phía dưới, quan viên tuy chúc mừng Hoàng thượng nhưng nội tâm bọn họ cũng không bình tĩnh. Phụ thân của các nữ tử hậu cung nằm trong hàng ngũ tam phẩm, trong đó lợi ích rắc rối, phức tạp. Phi tần có con cùng với phi tần không có con, giá trị cũng khác nhau, nhất là bây giờ dưới gối Hoàng thượng cũng chưa có hoàng tử, thân phận hoàng trưởng tử có thể mang đến vinh hoa phú quý.
Bất quá phụ thân của Hoa lương viện cùng Mộng lương đệ không nằm trong nhóm này, một là nữ nhi của tri phủ tứ phẩm, một là nữ nhân của Quang lộc đại nhân Thiếu Khanh tự ngũ phẩm, năm nay không thể tham gia niên yến. Bất quá xem ra năm sau có thể tham gia rồi.
Quý U mặc dù đối với việc này ngoài ý muốn, nhưng cũng không quá kinh ngạc. Hoàng đế cũng đã hơn hai mươi ba tuổi, bình dân bách tính ở tuổi này đều đã làm cha, Hoàng đế cũng nên có con rồi.
Quý U cúi đầu cảm nhận nỗi buồn từ đâu đến. Nàng biết nàng thích Hoàng đế, vì hắn là người có thể giúp nàng sống thật tốt trong hậu cung, vì hắn luôn đối tốt với nàng. Nhưng nàng không thể yêu hắn cũng bởi vì hắn là Hoàng đế có tam cung lục viện.
Quý U vốn muốn có con của mình, có thân nhân huyết mạch tương liên thật sự là một chuyện tốt đẹp. Nhưng nàng vẫn chưa đủ mạnh mẽ, trong hậu cung này mà có thai thì mọi người sẽ xem nàng là uy hiếp lớn nhất của họ.
Nhưng nàng cũng không trầm tư lâu lắm, bởi trong không khí “trên mặt thì vui vẻ nhưng trong lòng đang có sóng to gió lớn” có một âm thanh kì quái truyền ra.
“Hoàng thượng, người ta thật khó chịu. Ân…A…”
Chúng phi tần nghe tới tiếng vang, kinh dị quay đầu nhìn người đang phát ra âm thanh, người này không muốn sống nữa sao?
Đại thần cũng đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tới.
Chỉ thấy một nữ nhân đầu tóc hỗn độn, sắc mặt đỏ bừng, xoay đến xoay lui hướng Hoàng đế đi tới, vừa đi vừa thở gấp “Thần thiếp khó chịu, Hoàng thượng nhanh đến nha,” mà cung nữ bên cạnh nữ nhân này đang dùng sức ngăn cản nàng đi đến phía trước, lại dùng tay ngăn miệng nàng không cho nàng phát ra âm thanh.
Nhưng mà tính tình Quý Như là loại gì, nàng cảm thấy Hoàng thượng đang chờ nàng hầu hạ, hơn nữa thân thể lại hư không khó nhịn, lúc này ai cũng đừng nghĩ cản nàng.
“Hoàng thượng, nhanh lên, nhanh ôm thần thiếp, thần thiếp ngứa quá, thật muốn” Quý Như đẩy Lục Liễu đang ngăn cản nàng ra, lại đi về phía Hoàng đế.
Hoàng hậu kinh ngạc che miệng lại, Quý quý nghi điên rồi sao?
Chúng phi tần nhìn Hoàng đế mặt đã đen lại, cũng không dám thở mạnh một chút. Mà các đại thần bên dưới đã sớm quỳ đầy đất, không dám ngẩng đầu lên nhìn một màn kinh hãi thế tục kia. Quý Lĩnh một thân đầy mồ hôi lạnh, tình hình này Quý Như tuyệt đối là bị hạ dược nhưng rốt cuộc là tại sao? Ai hại nàng?
Quý U nhìn Quý Như đột nhiên hiểu rõ nàng ta đã hạ dược gì. Tất cả dược hiệu đều phát huy trên người Quý Như, Quý U không dám nghĩ nếu nàng uống xong dược này, biến thành như vậy có phải hay không đời này liền kết thúc. Mấu chốt là vô luận thế nào, Quý Như làm đến mức này thật khiến người ta sởn tóc gáy!
Toàn bộ Thái Bình điện yên lặng, ngay cả âm thanh hô hấp cũng không nghe được, cung nhân tấu nhạc cùng ca nữ khiêu vũ đều dừng lại, toàn đại điện chỉ có thể nghe được thanh âm của Quý Như.
“Hoàng thượng thật lớn, làm cho thần thiếp thoải mái, Hoàng thượng lại đến đi.”
Quý Như trong đầu óc đều là hình ảnh Hoàng đế cùng mình điên đảo loan phượng, Quý Như dùng sức vuốt ve nơi mềm mại của chính mình, Hoàng thượng lúc này nhiệt tình nhất so với bất cứ lúc nào, nàng hô hấp dồn dập, tình triều thay nhau nổi lên, cảm thấy không có chuyện gì có thể mê người hơn chuyện nam nữ.
/93
|