Không phải là muốn gạt lão tử sao? Miêu Nghị khẽ cung kính khom người, chột dạ nói:
- Ty chức thật sự chưa từng nói.
Trình Ngạo Phương nói tránh đi:
- Ngươi một hơi nuốt hơn bảy trăm vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu từ trong tay bọn Mã Vị Hàn, một mình ngươi có thể nuốt hết sao?
Nàng vừa nói vừa bĩu môi về phía sau Miêu Nghị.
Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, phía sau hắn ngoài Tình cô cô và Vũ cô cô cũng không còn những người khác, bên tai lại nghe Trình Ngạo Phương nói:
- Cảnh giới Hồng Liên tiêu hao Nguyện Lực châu cũng khá lớn, Tinh cô cô và Vũ cô cô không có nguồn thu nhập, cho ngươi treo hư danh Hành tẩu cũng giảm đi hiếu kính hàng năm của ngươi với những Hành tẩu khác, Bổn cung chiếu cố ngươi như thế, ngươi quá vô tư có phải cũng không được? Bổn cung nghèo vô cùng!
Ý tứ trong lời nói này thật sự cũng quá rõ ràng, nói rõ chính là muốn kiếm một chén canh!
Miêu Nghị thật sự không biết nói gì, ngươi mà nghèo? Một nửa ích lợi đánh cướp được bên phía Thủy Hành cung cũng không chia sẻ với thuộc hạ, tất cả đều rơi vào túi một mình cá nhân ngươi, hiện tại lại chiếu cố địa bàn Nhật Hành cung lớn như vậy, thu hoạch hàng năm của hai cung được bao nhiêu? Cảnh nội hai cung còn có chất béo như là mỏ tinh tệ, các môn phái lớn nhỏ kiếm cơm trên địa bàn cảnh nội hai cung của ngươi còn phải biểu thị thành ý với ngươi, đến cấp bậc Cung chủ thương hội còn phải cho ngươi một chút chia sẻ, ngươi còn nghèo? Thu nhập một năm của ngươi nếu đổi thành Nguyện Lực châu tính toán, nếu ít hơn hai trăm vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu thì cứ chặt đầu ta đi!
Người hàng năm cho dù không làm gì, nằm ngủ cũng có thể thu nhập trên trăm vạn Nguyện Lực châu còn la nghèo với mình? Trong lòng Miêu Nghị rủa nàng làm quả phụ cả đời.
- Cung chủ có ý tứ gì?
Miêu Nghị thử thăm dò, còn muốn giả bộ hồ đồ, trong lòng kêu lên một tiếng cực kỳ không tình nguyện.
Trình Ngạo Phương cũng không vòng vèo với hắn:
- Cũng không muốn nhiều, chỉ cần lấy ra một trăm vạn giao cho hai vị cô cô của ta là được.
- Cung chủ, không phải là ta không muốn đưa, mấu chốt là ty chức hiện tại không lấy ra được nhiều Nguyện Lực châu như vậy!
Miêu Nghị cũng la nghèo.
Trình Ngạo Phương liếc xéo nói:
- Chớ làm bộ với ta, ngươi dám bỏ ra toàn bộ thu nhập hàng năm của hai điện để nuôi nhân mã còn dám nói không có tiền? Hôm nay là Bổn cung không lên tiếng, nếu Bổn cung lên tiếng thiên vị, ngươi cho rằng ngươi có thể nuốt trôi mấy trăm vạn Nguyện Lực châu kia sao! Được rồi! Ngươi không đưa đúng không? Yên tâm, Bổn cung không ép buộc!
- Không phải! Ty chức không phải có ý này, ty chức có ý là lần này quay về sẽ cách gom đủ.
Miêu Nghị cười khan nói.
Phía sau Tình cô cô và Vũ cô cô hé miệng cười trộm, trong lòng Miêu Nghị chúc nhị vị cùng nhau thủ tiết.
Thật ra trong lòng hắn vẫn có một nghi ngờ, Trình Ngạo Phương đã lấy mấy người, hai vị cô cô này có phải cũng đi làm thị tì cho mấy nam nhân đó không? Nhưng loại chuyện này thật sự không tiện hỏi.
Thấy hắn chịu thua rồi, Trình Ngạo Phương cũng không nói thêm lời nào, nhân tiện nhắc nhở một câu:
- Ngươi đừng quên chuyện đến Vô Lượng quốc tham gia ‘Đại hội giám bảo’, chuyện kế tiếp hãy sớm an bài đi.
Trải qua chuyện hôm nay, nàng tựa hồ càng kiên định ý nghĩ mang Miêu Nghị đi tham dự
- Vâng!
Miêu Nghị cũng chỉ có thể đáp ứng, hắn vốn cho rằng thời gian còn sớm, đến lúc đó còn không biết có thay đổi gì, nhưng bây giờ nghe Trình Ngạo Phương cố ý nhắc lại một lần nữa, hắn biết chắc là mình phải đi theo rồi. Rời khỏi Mộc Hành cung, một đường phi hành trên không trung, vẻ mặt Miêu Nghị có thể nói là rất bất đắc dĩ, mình chạy đông chạy tây, hao hết miệng lưỡi mới lấy được ít đồ, còn người ta thì ngược lại, không cần tốn nhiều sức, chỉ cần một câu nói, mình đã phải đàng hoàng giao ra một trăm vạn, đúng là tham lam đè chết người!
Cũng chỉ có thể tự mình an ủi, may là người ta chỉ cần một trăm vạn, nếu người ta mở miệng muốn một nửa, mình cũng không có cách nào, phải đàng hoàng lấy ra, ai kêu đây là tiền tài bất nghĩa!
Nhưng tiền này cho không đau lòng, không sợ Trình Ngạo Phương muốn, chỉ sợ Trình Ngạo Phương không muốn, nếu hắn muốn thì dễ làm...
Trở lại Trấn Nhâm điện, Miêu Nghị trực tiếp xông vào trong phòng Yêu Nhược Tiên, nhìn thấy Hắc Thán lại bắt đầu tiếp tục lim dim, Miêu Nghị có chút đau lòng, hiện nay thế cục ổn định, Yêu Nhược Tiên không thoát được sự dây dưa của Hắc Thán, lại bắt đầu cho Hắc Thán ăn kết đan rồi.
May là Yêu Nhược Tiên cũng biết hắn tài lực có hạn, trước mắt chỉ nhằm vào Hắc Thán và kia mười lăm con Đường Lang hình thể tương đối nhỏ, một tháng ba bốn viên nhị phẩm Kết Đan cũng có thể thừa nhận.
Về phần bảy mươi con Đường Lang lớn hơn đã bắt đầu nhìn thấy một chút hiệu quả sản xuất, bắt đầu đại lượng cho ăn Kim tinh, đã thấy phần đuôi của bảy mươi con Đường Lang này xoa lên một vòng hổ phách kim. Theo như tính toán của Yêu Nhược Tiên, một năm trôi qua có thể sản xuất một viên tinh kim không có tạp chất, độ tinh khiết cao, đã bắt đầu có thể kiếm tiền.
Tìm được Yêu Nhược Tiên, nói chuyện ‘Đại hội giám bảo’, Miêu Nghị hỏi:
- Lão yêu quái, ngươi cũng luyện bảo, có muốn đi xem trận náo nhiệt này hay không?
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, mình vẫn chưa quen với cuộc sống nơi đây, nếu có thể đem theo Yêu Nhược Tiên chắc chắn là không còn gì tốt hơn.
Ai ngờ Yêu Nhược Tiên hoàn toàn không có phản ứng, mặt không chút thay đổi nói:
- Không có hứng thú, cút! Đừng đến làm phiền ta!
Chuyện này cũng không nên miễn cưỡng, người ngoài dù sao cũng không rõ Yêu Nhược Tiên và Linh Lung tông rút cuộc có ẩn tình gì, Miêu Nghị chỉ có thể từ bỏ tính toán này, quay về lại kéo dài thời gian hơn nửa tháng mới làm bộ gộp đủ một trăm vạn Nguyện Lực châu, đưa đến Mộc Hành cung cho Tình cô cô và Vũ cô cô.
Dương Khánh không phụ lại kỳ vọng của Miêu Nghị, chuyện của hai điện hắn xử lý rất thỏa đáng, định kỳ báo cáo tình huống của hai điện cho Miêu Nghị, vấn đề có thể sẽ xuất hiện và vấn đề cần phải chú ý, Dương Khánh cũng sẽ kịp thời nhắc nhở, hơn nữa còn suy nghĩ chu đáo hơn Miêu Nghị, cho nên chuyện của hai điện hoàn toàn không cần Miêu Nghị phải bận tâm, vì vậy có đại lượng thời gian yên tâm tu luyện.
Chuyện trong cung có Diêm Tu cai quản, cũng không cần Thiên Nhi, Tuyết Nhi quan tâm nhiều, sau khi Miêu Nghị tiến vào trạng thái tu luyện, nhị nữ cũng canh giữ ở cửa tĩnh thất, chờ đợi phân phó bất cứ lúc nào, cũng cùng với Miêu Nghị tiến vào trạng thái tu luyện. Trong trạng thái tu luyện, thời gian mấy tháng trôi qua rất nhanh, bên này nhận được tin tức bên phía Mộc Hành cung truyền đến, kêu Miêu Nghị đến Mộc Hành cung đợi lệnh.
Cầm ngọc điệp xem qua tin tức, Miêu Nghị biết mình phải chuẩn bị lên đường, lần trước Trình Ngạo Phương đã đề cập tới, Mộc Hành cung và Thủy Hành cung đều ở gần Vô Lượng quốc, sau khi Quân Sử Nhạc Thiên Ba từ Đô thành lên đường sẽ đi đến bên này, cho nên bên này chỉ cần chờ ở Mộc Hành cung là được.
---------------
- Ty chức thật sự chưa từng nói.
Trình Ngạo Phương nói tránh đi:
- Ngươi một hơi nuốt hơn bảy trăm vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu từ trong tay bọn Mã Vị Hàn, một mình ngươi có thể nuốt hết sao?
Nàng vừa nói vừa bĩu môi về phía sau Miêu Nghị.
Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, phía sau hắn ngoài Tình cô cô và Vũ cô cô cũng không còn những người khác, bên tai lại nghe Trình Ngạo Phương nói:
- Cảnh giới Hồng Liên tiêu hao Nguyện Lực châu cũng khá lớn, Tinh cô cô và Vũ cô cô không có nguồn thu nhập, cho ngươi treo hư danh Hành tẩu cũng giảm đi hiếu kính hàng năm của ngươi với những Hành tẩu khác, Bổn cung chiếu cố ngươi như thế, ngươi quá vô tư có phải cũng không được? Bổn cung nghèo vô cùng!
Ý tứ trong lời nói này thật sự cũng quá rõ ràng, nói rõ chính là muốn kiếm một chén canh!
Miêu Nghị thật sự không biết nói gì, ngươi mà nghèo? Một nửa ích lợi đánh cướp được bên phía Thủy Hành cung cũng không chia sẻ với thuộc hạ, tất cả đều rơi vào túi một mình cá nhân ngươi, hiện tại lại chiếu cố địa bàn Nhật Hành cung lớn như vậy, thu hoạch hàng năm của hai cung được bao nhiêu? Cảnh nội hai cung còn có chất béo như là mỏ tinh tệ, các môn phái lớn nhỏ kiếm cơm trên địa bàn cảnh nội hai cung của ngươi còn phải biểu thị thành ý với ngươi, đến cấp bậc Cung chủ thương hội còn phải cho ngươi một chút chia sẻ, ngươi còn nghèo? Thu nhập một năm của ngươi nếu đổi thành Nguyện Lực châu tính toán, nếu ít hơn hai trăm vạn hạ phẩm Nguyện Lực châu thì cứ chặt đầu ta đi!
Người hàng năm cho dù không làm gì, nằm ngủ cũng có thể thu nhập trên trăm vạn Nguyện Lực châu còn la nghèo với mình? Trong lòng Miêu Nghị rủa nàng làm quả phụ cả đời.
- Cung chủ có ý tứ gì?
Miêu Nghị thử thăm dò, còn muốn giả bộ hồ đồ, trong lòng kêu lên một tiếng cực kỳ không tình nguyện.
Trình Ngạo Phương cũng không vòng vèo với hắn:
- Cũng không muốn nhiều, chỉ cần lấy ra một trăm vạn giao cho hai vị cô cô của ta là được.
- Cung chủ, không phải là ta không muốn đưa, mấu chốt là ty chức hiện tại không lấy ra được nhiều Nguyện Lực châu như vậy!
Miêu Nghị cũng la nghèo.
Trình Ngạo Phương liếc xéo nói:
- Chớ làm bộ với ta, ngươi dám bỏ ra toàn bộ thu nhập hàng năm của hai điện để nuôi nhân mã còn dám nói không có tiền? Hôm nay là Bổn cung không lên tiếng, nếu Bổn cung lên tiếng thiên vị, ngươi cho rằng ngươi có thể nuốt trôi mấy trăm vạn Nguyện Lực châu kia sao! Được rồi! Ngươi không đưa đúng không? Yên tâm, Bổn cung không ép buộc!
- Không phải! Ty chức không phải có ý này, ty chức có ý là lần này quay về sẽ cách gom đủ.
Miêu Nghị cười khan nói.
Phía sau Tình cô cô và Vũ cô cô hé miệng cười trộm, trong lòng Miêu Nghị chúc nhị vị cùng nhau thủ tiết.
Thật ra trong lòng hắn vẫn có một nghi ngờ, Trình Ngạo Phương đã lấy mấy người, hai vị cô cô này có phải cũng đi làm thị tì cho mấy nam nhân đó không? Nhưng loại chuyện này thật sự không tiện hỏi.
Thấy hắn chịu thua rồi, Trình Ngạo Phương cũng không nói thêm lời nào, nhân tiện nhắc nhở một câu:
- Ngươi đừng quên chuyện đến Vô Lượng quốc tham gia ‘Đại hội giám bảo’, chuyện kế tiếp hãy sớm an bài đi.
Trải qua chuyện hôm nay, nàng tựa hồ càng kiên định ý nghĩ mang Miêu Nghị đi tham dự
- Vâng!
Miêu Nghị cũng chỉ có thể đáp ứng, hắn vốn cho rằng thời gian còn sớm, đến lúc đó còn không biết có thay đổi gì, nhưng bây giờ nghe Trình Ngạo Phương cố ý nhắc lại một lần nữa, hắn biết chắc là mình phải đi theo rồi. Rời khỏi Mộc Hành cung, một đường phi hành trên không trung, vẻ mặt Miêu Nghị có thể nói là rất bất đắc dĩ, mình chạy đông chạy tây, hao hết miệng lưỡi mới lấy được ít đồ, còn người ta thì ngược lại, không cần tốn nhiều sức, chỉ cần một câu nói, mình đã phải đàng hoàng giao ra một trăm vạn, đúng là tham lam đè chết người!
Cũng chỉ có thể tự mình an ủi, may là người ta chỉ cần một trăm vạn, nếu người ta mở miệng muốn một nửa, mình cũng không có cách nào, phải đàng hoàng lấy ra, ai kêu đây là tiền tài bất nghĩa!
Nhưng tiền này cho không đau lòng, không sợ Trình Ngạo Phương muốn, chỉ sợ Trình Ngạo Phương không muốn, nếu hắn muốn thì dễ làm...
Trở lại Trấn Nhâm điện, Miêu Nghị trực tiếp xông vào trong phòng Yêu Nhược Tiên, nhìn thấy Hắc Thán lại bắt đầu tiếp tục lim dim, Miêu Nghị có chút đau lòng, hiện nay thế cục ổn định, Yêu Nhược Tiên không thoát được sự dây dưa của Hắc Thán, lại bắt đầu cho Hắc Thán ăn kết đan rồi.
May là Yêu Nhược Tiên cũng biết hắn tài lực có hạn, trước mắt chỉ nhằm vào Hắc Thán và kia mười lăm con Đường Lang hình thể tương đối nhỏ, một tháng ba bốn viên nhị phẩm Kết Đan cũng có thể thừa nhận.
Về phần bảy mươi con Đường Lang lớn hơn đã bắt đầu nhìn thấy một chút hiệu quả sản xuất, bắt đầu đại lượng cho ăn Kim tinh, đã thấy phần đuôi của bảy mươi con Đường Lang này xoa lên một vòng hổ phách kim. Theo như tính toán của Yêu Nhược Tiên, một năm trôi qua có thể sản xuất một viên tinh kim không có tạp chất, độ tinh khiết cao, đã bắt đầu có thể kiếm tiền.
Tìm được Yêu Nhược Tiên, nói chuyện ‘Đại hội giám bảo’, Miêu Nghị hỏi:
- Lão yêu quái, ngươi cũng luyện bảo, có muốn đi xem trận náo nhiệt này hay không?
Ý nghĩ của hắn rất đơn giản, mình vẫn chưa quen với cuộc sống nơi đây, nếu có thể đem theo Yêu Nhược Tiên chắc chắn là không còn gì tốt hơn.
Ai ngờ Yêu Nhược Tiên hoàn toàn không có phản ứng, mặt không chút thay đổi nói:
- Không có hứng thú, cút! Đừng đến làm phiền ta!
Chuyện này cũng không nên miễn cưỡng, người ngoài dù sao cũng không rõ Yêu Nhược Tiên và Linh Lung tông rút cuộc có ẩn tình gì, Miêu Nghị chỉ có thể từ bỏ tính toán này, quay về lại kéo dài thời gian hơn nửa tháng mới làm bộ gộp đủ một trăm vạn Nguyện Lực châu, đưa đến Mộc Hành cung cho Tình cô cô và Vũ cô cô.
Dương Khánh không phụ lại kỳ vọng của Miêu Nghị, chuyện của hai điện hắn xử lý rất thỏa đáng, định kỳ báo cáo tình huống của hai điện cho Miêu Nghị, vấn đề có thể sẽ xuất hiện và vấn đề cần phải chú ý, Dương Khánh cũng sẽ kịp thời nhắc nhở, hơn nữa còn suy nghĩ chu đáo hơn Miêu Nghị, cho nên chuyện của hai điện hoàn toàn không cần Miêu Nghị phải bận tâm, vì vậy có đại lượng thời gian yên tâm tu luyện.
Chuyện trong cung có Diêm Tu cai quản, cũng không cần Thiên Nhi, Tuyết Nhi quan tâm nhiều, sau khi Miêu Nghị tiến vào trạng thái tu luyện, nhị nữ cũng canh giữ ở cửa tĩnh thất, chờ đợi phân phó bất cứ lúc nào, cũng cùng với Miêu Nghị tiến vào trạng thái tu luyện. Trong trạng thái tu luyện, thời gian mấy tháng trôi qua rất nhanh, bên này nhận được tin tức bên phía Mộc Hành cung truyền đến, kêu Miêu Nghị đến Mộc Hành cung đợi lệnh.
Cầm ngọc điệp xem qua tin tức, Miêu Nghị biết mình phải chuẩn bị lên đường, lần trước Trình Ngạo Phương đã đề cập tới, Mộc Hành cung và Thủy Hành cung đều ở gần Vô Lượng quốc, sau khi Quân Sử Nhạc Thiên Ba từ Đô thành lên đường sẽ đi đến bên này, cho nên bên này chỉ cần chờ ở Mộc Hành cung là được.
---------------
/1024
|