Giờ khắc này Tần Vân quả thực đã cảm thấy rất không ổn. Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết mà hắn tu luyện sáu tầng đầu đều yêu cầu theo tốc độ. Tuy rằng uy năng suy yếu, nhưng trên thực tế, đối mặt với phi kiếm uy năng suy yếu, đại đa số yêu quái và người tu hành cũng không ngăn cản nổi. Ai bảo Tần Vân đụng phải Công Dã Bính tu luyện ra thân xác yêu ma, thân thể cũng có thể sánh ngang pháp bảo, vừa vặn bị khắc chế.
Mà dựa vào sát chiêu Yên Vũ kiếm ý cũng chỉ là gắng gượng làm ra vết thương sâu ba thốn, lấy hình thể của Công Dã Bính, chỉ có thể coi là vết thương ngoài da, uy hiếp quá thấp.
- Ngoan ngoãn chịu chết đi!
Công Dã Bính cười lớn, trực tiếp vọt tới.
- Ầmmmm.
Hắn như một tòa núi nhỏ mà nghiền ép đến.
Tần Vân mang theo phụ thân lập tức nhảy lùi lại, đồng thời thao túng bản mệnh Phi kiếm lần thứ hai công kích:
- Nếu có thể tấn công vào chỗ yếu hại của hắn như là mắt, ấn đường các loại thì đâm sâu vào ba thốn cũng đủ làm hắn bị thương nặng.
- Oanh!
Mang theo lôi âm cuồn cuộn, mang theo lôi hỏa, bản mệnh Phi kiếm lấn lướt xông đến.
- Phành!!!!
Bàn tay khổng lồ của Công Dã Bính che trước đôi mắt, phi kiếm đâm vào lòng bàn tay của hắn, uy thế tấn công kinh khủng làm cho thân thể Công Dã Bính cũng rung động. Nhưng lớp vảy trên bàn tay hắn dày hơn bình thường, cố gắng lắm cũng chỉ đâm sâu vào một thốn mà thôi.
- Đi, đi, đi.
Tần Vân cật lực điều khiển bản mệnh Phi kiếm.
Với thế mạnh là thân xác yêu ma của Công Dã Bính, ngay cả bản mệnh Phi kiếm cũng chỉ coi như có chút uy hiếp. Nếu là một thanh phi kiếm pháp bảo cửu phẩm khác thì sao? Với Công Dã Bính thực sự là như gãi ngứa, da ngoài cũng không phá nổi.
- Ha ha ha... ngươi đừng nên phản kháng nữa.
Công Dã Bính cười lớn, xông thẳng đến. Hắn cũng là hạng người thông minh, biết nhược điểm thân xác yêu ma của mình ở nơi nào, hai bàn tay lúc nào cũng che các nơi yếu hại. Hơn nữa hắn tu luyện nhục thân, thân thể gần đạt bằng pháp bảo, vừa cất bước, tốc độ cực nhanh, hơn Tần Vân đến mấy lần, quả thực là như dịch chuyển tức thời vậy.
May là Tần Vân có thể dựa vào bản mệnh Phi kiếm ép Công Dã Bính lần này đến lần khác phải ngăn cản, mới có thể mang theo phụ thân liên tục lùi lại né tránh.
- Không ổn, cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần ta một lần không né tránh kịp, để hắn đến gần người, một chưởng chụp xuống thì e rằng phi kiếm pháp bảo cửu phẩm kia của ta cũng không chống đỡ nổi. Ta và phụ thân rất có có thể lập tức mất mạng.
Tần Vân xoay chuyển ý niệm trong đầu.
- Hiện tại hắn lại điều khiển trận pháp bên trong Trần Viên, trốn cũng trốn không thoát, cơ hội duy nhất chính là nghĩ cách nắm giữ sát chiêu ‘Phá Hiểu’ của tầng thứ bảy Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết.
Tần Vân vừa cấp tốc suy nghĩ vừa thao túng bản mệnh Phi kiếm thử nghiệm thi triển chiêu Phá Hiểu này.
Đại cảnh giới của Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết.
Tầng thứ bảy đến tầng thứ chín chính là thuộc đại cảnh giới thứ ba - Tà Dương cảnh. Tầng đại cảnh giới này cần phải sử dụng kiếm ý, là phối hợp hoàn mỹ giữa kiếm ý và chiêu số phi kiếm, phát huy ra uy lực cực mạnh! Yên Vũ kiếm ý mà Tần Vân đã ngộ ra được hơn một năm, tích lũy đã khá hùng hậu, mặc dù hơi khác với Du Ti Tà Dương Kiếm Ý nhưng chung quy cũng là tương tự!
Vả lại đây chỉ là chiêu thứ nhất trong đại cảnh giới thứ ba Tà Dương cảnh! Theo lý thuyết, Tần Vân có thể nắm giữ, chỉ là thời gian hắn tu luyện pháp quyết phi kiếm này quá ngắn, nếu là có thêm tám mười ngày nữa, mặc dù một mình vùi đầu tu luyện cũng là có thể ngộ ra.
- Ầm... ầm... ầm!!!
Hắn lần lượt thử nghiệm thi triển chiêu thức Phá Hiểu này.
Tuy rằng thất bại nhiều lần thế nhưng tốc độ phi kiếm vẫn nhanh hơn một chút, chỉ là uy năng có phần không bằng.
- Ầm... ầm... ầm!!!
Công Dã Bính đi qua nơi nào, núi đá giả ở Trần Viên nổ tung đến đấy, phòng ốc bị đạp nát, khắp nơi hóa thành phế tích, tình thế của Tần Vân cũng càng thêm nguy hiểm.
- Hừ?
Đôi mắt Tần Vân bỗng nhiên tỏa sáng, hết thảy như là tự nhiên mà thành, hắn đã ngộ ra.
Chung quy là trước kia một người bế quan tu luyện, lại không luận bàn bồi luyện, càng không cần phải nói đến chém giết, chỉ nói đến hiệu quả tu luyện thì làm sao bằng được với chiến đấu quyết định sống chết!
- Phá Hiểu!
Tần Vân điều khiển ý niệm.
Vốn dĩ đang phát ra lôi âm mang theo lôi hỏa, thanh ‘phi kiếm màu bạc’ đột nhiên lần nữa tăng vọt tốc độ! Trên cơ sở vốn có mà lần nữa tăng lên một cấp độ nữa.
- Ầm...!
Âm thanh phi kiếm phá không cũng trở nên trầm thấp hơn rất nhiều, không khí cuộn trào như từng cơn sóng triều lan ra bốn phương tám hướng, thanh âm lại như tiếng sấm cuồn cuộn vô biên vô tận, hoa lửa ma sát ra ở mặt ngoài thanh phi kiếm màu bạc cũng càng nồng nặc gấp mười gấp trăm lần. Nháy mắt, cả phi kiếm bạc hoàn toàn trở thành một vệt hồng quang hỏa diễm.
Ánh sáng chói mắt mang theo tiếng sấm cuồn cuộn trầm trầm nháy mắt đâm xuyên qua phần ngực trên thân thể khổng lồ của Công Dã Bính.
Thân thể Công Dã Bính run rẩy tại chỗ, không hề nhúc nhích. Một tay hắn vẫn còn làm dáng vẻ muốn ngăn cản, nhưng trên ngực hắn đã xuất hiện một lỗ máu.
- Kiếm quang hóa hồng?
Công Dã Bính khó có thể tin, ánh mắt tràn đầy kinh sợ.
- Ngươi mới, mới hai mươi mốt tuổi... Tiên Thiên Hư Đan Cảnh?
Kiếm khí lôi âm, kiếm sinh lôi hỏa, điều này có nghĩa là đã đăng đường nhập thất phi kiếm thuật, xem như là một Kiếm tiên cực kỳ lợi hại.
Kiếm tiên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh tích lũy thâm hậu một chút là có thể thực hiện đến bước này.
Mà ‘kiếm quang hóa hồng’ lại là một cấp độ cao hơn!
Đó là thứ mà các đại yêu ma cũng phải nghiêm chỉnh nhìn vào một hai, dựa vào phi kiếm thuật này là đủ để tung hoành thiên hạ.
Công Dã Bính không dám tin, tại Quảng Lăng quận của hắn, một người trẻ tuổi gần hai mươi mốt, còn không phải xuất thân từ đại tộc gì, mà đã ở tuổi này nắm giữ loại kiếm thuật phi kiếm kinh khủng là ‘kiếm quang hóa hồng’ trong truyền thuyết này. Thứ này tuyệt đối còn có uy năng đáng sợ hơn công pháp Ma Thần mà hắn khổ tu mấy chục năm qua. Chỗ thiết sót khi tu luyện pháp môn nhục thân chính là ở tại chỗ này.
Công kích của địch nhân không gây thương tổn được hắn, hắn tự nhiên kiêu ngạo chiếm hết thượng phong.
Nhưng khi địch nhân có thể phá nhục thân của hắn, vậy thì hắn sẽ gặp nguy hiểm!
- Ngươi một kẻ nhân tộc, lại đầu nhập vào yêu ma, ngươi chết đi thôi.
Tần Vân cũng không chút lưu tình.
Mang theo lôi âm cuồn cuộn vô biên, phi kiếm hóa thành hồng quang lần thứ hai tấn công đến.
Công Dã Bính liên tục vung tay ngăn trở. Lúc này đây, hai bàn tay của hắn đã phải cật lực ngăn trở, cuối cùng là chặn được!
Phi kiếm đâm vào trên một bàn tay của hắn.
- Ầm!
Tiếng nổ vang lên, nửa bên bàn tay của hắn trực tiếp bị nổ tung. Công Dã Bính còn chưa kêu đau tiếng nào thì thanh phi kiếm ngân sắc uy thế lại lần thứ hai chuyển động!
- Ầm!
Lại một lần nữa, kiếm quang hóa hồng.
Bốn tầng đại cảnh giới của Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết, Du Ti Tà Dương, tầng đại cảnh giới thứ tư cũng chính tầng cảnh giới cuối cùng, cũng là tầng thứ mạnh nhất từng xuất hiện trong lịch sử truyền thừa Kiếm tiên mà Tần Vân đoạt được. Một khi đạt đến bước đó, trở thành khai sơn tổ sư đứng đầu một tông phái tu hành cũng không phải việc khó. Ngay cả quan phủ triều đình, Thánh địa Đạo gia, Thánh địa Phật môn, cũng không dám có chút thờ ơ nào.
Mà tầng cảnh giới thứ ba - Tà Dương cảnh, cũng đã coi như là chân chính bước vào hàng ngũ cao thủ trong thiên hạ. Có thể phát huy dung hợp hoàn mỹ kiếm ý và chiêu số phi kiếm, Tần Vân đã là bước đầu vào hàng ngũ ấy, khiến cho một ma đầu lợi hại như Công Dã Bính này cũng không chịu được.
- Ầm!
Một bàn tay khác của Công Dã Bính cũng nổ tung.
- Không phải như vậy, không phải như vậy.
Lúc này, trong lòng Công Dã Bính vừa kinh vừa nộ xen lẫn hoang mang,
- Phải là ta giết hắn, xử lý sạch sẽ cẩn thận. Hiện tại không giết được hắn, ta lại phải chết?
Đừng nói đến chức quan gì, ngay cả tính mạng cũng sắp không giữ nổi!
- Ầm.
Bụng hắn bị bắn xuyên thành một lỗ thủng, thấu ra tận sau lưng.
- Ta sẽ không chết, ta sẽ không chết!
Công Dã Bính không quan tâm đến Tần Vân nữa. Hào quang đỏ sậm trong thân thể bỗng nhiên tăng mạnh, hóa thành một vệt sáng đỏ sậm, nháy mắt lao ra Trần Viên, ngay cả trận pháp Trần Viên cũng không quan tâm.
- Trốn! Trốn! Trốn!
Công Dã Bính hắn nhất định phải sống sót, không thể chết ở nơi này!
Thân thể hắn gần như pháp bảo, phi độn cực nhanh.
Nhưng bản mệnh Phi kiếm kiếm quang hóa hồng kia của Tần Vân lại còn nhanh hơn!
- Ầm... Ầm…
Phi kiếm liên tục đâm thủng thân thể Công Dã Bính. Công Dã Bính vẫn liều mạng chạy trốn. Hắn tu luyện ra xác thân yêu ma, sinh mệnh lực rất mạnh.
Khi hắn bay ra khỏi Trần Viên tiếp tục chạy trốn, trận pháp Trần Viên không có người khống chế cũng liền tiêu tán.
- Phụ thân, phụ thân ở đây chờ con, con quyết không để cho Công Dã Bính sống sót.
Tần Vân truyền âm nói.
Một yêu ma chân chính, lại thẩm thấu vào quan phủ triều đình làm quan, nhất định phải giết chết hắn, nếu không hậu hoạn vô cùng.
- Ta là Ngân Chương bộ đầu, tự bảo vệ mình không thành vấn đề.
Tần Liệt Hổ lập tức nói.
- Vù.
Tần Vân dưới chân đạp phi kiếm màu đen kia, lập tức đuổi theo. Đồng thời hắn cũng điều khiển Bản mệnh Phi kiếm tiếp tục đuổi giết Công Dã Bính đang phi độn.
Mà dựa vào sát chiêu Yên Vũ kiếm ý cũng chỉ là gắng gượng làm ra vết thương sâu ba thốn, lấy hình thể của Công Dã Bính, chỉ có thể coi là vết thương ngoài da, uy hiếp quá thấp.
- Ngoan ngoãn chịu chết đi!
Công Dã Bính cười lớn, trực tiếp vọt tới.
- Ầmmmm.
Hắn như một tòa núi nhỏ mà nghiền ép đến.
Tần Vân mang theo phụ thân lập tức nhảy lùi lại, đồng thời thao túng bản mệnh Phi kiếm lần thứ hai công kích:
- Nếu có thể tấn công vào chỗ yếu hại của hắn như là mắt, ấn đường các loại thì đâm sâu vào ba thốn cũng đủ làm hắn bị thương nặng.
- Oanh!
Mang theo lôi âm cuồn cuộn, mang theo lôi hỏa, bản mệnh Phi kiếm lấn lướt xông đến.
- Phành!!!!
Bàn tay khổng lồ của Công Dã Bính che trước đôi mắt, phi kiếm đâm vào lòng bàn tay của hắn, uy thế tấn công kinh khủng làm cho thân thể Công Dã Bính cũng rung động. Nhưng lớp vảy trên bàn tay hắn dày hơn bình thường, cố gắng lắm cũng chỉ đâm sâu vào một thốn mà thôi.
- Đi, đi, đi.
Tần Vân cật lực điều khiển bản mệnh Phi kiếm.
Với thế mạnh là thân xác yêu ma của Công Dã Bính, ngay cả bản mệnh Phi kiếm cũng chỉ coi như có chút uy hiếp. Nếu là một thanh phi kiếm pháp bảo cửu phẩm khác thì sao? Với Công Dã Bính thực sự là như gãi ngứa, da ngoài cũng không phá nổi.
- Ha ha ha... ngươi đừng nên phản kháng nữa.
Công Dã Bính cười lớn, xông thẳng đến. Hắn cũng là hạng người thông minh, biết nhược điểm thân xác yêu ma của mình ở nơi nào, hai bàn tay lúc nào cũng che các nơi yếu hại. Hơn nữa hắn tu luyện nhục thân, thân thể gần đạt bằng pháp bảo, vừa cất bước, tốc độ cực nhanh, hơn Tần Vân đến mấy lần, quả thực là như dịch chuyển tức thời vậy.
May là Tần Vân có thể dựa vào bản mệnh Phi kiếm ép Công Dã Bính lần này đến lần khác phải ngăn cản, mới có thể mang theo phụ thân liên tục lùi lại né tránh.
- Không ổn, cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần ta một lần không né tránh kịp, để hắn đến gần người, một chưởng chụp xuống thì e rằng phi kiếm pháp bảo cửu phẩm kia của ta cũng không chống đỡ nổi. Ta và phụ thân rất có có thể lập tức mất mạng.
Tần Vân xoay chuyển ý niệm trong đầu.
- Hiện tại hắn lại điều khiển trận pháp bên trong Trần Viên, trốn cũng trốn không thoát, cơ hội duy nhất chính là nghĩ cách nắm giữ sát chiêu ‘Phá Hiểu’ của tầng thứ bảy Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết.
Tần Vân vừa cấp tốc suy nghĩ vừa thao túng bản mệnh Phi kiếm thử nghiệm thi triển chiêu Phá Hiểu này.
Đại cảnh giới của Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết.
Tầng thứ bảy đến tầng thứ chín chính là thuộc đại cảnh giới thứ ba - Tà Dương cảnh. Tầng đại cảnh giới này cần phải sử dụng kiếm ý, là phối hợp hoàn mỹ giữa kiếm ý và chiêu số phi kiếm, phát huy ra uy lực cực mạnh! Yên Vũ kiếm ý mà Tần Vân đã ngộ ra được hơn một năm, tích lũy đã khá hùng hậu, mặc dù hơi khác với Du Ti Tà Dương Kiếm Ý nhưng chung quy cũng là tương tự!
Vả lại đây chỉ là chiêu thứ nhất trong đại cảnh giới thứ ba Tà Dương cảnh! Theo lý thuyết, Tần Vân có thể nắm giữ, chỉ là thời gian hắn tu luyện pháp quyết phi kiếm này quá ngắn, nếu là có thêm tám mười ngày nữa, mặc dù một mình vùi đầu tu luyện cũng là có thể ngộ ra.
- Ầm... ầm... ầm!!!
Hắn lần lượt thử nghiệm thi triển chiêu thức Phá Hiểu này.
Tuy rằng thất bại nhiều lần thế nhưng tốc độ phi kiếm vẫn nhanh hơn một chút, chỉ là uy năng có phần không bằng.
- Ầm... ầm... ầm!!!
Công Dã Bính đi qua nơi nào, núi đá giả ở Trần Viên nổ tung đến đấy, phòng ốc bị đạp nát, khắp nơi hóa thành phế tích, tình thế của Tần Vân cũng càng thêm nguy hiểm.
- Hừ?
Đôi mắt Tần Vân bỗng nhiên tỏa sáng, hết thảy như là tự nhiên mà thành, hắn đã ngộ ra.
Chung quy là trước kia một người bế quan tu luyện, lại không luận bàn bồi luyện, càng không cần phải nói đến chém giết, chỉ nói đến hiệu quả tu luyện thì làm sao bằng được với chiến đấu quyết định sống chết!
- Phá Hiểu!
Tần Vân điều khiển ý niệm.
Vốn dĩ đang phát ra lôi âm mang theo lôi hỏa, thanh ‘phi kiếm màu bạc’ đột nhiên lần nữa tăng vọt tốc độ! Trên cơ sở vốn có mà lần nữa tăng lên một cấp độ nữa.
- Ầm...!
Âm thanh phi kiếm phá không cũng trở nên trầm thấp hơn rất nhiều, không khí cuộn trào như từng cơn sóng triều lan ra bốn phương tám hướng, thanh âm lại như tiếng sấm cuồn cuộn vô biên vô tận, hoa lửa ma sát ra ở mặt ngoài thanh phi kiếm màu bạc cũng càng nồng nặc gấp mười gấp trăm lần. Nháy mắt, cả phi kiếm bạc hoàn toàn trở thành một vệt hồng quang hỏa diễm.
Ánh sáng chói mắt mang theo tiếng sấm cuồn cuộn trầm trầm nháy mắt đâm xuyên qua phần ngực trên thân thể khổng lồ của Công Dã Bính.
Thân thể Công Dã Bính run rẩy tại chỗ, không hề nhúc nhích. Một tay hắn vẫn còn làm dáng vẻ muốn ngăn cản, nhưng trên ngực hắn đã xuất hiện một lỗ máu.
- Kiếm quang hóa hồng?
Công Dã Bính khó có thể tin, ánh mắt tràn đầy kinh sợ.
- Ngươi mới, mới hai mươi mốt tuổi... Tiên Thiên Hư Đan Cảnh?
Kiếm khí lôi âm, kiếm sinh lôi hỏa, điều này có nghĩa là đã đăng đường nhập thất phi kiếm thuật, xem như là một Kiếm tiên cực kỳ lợi hại.
Kiếm tiên Tiên Thiên Hư Đan Cảnh tích lũy thâm hậu một chút là có thể thực hiện đến bước này.
Mà ‘kiếm quang hóa hồng’ lại là một cấp độ cao hơn!
Đó là thứ mà các đại yêu ma cũng phải nghiêm chỉnh nhìn vào một hai, dựa vào phi kiếm thuật này là đủ để tung hoành thiên hạ.
Công Dã Bính không dám tin, tại Quảng Lăng quận của hắn, một người trẻ tuổi gần hai mươi mốt, còn không phải xuất thân từ đại tộc gì, mà đã ở tuổi này nắm giữ loại kiếm thuật phi kiếm kinh khủng là ‘kiếm quang hóa hồng’ trong truyền thuyết này. Thứ này tuyệt đối còn có uy năng đáng sợ hơn công pháp Ma Thần mà hắn khổ tu mấy chục năm qua. Chỗ thiết sót khi tu luyện pháp môn nhục thân chính là ở tại chỗ này.
Công kích của địch nhân không gây thương tổn được hắn, hắn tự nhiên kiêu ngạo chiếm hết thượng phong.
Nhưng khi địch nhân có thể phá nhục thân của hắn, vậy thì hắn sẽ gặp nguy hiểm!
- Ngươi một kẻ nhân tộc, lại đầu nhập vào yêu ma, ngươi chết đi thôi.
Tần Vân cũng không chút lưu tình.
Mang theo lôi âm cuồn cuộn vô biên, phi kiếm hóa thành hồng quang lần thứ hai tấn công đến.
Công Dã Bính liên tục vung tay ngăn trở. Lúc này đây, hai bàn tay của hắn đã phải cật lực ngăn trở, cuối cùng là chặn được!
Phi kiếm đâm vào trên một bàn tay của hắn.
- Ầm!
Tiếng nổ vang lên, nửa bên bàn tay của hắn trực tiếp bị nổ tung. Công Dã Bính còn chưa kêu đau tiếng nào thì thanh phi kiếm ngân sắc uy thế lại lần thứ hai chuyển động!
- Ầm!
Lại một lần nữa, kiếm quang hóa hồng.
Bốn tầng đại cảnh giới của Du Ti Tà Dương Kiếm Quyết, Du Ti Tà Dương, tầng đại cảnh giới thứ tư cũng chính tầng cảnh giới cuối cùng, cũng là tầng thứ mạnh nhất từng xuất hiện trong lịch sử truyền thừa Kiếm tiên mà Tần Vân đoạt được. Một khi đạt đến bước đó, trở thành khai sơn tổ sư đứng đầu một tông phái tu hành cũng không phải việc khó. Ngay cả quan phủ triều đình, Thánh địa Đạo gia, Thánh địa Phật môn, cũng không dám có chút thờ ơ nào.
Mà tầng cảnh giới thứ ba - Tà Dương cảnh, cũng đã coi như là chân chính bước vào hàng ngũ cao thủ trong thiên hạ. Có thể phát huy dung hợp hoàn mỹ kiếm ý và chiêu số phi kiếm, Tần Vân đã là bước đầu vào hàng ngũ ấy, khiến cho một ma đầu lợi hại như Công Dã Bính này cũng không chịu được.
- Ầm!
Một bàn tay khác của Công Dã Bính cũng nổ tung.
- Không phải như vậy, không phải như vậy.
Lúc này, trong lòng Công Dã Bính vừa kinh vừa nộ xen lẫn hoang mang,
- Phải là ta giết hắn, xử lý sạch sẽ cẩn thận. Hiện tại không giết được hắn, ta lại phải chết?
Đừng nói đến chức quan gì, ngay cả tính mạng cũng sắp không giữ nổi!
- Ầm.
Bụng hắn bị bắn xuyên thành một lỗ thủng, thấu ra tận sau lưng.
- Ta sẽ không chết, ta sẽ không chết!
Công Dã Bính không quan tâm đến Tần Vân nữa. Hào quang đỏ sậm trong thân thể bỗng nhiên tăng mạnh, hóa thành một vệt sáng đỏ sậm, nháy mắt lao ra Trần Viên, ngay cả trận pháp Trần Viên cũng không quan tâm.
- Trốn! Trốn! Trốn!
Công Dã Bính hắn nhất định phải sống sót, không thể chết ở nơi này!
Thân thể hắn gần như pháp bảo, phi độn cực nhanh.
Nhưng bản mệnh Phi kiếm kiếm quang hóa hồng kia của Tần Vân lại còn nhanh hơn!
- Ầm... Ầm…
Phi kiếm liên tục đâm thủng thân thể Công Dã Bính. Công Dã Bính vẫn liều mạng chạy trốn. Hắn tu luyện ra xác thân yêu ma, sinh mệnh lực rất mạnh.
Khi hắn bay ra khỏi Trần Viên tiếp tục chạy trốn, trận pháp Trần Viên không có người khống chế cũng liền tiêu tán.
- Phụ thân, phụ thân ở đây chờ con, con quyết không để cho Công Dã Bính sống sót.
Tần Vân truyền âm nói.
Một yêu ma chân chính, lại thẩm thấu vào quan phủ triều đình làm quan, nhất định phải giết chết hắn, nếu không hậu hoạn vô cùng.
- Ta là Ngân Chương bộ đầu, tự bảo vệ mình không thành vấn đề.
Tần Liệt Hổ lập tức nói.
- Vù.
Tần Vân dưới chân đạp phi kiếm màu đen kia, lập tức đuổi theo. Đồng thời hắn cũng điều khiển Bản mệnh Phi kiếm tiếp tục đuổi giết Công Dã Bính đang phi độn.
/257
|