Nhìn nhiều món bảo vật và ba quyển trục được đặt trong tĩnh thất, trong lòng Tần Vân phức tạp:
Không biết mấy người Vũ Tình nhìn thấy sẽ có suy nghĩ gì, cũng được, không quan tâm được nhiều như vậy, nói không chừng đây thực sự là một giấc mơ thì sao? Ta tỉnh giấc, thế giới này cũng bị phá nát thì sao?
Tần Vân xoay người rời đi.
Ầm ầm, cửa đóng.
Lần sau cửa mở ra, e rằng là Hỏa Phượng nương nương sẽ tới mở.
Vù.
Trên tầng mây Hỏa Phượng thành, Tần Vân xuất hiện, cúi đầu quan sát bên dưới. Với thị lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn rõ phủ đệ của chính mình, nhìn thấy vợ chồng Kỳ Võ Kiêu bên trong phủ đệ, cũng nhìn thấy Hỏa Phượng, Vũ Tình, Thải Lam.
Vợ chồng Kỳ Võ Kiêu mỗi ngày vui cười. Có đứa con lợi hại như vậy, hai người đương nhiên rất vui vẻ. Họ chỉ chờ mong tương lai Tần Vân sinh con đẻ cái, sáng chế gia tộc Thần Ma mới.
Hai người Hỏa Phượng Vũ Tình và Thải Lam chờ ngày gả cho Tần Vân.
- Vũ Tình muội muội, sáng sớm Vân trưởng lão đã đi ra ngoài, có nói khi nào trở về hay không?
Thải Lam dò hỏi.
- Hắn không nói rõ, chỉ nói chút nữa sẽ trở lại.
Hỏa Phượng Vũ Tình mỉm cười:
- Nếu nói vậy thì hẳn sẽ không đi quá lâu. Mấy lần trước bế quan lâu hắn đều báo sớm.
- Ừ, ta vừa mới học nếu được một món ăn, chờ khi Vân trưởng lão trở về sẽ làm cho huynh ấy nếm thử.
Thải Lam cười đến nỗi hai mắt híp lại. Đôi mắt nàng mang theo vẻ mị hoặc, tràn ngập mê hoặc, nhu tình.
...
Nhìn những người thân trong phủ đệ từ xa xa, lòng Tần Vân đau như cắt. Năm mươi năm ở chung, tình cảm có thể không sâu đậm sao? Bây giờ phải chia cách, khiến Tần Vân không khống chế được tâm tình.
Cuối cùng ta cũng phải tỉnh giấc mộng thôi.
Xin lỗi.
Cha mẹ, tộc nhân, Hỏa Phượng nương nương, Thiên Thần Toại Cổ, và cả Thải Lam, Vũ Tình của thế giới này nữa… Ta xin lỗi, ta chỉ là một người khách qua đường.
Tần Vân lập tức hóa thành luồng sáng, nhanh chóng rời đi.
...
Nếu nhất định phải tỉnh lại, đương nhiên Tần Vân sẽ toàn lực ứng phó, làm một việc lớn để đáp đền.
Bốn ngày sau. Cũng là ngày cuối trước khi tỉnh lại.
Cách Hỏa Phượng thành mười hai ngàn dặm, có một dãy núi khổng lồ gọi là Phu Ma sơn.
- Phu Ma sơn.
Tần Vân đứng trên Đại Hoang ở xa xa, nhìn Phu Ma sơn tràn ngập ma khí:
- Phe Yêu ma có hai Ma sào lớn. Theo tục truyền Ma sào do Vực Ngoại Ma Thần thu thiên địa linh khí làm căn cơ, lại tiêu tốn vô số bảo vật mới xây dựng thành. Ma sào thần kỳ hơn cả Hỏa Phượng sào, trợ giúp khi tu hành cũng lớn hơn, khiến cho Yêu Ma tộc có thể liên tục bồi dưỡng ra Ma Thần.
- Phe Yêu ma không cần linh vật, chỉ cần đạt tới cấp Ý cảnh Thiên địa là dưỡng thành Ma Thần. Từ đó có thể thấy sự lợi hại của Ma sào.
Tần Vân hiểu rất rõ điểm này.
- Yêu Ma tộc tổng cộng có hai đại Ma sào, Phu Ma sơn là một trong số đó. Nếu như ta có thể hủy diệt một Ma sào, như vậy tương đương với việc chặt đứt một gốc rễ của Yêu Ma tộc.
Những năm nay Tần Vân sớm đã sưu tầm tình báo, bốn ngày trước cũng đã thăm dò Phu Ma sơn, hắn hiểu rõ muốn phá hủy Ma sào là chuyện khó như thế nào.
Nếu so sánh Nhân tộc và Yêu Ma tộc, thì ưu thế của Nhân tộc là có một Thiên thần.
Kẻ mạnh nhất của Yêu Ma tộc là Ma thần tầng ba. Có người nói Vực Ngoại Thiên Ma lợi hại sánh ngang với Thiên thần, nhưng không cách nào giáng lâm thế giới này. Nếu Vực Ngoại Ma Thần có thể tùy ý giáng lâm, Nhân tộc sớm đã thất bại rồi.
- Tuy rằng mạnh nhất của Yêu Ma tộc chỉ là Ma thần tầng ba, nhưng số lượng lại rất nhiều. Đồng thời chúng chỉ có hai sào huyệt lớn, nên xung quanh mỗi nơi đều có rất nhiều Ma thần tầng ba sinh sống. Gần Phu Ma sơn có mười lăm tên Ma thần tầng ba, sức chiến đấu đứng đầu của Yêu Ma tộc trong thế giới này có gần phân nửa tụ tập ở đây, chính là vì bảo vệ Ma sào.
Tần Vân hiểu rất rõ.
Phá hủy Ma sào?
Nếu như Thiên Thần Toại Cổ không tiếc tính mạng là có thể mạnh mẽ đánh giết vào đây, hoàn toàn đảm bảo trước khi chết phá hủy được Ma sào.
Nhưng mười lăm tên Ma thần tầng ba liên thủ, lại thêm Ma sào là đầu nguồn của thiên địa linh khí, ẩn chứa rất nhiều tiên tinh, coi đây là căn cơ để xây dựng trận pháp. Một khi đồng quy vu tận tự làm cho chính mình nổ tung, thì cho dù là Thiên Thần Toại Cổ cũng sẽ bị trọng thương gần chết. Khi đó mười lăm tên Ma thần tầng ba liên thủ, vậy Thiên Thần Toại Cổ chắc chắn phải chết rồi.
Vì hủy diệt Ma sào, Thiên Thần Toại Cổ hi sinh tính mạng.
Một vị Thiên thần đổi một Ma sào?
Không đáng.
Đổi lại Thần Ma cảnh tầng ba muốn phá hủy Ma sào? Vậy thì khả năng thấp hơn, đại khái cho dù liều mạng, đến khi chết chưa chắc đã tiến vào được Ma sào. Xác suất phá hủy Ma sào rất nhỏ. Tiên Thiên Thần Ma hoặc là trở thành tầng ba, hoặc là thiên tài của Nhân tộc đếm được trên đầu ngón tay như Tần Vân, thì ai lại nguyện ý không tiếc tính mạng vì một cơ hội mong manh như vậy?
- Hủy diệt Ma sào rất khó, nhưng dù sao ta cũng sắp tỉnh lại, dù như nào cũng phải thử xem.
- Huống chi ta đã chuẩn bị cho ngày này rất lâu rồi.
Tần Vân thì thầm.
- Hiện giờ vấn đề khó khăn đầu tiên chính là cố gắng tới gần Ma sào, khi tới đủ gần rồi mới bị lộ thì có thể thoáng cái xông vào, một lần thành công.
Tần Vân thầm nghĩ:
Nếu sớm bị phát hiện, bị đám Ma thần tầng ba vây công, e rằng không thể tiến vào Ma sào.
Vậy phải xem môn thần thông này. Ta đã tu hành môn thần thông này tới tầng sáu rồi.
Tần Vân nhìn mặt trời.
Mặt trời đã ngã về phía Tây. Dưới ánh mặt trời, cây cỏ tạo thành vô số cái bóng trong Đại Hoang.
Vù.
Tần Vân thi triển thần thông, lặng yên không chút tiếng động, thân thể bắt đầu hòa vào bóng trên mặt đất.
Cả người hoàn toàn biến mất, hòa vào trong bóng, nhìn bằng mắt thường không phát hiện sơ hở gì, cũng không có bất kỳ khí tức gì.
Thần thông Hóa Ảnh. Tầng sáu.
Thần thông này ban đầu có thể khiến cho Thần Ma trốn vào trong bóng, chỉ có điều tu hành ngày càng cao thâm, cái bóng giống như một thế giới khác. Có câu một hạt cát một thế giới, cái bóng của vạn vật cũng là một thế giới, cũng có thể ẩn thân vào bên trong, không tiết lộ ra chút khí tức nào. Tần Vân sớm biết sẽ có ngày mình tỉnh lại, vì lẽ đó lật xem các thần thông trong Thần Ma điện, phát hiện môn thần thông che dấu khí tức mạnh nhất này ở trong số đó.
Trải qua năm mươi năm tu hành, Tần Vân tích lũy kiếm đạo ngày càng sâu, Cực cảnh bao hàm chín loại. Trong đó có Cực cảnh Như ảnh này. Cực ảnh Như ảnh tương ứng với Thần thông Hóa Ảnh, Thiên Thần Toại Cổ cùng các Tiên Thiên Thần Ma cung cấp rất nhiều bảo vật trợ giúp Tần Vân tu hành, những thứ tốt nhất đều tiêu hao vào thần thông Hóa Ảnh này. Lại thêm nó khá thích hợp với Kiếm Đạo, cuối cùng tu hành tới tầng sáu, cảnh giới viên mãn.
Đây là cực hạn của thần thông này.
Hi vọng không bị phát hiện.
Nếu như vừa tới bên ngoài mà đã bị phát hiện vậy thì thảm rồi, dù chết cũng không chạm được vào Ma sào.
Ánh mặt trời chiếu xuống.
Hoa cỏ cây cối núi đá đều có bóng.
Tần Vân hòa vào trong bóng, nhanh chóng tiến về phía Phu Ma sơn, bằng mắt thường căn bản không phát hiện động tĩnh gì, cũng không có một tia khí tức, đây chính là điểm lợi hại khi tu luyện thần thông này tới cấp sáu.
...
Phu Ma sơn, chủ yếu là nơi các Ma thần sinh sống. Có rất nhiều Ma thần tầng một, tầng hai, còn có mười lăm Ma thần tầng ba. Bọn họ có động phủ cho riêng mình, phân bố khắp Phu Ma sơn, mỗi tên Ma thần đều bố trí trận pháp cảnh giới.
Đương nhiên, trận pháp bảo vệ Ma sào ở trung tâm Phu Ma sơn là lợi hại nhất.
Luận trình độ trận pháp?
Được Vực Ngoại Ma Thần chỉ điểm, Yêu Ma tộc lợi hại hơn Nhân tộc. Nhân tộc chủ yếu có vài Vu trận, hơn nữa vô cùng nông cạn.
Tần Vân lặng lẽ áp sát Phu Ma sơn.
Trên Phu Ma sơn, ngoại trừ Ma thần còn có một ít tôi tớ, vô cùng cô quạnh, hiển nhiên là đám Ma thần không thích quá nhiều yêu ma ở lại đây.
Sương mù nhạt bao phủ xung quanh Phu Ma sơn. Đó là khí tức thuộc về ma, Nhân tộc bình thường đi vào sẽ bị bài xích, nhanh chóng bị phát hiện.
Tần Vân ẩn mình trong bóng, tiến vào phạm vi sương mù nhàn nhạt.
- Sương mù này không phát hiện được ta.
Tần Vân vẫn có niềm tin.
Vù.
Tần Vân theo cái bóng không ngừng tiếp cận Phu Ma sơn, từ từ tiến vào khu vực đám Ma thần sinh sống. Cần biết càng gần Ma sào, thì phòng ngự càng nghiêm ngặt. Đặc biệt là mười lăm tên Ma thần đều ở quanh Ma sào.
Không biết mấy người Vũ Tình nhìn thấy sẽ có suy nghĩ gì, cũng được, không quan tâm được nhiều như vậy, nói không chừng đây thực sự là một giấc mơ thì sao? Ta tỉnh giấc, thế giới này cũng bị phá nát thì sao?
Tần Vân xoay người rời đi.
Ầm ầm, cửa đóng.
Lần sau cửa mở ra, e rằng là Hỏa Phượng nương nương sẽ tới mở.
Vù.
Trên tầng mây Hỏa Phượng thành, Tần Vân xuất hiện, cúi đầu quan sát bên dưới. Với thị lực của hắn, đương nhiên có thể nhìn rõ phủ đệ của chính mình, nhìn thấy vợ chồng Kỳ Võ Kiêu bên trong phủ đệ, cũng nhìn thấy Hỏa Phượng, Vũ Tình, Thải Lam.
Vợ chồng Kỳ Võ Kiêu mỗi ngày vui cười. Có đứa con lợi hại như vậy, hai người đương nhiên rất vui vẻ. Họ chỉ chờ mong tương lai Tần Vân sinh con đẻ cái, sáng chế gia tộc Thần Ma mới.
Hai người Hỏa Phượng Vũ Tình và Thải Lam chờ ngày gả cho Tần Vân.
- Vũ Tình muội muội, sáng sớm Vân trưởng lão đã đi ra ngoài, có nói khi nào trở về hay không?
Thải Lam dò hỏi.
- Hắn không nói rõ, chỉ nói chút nữa sẽ trở lại.
Hỏa Phượng Vũ Tình mỉm cười:
- Nếu nói vậy thì hẳn sẽ không đi quá lâu. Mấy lần trước bế quan lâu hắn đều báo sớm.
- Ừ, ta vừa mới học nếu được một món ăn, chờ khi Vân trưởng lão trở về sẽ làm cho huynh ấy nếm thử.
Thải Lam cười đến nỗi hai mắt híp lại. Đôi mắt nàng mang theo vẻ mị hoặc, tràn ngập mê hoặc, nhu tình.
...
Nhìn những người thân trong phủ đệ từ xa xa, lòng Tần Vân đau như cắt. Năm mươi năm ở chung, tình cảm có thể không sâu đậm sao? Bây giờ phải chia cách, khiến Tần Vân không khống chế được tâm tình.
Cuối cùng ta cũng phải tỉnh giấc mộng thôi.
Xin lỗi.
Cha mẹ, tộc nhân, Hỏa Phượng nương nương, Thiên Thần Toại Cổ, và cả Thải Lam, Vũ Tình của thế giới này nữa… Ta xin lỗi, ta chỉ là một người khách qua đường.
Tần Vân lập tức hóa thành luồng sáng, nhanh chóng rời đi.
...
Nếu nhất định phải tỉnh lại, đương nhiên Tần Vân sẽ toàn lực ứng phó, làm một việc lớn để đáp đền.
Bốn ngày sau. Cũng là ngày cuối trước khi tỉnh lại.
Cách Hỏa Phượng thành mười hai ngàn dặm, có một dãy núi khổng lồ gọi là Phu Ma sơn.
- Phu Ma sơn.
Tần Vân đứng trên Đại Hoang ở xa xa, nhìn Phu Ma sơn tràn ngập ma khí:
- Phe Yêu ma có hai Ma sào lớn. Theo tục truyền Ma sào do Vực Ngoại Ma Thần thu thiên địa linh khí làm căn cơ, lại tiêu tốn vô số bảo vật mới xây dựng thành. Ma sào thần kỳ hơn cả Hỏa Phượng sào, trợ giúp khi tu hành cũng lớn hơn, khiến cho Yêu Ma tộc có thể liên tục bồi dưỡng ra Ma Thần.
- Phe Yêu ma không cần linh vật, chỉ cần đạt tới cấp Ý cảnh Thiên địa là dưỡng thành Ma Thần. Từ đó có thể thấy sự lợi hại của Ma sào.
Tần Vân hiểu rất rõ điểm này.
- Yêu Ma tộc tổng cộng có hai đại Ma sào, Phu Ma sơn là một trong số đó. Nếu như ta có thể hủy diệt một Ma sào, như vậy tương đương với việc chặt đứt một gốc rễ của Yêu Ma tộc.
Những năm nay Tần Vân sớm đã sưu tầm tình báo, bốn ngày trước cũng đã thăm dò Phu Ma sơn, hắn hiểu rõ muốn phá hủy Ma sào là chuyện khó như thế nào.
Nếu so sánh Nhân tộc và Yêu Ma tộc, thì ưu thế của Nhân tộc là có một Thiên thần.
Kẻ mạnh nhất của Yêu Ma tộc là Ma thần tầng ba. Có người nói Vực Ngoại Thiên Ma lợi hại sánh ngang với Thiên thần, nhưng không cách nào giáng lâm thế giới này. Nếu Vực Ngoại Ma Thần có thể tùy ý giáng lâm, Nhân tộc sớm đã thất bại rồi.
- Tuy rằng mạnh nhất của Yêu Ma tộc chỉ là Ma thần tầng ba, nhưng số lượng lại rất nhiều. Đồng thời chúng chỉ có hai sào huyệt lớn, nên xung quanh mỗi nơi đều có rất nhiều Ma thần tầng ba sinh sống. Gần Phu Ma sơn có mười lăm tên Ma thần tầng ba, sức chiến đấu đứng đầu của Yêu Ma tộc trong thế giới này có gần phân nửa tụ tập ở đây, chính là vì bảo vệ Ma sào.
Tần Vân hiểu rất rõ.
Phá hủy Ma sào?
Nếu như Thiên Thần Toại Cổ không tiếc tính mạng là có thể mạnh mẽ đánh giết vào đây, hoàn toàn đảm bảo trước khi chết phá hủy được Ma sào.
Nhưng mười lăm tên Ma thần tầng ba liên thủ, lại thêm Ma sào là đầu nguồn của thiên địa linh khí, ẩn chứa rất nhiều tiên tinh, coi đây là căn cơ để xây dựng trận pháp. Một khi đồng quy vu tận tự làm cho chính mình nổ tung, thì cho dù là Thiên Thần Toại Cổ cũng sẽ bị trọng thương gần chết. Khi đó mười lăm tên Ma thần tầng ba liên thủ, vậy Thiên Thần Toại Cổ chắc chắn phải chết rồi.
Vì hủy diệt Ma sào, Thiên Thần Toại Cổ hi sinh tính mạng.
Một vị Thiên thần đổi một Ma sào?
Không đáng.
Đổi lại Thần Ma cảnh tầng ba muốn phá hủy Ma sào? Vậy thì khả năng thấp hơn, đại khái cho dù liều mạng, đến khi chết chưa chắc đã tiến vào được Ma sào. Xác suất phá hủy Ma sào rất nhỏ. Tiên Thiên Thần Ma hoặc là trở thành tầng ba, hoặc là thiên tài của Nhân tộc đếm được trên đầu ngón tay như Tần Vân, thì ai lại nguyện ý không tiếc tính mạng vì một cơ hội mong manh như vậy?
- Hủy diệt Ma sào rất khó, nhưng dù sao ta cũng sắp tỉnh lại, dù như nào cũng phải thử xem.
- Huống chi ta đã chuẩn bị cho ngày này rất lâu rồi.
Tần Vân thì thầm.
- Hiện giờ vấn đề khó khăn đầu tiên chính là cố gắng tới gần Ma sào, khi tới đủ gần rồi mới bị lộ thì có thể thoáng cái xông vào, một lần thành công.
Tần Vân thầm nghĩ:
Nếu sớm bị phát hiện, bị đám Ma thần tầng ba vây công, e rằng không thể tiến vào Ma sào.
Vậy phải xem môn thần thông này. Ta đã tu hành môn thần thông này tới tầng sáu rồi.
Tần Vân nhìn mặt trời.
Mặt trời đã ngã về phía Tây. Dưới ánh mặt trời, cây cỏ tạo thành vô số cái bóng trong Đại Hoang.
Vù.
Tần Vân thi triển thần thông, lặng yên không chút tiếng động, thân thể bắt đầu hòa vào bóng trên mặt đất.
Cả người hoàn toàn biến mất, hòa vào trong bóng, nhìn bằng mắt thường không phát hiện sơ hở gì, cũng không có bất kỳ khí tức gì.
Thần thông Hóa Ảnh. Tầng sáu.
Thần thông này ban đầu có thể khiến cho Thần Ma trốn vào trong bóng, chỉ có điều tu hành ngày càng cao thâm, cái bóng giống như một thế giới khác. Có câu một hạt cát một thế giới, cái bóng của vạn vật cũng là một thế giới, cũng có thể ẩn thân vào bên trong, không tiết lộ ra chút khí tức nào. Tần Vân sớm biết sẽ có ngày mình tỉnh lại, vì lẽ đó lật xem các thần thông trong Thần Ma điện, phát hiện môn thần thông che dấu khí tức mạnh nhất này ở trong số đó.
Trải qua năm mươi năm tu hành, Tần Vân tích lũy kiếm đạo ngày càng sâu, Cực cảnh bao hàm chín loại. Trong đó có Cực cảnh Như ảnh này. Cực ảnh Như ảnh tương ứng với Thần thông Hóa Ảnh, Thiên Thần Toại Cổ cùng các Tiên Thiên Thần Ma cung cấp rất nhiều bảo vật trợ giúp Tần Vân tu hành, những thứ tốt nhất đều tiêu hao vào thần thông Hóa Ảnh này. Lại thêm nó khá thích hợp với Kiếm Đạo, cuối cùng tu hành tới tầng sáu, cảnh giới viên mãn.
Đây là cực hạn của thần thông này.
Hi vọng không bị phát hiện.
Nếu như vừa tới bên ngoài mà đã bị phát hiện vậy thì thảm rồi, dù chết cũng không chạm được vào Ma sào.
Ánh mặt trời chiếu xuống.
Hoa cỏ cây cối núi đá đều có bóng.
Tần Vân hòa vào trong bóng, nhanh chóng tiến về phía Phu Ma sơn, bằng mắt thường căn bản không phát hiện động tĩnh gì, cũng không có một tia khí tức, đây chính là điểm lợi hại khi tu luyện thần thông này tới cấp sáu.
...
Phu Ma sơn, chủ yếu là nơi các Ma thần sinh sống. Có rất nhiều Ma thần tầng một, tầng hai, còn có mười lăm Ma thần tầng ba. Bọn họ có động phủ cho riêng mình, phân bố khắp Phu Ma sơn, mỗi tên Ma thần đều bố trí trận pháp cảnh giới.
Đương nhiên, trận pháp bảo vệ Ma sào ở trung tâm Phu Ma sơn là lợi hại nhất.
Luận trình độ trận pháp?
Được Vực Ngoại Ma Thần chỉ điểm, Yêu Ma tộc lợi hại hơn Nhân tộc. Nhân tộc chủ yếu có vài Vu trận, hơn nữa vô cùng nông cạn.
Tần Vân lặng lẽ áp sát Phu Ma sơn.
Trên Phu Ma sơn, ngoại trừ Ma thần còn có một ít tôi tớ, vô cùng cô quạnh, hiển nhiên là đám Ma thần không thích quá nhiều yêu ma ở lại đây.
Sương mù nhạt bao phủ xung quanh Phu Ma sơn. Đó là khí tức thuộc về ma, Nhân tộc bình thường đi vào sẽ bị bài xích, nhanh chóng bị phát hiện.
Tần Vân ẩn mình trong bóng, tiến vào phạm vi sương mù nhàn nhạt.
- Sương mù này không phát hiện được ta.
Tần Vân vẫn có niềm tin.
Vù.
Tần Vân theo cái bóng không ngừng tiếp cận Phu Ma sơn, từ từ tiến vào khu vực đám Ma thần sinh sống. Cần biết càng gần Ma sào, thì phòng ngự càng nghiêm ngặt. Đặc biệt là mười lăm tên Ma thần đều ở quanh Ma sào.
/257
|