Thần Long hỏa diễm kia tọa trấn, nhìn chằm chằm hai người Tần Vân, Hồng Cửu, đột nhiên bổ nhào về phía hai người bọn họ.
- Đi.
Tần Vân trực tiếp tế ra bản mệnh Phi kiếm.
Trong nháy mắt, tuyệt chiêu Giang thượng minh nguyệt trên sông hiện thế, trăng sáng kiếm quang với tốc độ nhanh không thể tưởng trực tiếp đối đầu với Thần Long hỏa diễm. Bành một tiếng, ánh lửa vẩy ra, nhưng Thần Long hỏa diễm lại giống như không hề thương tổn gì. Không ngừng gào thét, lại phẫn nộ lao ra lần nữa. Tần Vân cũng điều khiển Phi kiếm, không ngừng công kích đối phương.
Chiêu thức Giang thượng minh nguyệt điên cuồng vây giết con Thần Long hỏa diễm kia.
Chỉ là thân thẻ của Thần Long hỏa diễm có chút cường hãn, mỗi một lần chỉ vẩy đi được một chút lửa trên thân nó. Nhưng sau mười mấy lần vây công, rốt cuộc lửa trên thân Thần Long hỏa diễm cũng mỏng manh hơn một chút.
Hô .
Một lần nữa, Minh nguyệt kiếm quang lại đột kích mà ra.
Nhưng lúc này đây, Phi kiếm công giết Thần Long hỏa diễm, vậy mà lại trực tiếp xuyên qua thân thể nó, chẳng khác gì đâm vào hư không vậy. Căn bản Thần Long hỏa diễm khổng lồ kia không thèm để Phi kiếm của Tần Vân vào mắt, trực tiếp bổ nhào về phía trước.
- Không xong rồi.
Sắc mặt của Tần Vân vội biến.
- Thân thể của nó lúc hư lúc thực.
Hồng Cửu đứng ở bên cạnh nhìn một màn này cũng hết sức kinh hãi. Lúc trước, thân thể của Thần Long hỏa diễm kia là thực đấy, hơn nữa tất cả ngọn lửa mà bọn hắn đụng phải ở những khu vực cất giấu linh đan khác đều có thể cưỡng ép giết chết. Nhưng vị Thần Long hỏa diễm này lại là vừa hư vừa thực.
Tần Vân vừa nhanh chóng triệu hồi bản mệnh Phi kiếm, vừa gấp rút tế ra phi kiếm màu tím.
Phi kiếm màu tím vừa ra lập tức diễn hóa thành màn hào quang Chu thiên kiếm quang.
Mà diễn hóa Màn hào quang Chu thiên kiếm quang này thực chất là để phòng ngự. Bất kể là hư hay thật, chỉ cần có một tia năng lượng đều sẽ bị ngăn cản.
Oanh .
Thân thể hư ảo của Thần Long hỏa diễm lao đến, móng vuốt sắc bén chụp lên phía trên màn hào quang chu thiên kiếm quang do phi kiếm màu tím biến thành. Màn hào quan mạnh mẽ chấn động một hồi, rốt cuộc cũng chống đỡ được.
- Công kích của nó yếu hơn nhiều so với một chiêu toàn lực của Cơ Liệt.
Tần Vân an tâm, đáy lòng cũng buông lỏng một chút. Cũng đúng thôi, Cơ Liệt là một nhân vật được tính như vô cùng lợi hại trong hàng ngũ Tiên Thiên Kim Đan rồi. Hơn nữa trong tay còn có pháp bảo nhất phẩm Diệt ma thủ . Tần Vân phải vận dụng sở trường phòng ngự của Chu thiên kiếm quang mới có thể chống đỡ được.
Oanh .
Thần Long hỏa diễm lại tiếp tục nhào đến, nhưng lần này khi Long trảo của nó vừa nện xuống, đuôi rồng khổng lồ cũng đập lên màn hào quang Chu thiên kiếm quang, cuối cùng khiến cho cả tòa chu thiếm kiếm quang đều xuất hiện vết nứt.
Chỉ là, Tần Vân đã sớm có sự chuẩn bị, một lần nữa sử dụng bản mệnh Phi kiếm thúc giục chu thiên kiếm quang, bảo vệ bản thân vô cùng chặt chẽ.
Uy lực của Chu thiên kiếm quang khi dùng bản mệnh phi kiếm để thi triển hoàn toàn khác với lúc dùng phi kiếm màu tím đấy.
Chu thiên kiếm quang cực lớn, bao trùm bảo vệ chung quanh.
Mặc cho Thần Long hỏa diễm kia điên cuồng tấn công cỡ nào cũng không thể phá vỡ màn hào quang chu thiên kiếm quang này được.
- Mỗi lần nó công kích, ngọn lửa trên thân nó cũng sẽ yếu hơn một chút.
Hồng Cửu đứng bên cạnh nói:
- Nó không cầm cự được lâu nữa đâu.
- Nếu như bình thường chỉ còn một hai đạo hỏa diễm, khi đụng lên kiếm quang của ta sẽ trực tiếp vỡ vụn.
Tần Vân nói:
- Thần Long hỏa diễm lúc hư lúc thực này thật sự là khó chơi. Nhưng cuối cùng cũng chỉ do trận pháp biến thành mà thôi, nó không có linh trí, chỉ biết công kích chúng ta theo bản năng mà thôi. Chỉ cần hỏa diễm mà nó tích chứa tiêu hao hết, cuối cùng sẽ tiêu tán.
Lại chém giết thêm một lúc, rốt cuộc Thần Long hỏa diễm kia cũng yếu ớt mỏng manh hơn nhiều, rốt cuộc cả thân thể cũng ầm ầm vỡ vụn, từng ngọn lửa trực tiếp tiêu tán mất.
- Thành công rồi.
Hồng Cửu phấn kích, nhìn chằm chằm vào Vân hỏa hồ lồ đặt trên ngũ sắc quang hoa ngọc đài gần đó.
- Đây cũng là vì uy thế của trận pháp này đã bị suy yếu khá nhiều đấy. Bằng không, còn không biết Thần Long hỏa diễm này sẽ mạnh đến cỡ nào nữa. Uy thế bậc nào chứ.
Tần Vân không nhịn được mà cảm khái.
- Dài mấy trăm trượng, dù cho là Cơ Liệt đấy cũng bị thiêu rụi thành tro trong nháy mắt mà thôi.
Hồng Cửu cũng lẩm bẩm.
- Thuật phi kiếm này của ta cũng trong nháy mắt mai một mà thôi.
Tần Vân cười cười.
- Vì vậy, sau khi sáu tấm phù bài hội tụ chúng ta mới dám đi vào.
Hai người nói qua nói lại, cuối cùng ngay cả nhịp tim cũng loạn cả lên rồi.
Bọn hắn đều nhìn chằm chằm Vân Hỏa hồ lô trên ngọc đài.
- Tàn Vân huynh, xem xem bên trong có cái gì.
Hồng Cửu nói.
- Ừ.
Tần Vân vung tay lên, một đạo kiếm khí bay ra, giống như tơ mang cuốn Vân hỏa hồ lô kia đưa về trước người.
Vân hỏa hồ lô là do thiên địa sinh ra, là vật tốt nhất để cất giữ đan dược. Giờ phút này, bên ngoài Vân Hỏa hồ lô kia có khắc bốn chữ: Kim Đan Ngoại Đan .
- Kim Đan Ngoại Đan?
Tần Vân và Hồng Cửu đồng thanh thốt lên. Sắc mặt đều triệt để thay đổi rồi. Nhịp tim không nhịn được mà tiếp tục tăng tốc.
- Cái... cái... cái... cái này... đây là...
Hồng Cửu là người vô cùng tỉnh táo, vậy mà giờ này khắc này cũng không biết nên nói sao cho phải.
- Kim Đan Ngoại Đan, là Kim Đan Ngoại Đan trong truyền thuyết sao?
Tần Vân nhìn bốn chữ nho nhỏ khắc trên Vân Hỏa hồ lô, cảm thấy thật hư ảo.
Hồng Cửu không nhịn được mà liếc nhìn Tần Vân.
- Hắn sẽ không giết ta... Giết ta để đoạt bảo chứ? Hoặc là hắn không giết ta, mà trực tiếp không phân đan dược cho ta?
Hồng Cửu không nhịn được mà trong đầu xuất hiện vô số suy nghĩ, dù sao thực lực của hắn cũng thua xa Tần Vân.
- Nếu như hắn không chịu chia đan dược cho ta, cũng sẽ sợ ta sẽ tiết lộ tin tức này ra ngoài. Nếu như không chia thì có thể giết người diệt khẩu.
Nội tâm của Hồng Cửu hoàn toàn hỗn loạn rồi.
Thậm chí ngay lúc này hắn muốn suy tính một chút cũng không thể nào suy tính được, bởi vì tâm cảnh đã quá loản ồi.
- Nhìn xem là cái gì.
Hồng Cửu nói.
- Ừ.
Tần Vân gật đầu, sau đó mở nắp hồ lô ra xem xét.
Bên trong có sáu viên Kim đan tròn tròn xếp thành tầng lơ lửng, phân tán đều khắp nơi, không hề dính vào nhau.
- Sáu viên Kim Đan Ngoại Đan.
Ánh mắt Tần Vân lập tức sáng ngời, mà Hồng Cửu ở bên cạnh cũng vô cùng kích động. Nhưng ngoài kích động ra hắn còn lo lắng nữa, sợ rằng Tần Vân sẽ giết hắn.
- Tuy rằng Tần Vân làm người không tệ, nhưng bảo vật động nhân tâm đấy. Sau cùng không biết có vượt qua được bài kiểm tra nhân tâm hay không. Đây chính là Tiên đan trong truyền thuyết đấy, sáu viên tiên đan đủ để cho những người tu hành Tiên thiên kim đan phản bội lẫn nhau rồi.
Hồng Cửu đã hoàn toàn tâm phiền ý loạn rồi. Kế đó, hắn mở miệng nói:
- Tần Vân huynh, lần này ở trong Tiên Phủ chúng ta đã thu được khá nhiều bảo bối. Chỉ cần khi ra khỏi Tiên Phủ này, huynh chia cho ta nhiều một chút. Bây giờ lại có thêm nhiều linh đan như thế, nói cho cùng thì thực lực của ta vẫn còn quá yếu kém, mang theo bảo bối như vậy... Đối với ta mà nói, chỉ sợ rằng không phải là phúc mà là họa. Kim Đan Ngoại Đan này huynh chỉ cần chia cho ta một viên là được rồi, được không?
- Huynh sợ rằng ta sẽ giết người diệt khẩu?
Tần Vân lườm Hồng Cửu một cái.
Mười lăm tuổi, Tần Vân hắn đã hành tẩu khắp thiên hạ này, chứng kiến một mặt đen tối của lòng người, có thể may mắn giữ được mạng cho đến bây giờ đều là nhờ vào may mắn. Há lại không nhìn ra suy nghĩ của Hồng Cửu?
Hồng Cửu sững sờ, Tần Vân lại cười cười nói:
- Yên tâm, đã nói rồi, mỗi người lấy một nửa. Ta cũng không chia cho huynh hơn đâu. Về phần giết người diệt khẩu, huynh cũng quá coi thường ta rồi.
Bảo vật thì sao? Ở trước thời khắc sinh tử, bảo vật cũng chỉ là phù phiếm mà thôi. Ban đầu, ở trên chiến trường biên giới Bắc địa, biết bao nhiêu lần hắn đã ghé thăm quỷ môn quan chứ, cuối cùng mới có thể bước vào Tiên môn. Cùng bao nhiêu huynh đệ vào sinh ra tử mới có thể giữ được tính mạng đấy. Ngay cả tính mạng của có thể vứt qua một bên, thì bảo vật làm sao có thể làm hắn loạn tâm được? Tần Vân bọn hắn thật sự rất giống với những binh sĩ ở biên giới Bắc địa.
Là bọn họ tự nguyện đến đó đấy. Muốn đi liền đi. Vậy nên, Tần Vân hắn dù đã đi rất nhiều nơi trong thiên hạ này, gặp vô số người tu hành, nhưng sau cùng, những người khiến hắn khâm phục nhất đều là những người bạn tốt trên chiến trường Bắc địa biên quan, mỗi một người đều đáng được vinh danh là hiệp can nghĩa đảm.
- Nhưng nhiều bảo vật như vậy thật sự gây cho ta áp lực rất lớn.
Hồng Cựu vẫn không nhịn được mà nói:
- Hơn nữa ta cũng lo lắng về sở trường suy đoán của ta. Lần này Tiên phủ mở ra, có lẽ ai cũng thu hoạch được khá nhiều bảo vật... Chỉ là thực lực ta yếu, sẽ dễ dàng bị bóp chết đấy.
- Điều này mà cũng có thể tính được?
Tần Vân kinh ngạc.
- Có thể.
Hồng Cửu cúi đầu nói:
- Nguyên Thần Tiên nhân lợi hại, thì khả năng bói toán sẽ càng lợi hại. Có thể nhìn số mệnh, thậm chí nhìn thấy bảo quang trên người chúng ta. Bảo quang trên thân càng nồng đậm thì bảo vật sẽ càng nhiều. Tuy rằng ta có phương pháp che giấu, nhưng bảo vật quá nhiều sẽ khó mà che giấu hết được.
Hồng Cửu nói vừa có điểm giả vừa có điểm thật.
Nguyên Thần Tiên Nhân am hiểu bói toán, có thể nhìn số mệnh, nhìn bảo quang đó là sự thật. Nhưng những bảo vậy hôm nay bọn họ thu được, Hồng Cửu được chia cho một nửa, hắn có thể miễn cưỡng che giấu toàn bộ đấy.
- Bảo quang?
Tần Vân khẽ gật đầu.
- Ta cũng từng nghe nói qua rồi, nhưng mà đã nói rồi, chia cho huynh một nữa nhất định ta sẽ làm, nếu không thì ta đã biến thành kẻ nuốt lời rồi, đúng không.
- Cũng phải.
Hồng Cửu nghe thấy vậy cũng gật đầu.
Lúc mới ở Hậu Thiên cảnh giới, Tần Vân đã có thể nắm giữ kiếm ý, bây giờ hắn đã hai mươi ba tuổi, đã lĩnh hội được kiếm ý lĩnh vực, tự nhiên trong tương lai sẽ nắm giữu kiếm đạo, há có thể vì mấy viên Tiên đan mà làm loạn nhân tâm?
Hơn nữa, nói không giữ lời, giết bạn bè đoạt bảo, Tần Vân khinh thường mấy việc này. Biến mình thành chính loại người mà mình khinh thường, việc này còn khó chịu hơn cả việc giết hắn đi.
- Như vậy, nếu như huynh sợ vậy thì trước tiên ta liền đưa cho huynh ba phần. Bảy phần còn lại, chờ sau khi huynh tiến giai Tiên Thiên Thực đan cảnh rồi ta sẽ giao hết cho huynh.
Tần Vân cười cười nói:
- Đến lúc đó thực lực của huynh cũng đủ mạnh rồi, thủ đoạn cũng sẽ nhiều hơn.
- Được!
Nội tâm Hồng Cửu vô cùng ấm áp. Bởi vì hắn thật sự tin tưởng Tần Vân đấy.
Vì căn bản Tần Vân không cần phải dỗ dành hắn, nếu như hắn không cho thì Hồng Cửu cũng chẳng làm gì được.
- Kim Đan Ngoại Đan, trước tiên huynh cầm một viên đi.
Tần Vân mở nắp hồ lô, lấy ra một viên Kim Đan Ngoại Đan.
Hồng Cửu đưa tay ra đón lấy, sau đó liền nhét vào trong miệng.
- Bây giờ liền ăn?
Tần Vân nhìn hành động của hắn, khá kinh ngạc.
- Ha ha, bây giờ thực lực càng tăng nhanh sẽ càng tốt, cũng dễ dàng ứng phó với nguy hiểm. Nhưng dù sao cũng là từ bên ngoài đến, không được dài lâu.
Hồng Cửu cười cười đáp lời. Tần Vân cũng gật đầu cười nói:
- Ta cũng không am hiểu che giấu bảo quang, cũng nuốt một viên đi.
Lại một viên Kim Đan Ngoại Đan bay ra, tiên đan tròn tròn, ánh vàng rực rỡ, tích chứa lực lượng khổng lồ không tài nào tưởng tượng được. Tần Vân há miệng, liền trực tiếp nuốt viên Kim Đan Ngoại Đan kia vào trong bụng rồi.
- Tuy rằng là lực lượng tạm thời từ bên ngoài cung cấp, nhưng có nó, thì Cơ Liệt căn bản cũng không phải là đối thủ của Tần Vân huynh rồi.
Hồng Cửu nói.
- Nói cũng có rất nhiều chỗ tốt, cả đời được lợi đấy.
Tần Vân đáp lời.
- Đi.
Tần Vân trực tiếp tế ra bản mệnh Phi kiếm.
Trong nháy mắt, tuyệt chiêu Giang thượng minh nguyệt trên sông hiện thế, trăng sáng kiếm quang với tốc độ nhanh không thể tưởng trực tiếp đối đầu với Thần Long hỏa diễm. Bành một tiếng, ánh lửa vẩy ra, nhưng Thần Long hỏa diễm lại giống như không hề thương tổn gì. Không ngừng gào thét, lại phẫn nộ lao ra lần nữa. Tần Vân cũng điều khiển Phi kiếm, không ngừng công kích đối phương.
Chiêu thức Giang thượng minh nguyệt điên cuồng vây giết con Thần Long hỏa diễm kia.
Chỉ là thân thẻ của Thần Long hỏa diễm có chút cường hãn, mỗi một lần chỉ vẩy đi được một chút lửa trên thân nó. Nhưng sau mười mấy lần vây công, rốt cuộc lửa trên thân Thần Long hỏa diễm cũng mỏng manh hơn một chút.
Hô .
Một lần nữa, Minh nguyệt kiếm quang lại đột kích mà ra.
Nhưng lúc này đây, Phi kiếm công giết Thần Long hỏa diễm, vậy mà lại trực tiếp xuyên qua thân thể nó, chẳng khác gì đâm vào hư không vậy. Căn bản Thần Long hỏa diễm khổng lồ kia không thèm để Phi kiếm của Tần Vân vào mắt, trực tiếp bổ nhào về phía trước.
- Không xong rồi.
Sắc mặt của Tần Vân vội biến.
- Thân thể của nó lúc hư lúc thực.
Hồng Cửu đứng ở bên cạnh nhìn một màn này cũng hết sức kinh hãi. Lúc trước, thân thể của Thần Long hỏa diễm kia là thực đấy, hơn nữa tất cả ngọn lửa mà bọn hắn đụng phải ở những khu vực cất giấu linh đan khác đều có thể cưỡng ép giết chết. Nhưng vị Thần Long hỏa diễm này lại là vừa hư vừa thực.
Tần Vân vừa nhanh chóng triệu hồi bản mệnh Phi kiếm, vừa gấp rút tế ra phi kiếm màu tím.
Phi kiếm màu tím vừa ra lập tức diễn hóa thành màn hào quang Chu thiên kiếm quang.
Mà diễn hóa Màn hào quang Chu thiên kiếm quang này thực chất là để phòng ngự. Bất kể là hư hay thật, chỉ cần có một tia năng lượng đều sẽ bị ngăn cản.
Oanh .
Thân thể hư ảo của Thần Long hỏa diễm lao đến, móng vuốt sắc bén chụp lên phía trên màn hào quang chu thiên kiếm quang do phi kiếm màu tím biến thành. Màn hào quan mạnh mẽ chấn động một hồi, rốt cuộc cũng chống đỡ được.
- Công kích của nó yếu hơn nhiều so với một chiêu toàn lực của Cơ Liệt.
Tần Vân an tâm, đáy lòng cũng buông lỏng một chút. Cũng đúng thôi, Cơ Liệt là một nhân vật được tính như vô cùng lợi hại trong hàng ngũ Tiên Thiên Kim Đan rồi. Hơn nữa trong tay còn có pháp bảo nhất phẩm Diệt ma thủ . Tần Vân phải vận dụng sở trường phòng ngự của Chu thiên kiếm quang mới có thể chống đỡ được.
Oanh .
Thần Long hỏa diễm lại tiếp tục nhào đến, nhưng lần này khi Long trảo của nó vừa nện xuống, đuôi rồng khổng lồ cũng đập lên màn hào quang Chu thiên kiếm quang, cuối cùng khiến cho cả tòa chu thiếm kiếm quang đều xuất hiện vết nứt.
Chỉ là, Tần Vân đã sớm có sự chuẩn bị, một lần nữa sử dụng bản mệnh Phi kiếm thúc giục chu thiên kiếm quang, bảo vệ bản thân vô cùng chặt chẽ.
Uy lực của Chu thiên kiếm quang khi dùng bản mệnh phi kiếm để thi triển hoàn toàn khác với lúc dùng phi kiếm màu tím đấy.
Chu thiên kiếm quang cực lớn, bao trùm bảo vệ chung quanh.
Mặc cho Thần Long hỏa diễm kia điên cuồng tấn công cỡ nào cũng không thể phá vỡ màn hào quang chu thiên kiếm quang này được.
- Mỗi lần nó công kích, ngọn lửa trên thân nó cũng sẽ yếu hơn một chút.
Hồng Cửu đứng bên cạnh nói:
- Nó không cầm cự được lâu nữa đâu.
- Nếu như bình thường chỉ còn một hai đạo hỏa diễm, khi đụng lên kiếm quang của ta sẽ trực tiếp vỡ vụn.
Tần Vân nói:
- Thần Long hỏa diễm lúc hư lúc thực này thật sự là khó chơi. Nhưng cuối cùng cũng chỉ do trận pháp biến thành mà thôi, nó không có linh trí, chỉ biết công kích chúng ta theo bản năng mà thôi. Chỉ cần hỏa diễm mà nó tích chứa tiêu hao hết, cuối cùng sẽ tiêu tán.
Lại chém giết thêm một lúc, rốt cuộc Thần Long hỏa diễm kia cũng yếu ớt mỏng manh hơn nhiều, rốt cuộc cả thân thể cũng ầm ầm vỡ vụn, từng ngọn lửa trực tiếp tiêu tán mất.
- Thành công rồi.
Hồng Cửu phấn kích, nhìn chằm chằm vào Vân hỏa hồ lồ đặt trên ngũ sắc quang hoa ngọc đài gần đó.
- Đây cũng là vì uy thế của trận pháp này đã bị suy yếu khá nhiều đấy. Bằng không, còn không biết Thần Long hỏa diễm này sẽ mạnh đến cỡ nào nữa. Uy thế bậc nào chứ.
Tần Vân không nhịn được mà cảm khái.
- Dài mấy trăm trượng, dù cho là Cơ Liệt đấy cũng bị thiêu rụi thành tro trong nháy mắt mà thôi.
Hồng Cửu cũng lẩm bẩm.
- Thuật phi kiếm này của ta cũng trong nháy mắt mai một mà thôi.
Tần Vân cười cười.
- Vì vậy, sau khi sáu tấm phù bài hội tụ chúng ta mới dám đi vào.
Hai người nói qua nói lại, cuối cùng ngay cả nhịp tim cũng loạn cả lên rồi.
Bọn hắn đều nhìn chằm chằm Vân Hỏa hồ lô trên ngọc đài.
- Tàn Vân huynh, xem xem bên trong có cái gì.
Hồng Cửu nói.
- Ừ.
Tần Vân vung tay lên, một đạo kiếm khí bay ra, giống như tơ mang cuốn Vân hỏa hồ lô kia đưa về trước người.
Vân hỏa hồ lô là do thiên địa sinh ra, là vật tốt nhất để cất giữ đan dược. Giờ phút này, bên ngoài Vân Hỏa hồ lô kia có khắc bốn chữ: Kim Đan Ngoại Đan .
- Kim Đan Ngoại Đan?
Tần Vân và Hồng Cửu đồng thanh thốt lên. Sắc mặt đều triệt để thay đổi rồi. Nhịp tim không nhịn được mà tiếp tục tăng tốc.
- Cái... cái... cái... cái này... đây là...
Hồng Cửu là người vô cùng tỉnh táo, vậy mà giờ này khắc này cũng không biết nên nói sao cho phải.
- Kim Đan Ngoại Đan, là Kim Đan Ngoại Đan trong truyền thuyết sao?
Tần Vân nhìn bốn chữ nho nhỏ khắc trên Vân Hỏa hồ lô, cảm thấy thật hư ảo.
Hồng Cửu không nhịn được mà liếc nhìn Tần Vân.
- Hắn sẽ không giết ta... Giết ta để đoạt bảo chứ? Hoặc là hắn không giết ta, mà trực tiếp không phân đan dược cho ta?
Hồng Cửu không nhịn được mà trong đầu xuất hiện vô số suy nghĩ, dù sao thực lực của hắn cũng thua xa Tần Vân.
- Nếu như hắn không chịu chia đan dược cho ta, cũng sẽ sợ ta sẽ tiết lộ tin tức này ra ngoài. Nếu như không chia thì có thể giết người diệt khẩu.
Nội tâm của Hồng Cửu hoàn toàn hỗn loạn rồi.
Thậm chí ngay lúc này hắn muốn suy tính một chút cũng không thể nào suy tính được, bởi vì tâm cảnh đã quá loản ồi.
- Nhìn xem là cái gì.
Hồng Cửu nói.
- Ừ.
Tần Vân gật đầu, sau đó mở nắp hồ lô ra xem xét.
Bên trong có sáu viên Kim đan tròn tròn xếp thành tầng lơ lửng, phân tán đều khắp nơi, không hề dính vào nhau.
- Sáu viên Kim Đan Ngoại Đan.
Ánh mắt Tần Vân lập tức sáng ngời, mà Hồng Cửu ở bên cạnh cũng vô cùng kích động. Nhưng ngoài kích động ra hắn còn lo lắng nữa, sợ rằng Tần Vân sẽ giết hắn.
- Tuy rằng Tần Vân làm người không tệ, nhưng bảo vật động nhân tâm đấy. Sau cùng không biết có vượt qua được bài kiểm tra nhân tâm hay không. Đây chính là Tiên đan trong truyền thuyết đấy, sáu viên tiên đan đủ để cho những người tu hành Tiên thiên kim đan phản bội lẫn nhau rồi.
Hồng Cửu đã hoàn toàn tâm phiền ý loạn rồi. Kế đó, hắn mở miệng nói:
- Tần Vân huynh, lần này ở trong Tiên Phủ chúng ta đã thu được khá nhiều bảo bối. Chỉ cần khi ra khỏi Tiên Phủ này, huynh chia cho ta nhiều một chút. Bây giờ lại có thêm nhiều linh đan như thế, nói cho cùng thì thực lực của ta vẫn còn quá yếu kém, mang theo bảo bối như vậy... Đối với ta mà nói, chỉ sợ rằng không phải là phúc mà là họa. Kim Đan Ngoại Đan này huynh chỉ cần chia cho ta một viên là được rồi, được không?
- Huynh sợ rằng ta sẽ giết người diệt khẩu?
Tần Vân lườm Hồng Cửu một cái.
Mười lăm tuổi, Tần Vân hắn đã hành tẩu khắp thiên hạ này, chứng kiến một mặt đen tối của lòng người, có thể may mắn giữ được mạng cho đến bây giờ đều là nhờ vào may mắn. Há lại không nhìn ra suy nghĩ của Hồng Cửu?
Hồng Cửu sững sờ, Tần Vân lại cười cười nói:
- Yên tâm, đã nói rồi, mỗi người lấy một nửa. Ta cũng không chia cho huynh hơn đâu. Về phần giết người diệt khẩu, huynh cũng quá coi thường ta rồi.
Bảo vật thì sao? Ở trước thời khắc sinh tử, bảo vật cũng chỉ là phù phiếm mà thôi. Ban đầu, ở trên chiến trường biên giới Bắc địa, biết bao nhiêu lần hắn đã ghé thăm quỷ môn quan chứ, cuối cùng mới có thể bước vào Tiên môn. Cùng bao nhiêu huynh đệ vào sinh ra tử mới có thể giữ được tính mạng đấy. Ngay cả tính mạng của có thể vứt qua một bên, thì bảo vật làm sao có thể làm hắn loạn tâm được? Tần Vân bọn hắn thật sự rất giống với những binh sĩ ở biên giới Bắc địa.
Là bọn họ tự nguyện đến đó đấy. Muốn đi liền đi. Vậy nên, Tần Vân hắn dù đã đi rất nhiều nơi trong thiên hạ này, gặp vô số người tu hành, nhưng sau cùng, những người khiến hắn khâm phục nhất đều là những người bạn tốt trên chiến trường Bắc địa biên quan, mỗi một người đều đáng được vinh danh là hiệp can nghĩa đảm.
- Nhưng nhiều bảo vật như vậy thật sự gây cho ta áp lực rất lớn.
Hồng Cựu vẫn không nhịn được mà nói:
- Hơn nữa ta cũng lo lắng về sở trường suy đoán của ta. Lần này Tiên phủ mở ra, có lẽ ai cũng thu hoạch được khá nhiều bảo vật... Chỉ là thực lực ta yếu, sẽ dễ dàng bị bóp chết đấy.
- Điều này mà cũng có thể tính được?
Tần Vân kinh ngạc.
- Có thể.
Hồng Cửu cúi đầu nói:
- Nguyên Thần Tiên nhân lợi hại, thì khả năng bói toán sẽ càng lợi hại. Có thể nhìn số mệnh, thậm chí nhìn thấy bảo quang trên người chúng ta. Bảo quang trên thân càng nồng đậm thì bảo vật sẽ càng nhiều. Tuy rằng ta có phương pháp che giấu, nhưng bảo vật quá nhiều sẽ khó mà che giấu hết được.
Hồng Cửu nói vừa có điểm giả vừa có điểm thật.
Nguyên Thần Tiên Nhân am hiểu bói toán, có thể nhìn số mệnh, nhìn bảo quang đó là sự thật. Nhưng những bảo vậy hôm nay bọn họ thu được, Hồng Cửu được chia cho một nửa, hắn có thể miễn cưỡng che giấu toàn bộ đấy.
- Bảo quang?
Tần Vân khẽ gật đầu.
- Ta cũng từng nghe nói qua rồi, nhưng mà đã nói rồi, chia cho huynh một nữa nhất định ta sẽ làm, nếu không thì ta đã biến thành kẻ nuốt lời rồi, đúng không.
- Cũng phải.
Hồng Cửu nghe thấy vậy cũng gật đầu.
Lúc mới ở Hậu Thiên cảnh giới, Tần Vân đã có thể nắm giữ kiếm ý, bây giờ hắn đã hai mươi ba tuổi, đã lĩnh hội được kiếm ý lĩnh vực, tự nhiên trong tương lai sẽ nắm giữu kiếm đạo, há có thể vì mấy viên Tiên đan mà làm loạn nhân tâm?
Hơn nữa, nói không giữ lời, giết bạn bè đoạt bảo, Tần Vân khinh thường mấy việc này. Biến mình thành chính loại người mà mình khinh thường, việc này còn khó chịu hơn cả việc giết hắn đi.
- Như vậy, nếu như huynh sợ vậy thì trước tiên ta liền đưa cho huynh ba phần. Bảy phần còn lại, chờ sau khi huynh tiến giai Tiên Thiên Thực đan cảnh rồi ta sẽ giao hết cho huynh.
Tần Vân cười cười nói:
- Đến lúc đó thực lực của huynh cũng đủ mạnh rồi, thủ đoạn cũng sẽ nhiều hơn.
- Được!
Nội tâm Hồng Cửu vô cùng ấm áp. Bởi vì hắn thật sự tin tưởng Tần Vân đấy.
Vì căn bản Tần Vân không cần phải dỗ dành hắn, nếu như hắn không cho thì Hồng Cửu cũng chẳng làm gì được.
- Kim Đan Ngoại Đan, trước tiên huynh cầm một viên đi.
Tần Vân mở nắp hồ lô, lấy ra một viên Kim Đan Ngoại Đan.
Hồng Cửu đưa tay ra đón lấy, sau đó liền nhét vào trong miệng.
- Bây giờ liền ăn?
Tần Vân nhìn hành động của hắn, khá kinh ngạc.
- Ha ha, bây giờ thực lực càng tăng nhanh sẽ càng tốt, cũng dễ dàng ứng phó với nguy hiểm. Nhưng dù sao cũng là từ bên ngoài đến, không được dài lâu.
Hồng Cửu cười cười đáp lời. Tần Vân cũng gật đầu cười nói:
- Ta cũng không am hiểu che giấu bảo quang, cũng nuốt một viên đi.
Lại một viên Kim Đan Ngoại Đan bay ra, tiên đan tròn tròn, ánh vàng rực rỡ, tích chứa lực lượng khổng lồ không tài nào tưởng tượng được. Tần Vân há miệng, liền trực tiếp nuốt viên Kim Đan Ngoại Đan kia vào trong bụng rồi.
- Tuy rằng là lực lượng tạm thời từ bên ngoài cung cấp, nhưng có nó, thì Cơ Liệt căn bản cũng không phải là đối thủ của Tần Vân huynh rồi.
Hồng Cửu nói.
- Nói cũng có rất nhiều chỗ tốt, cả đời được lợi đấy.
Tần Vân đáp lời.
/257
|