“Ưm…” Tra Tiểu Tân kinh sợ trợn to hai tròng mắt đồng thời cũng mở môi ra tính nói gì, tay lập tức đẩy tay hắn ra, nhiều năm như vậy hắn chẳng quà là hôn bản thân, chứ chưa bao giờ sờ qua trên người nàng, hôm nay tại sao lại…
Nàng vừa mới mở miệng Gia Luật Hằng đã đưa lưỡi vào dùng sức quấy, xui khiến, dây dưa, phát ra tiếng vang chậc chậc, vốn chỉ muốn dọa nàng, nhưng vừa sờ lên nghĩ năm đó nàng vừa sinh hạ Tiểu Vương Tử nên ngực nở nàng, vừa mở rộng cái yếm liền thấy hai gò bồng đào trắng noãn nà, dưới thân hắn nóng lên,ngay cả bản thân cũng không thể khống chế đưa tay theo cổ áo nàng đi xuống nắm một bên ngực mềm mại.
Cả người Tra Tiểu Tân cứng ngắc,nàng không thể tin nhìn nam tử trước mắt bình thường hắn chỉ hôn môi nàng,bây giờ hắn cư nhiên dám đối với nàng như thế!
“Ưmmmm ……..a…” Hô hấp dần dần ồ ồ, Gia Luật Hằng đem cả người nàng vòng vào trong ngực tùy ý yêu thương, môi dán chặt với môi nàng cùng một chỗ không ly khai, lưỡi dùng sức cuốn lấy lưỡi nàng kéo dài tới môi bản thân sau đó dùng lực mút , cảm xúc trơn bóng làm hắn không khống chế được, tay vốn phủ lên ngực nàng giờ lại càng dung lực nắm giữ,cọ sát, ngón tay theo bản năng kẹp lấy nụ hoa đào chơi đùa,hạ thân hắn càng nóng hơn trướng lên.
Phía sau Tra Tiểu Tân căn bản là không dám hô lên, nàng sợ bị Tiểu Vương Tử nghe được rồi nhìn thấy màn trước mắt, mấy năm nay nếu không phải bận tâm Tiểu Vương Tử và Tô Lê, nàng làm sao có thể để hắn hôn nàng, ôm nàng! ! ! Nhưng có lúc hận hắn nhưng trong lòng vẫn thầm cảm kích hắn , dù sao cũng là hắn cứu nàng, dù sao từng có khoảng ngày tốt đẹp ở hữu cầu tất ứng, dù sao, nàng và hắn là bạn tốt.
Gia Luật Hằng đương nhiên biết trong lòng nàng suy nghĩ cái gì chẳng qua là giờ phút này hắn không rảnh suy nghĩ, nhiệt liệt hôn lênmặt nàng, thậm chí là lỗ tai, dùng đầu lưỡi ướt át liếm qua mỗi một chỗ, giọng nói khàn khàn: “Đừng sợ, ta hiện tại sẽ không muốn nàng, nhưng mà ba ngày sau…”
“Hoàng thượng, nàng ở Hằng Dương Cung chờ ngài.”
Đúng lúc này có một cung nữ đi đến thông báo, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa khéo để cho bọn họ nghe được.
Gia Luật Hằng mê loạn tâm trí chậm rãi khôi phục, chẳng qua là tay còn trên bụng nàng không tha nới ra,ánh mắt như có như không vô tình nhìn đến nhìn khuôn mặt đỏ hồng và con ngươi ẩm ướt, ngược lại càng có thể khơi mào dục vọng của hắn. Nhẹ nhàng cười, sau đó hôn lên cánh môi ngòn ngọt: “Bảo bối, ba ngày sau, để ta từ từ ăn nàng.” Trong lời nói ám chỉ là triền miên thâm tình.
Nhìn bóng dáng cao ngất kia rời đi,Tra Tiểu Tân thở hổn hển tâm trạng dần bình phục,nơi vừa bị hắn sờ qua làm nàng cảm thấy nhục nhã,nàng còn cảm thấy tay hắn giống như còn ở trên người nàng, một trận gió thổi qua, nàng giật mình chút, do dự chốc lát rồi lặng lẽ đi theo phía sau hắn.
Năm năm qua, nàng luôn nghe được có người truyền báo nói “Nàng” đến , chẳng qua là nàng này nàng chưa từng gặp qua, cho đến giờ khắc này nàng mới bắt đầu hoài nghi, nàng kia rất có khả năng chính là nội gian năm Lâu Lan đã nói!
Hằng Dương Cung.
Mặc dù hiện tại đúng là buổi trưa, nhưng mà cửa sổ trong phòng toàn bộ khép chặt không lọt được một tia sáng, chỉ có mấy cái ánh nến mờ nhạt, bên trong trang sức xa hoa.
“Ở ngoài cửa bảo vệ không cho bất luận kẻ nào tiến vào.” Khi Gia Luật Hằng mở cửa nhìn thủ vệ bên người phân phó, sau mới đi đến.
Hắc y nữ tử đang đứng ở bên giường đưa lưng về phía hắn không biết đang nghĩ cái gì, sau khi nghe được chậm rãi tiếng bước chân tiếp cận nàng mới đã mở miệng: “Biết thiếp trở về làm gì không?”
Bước chân tiến về phía trước dừng lại, con ngươi đen chưa đầy cảm xúc của Gia Luật Hằng thầm lưu chuyển, một lát, nhẹ nhàng cười: “Không biết.” Hắn chính là không muốn biết thôi.
“Ha ha, chàng không biết, vậy để thiếp nói với chàng.” Hắc y nữ tử chậm rãi xoay người, tuy rằng ánh sáng thật ám lại vẫn không che dấu được khuôn mặt quyến rũ của nàng, nàng chậm rãi đi đến trước mặt Gia Luật Hằng nhìn thẳng hắn gằn từng tiếng: “Thiếp muốn lấy đồ thuộc về thiếp.”
Gia Luật Hằng từ chối trả lời, chẳng qua là lại dời bước đi qua bên cửa sổ, dáng người cao ngất tỏ rõ thân phận tôn quý của hắn, áo bào màu vàng thật dài tha trên mặt đất, tóc đen như mực, chỉ thấy hắn khoanh đứng đó, thanh âm trầm tĩnh: “Chuyện ta hứa với nàng ta sẽ làm được.”
Không khí yên tĩnh.
Hắc y nữ tử không thể tin nhìn bóng dáng hắn, trong lòng kinh hoàng không thôi, hắn cư nhiên còn nhớ rõ chuyện lấy nàng làm vương phi! Nghĩ vậy trong lòng không khỏi cảm động, nàng cho rằng hắn yêu Tra Tiểu Tân sau sẽ đảo điên tất cả, hiện tại xem ra, không phải! Không phải! Hắn vẫn là A Hằng người nàng yêu năm đó! Nghĩ vậy vài bước đi đến phía sau hắn ôm chặt hắn,dịu dàng cười nói: “A hằng…”
“Ta sẽ cưới nàng làm phi.” Hắn hứa hẹn, ngôn ngữ trịnh trọng.
“Phi?” Hắc y nữ tử nhận thấy được trong giọng nói hắn không đúng, lặp lại câu hỏi một lần nửa.
Con ngươi đen của Gia Luật Hằng híp lại, nhẹ nhàng nói: “Đúng.” Hắn có thể cho nàng cũng chỉ có đến đây, phi tần vô số, sau này chỉ có một, người hắn duy nhất muốn giữ lại là Tra Tiểu Tân.
“Gia Luật Hằng, chàng có ý gì nha? !Chàng nói rõ ràng cho ta!” Hắc y nữ tử nới vòng ôm nhìn hắn lớn tiếng hỏi, một trương lệ nhan xuất hiện tức giận.Nếu hắn vẫn là thái tử năm đó, hắn nói cưới nàng làm phi nàng nhất định sẽ vui vẻ, bởi vì thái tử phi chính là độc nhất vô nhị, nhưng mà hắn hiện tại là hoàng thượng, phi có vô số, nói cưới nàng làm phi, vậy hoàng hậu là ai? !
Gia Luật Hằng nghe được nàng cãi tâm trạng cũng không vui, chậm rãi xoay người đối diện mặt nàng, nhìn gương từng yêu khắc sau bây giờ sao lại lại xa lạ như thế, hơn nữa nhìn vẻ mặt đố kỵ kia, chỉ cảm thấy đáng ghét. Hắn vẫn nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, quý phi.” Vừa nói xong trên mặt liền trúng một bạt tai của nàng, ngay sau đó nàng giống bệnh tâm thần hét lên.
“Gia Luật Hằng! Chàng đã nói chàng muốn lấy thiếp làm phi! ! !” Nàng bắt đầu mất đi lý trí, khi nói những lời này hắn là thái tử, hắn nhận lời sẽ phong nàng làm thái tử phi của hắn, hiện tại hắn là hoàng thượng, hắn nên nói muốn cưới nàng làm hậu mới đúng!
“Đúng vậy, ta từng đáp ứng muốn lấy nàng làm vương phi, nhưng chỉ là vương phi, hoàng hậu của ta chỉ có thể là Tra Tiểu Tân, những người khác đừng mơ tưởng.” Ngữ khí nàng khiêu khích làm hắn cũng nổi giận.
Hắc y nữ tử mở miệng thở hổn hển nhìn chằm chằm hắn, giống như muốn đem hắn nuốt vào trong bụng, lửa giận trong mắt bùng nổ, giận dữ cười: “Ha ha ha! Ha ha ha, Gia Luật Hằng! Đây là phương thức chàng muốn báo đáp thiếp sao? !”
“…” Hắn chỉ cảm thấy mệt chết đi, không muốn nói thêm lời nào.
Nàng vừa mới mở miệng Gia Luật Hằng đã đưa lưỡi vào dùng sức quấy, xui khiến, dây dưa, phát ra tiếng vang chậc chậc, vốn chỉ muốn dọa nàng, nhưng vừa sờ lên nghĩ năm đó nàng vừa sinh hạ Tiểu Vương Tử nên ngực nở nàng, vừa mở rộng cái yếm liền thấy hai gò bồng đào trắng noãn nà, dưới thân hắn nóng lên,ngay cả bản thân cũng không thể khống chế đưa tay theo cổ áo nàng đi xuống nắm một bên ngực mềm mại.
Cả người Tra Tiểu Tân cứng ngắc,nàng không thể tin nhìn nam tử trước mắt bình thường hắn chỉ hôn môi nàng,bây giờ hắn cư nhiên dám đối với nàng như thế!
“Ưmmmm ……..a…” Hô hấp dần dần ồ ồ, Gia Luật Hằng đem cả người nàng vòng vào trong ngực tùy ý yêu thương, môi dán chặt với môi nàng cùng một chỗ không ly khai, lưỡi dùng sức cuốn lấy lưỡi nàng kéo dài tới môi bản thân sau đó dùng lực mút , cảm xúc trơn bóng làm hắn không khống chế được, tay vốn phủ lên ngực nàng giờ lại càng dung lực nắm giữ,cọ sát, ngón tay theo bản năng kẹp lấy nụ hoa đào chơi đùa,hạ thân hắn càng nóng hơn trướng lên.
Phía sau Tra Tiểu Tân căn bản là không dám hô lên, nàng sợ bị Tiểu Vương Tử nghe được rồi nhìn thấy màn trước mắt, mấy năm nay nếu không phải bận tâm Tiểu Vương Tử và Tô Lê, nàng làm sao có thể để hắn hôn nàng, ôm nàng! ! ! Nhưng có lúc hận hắn nhưng trong lòng vẫn thầm cảm kích hắn , dù sao cũng là hắn cứu nàng, dù sao từng có khoảng ngày tốt đẹp ở hữu cầu tất ứng, dù sao, nàng và hắn là bạn tốt.
Gia Luật Hằng đương nhiên biết trong lòng nàng suy nghĩ cái gì chẳng qua là giờ phút này hắn không rảnh suy nghĩ, nhiệt liệt hôn lênmặt nàng, thậm chí là lỗ tai, dùng đầu lưỡi ướt át liếm qua mỗi một chỗ, giọng nói khàn khàn: “Đừng sợ, ta hiện tại sẽ không muốn nàng, nhưng mà ba ngày sau…”
“Hoàng thượng, nàng ở Hằng Dương Cung chờ ngài.”
Đúng lúc này có một cung nữ đi đến thông báo, thanh âm không lớn không nhỏ, vừa khéo để cho bọn họ nghe được.
Gia Luật Hằng mê loạn tâm trí chậm rãi khôi phục, chẳng qua là tay còn trên bụng nàng không tha nới ra,ánh mắt như có như không vô tình nhìn đến nhìn khuôn mặt đỏ hồng và con ngươi ẩm ướt, ngược lại càng có thể khơi mào dục vọng của hắn. Nhẹ nhàng cười, sau đó hôn lên cánh môi ngòn ngọt: “Bảo bối, ba ngày sau, để ta từ từ ăn nàng.” Trong lời nói ám chỉ là triền miên thâm tình.
Nhìn bóng dáng cao ngất kia rời đi,Tra Tiểu Tân thở hổn hển tâm trạng dần bình phục,nơi vừa bị hắn sờ qua làm nàng cảm thấy nhục nhã,nàng còn cảm thấy tay hắn giống như còn ở trên người nàng, một trận gió thổi qua, nàng giật mình chút, do dự chốc lát rồi lặng lẽ đi theo phía sau hắn.
Năm năm qua, nàng luôn nghe được có người truyền báo nói “Nàng” đến , chẳng qua là nàng này nàng chưa từng gặp qua, cho đến giờ khắc này nàng mới bắt đầu hoài nghi, nàng kia rất có khả năng chính là nội gian năm Lâu Lan đã nói!
Hằng Dương Cung.
Mặc dù hiện tại đúng là buổi trưa, nhưng mà cửa sổ trong phòng toàn bộ khép chặt không lọt được một tia sáng, chỉ có mấy cái ánh nến mờ nhạt, bên trong trang sức xa hoa.
“Ở ngoài cửa bảo vệ không cho bất luận kẻ nào tiến vào.” Khi Gia Luật Hằng mở cửa nhìn thủ vệ bên người phân phó, sau mới đi đến.
Hắc y nữ tử đang đứng ở bên giường đưa lưng về phía hắn không biết đang nghĩ cái gì, sau khi nghe được chậm rãi tiếng bước chân tiếp cận nàng mới đã mở miệng: “Biết thiếp trở về làm gì không?”
Bước chân tiến về phía trước dừng lại, con ngươi đen chưa đầy cảm xúc của Gia Luật Hằng thầm lưu chuyển, một lát, nhẹ nhàng cười: “Không biết.” Hắn chính là không muốn biết thôi.
“Ha ha, chàng không biết, vậy để thiếp nói với chàng.” Hắc y nữ tử chậm rãi xoay người, tuy rằng ánh sáng thật ám lại vẫn không che dấu được khuôn mặt quyến rũ của nàng, nàng chậm rãi đi đến trước mặt Gia Luật Hằng nhìn thẳng hắn gằn từng tiếng: “Thiếp muốn lấy đồ thuộc về thiếp.”
Gia Luật Hằng từ chối trả lời, chẳng qua là lại dời bước đi qua bên cửa sổ, dáng người cao ngất tỏ rõ thân phận tôn quý của hắn, áo bào màu vàng thật dài tha trên mặt đất, tóc đen như mực, chỉ thấy hắn khoanh đứng đó, thanh âm trầm tĩnh: “Chuyện ta hứa với nàng ta sẽ làm được.”
Không khí yên tĩnh.
Hắc y nữ tử không thể tin nhìn bóng dáng hắn, trong lòng kinh hoàng không thôi, hắn cư nhiên còn nhớ rõ chuyện lấy nàng làm vương phi! Nghĩ vậy trong lòng không khỏi cảm động, nàng cho rằng hắn yêu Tra Tiểu Tân sau sẽ đảo điên tất cả, hiện tại xem ra, không phải! Không phải! Hắn vẫn là A Hằng người nàng yêu năm đó! Nghĩ vậy vài bước đi đến phía sau hắn ôm chặt hắn,dịu dàng cười nói: “A hằng…”
“Ta sẽ cưới nàng làm phi.” Hắn hứa hẹn, ngôn ngữ trịnh trọng.
“Phi?” Hắc y nữ tử nhận thấy được trong giọng nói hắn không đúng, lặp lại câu hỏi một lần nửa.
Con ngươi đen của Gia Luật Hằng híp lại, nhẹ nhàng nói: “Đúng.” Hắn có thể cho nàng cũng chỉ có đến đây, phi tần vô số, sau này chỉ có một, người hắn duy nhất muốn giữ lại là Tra Tiểu Tân.
“Gia Luật Hằng, chàng có ý gì nha? !Chàng nói rõ ràng cho ta!” Hắc y nữ tử nới vòng ôm nhìn hắn lớn tiếng hỏi, một trương lệ nhan xuất hiện tức giận.Nếu hắn vẫn là thái tử năm đó, hắn nói cưới nàng làm phi nàng nhất định sẽ vui vẻ, bởi vì thái tử phi chính là độc nhất vô nhị, nhưng mà hắn hiện tại là hoàng thượng, phi có vô số, nói cưới nàng làm phi, vậy hoàng hậu là ai? !
Gia Luật Hằng nghe được nàng cãi tâm trạng cũng không vui, chậm rãi xoay người đối diện mặt nàng, nhìn gương từng yêu khắc sau bây giờ sao lại lại xa lạ như thế, hơn nữa nhìn vẻ mặt đố kỵ kia, chỉ cảm thấy đáng ghét. Hắn vẫn nhẹ giọng nói: “Đúng vậy, quý phi.” Vừa nói xong trên mặt liền trúng một bạt tai của nàng, ngay sau đó nàng giống bệnh tâm thần hét lên.
“Gia Luật Hằng! Chàng đã nói chàng muốn lấy thiếp làm phi! ! !” Nàng bắt đầu mất đi lý trí, khi nói những lời này hắn là thái tử, hắn nhận lời sẽ phong nàng làm thái tử phi của hắn, hiện tại hắn là hoàng thượng, hắn nên nói muốn cưới nàng làm hậu mới đúng!
“Đúng vậy, ta từng đáp ứng muốn lấy nàng làm vương phi, nhưng chỉ là vương phi, hoàng hậu của ta chỉ có thể là Tra Tiểu Tân, những người khác đừng mơ tưởng.” Ngữ khí nàng khiêu khích làm hắn cũng nổi giận.
Hắc y nữ tử mở miệng thở hổn hển nhìn chằm chằm hắn, giống như muốn đem hắn nuốt vào trong bụng, lửa giận trong mắt bùng nổ, giận dữ cười: “Ha ha ha! Ha ha ha, Gia Luật Hằng! Đây là phương thức chàng muốn báo đáp thiếp sao? !”
“…” Hắn chỉ cảm thấy mệt chết đi, không muốn nói thêm lời nào.
/226
|