Phát Sóng Trực Tiếp: Nhân Vật Phản Diện Đừng Hắc Hoá!
Chương 139: Người yêu ảo của tổng tài (8)
/330
|
Editor: @Thụy Mặc
Beta: @Aki Re
Quý Bắc Lưu lặng lẽ nhìn qua: "Không phải ta vì bị cô ta giết trong game nên mới yêu cầu thiết lập cô ta lại, chỉ đơn giản là cảm thấy bố trí một NPC nông cạn trong game sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm của người chơi. Hãy nhớ rằng thứ chúng ta đang hướng đến không phải là thể loại võng du* thông thường, không được để xuất hiện bất cứ khuyết điểm nhỏ nhặt nào."
*Võng du: thể loại khoa học viễn tượng, lấy bối cảnh thường là các game online trên mạng với công nghệ cao, hình ảnh chất lượng cao, kỹ xảo đồ sộ, mức chân thật cao, kỳ ảo, giàu chí tưởng tượng.
Nói một cách rất oai phong lẫm liệt, lời lẽ chính đáng.
Nhưng Lương Lương biết rõ, từ trước đến nay, cậu của hắn không phải là loại người oai phong lẫm liệt, lời lẽ chính đáng gì đó.
Nhưng biết làm sao khi cậu của hắn đường đường là đại tổng giám đốc đây? Lương Lương chỉ có thể hùa theo cậu của hắn, lúng túng nói: "Cậu... Cậu nghĩ rằng cô Thôn Hoa* kia... À, không phải, là NPC của nhiệm vụ tân thủ được thiết lập quá nông cạn, điểm này thì cháu không có ý kiến. Nhưng mà bây giờ trò chơi đã bắt đầu thử nghiệm, người chơi đã vào game, nếu cài đặt lại dữ liệu cần phải dừng thử nghiệm... Cậu, điều này sẽ làm người chơi bất mãn, cũng khiến người trong ngành chế giễu."
*Thôn Hoa: hoa khôi của thôn.
"Ơ, ai dám chế giễu đồ vật dưới tên của ta?" Đôi mắt phượng của Quý Bắc Lưu nheo lại, đầy tín hiệu nguy hiểm.
Những chuyện mà Quý Bắc Lưu làm đều sẽ được lên trang đầu của tin tức, chẳng hạn như hôm nay hắn làm nhà ai phá sản này, ngày mai chiếm đoạt đất nhà ai này. Tóm lại, mọi người đều biết rằng người đàn ông này không phải người tốt, nhưng không ai dám nói ra.
Nhìn người đàn ông Quý Bắc Lưu này rất nóng tính, còn thích hành động theo cảm tính vậy thôi, nhưng hắn thực sự là một người có bản lĩnh, cho đến nay vẫn không ai có thể dễ dàng lay chuyển được địa vị của hắn ta. Tuy nhiên gần đây có một công ty nhỏ đang trỗi dậy, tên của nó là "M".
Lương Lương nói: "Cậu, cậu biết đấy, có rất nhiều người đang chờ bắt lấy tin xấu của chúng ta để rêu rao khắp nơi, đặc biệt là công ty M lần trước, chẳng phải bọn họ nhảy rất hăng sao?"
"Công ty M..." Ngón tay Quý Bắc Lưu nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, trong mắt xẹt qua một tia nguy hiểm sắc bén: "Trước kia chúng đoạt một đơn quảng bá thương hiệu của ta, từ lúc làm phát ngôn viên của chúng gặp tai nạn thì chúng cũng dừng lại, đối thủ yếu như vậy không đáng lọt vào mắt ta."
Lương tâm của Lương Lương hơi đau đớn vì hắn có cảm giác như đang giúp vai ác làm việc, mà hắn chính là tên tiểu tùy tùng trước mắt vai ác.
Nhưng dù sao hắn cũng là cháu trai của Quý Bắc Lưu, cho nên cái gọi là lương tâm đau đớn chỉ có trong nháy mắt mà thôi.
Để duy trì vị trí của mình trong giới trò chơi, tất nhiên hắn sẽ không dừng thử nghiệm trò chơi và cài đặt lại dữ liệu như lời Quý Bắc Lưu đã nói, Lương Lương nghĩ một hồi và thể hiện ra vẻ mặt tận tình khuyên bảo, nói: "Cậu, kể từ ngày cậu trải nghiệm thử trò chơi, cháu đã hoàn thiện NPC trong game. Người yên tâm, cháu đã sửa đổi dữ liệu của NPC nhiệm vụ tân thủ, chắc chắn cô ta sẽ không nông cạn như vậy, hơn nữa cháu cũng sửa chữa lại giá trị vũ lực của cô ta, nếu không thì... Cậu vào game để kiểm tra lại thử xem?"
Ý của lời này rất rõ ràng, đó là giá trị vũ lực không khoa học của NPC kia đã không còn, mặc sức Quý Bắc Lưu làm gì thì cô ta cũng không có sức phản kháng, đây đúng là cơ hội tốt để xóa sạch mối nhục xưa.
Quý Bắc Lưu rút lại ý định đày Lương Lương đi biên giới, hắn chỉnh lại cà vạt, vẻ mặt hờ hững, càng thêm trịnh trọng nói: "Tốt lắm, ta sẽ đi xem thử rốt cuộc ngươi đã tối ưu hóa trò chơi này như thế nào."
Lương Lương thầm cười ha ha hai tiếng, nam nhân khẩu thị tâm phi*.
*Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.
Beta: @Aki Re
Quý Bắc Lưu lặng lẽ nhìn qua: "Không phải ta vì bị cô ta giết trong game nên mới yêu cầu thiết lập cô ta lại, chỉ đơn giản là cảm thấy bố trí một NPC nông cạn trong game sẽ ảnh hưởng tới trải nghiệm của người chơi. Hãy nhớ rằng thứ chúng ta đang hướng đến không phải là thể loại võng du* thông thường, không được để xuất hiện bất cứ khuyết điểm nhỏ nhặt nào."
*Võng du: thể loại khoa học viễn tượng, lấy bối cảnh thường là các game online trên mạng với công nghệ cao, hình ảnh chất lượng cao, kỹ xảo đồ sộ, mức chân thật cao, kỳ ảo, giàu chí tưởng tượng.
Nói một cách rất oai phong lẫm liệt, lời lẽ chính đáng.
Nhưng Lương Lương biết rõ, từ trước đến nay, cậu của hắn không phải là loại người oai phong lẫm liệt, lời lẽ chính đáng gì đó.
Nhưng biết làm sao khi cậu của hắn đường đường là đại tổng giám đốc đây? Lương Lương chỉ có thể hùa theo cậu của hắn, lúng túng nói: "Cậu... Cậu nghĩ rằng cô Thôn Hoa* kia... À, không phải, là NPC của nhiệm vụ tân thủ được thiết lập quá nông cạn, điểm này thì cháu không có ý kiến. Nhưng mà bây giờ trò chơi đã bắt đầu thử nghiệm, người chơi đã vào game, nếu cài đặt lại dữ liệu cần phải dừng thử nghiệm... Cậu, điều này sẽ làm người chơi bất mãn, cũng khiến người trong ngành chế giễu."
*Thôn Hoa: hoa khôi của thôn.
"Ơ, ai dám chế giễu đồ vật dưới tên của ta?" Đôi mắt phượng của Quý Bắc Lưu nheo lại, đầy tín hiệu nguy hiểm.
Những chuyện mà Quý Bắc Lưu làm đều sẽ được lên trang đầu của tin tức, chẳng hạn như hôm nay hắn làm nhà ai phá sản này, ngày mai chiếm đoạt đất nhà ai này. Tóm lại, mọi người đều biết rằng người đàn ông này không phải người tốt, nhưng không ai dám nói ra.
Nhìn người đàn ông Quý Bắc Lưu này rất nóng tính, còn thích hành động theo cảm tính vậy thôi, nhưng hắn thực sự là một người có bản lĩnh, cho đến nay vẫn không ai có thể dễ dàng lay chuyển được địa vị của hắn ta. Tuy nhiên gần đây có một công ty nhỏ đang trỗi dậy, tên của nó là "M".
Lương Lương nói: "Cậu, cậu biết đấy, có rất nhiều người đang chờ bắt lấy tin xấu của chúng ta để rêu rao khắp nơi, đặc biệt là công ty M lần trước, chẳng phải bọn họ nhảy rất hăng sao?"
"Công ty M..." Ngón tay Quý Bắc Lưu nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, trong mắt xẹt qua một tia nguy hiểm sắc bén: "Trước kia chúng đoạt một đơn quảng bá thương hiệu của ta, từ lúc làm phát ngôn viên của chúng gặp tai nạn thì chúng cũng dừng lại, đối thủ yếu như vậy không đáng lọt vào mắt ta."
Lương tâm của Lương Lương hơi đau đớn vì hắn có cảm giác như đang giúp vai ác làm việc, mà hắn chính là tên tiểu tùy tùng trước mắt vai ác.
Nhưng dù sao hắn cũng là cháu trai của Quý Bắc Lưu, cho nên cái gọi là lương tâm đau đớn chỉ có trong nháy mắt mà thôi.
Để duy trì vị trí của mình trong giới trò chơi, tất nhiên hắn sẽ không dừng thử nghiệm trò chơi và cài đặt lại dữ liệu như lời Quý Bắc Lưu đã nói, Lương Lương nghĩ một hồi và thể hiện ra vẻ mặt tận tình khuyên bảo, nói: "Cậu, kể từ ngày cậu trải nghiệm thử trò chơi, cháu đã hoàn thiện NPC trong game. Người yên tâm, cháu đã sửa đổi dữ liệu của NPC nhiệm vụ tân thủ, chắc chắn cô ta sẽ không nông cạn như vậy, hơn nữa cháu cũng sửa chữa lại giá trị vũ lực của cô ta, nếu không thì... Cậu vào game để kiểm tra lại thử xem?"
Ý của lời này rất rõ ràng, đó là giá trị vũ lực không khoa học của NPC kia đã không còn, mặc sức Quý Bắc Lưu làm gì thì cô ta cũng không có sức phản kháng, đây đúng là cơ hội tốt để xóa sạch mối nhục xưa.
Quý Bắc Lưu rút lại ý định đày Lương Lương đi biên giới, hắn chỉnh lại cà vạt, vẻ mặt hờ hững, càng thêm trịnh trọng nói: "Tốt lắm, ta sẽ đi xem thử rốt cuộc ngươi đã tối ưu hóa trò chơi này như thế nào."
Lương Lương thầm cười ha ha hai tiếng, nam nhân khẩu thị tâm phi*.
*Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.
/330
|