Không ngờ đám bạn bè của Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết đầu óc vẫn tỉnh, tam quan bình thường, Không Thanh cảm thấy thật ngoài ý muốn.
Bởi vì Tần Lãng vẫn còn xem như là nói tiếng người, Không Thanh nhịn không được nhìn y thêm vài lần, vừa nhìn liền phát hiện Tần Lãng dám không khách khí khiêu khích Tiêu Hồng Triết như vậy cũng là có nguyên nhân.
Trong mấy nam sinh này, cũng chỉ có Tần Lãng cao nhất, thể trạng cường tráng nhất, chỉ đơn thuần nhìn cơ thể này, Không Thanh hoàn toàn có lý do tin tưởng, cho dù Tiêu Hồng Triết cùng Thẩm Gia Kỳ hợp lại một khối phỏng chừng cũng đánh không lại một mình Tần Lãng.
Càng quan trọng là, Tần Lãng không chỉ lớn lên cao, mà còn đẹp trai, ăn mặc cũng không giống con nhà bình thường, càng giống đại thiếu gia hào môn nhà ai.
Không Thanh nghiêm túc nghĩ nghĩ, rốt cuộc nhớ tới trọng cốt truyện 666 đưa cho cậu xác thật có nhắc tới Tần Lãng này.
Tần Lãng, xuất thân từ đế đô Tần gia, là thiếu gia được sủng ái nhất trong thế hệ này của Tần gia, mà Tần gia, so với Thẩm gia, Tiêu gia còn phải nói là hào môn có quyền có thế đỉnh cấp.
Theo lý thuyết, Tần Lãng không giống Tiêu Hồng Triết, bởi vì Tiêu gia cùng Thẩm gia thân cận, cho nên Tiêu Hồng Triết từ nhỏ liền cùng Thẩm Gia Kỳ lớn lên, hai người trúc mã trúc mã, cảm tình tự nhiên sẽ sâu đậm, Tần Lãng cùng Thẩm Gia Kỳ từ nhỏ lại chưa gặp mặt qua vài lần, quan hệ hẳn không thể thân mật, nhưng trên người Thẩm Gia Kỳ có hào quang vai chính nha, cho nên hắn từ nhỏ không chỉ làm cho các bạn yêu thích, còn đặc biệt làm trưởng bối yêu thích.
Lúc còn rất nhỏ, cả gia đình Thẩm gia đi Tần gia tham gia yến hội, bà cố nội Tần gia vừa thấy Thẩm Gia Kỳ liền cực kỳ yêu thích, cố ý gọi Tần Lãng tới, để y mang theo Thẩm Gia Kỳ cùng nhau chơi, Tần Lãng nhìn thấy Thẩm Gia Kỳ lớn lên ngoan ngoãn đáng yêu, cũng liền đồng ý.
Sau này, Tần Lãng cũng cùng bọn Thẩm Gia Kỳ, Tiêu Hồng Triết duy trì quan hệ bạn bè không tồi, thường thường cũng sẽ ghé vào cùng nhau chơi, nhưng cũng không thân mật đến nỗi trở thành bạn bè tốt.
Luận quan hệ thân sơ xa gần, Thẩm Gia Kỳ đương nhiên thân mật với Tiêu Hồng Triết hơn, nhưng Thẩm Gia Kỳ lại là vai chính của bản thế giới, con cưng Thiên Đạo chân chính, cho nên bên người Thẩm Gia Kỳ, còn sẽ thường xuyên xuất hiện một ít người có quyền thế có bối cảnh có thân phận tới sủng hắn.
Không Thanh hiểu thế này, Tần Lãng là công cụ hình người trong bộ phận phụ trách cốt truyện ngọt sủng, trên phương diện học tập của Thẩm Gia Kỳ, trên công việc, trên sinh hoạt gặp được phiền toái gì liền đi tìm Tần Lãng hỗ trợ giải quyết, tìm đúng người thật đấy.
Bằng không, không có các loại đại lão sủng sủng vô điều kiện thì tiểu bạch văn sao có thể cưng là đoàn sủng văn?
Có công cụ hình người cần thiết, lại không chỉ có một hai cái, mà là có rất nhiều, còn phải nhiều loại hình khác nhau, như vậy mới có thể thể hiện thuộc tính đoàn sủng của vai chính.
So với pháo hôi Thẩm Không Thanh này, Tần Lãng xem như may mắn, nhưng so với các công cụ hình người khác, Tần Lãng lại bất hạnh.
Ở giai đoạn trước của cốt truyện, tác dụng chủ yếu của Tần Lãng chính là thông qua hành động tiếp xúc với Thẩm Gia Kỳ, làm Tiêu Hồng Triết ghen, từ đó xúc tiến cảm tình của Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết.
Nhưng đẩy mạnh đến trung hậu kỳ của cốt truyện, công cụ hình người Tần Lãng bắt đầu hắc hóa, cốt truyện đưa ra giải thích rằng y hậu tri hậu giác phát hiện mình thích Thẩm Gia Kỳ, thổ lộ với Thẩm Gia Kỳ nhưng bị cự tuyệt, yêu mà không được Tần Lãng cuối cùng hắc hóa, từ công cụ hình người biến thành đại phản diện sau màn, chèn ép Tiêu Hồng Triết đồng thời đối với Thẩm Gia Kỳ làm ra các loại cường thủ hào đoạt, vì cảm tình của vai chính công thụ góp một viên gạch.
Ở phần cuối cốt truyện, Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết vượt qua muôn vàn khó khăn, rốt cuộc đến với nhau, hai người sự nghiệp tình yêu song song thu hoạch, trở thành đôi bạn lữ ân ái người người ca ngợi.
Nếu nói, sự nghiệp Thẩm Gia Kỳ thăng tiến là vì sau lưng dẫm lên hài cốt của Thẩm Không Thanh, thì Tiêu Hồng Triết chính là dẫm lên Tần Lãng và gia nghiệp Tần Gia một bước quật khởi, nếu không phải lật đổ Tần Lãng, mổ xẻ Tần gia lớn như vậy, Tiêu Hồng Triết cũng không có khả năng thay Tần Lãng, nhảy lên hàng tỉ phú trẻ nhất cả nước.
Sau khi tìm hiểu cốt truyện nhân vật cùng địa vị nhân vật của Tần Lãng, Không Thanh có điểm đồng tình với Tần Lãng, cùng với pháo hôi là chính mình so sánh, phản diện Tần Lãng này cũng chẳng tốt hơn chỗ nào, thậm chí cuối cùng, kết cục của Tần Lãng còn thảm hại hơn Thẩm Không Thanh, Thẩm Không Thanh nhiều nhất chỉ là tự tìm đường chết, cũng không liên lụy đến người khác, Tần Lãng lại không chỉ tự mình tìm đường chết, còn hại một Tần gia to như vậy sụp đổ, như vậy xem ra, xác thật Tần Lãng tương đối thảm.
Không Thanh nhịn không được dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Tần Lãng, nhìn đến Tần Lãng không thể hiểu được, theo bản năng trả lại Không Thanh một gương mặt tươi cười, ngược lại thoạt nhìn càng ngu.
Tần Lãng cũng không biết vì cái gì, y cùng Thẩm Không Thanh tuy rằng lần đầu gặp mặt, nhưng lại có cảm giác nhất kiến như cố(*), cho nên y mới không chút do dự đứng ra nói giúp Thẩm Không Thanh.
Tiêu Hồng Triết bị hành động hướng khuỷu tay ra ngoài của Tần Lãng chọc tức, nổi giận đùng đùng chất vấn: "Tần Lãng, mày hôm nay uống lộn thuốc hay gì!"
Tần Lãng trộm liếc nhìn Thẩm Không Thanh một cái, phát hiện đối phương đang nhìn mình, trong lòng càng đắc ý, lời lẽ chính đáng nói: "Tao thấy mày mới uống lộn thuốc đấy! Đặng Đình Đình hiện tại là tự làm tự chịu, cô ta xứng đáng! Phàm nếu cô ta còn muốn mặt mũi, nên tự mình xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh, đẩy mấy người ra mặt là cái kiểu gì? Cái cục cứt gì thế!"
Tần Lãng nói thật sự không khách khí, nhưng không thể không thừa nhận, Tần Lãng nói rất có lý.
Tiêu Hồng Triết khó thở, nếu không phải Thẩm Gia Kỳ lôi kéo, phỏng chừng hắn sẽ nhịn không được đấm Tần Lãng.
Thẩm Gia Kỳ tự nhận quan hệ với Tần Lãng không tồi, nghe Tần Lãng nói vậy, vừa hổ thẹn vừa buồn bực, nhỏ giọng giải thích: "Tần Lãng, Đình Đình biết sai rồi, rốt cuộc cô ấy cùng là con gái, da mặt mỏng, cho dù xin lỗi, cũng ngại xin lỗi trước công chúng, mình sẽ nói cô ấy gọi điện thoại xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh."
Tần Lãng hừ một tiếng, không tỏ ý kiến, y không phải Thẩm Không Thanh, không có tư cách thay đương sự quyết định có tha thứ không.
Thẩm Gia Kỳ quay đầu, nhìn mắt Thẩm Không Thanh, giọng điệu mang cầu xin nói: "Người ta nói tha thứ và được tha thứ, phiền bạn học Thẩm Không Thanh ra mặt làm sáng tỏ một chút, cho Đình Đình một cơ hội hối cải trở thành con người mới, nếu không, cô ấy thật sự không cách nào về trường học tập."
"Vậy cậu muốn tôi làm sáng tỏ như thế nào?" Không Thanh nhướng mày, mặt mang ý cười hỏi lại Thẩm Gia Kỳ: "Hoặc là nói, cậu cảm thấy tôi nên làm sáng tỏ một chút cái gì?"
"Thì nói chuyện Đình Đình vu hãm cậu gian lận chỉ là hiểu lầm..."
"Hiểu lầm ấy hả?" Không Thanh trực tiếp bị chọc cười, truy vấn Thẩm Gia Kỳ: "Bạn học Đặng Đình Đình vu hãm tôi gian lận lúc thi, đã chuẩn bị hoàn chỉnh, còn tìm tới vài nhân chứng, thông đồng lời khai, đây cũng không phải là trò đùa dai bình thường, cô ta muốn hủy thanh danh của tôi, hiện tại tự làm tự chịu, tôi không bỏ đá xuống giếng đã là có phong độ thân sĩ, còn muốn dùng đạo đức ép buộc, bức tôi tha thứ cho cô ta, dựa vào cái gì? Bằng việc cô ta không biết xấu hổ sao!"
Tần Lãng một bên gật đầu, một bên phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy, bạn học Thẩm Không Thanh nói rất đúng."
Tiêu Hồng Triết nghiến răng nghiến lợi, hận không thể kiếm thứ gì nhét kín miệng tên Tần Lãng kia.
Thẩm Gia Kỳ không nghĩ tới Không Thanh sẽ bất cận nhân tình như vậy, ấp úng nửa ngày, mới nhỏ giọng nói: "Nhưng...nhưng Đình Đình đã biết sai rồi, nếu cậu không chịu giúp cô ấy làm sáng tỏ, cô ấy thật sự không dám về trường học..."
"Có trở về trường học hay không là chuyện của cô ta, các mất mặt các người có quan hệ gì?" Không Thanh một chút cũng không đồng tình với trải nghiệm của Đặng Đình Đình, nếu không phải cậu có tâm nhãn, lúc thi phát huy toàn bộ thực lực, bị vu hãm gian lận thi cử, tự hủy đi thanh danh chính mình. "Các người còn có chuyện gì nữa không? Không có việc thì tôi đi trước!"
Nói xong, mặc kệ biểu tình Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết là cái dạng gì, Không Thanh trực tiếp xoay đi bỏ chạy lấy người.
Đi phía trước, còn có thể thấy Tần Lãng một bên trưng ra bộ mặt tươi cười lớn, giống như đứa ngốc phất tay tạm biệt cậu: "Hẹn gặp lại bạn học Thẩm Không Thanh!"
Đứa nhỏ bị bệnh thần kinh.
Nhìn bóng dáng Thẩm Không Thanh đi xa dần, tươi cười trên mặt Tần Lãng cũng dần biến mất, lúc nhìn về phía Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết, trong ánh mắt tràn ngập châm chọc.
"Hai người các người nếu thật sự muốn tốt cho Đặng Đình Đình, thì nên khuyên cô ta chuyển trường nhanh nhanh, đổi một hoàn cảnh mới, không ai biết cô ta làm chuyện thiếu đạo đức, tự nhiên sẽ không ai bàn luận về cô ta, thanh danh cũng coi như được bảo vệ."
Tần Lãng hảo tâm đề nghị, nhưng mặc kệ Thẩm Gia Kỳ hay Tiêu Hồng Triết, đều cảm thấy y là đang chê cười Đặng Đình Đình, cũng liền không nghiêm túc suy xét đề nghị của hắn, đối với bọn họ, Nhất Trung chính là cao trung trọng điểm cả nước, Đặng Đình Đình có thể thi vào thực không dễ dàng, cứ như vậy chuyển trường, thật sự quá đáng tiếc.
"Nếu không, vẫn là nói Đặng Đình Đình tự mình đi xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh đi?"
Thẩm Gia Kỳ hiện tại hy vọng Thẩm Không Thanh có thể đứng ra làm sáng tỏ tình huống một chút, cũng không cần cậu nói cái gì, chỉ cần nói tất cả chỉ là hiểu lầm, tình cảnh của Đặng Đình Đình có thể tốt hơn một chút, ít nhất không bị các bạn học trong sáng ngoài tối nghị luận.
Thân là bạn của Đặng Đình Đình, nghe được những cuộc thảo luận bát quái ác ý đó, trong lòng Thẩm Gia Kỳ nói thật rất khó chịu, trách không được đều nói lời đồn đãi vớ vẩn là lợi kiếm đả thương người, một đại nam nhân như hắn đều chịu không nổi, huống chi nữ sinh như Đặng Đình Đình.
"Anh nghĩ như thế không được!" Chỉ ngắn ngủi một lần tiếp xúc, Tiêu Hồng Triết đã nghiễm ngẫm được tính tình Thẩm Không Thanh không sai biệt lắm, đây là một người lãnh khốc đến gần như không có tình người, Thẩm Gia Kỳ muốn cùng cậu đánh bài tình cảm, làm cậu mềm lòng, do đó giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho Đặng Đình Đình, căn bản không có khả năng. "Thẩm Không Thanh này mềm cứng không ăn, muốn làm cậu ta ra mặt làm sáng tỏ, thay đổi tình cảnh của Đình Đình, khó."
"Vậy Đình Đình nên làm cái gì bây giờ?" Thẩm Gia Kỳ nóng nảy, hắn hiện tại đang rất tức giận, cảm thấy Thẩm Không Thanh lòng dạ hẹp hòi, một hai không bỏ qua cho một nữ nhân, quả thực ném mặt mũi nam nhân bọn họ.
"Nói Đình Đình đừng vội về trường học học tập, nếu thực sự không được, liền tạm nghỉ trước một năm, không tin một năm sau, trong trường học còn có thể có tin đồn nhảm nhí về cô ấy."
Thẩm Gia Kỳ mặt ủ mày ê gật gật đầu, tựa hồ cũng chỉ có thể như thế.
Tần Lãng ở một bên vây xem toàn bộ quá trình, hiện tại chỉ cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Rõ ràng Đặng Đình Đình rảnh rỗi sinh nông nổi kiếm chuyện, tự làm tự chịu, Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết như thế nào lại kết luận Thẩm Không Thanh có lý không tha người? Cho dù hai người bọn họ có quan hệ tốt với Đặng Đình Đình, cũng không thể không màng sự thật, đổi trắng thay đen chứ!
Tần Lãng cảm thấy cực kỳ vô vị.
Lại xem khuôn mặt ngoan ngoãn đáng yêu kia của Thẩm Gia Kỳ, càng cảm thấy chính mình lúc trước nhất định là bị mỡ heo che tâm, mới có thể cảm thấy Thẩm Gia Kỳ tâm tư đơn thuần, thiên chân vô tà, này rõ ràng là không rõ thị phi, đầu óc có bệnh.
Còn có Tiêu Hồng Triết kia, nói không chừng là vì ở cùng Thẩm Gia Kỳ lâu dài, mới bị Thẩm Gia Kỳ lây bệnh.
Xem ra, sau này mình nên tránh hai người này xa một chút, nếu không chừng ngày nào đó bị đám đống logic lung tung rối luạn ảnh hưởng trầy trật.
Tần Lãng tâm tình bực bội không thèm chào hỏi Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết, quay người rời đi, vừa đi, một bên trong đầu nghĩ đến Thẩm Không Thanh.
Học thần giá trị nhan sắc cao như Thẩm Không Thanh, eo thon chân dài, da trắng mặt xinh, mấu chốt là khí chất tốt, khó trách có nhiều nữ sinh ngao ngao muốn cùng cậu sinh khỉ con như vậy.
Tần Lãng nhập tâm vào suy nghĩ của chính mình, nếu y là nữ sinh, phỏng chừng y cũng hold không nổi.
Quyết định rồi, lần sau gặp mặt, nhất định phải xin số điện thoại bạn học Thẩm Không Thanh, cũng không biết, lần sau gặp mặt là khi nào?
_________________________________________
(*) Nhất kiến như cố: Mới gặp mà như thấy bạn cũ, thấy như đã quen.
Editor có lời muốn nói:
Tần Lãng kiểu: Em gì ơi cho anh xin in tư đê ( *3*)<3
Bởi vì Tần Lãng vẫn còn xem như là nói tiếng người, Không Thanh nhịn không được nhìn y thêm vài lần, vừa nhìn liền phát hiện Tần Lãng dám không khách khí khiêu khích Tiêu Hồng Triết như vậy cũng là có nguyên nhân.
Trong mấy nam sinh này, cũng chỉ có Tần Lãng cao nhất, thể trạng cường tráng nhất, chỉ đơn thuần nhìn cơ thể này, Không Thanh hoàn toàn có lý do tin tưởng, cho dù Tiêu Hồng Triết cùng Thẩm Gia Kỳ hợp lại một khối phỏng chừng cũng đánh không lại một mình Tần Lãng.
Càng quan trọng là, Tần Lãng không chỉ lớn lên cao, mà còn đẹp trai, ăn mặc cũng không giống con nhà bình thường, càng giống đại thiếu gia hào môn nhà ai.
Không Thanh nghiêm túc nghĩ nghĩ, rốt cuộc nhớ tới trọng cốt truyện 666 đưa cho cậu xác thật có nhắc tới Tần Lãng này.
Tần Lãng, xuất thân từ đế đô Tần gia, là thiếu gia được sủng ái nhất trong thế hệ này của Tần gia, mà Tần gia, so với Thẩm gia, Tiêu gia còn phải nói là hào môn có quyền có thế đỉnh cấp.
Theo lý thuyết, Tần Lãng không giống Tiêu Hồng Triết, bởi vì Tiêu gia cùng Thẩm gia thân cận, cho nên Tiêu Hồng Triết từ nhỏ liền cùng Thẩm Gia Kỳ lớn lên, hai người trúc mã trúc mã, cảm tình tự nhiên sẽ sâu đậm, Tần Lãng cùng Thẩm Gia Kỳ từ nhỏ lại chưa gặp mặt qua vài lần, quan hệ hẳn không thể thân mật, nhưng trên người Thẩm Gia Kỳ có hào quang vai chính nha, cho nên hắn từ nhỏ không chỉ làm cho các bạn yêu thích, còn đặc biệt làm trưởng bối yêu thích.
Lúc còn rất nhỏ, cả gia đình Thẩm gia đi Tần gia tham gia yến hội, bà cố nội Tần gia vừa thấy Thẩm Gia Kỳ liền cực kỳ yêu thích, cố ý gọi Tần Lãng tới, để y mang theo Thẩm Gia Kỳ cùng nhau chơi, Tần Lãng nhìn thấy Thẩm Gia Kỳ lớn lên ngoan ngoãn đáng yêu, cũng liền đồng ý.
Sau này, Tần Lãng cũng cùng bọn Thẩm Gia Kỳ, Tiêu Hồng Triết duy trì quan hệ bạn bè không tồi, thường thường cũng sẽ ghé vào cùng nhau chơi, nhưng cũng không thân mật đến nỗi trở thành bạn bè tốt.
Luận quan hệ thân sơ xa gần, Thẩm Gia Kỳ đương nhiên thân mật với Tiêu Hồng Triết hơn, nhưng Thẩm Gia Kỳ lại là vai chính của bản thế giới, con cưng Thiên Đạo chân chính, cho nên bên người Thẩm Gia Kỳ, còn sẽ thường xuyên xuất hiện một ít người có quyền thế có bối cảnh có thân phận tới sủng hắn.
Không Thanh hiểu thế này, Tần Lãng là công cụ hình người trong bộ phận phụ trách cốt truyện ngọt sủng, trên phương diện học tập của Thẩm Gia Kỳ, trên công việc, trên sinh hoạt gặp được phiền toái gì liền đi tìm Tần Lãng hỗ trợ giải quyết, tìm đúng người thật đấy.
Bằng không, không có các loại đại lão sủng sủng vô điều kiện thì tiểu bạch văn sao có thể cưng là đoàn sủng văn?
Có công cụ hình người cần thiết, lại không chỉ có một hai cái, mà là có rất nhiều, còn phải nhiều loại hình khác nhau, như vậy mới có thể thể hiện thuộc tính đoàn sủng của vai chính.
So với pháo hôi Thẩm Không Thanh này, Tần Lãng xem như may mắn, nhưng so với các công cụ hình người khác, Tần Lãng lại bất hạnh.
Ở giai đoạn trước của cốt truyện, tác dụng chủ yếu của Tần Lãng chính là thông qua hành động tiếp xúc với Thẩm Gia Kỳ, làm Tiêu Hồng Triết ghen, từ đó xúc tiến cảm tình của Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết.
Nhưng đẩy mạnh đến trung hậu kỳ của cốt truyện, công cụ hình người Tần Lãng bắt đầu hắc hóa, cốt truyện đưa ra giải thích rằng y hậu tri hậu giác phát hiện mình thích Thẩm Gia Kỳ, thổ lộ với Thẩm Gia Kỳ nhưng bị cự tuyệt, yêu mà không được Tần Lãng cuối cùng hắc hóa, từ công cụ hình người biến thành đại phản diện sau màn, chèn ép Tiêu Hồng Triết đồng thời đối với Thẩm Gia Kỳ làm ra các loại cường thủ hào đoạt, vì cảm tình của vai chính công thụ góp một viên gạch.
Ở phần cuối cốt truyện, Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết vượt qua muôn vàn khó khăn, rốt cuộc đến với nhau, hai người sự nghiệp tình yêu song song thu hoạch, trở thành đôi bạn lữ ân ái người người ca ngợi.
Nếu nói, sự nghiệp Thẩm Gia Kỳ thăng tiến là vì sau lưng dẫm lên hài cốt của Thẩm Không Thanh, thì Tiêu Hồng Triết chính là dẫm lên Tần Lãng và gia nghiệp Tần Gia một bước quật khởi, nếu không phải lật đổ Tần Lãng, mổ xẻ Tần gia lớn như vậy, Tiêu Hồng Triết cũng không có khả năng thay Tần Lãng, nhảy lên hàng tỉ phú trẻ nhất cả nước.
Sau khi tìm hiểu cốt truyện nhân vật cùng địa vị nhân vật của Tần Lãng, Không Thanh có điểm đồng tình với Tần Lãng, cùng với pháo hôi là chính mình so sánh, phản diện Tần Lãng này cũng chẳng tốt hơn chỗ nào, thậm chí cuối cùng, kết cục của Tần Lãng còn thảm hại hơn Thẩm Không Thanh, Thẩm Không Thanh nhiều nhất chỉ là tự tìm đường chết, cũng không liên lụy đến người khác, Tần Lãng lại không chỉ tự mình tìm đường chết, còn hại một Tần gia to như vậy sụp đổ, như vậy xem ra, xác thật Tần Lãng tương đối thảm.
Không Thanh nhịn không được dùng ánh mắt đồng tình nhìn về phía Tần Lãng, nhìn đến Tần Lãng không thể hiểu được, theo bản năng trả lại Không Thanh một gương mặt tươi cười, ngược lại thoạt nhìn càng ngu.
Tần Lãng cũng không biết vì cái gì, y cùng Thẩm Không Thanh tuy rằng lần đầu gặp mặt, nhưng lại có cảm giác nhất kiến như cố(*), cho nên y mới không chút do dự đứng ra nói giúp Thẩm Không Thanh.
Tiêu Hồng Triết bị hành động hướng khuỷu tay ra ngoài của Tần Lãng chọc tức, nổi giận đùng đùng chất vấn: "Tần Lãng, mày hôm nay uống lộn thuốc hay gì!"
Tần Lãng trộm liếc nhìn Thẩm Không Thanh một cái, phát hiện đối phương đang nhìn mình, trong lòng càng đắc ý, lời lẽ chính đáng nói: "Tao thấy mày mới uống lộn thuốc đấy! Đặng Đình Đình hiện tại là tự làm tự chịu, cô ta xứng đáng! Phàm nếu cô ta còn muốn mặt mũi, nên tự mình xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh, đẩy mấy người ra mặt là cái kiểu gì? Cái cục cứt gì thế!"
Tần Lãng nói thật sự không khách khí, nhưng không thể không thừa nhận, Tần Lãng nói rất có lý.
Tiêu Hồng Triết khó thở, nếu không phải Thẩm Gia Kỳ lôi kéo, phỏng chừng hắn sẽ nhịn không được đấm Tần Lãng.
Thẩm Gia Kỳ tự nhận quan hệ với Tần Lãng không tồi, nghe Tần Lãng nói vậy, vừa hổ thẹn vừa buồn bực, nhỏ giọng giải thích: "Tần Lãng, Đình Đình biết sai rồi, rốt cuộc cô ấy cùng là con gái, da mặt mỏng, cho dù xin lỗi, cũng ngại xin lỗi trước công chúng, mình sẽ nói cô ấy gọi điện thoại xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh."
Tần Lãng hừ một tiếng, không tỏ ý kiến, y không phải Thẩm Không Thanh, không có tư cách thay đương sự quyết định có tha thứ không.
Thẩm Gia Kỳ quay đầu, nhìn mắt Thẩm Không Thanh, giọng điệu mang cầu xin nói: "Người ta nói tha thứ và được tha thứ, phiền bạn học Thẩm Không Thanh ra mặt làm sáng tỏ một chút, cho Đình Đình một cơ hội hối cải trở thành con người mới, nếu không, cô ấy thật sự không cách nào về trường học tập."
"Vậy cậu muốn tôi làm sáng tỏ như thế nào?" Không Thanh nhướng mày, mặt mang ý cười hỏi lại Thẩm Gia Kỳ: "Hoặc là nói, cậu cảm thấy tôi nên làm sáng tỏ một chút cái gì?"
"Thì nói chuyện Đình Đình vu hãm cậu gian lận chỉ là hiểu lầm..."
"Hiểu lầm ấy hả?" Không Thanh trực tiếp bị chọc cười, truy vấn Thẩm Gia Kỳ: "Bạn học Đặng Đình Đình vu hãm tôi gian lận lúc thi, đã chuẩn bị hoàn chỉnh, còn tìm tới vài nhân chứng, thông đồng lời khai, đây cũng không phải là trò đùa dai bình thường, cô ta muốn hủy thanh danh của tôi, hiện tại tự làm tự chịu, tôi không bỏ đá xuống giếng đã là có phong độ thân sĩ, còn muốn dùng đạo đức ép buộc, bức tôi tha thứ cho cô ta, dựa vào cái gì? Bằng việc cô ta không biết xấu hổ sao!"
Tần Lãng một bên gật đầu, một bên phụ họa nói: "Đúng vậy đúng vậy, bạn học Thẩm Không Thanh nói rất đúng."
Tiêu Hồng Triết nghiến răng nghiến lợi, hận không thể kiếm thứ gì nhét kín miệng tên Tần Lãng kia.
Thẩm Gia Kỳ không nghĩ tới Không Thanh sẽ bất cận nhân tình như vậy, ấp úng nửa ngày, mới nhỏ giọng nói: "Nhưng...nhưng Đình Đình đã biết sai rồi, nếu cậu không chịu giúp cô ấy làm sáng tỏ, cô ấy thật sự không dám về trường học..."
"Có trở về trường học hay không là chuyện của cô ta, các mất mặt các người có quan hệ gì?" Không Thanh một chút cũng không đồng tình với trải nghiệm của Đặng Đình Đình, nếu không phải cậu có tâm nhãn, lúc thi phát huy toàn bộ thực lực, bị vu hãm gian lận thi cử, tự hủy đi thanh danh chính mình. "Các người còn có chuyện gì nữa không? Không có việc thì tôi đi trước!"
Nói xong, mặc kệ biểu tình Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết là cái dạng gì, Không Thanh trực tiếp xoay đi bỏ chạy lấy người.
Đi phía trước, còn có thể thấy Tần Lãng một bên trưng ra bộ mặt tươi cười lớn, giống như đứa ngốc phất tay tạm biệt cậu: "Hẹn gặp lại bạn học Thẩm Không Thanh!"
Đứa nhỏ bị bệnh thần kinh.
Nhìn bóng dáng Thẩm Không Thanh đi xa dần, tươi cười trên mặt Tần Lãng cũng dần biến mất, lúc nhìn về phía Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết, trong ánh mắt tràn ngập châm chọc.
"Hai người các người nếu thật sự muốn tốt cho Đặng Đình Đình, thì nên khuyên cô ta chuyển trường nhanh nhanh, đổi một hoàn cảnh mới, không ai biết cô ta làm chuyện thiếu đạo đức, tự nhiên sẽ không ai bàn luận về cô ta, thanh danh cũng coi như được bảo vệ."
Tần Lãng hảo tâm đề nghị, nhưng mặc kệ Thẩm Gia Kỳ hay Tiêu Hồng Triết, đều cảm thấy y là đang chê cười Đặng Đình Đình, cũng liền không nghiêm túc suy xét đề nghị của hắn, đối với bọn họ, Nhất Trung chính là cao trung trọng điểm cả nước, Đặng Đình Đình có thể thi vào thực không dễ dàng, cứ như vậy chuyển trường, thật sự quá đáng tiếc.
"Nếu không, vẫn là nói Đặng Đình Đình tự mình đi xin lỗi bạn học Thẩm Không Thanh đi?"
Thẩm Gia Kỳ hiện tại hy vọng Thẩm Không Thanh có thể đứng ra làm sáng tỏ tình huống một chút, cũng không cần cậu nói cái gì, chỉ cần nói tất cả chỉ là hiểu lầm, tình cảnh của Đặng Đình Đình có thể tốt hơn một chút, ít nhất không bị các bạn học trong sáng ngoài tối nghị luận.
Thân là bạn của Đặng Đình Đình, nghe được những cuộc thảo luận bát quái ác ý đó, trong lòng Thẩm Gia Kỳ nói thật rất khó chịu, trách không được đều nói lời đồn đãi vớ vẩn là lợi kiếm đả thương người, một đại nam nhân như hắn đều chịu không nổi, huống chi nữ sinh như Đặng Đình Đình.
"Anh nghĩ như thế không được!" Chỉ ngắn ngủi một lần tiếp xúc, Tiêu Hồng Triết đã nghiễm ngẫm được tính tình Thẩm Không Thanh không sai biệt lắm, đây là một người lãnh khốc đến gần như không có tình người, Thẩm Gia Kỳ muốn cùng cậu đánh bài tình cảm, làm cậu mềm lòng, do đó giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho Đặng Đình Đình, căn bản không có khả năng. "Thẩm Không Thanh này mềm cứng không ăn, muốn làm cậu ta ra mặt làm sáng tỏ, thay đổi tình cảnh của Đình Đình, khó."
"Vậy Đình Đình nên làm cái gì bây giờ?" Thẩm Gia Kỳ nóng nảy, hắn hiện tại đang rất tức giận, cảm thấy Thẩm Không Thanh lòng dạ hẹp hòi, một hai không bỏ qua cho một nữ nhân, quả thực ném mặt mũi nam nhân bọn họ.
"Nói Đình Đình đừng vội về trường học học tập, nếu thực sự không được, liền tạm nghỉ trước một năm, không tin một năm sau, trong trường học còn có thể có tin đồn nhảm nhí về cô ấy."
Thẩm Gia Kỳ mặt ủ mày ê gật gật đầu, tựa hồ cũng chỉ có thể như thế.
Tần Lãng ở một bên vây xem toàn bộ quá trình, hiện tại chỉ cảm thấy cực kỳ buồn cười.
Rõ ràng Đặng Đình Đình rảnh rỗi sinh nông nổi kiếm chuyện, tự làm tự chịu, Thẩm Gia Kỳ cùng Tiêu Hồng Triết như thế nào lại kết luận Thẩm Không Thanh có lý không tha người? Cho dù hai người bọn họ có quan hệ tốt với Đặng Đình Đình, cũng không thể không màng sự thật, đổi trắng thay đen chứ!
Tần Lãng cảm thấy cực kỳ vô vị.
Lại xem khuôn mặt ngoan ngoãn đáng yêu kia của Thẩm Gia Kỳ, càng cảm thấy chính mình lúc trước nhất định là bị mỡ heo che tâm, mới có thể cảm thấy Thẩm Gia Kỳ tâm tư đơn thuần, thiên chân vô tà, này rõ ràng là không rõ thị phi, đầu óc có bệnh.
Còn có Tiêu Hồng Triết kia, nói không chừng là vì ở cùng Thẩm Gia Kỳ lâu dài, mới bị Thẩm Gia Kỳ lây bệnh.
Xem ra, sau này mình nên tránh hai người này xa một chút, nếu không chừng ngày nào đó bị đám đống logic lung tung rối luạn ảnh hưởng trầy trật.
Tần Lãng tâm tình bực bội không thèm chào hỏi Thẩm Gia Kỳ và Tiêu Hồng Triết, quay người rời đi, vừa đi, một bên trong đầu nghĩ đến Thẩm Không Thanh.
Học thần giá trị nhan sắc cao như Thẩm Không Thanh, eo thon chân dài, da trắng mặt xinh, mấu chốt là khí chất tốt, khó trách có nhiều nữ sinh ngao ngao muốn cùng cậu sinh khỉ con như vậy.
Tần Lãng nhập tâm vào suy nghĩ của chính mình, nếu y là nữ sinh, phỏng chừng y cũng hold không nổi.
Quyết định rồi, lần sau gặp mặt, nhất định phải xin số điện thoại bạn học Thẩm Không Thanh, cũng không biết, lần sau gặp mặt là khi nào?
_________________________________________
(*) Nhất kiến như cố: Mới gặp mà như thấy bạn cũ, thấy như đã quen.
Editor có lời muốn nói:
Tần Lãng kiểu: Em gì ơi cho anh xin in tư đê ( *3*)<3
/119
|