Phòng bao trải chiếu tatami, mỗi ghế đều có đệm lót mỏng.
Nhân viên phục vụ lui ra ngoài, Kỳ Nam ngồi xuống, chống cằm nói “Ngồi quỳ xuống, tách hai chân ra, tiểu huyệt chạm xuống ghế.”
Tinh Nhung muốn chơi xấu, ngồi xuống theo lời anh nói, nhưng tiểu huyệt vẫn cách ghế ngồi một khoảng bằng bàn tay.
Đối diện với tầm mắt của Kỳ Nam, cô ngây thơ nói “Người em cứng, không ép xuống được.”
Kỳ Nam cười nhẹ một tiếng, đưa tay đỡ trán “Muốn chủ nhân giúp em?”
Tinh Nhung vội vàng lắc đầu, ngồi xuống dưới tầm mắt nóng bỏng của anh.
Người đối diện không nói gì, cô cũng không dám dừng lại, đến tận lúc ngồi xuống hết mức, đến nỗi “cá voi nhỏ” trên âm đa͙o cũng dán chặt hơn mấy phần, cô mới dám lên tiếng “Chủ nhân...”
Kỳ Nam lười biếng đáp một tiếng, nhấn hai cái trên điện thoại, Tinh Nhung lập tức run cầm cập, cả người nằm nhoài lên bàn ăn.
“Thoải mái không?”
Kẻ đầu têu lại còn có mặt mũi hỏi cô
Tinh Nhung không thể mở miệng, chỉ có thể gật đầụ
“Ưm a...”
Miệng “cá voi nhỏ” liếm trên âm đế của cô càng ngày càng nhanh, nhanh đến nỗi cô thấy hơi đaụ
“Chủ nhân, chủ nhân, chậm thôi...” Tinh Nhung nói với vẻ đáng thương.
“Không biết nói à, sao lúc chủ nhân hỏi lại không mở miệng trả lời??” Kỳ Nam cúi đầu, nhìn khuôn mặt đầy tình du͙c của cô, quyến rũ giống như một quả đào chín mọng.
“Em..em sai rồi, chủ nhân...ưm a...thoải mái quá ”
Kỳ Nam liếc mắt nhìn tin nhắn của người nào đó nhảy lên đầu, không chút do dự nhấn hai cái lên màn hình điện thoại.
Kích thích trên âm đế đột nhiên dừng lại, quá trình đạt đến đỉnh cao của khoáı cảm cũng đột nhiên dừng lại, tình du͙c chợt tiêu tan dần, toàn thân cô giống như có con gì đó đang bò, khó chịu đến mức muốn khóc.
“Chủ nhân...” Cô ấm ức nũng nịu gọi anh, hai má đỏ hây hây.
“Sao?” Kỳ Nam giả vờ không hiểu, hỏi.
Tinh Nhung nhấp môi, quyết định giữa cao trào và mặt mũi lựa chọn cao trào.
“Chủ nhân, em muốn.”
Kỳ Nam nhìn cô, tỏ ra bất lực nói “Được thôi, chó con này thật khó chiềụ”
Nói xong liền chạm hai cái lên màn hình điện thoại.
Tinh Nhung giống như bị điện giật, suýt nữa nhảy dựng lên, hai mắt trợn tròn.
Trừ lúc hôm qua bị đánh một lần, cúc hoa vẫn chưa lần nào bị trêu chọc, lúc này đuôi của “Cá voi nhỏ” lại động đậy, giống như muốn đâm vào, dường như có dòng điện xa lạ đang đem đến khoáı cảm kì dị và mới mẻ cho chỗ đó.
Cô cuống quýt, cố gắng co rút động nhỏ, đối đầu với sự chấn động kia.
Phần thân cá voi nhỏ đè lên chỗ tiểu huyệt lại bắt đầu một vòng rung mới, rung rất mạnh, lặp đi lặp lại một cách ngắt quãng.
Lúc khoáı cảm tích tụ, nó lại dừng, đến khi cảm giác tê dại tiêu tan, nó lại bắt đầu rung.
Tinh Nhung cảm thấy khốn khổ không nói lên lời, cảm giác cao trào cô chờ đợi từ lâu mãi không đến, mỗi lần chỉ thiếu một chút, khiến mắt cô đỏ cả lên rồi.
Nhân viên phục vụ đem món ăn vào, Tinh Nhung miễn cưỡng ngồi thẳng dậy.
Cô cố gắng ép eo xuống, sợ nhân viên phục vụ nghe thấy tiếng rung trong tiểu huyệt của cô, chìm trong cảm giác sợ hãi bị người khác phát hiện. Tinh Nhung co rúm cả người, xấu hổ đến mức toàn thân phiếm hồng.
“Cô không thoải mái sao?” Nhân viên phục vụ quan tâm hỏi.
“Không sao.” Tinh Nhung đỏ mặt, miễn cưỡng lắc đầu, biểu cảm lại giống như sắp khóc.
“Món ăn của hai vị đã lên đủ, mời dùng bữa.”
“Cảm ơn.”
Tình du͙c bị chặn lại, cảm giác thèm ăn cũng giảm đi mấy phần.
Tinh Nhung ăn chậm rì rì, chỉ gắp vài miếng salad, ngay cả khoai tây nghiền cũng chỉ ăn vài miếng.
“Không thích những thứ này? Gọi vài món khác nhé ” Kỳ Nam hỏi.
Tinh Nhung lắc đầu, có lẽ vì giờ phút này anh quá đỗi dịu dàng, nên cô không nhịn được làm nũng “Chủ nhân, em khó chịụ”
Sắc mặt Kỳ Nam ẩn chứa mấy phần lo lắng “Không thoải mái chỗ nào?”
Tinh Nhung được nước lấn tới, nói “Tiểu huyệt không thoải mái, cứ chảy nước mãi, lại không cao trào được.”
Kỳ Nam kinh ngạc trong chốc lát, sau đó cười nhẹ một tiếng "Cởi quần ra, mở tiểu huyệt, để tôi xem xem chỗ nào thiếu dạy dỗ như vậy.”
Tinh Nhung ngẩng đầu nhìn, không thấy camera giám sát, lúc này mới thò tay vào trong váy cởi quần.
Hai đùi trắng nõn lộ ra, tay cầm quần bó lại không biết làm thế nào.
Lúc ra ngoài đáng lẽ phải mang túi.
“Cầm đến đây.” Kỳ Nam đưa tay ra trước mặt cô.
Tinh Nhung đưa chiếc quần còn hơi ấm của mình cho Kỳ Nam.
Kỳ Nam không nhịn được bật cười.
Tinh Nhung bị anh cười đến mức tai sắp bốc hơi.
“Mùi dâm đãng nồng như vậy, vừa nãy nhân viên phục vụ đều ngửi thấy, em đoán xem lát nữa anh ta có đến kiểm tra xem trên ghế có dâm thủy̠ của em hay không?”
“Chủ nhân, đừng, đừng nói.” Tinh Nhung giống như bị luộc chín, từ đầu đến chân đều đỏ lên.
Kỳ Nam đứng dậy đến bên cạnh cô, một tay nắm eo, kéo người cô lên, một tay đặt chiếc quần bó vào chỗ đệm lót trên ghế.
“Bớt phóng túng lại, lát nữa tiểu huyệt dâm đãng lại chảy nước ướt hết ghế, mọi người sẽ biết cô gái trang điểm thuần thiết này lại là một cô gái dâm đãng.”
Tinh Nhung bị lời của anh làm cho xấu hổ đến mức không nhịn được run lẩy bẩy.
Kỳ Nam giúp cô bày tư thế, Tinh Nhung nghẹn ngào, run rẩy nói “Chủ nhân, ưm..a...”
“Dâm đãng, nhỏ tiếng thôi, muốn bị người bên ngoài nghe thấy, sau đó mở cửa ra xem tiểu huyệt và mông nhỏ của em sao? Ép mông xuống, tiểu huyệt và hậu huyệt đều bị người khác nhìn thấy hết rồi.”
Tinh Nhung nằm trên bàn, vùi tiếng thút thít vào cánh tay, nhưng tiếng vẫn lọt ra ngoài.
Kỳ Nam nhìn thấy dáng vẻ sướng không giống thường ngày của cô, chân đi tất đen từ bàn bên kia đưa tới, dán vào hạt đậu nhỏ dâm đãng, trong nháy bắt ép sát “quái vật nhỏ” vào chỗ đó.
Ngón chân trong tất linh hoạt chuyển động, vừa buông vừa siết, chà đạp lên tiểu huyệt.
Cách “cá voi nhỏ” đang rung động, anh không cảm nhận được sự mềm mại của huyệt nhỏ, nhưng lại cảm nhận được từng luồng ẩm ướt.
Quá nhiều nước
Tinh Nhung đung đưa mông, váy ở thân dưới đã hỗn loạn "Chủ nhân, ưm....sắp đến rồi nhanh quá...a ”
Một tiếng cất cao lên, trước mắt cô là một mảnh nước mắt mông lung, đạt đến cực khoái.
Kỳ Nam thu chân về, tắt trứng trung trên điện thoại, đợi cô hồi phục lại mới nói “Đây chính là cưỡng chế cao trào, thoải mái không?”
Tinh Nhung liếm môi, thành thật gật đầụ
“Chó nhỏ đoán xem em mất bao nhiêu thời gian?” Kỳ Nam lại hỏi.
Tinh Nhung không biết tại sao anh lại gọi mình như vậy, nhưng lại cảm thấy trong lòng âm thầm có chút vui vẻ "5 phút?”
“Hai phút mười giây, chó nhỏ quả nhiên là chó nhỏ dâm đãng.”
Tinh Nhung không chịu được lời nói như vậy, cảm thấy mình dâm đãng vô cùng, xấu hổ đến mức cổ đỏ hết lên.
“Đưa quần và trứng rung cho tôi, tự mình nhìn xem ghế ướt chưa?” Kỳ Nam đưa tay ra.
Tinh Nhung ngoan ngoãn đưa tay lấy đồ dưới thân, lấy trứng rung ướt dầm dề từ tiểu huyệt ra ngoài, đưa cả quần bó ướt đẫm cho anh.
Đệm lót màu trắng ngà vẫn còn sạch sẽ, không có dấu vết bị thấm ướt, Tinh Nhung rất vui vẻ, đang định tiếp tục ăn cơm thì người đối diện lại đột nhiên lên tiếng.
“Huyệt nhỏ dâm đãng vẫn chưa ăn no? Quần lót ướt vẫn để đó không cởi?”
Đũa trong tay cô lệch đi, trong chốc lát hiểu ý anh nói.
Cô đành bỏ đũa xuống, cởi quần lót lọt khe với hoa văn màu đen xuống, vo thành một cục đưa cho anh.
Tay Kỳ Nam đầy dâm thủy̠, nhướn mày nói “Lại tiểu ra rồi?”
Tinh Nhung nhìn anh như sắp khóc “Chủ nhân....”
Kỳ Nam đưa đến trước mặt cô "Ừ, không phải sao?”
Tinh Nhung nhịn không bịt miệng anh, nhỏ giọng nói “Đây là dâm thủy̠, vì quá thoải mái, huhuuuhụ.”
Kỳ Nam thấy cô nước mắt lưng tròng, xoa xoa chỗ ẩm ướt đưa tay lau lên đôi môi đỏ mọng của cô, như thể chưa thấy đủ, ngón tay còn cắm vào trong miệng.
Tinh Nhung mút tay anh theo phản xạ, sau đó nuốt xuống.
Động tác vừa dâm đãng vừa sắc tình này khiến cô chảy nước mắt "Chủ nhân..”, cô phản kháng nói.
Kỳ Nam lại vẫn tiếp tục động tác, ngón tay không dừng lại "Ừm, nếm ra chưa, là dâm thủy̠ hay là nước tıểu?”
Tinh Nhung cảm thấy tiểu huyệt lại chảy nước, không có quần lót che chắn, dâm thủy̠ ướt át chảy xuống cúc hoa, có chút ngứa.
Cô kẹp chặt đùi, mông hơi nhếch lên, chỉ sợ dâm thủy̠ làm ướt ghế.
Kỳ Nam nhìn thấy động tác của cô, cười một tiếng “Tiểu huyệt lại ngứa rồi?”
Tinh Nhung nghiêng đầu, rút ngón tay anh ra khỏi miệng, chuyển chủ đề "Chủ nhân, em đói, ăn cơm thôi.”
Kỳ Nam ung dung vẫy tay với cô.
Tinh Nhung không nghi ngờ gì cả, quỳ xuống bên cạnh anh.
“Vén váy lên, vểnh mông về phía tôi.” Kỳ Nam lạnh giọng ra lệnh.
“Chủ nhân,....về nhà lại làm tiếp được không?” Tinh Nhung làm nũng.
“Nuông chiều em quá rồi? Nâng mông lên.” Kỳ Nam nói rồi tát một cái lên mông cô, khiến cô đung đưa mông.
Tinh Nhung quay người lại, hai tay vén váy lên, lộ ra cặp mông vẫn còn sưng đỏ.
Bộ phận riêng tư phía dưới đang trần ͙truồng, tiểu huyệt mẫn cảm đang co rút.
Kỳ Nam đưa tay xoa nhẹ âm thần ướt át, sờ được một mảnh dịch thể dính ướt.
Đúng thật là dâm đãng quá thể.
Tinh Nhung bị động tác của anh kích thích hừ hừ hai tiếng, cặp mông đầy đặn không nhịn được lắc lư, cọ xát tiểu huyệt dâm đãng vào tay anh.
Nhìn một màn sống động trước mắt này, Kỳ Nam nuốt nước bọt, đưa tay đánh lên thịt mông dâm đãng, khiến cô kêu ra tiếng.
“A ”
“Huyệt nhỏ dâm đãng, ngoan ngoãn một chút.”Kỳ Nam đè thấp giọng mắng.
Lời tuy là vậy, nhưng ngón tay lại đưa vào huyệt nhỏ, hai ngón tay vừa gảy vừa ma sát bên trong, khiến cặp mông cô càng ngày càng đung đưa dữ dội.
Tinh Nhung nắm chặt váy, không thể khống chế được âm thanh ngắt quãng của mình.
“Cái miệng, ông đây còn chưa đè em, kêu cái gì?” Kỳ Nam lại tát một phát lên mông.
“Chủ nhân, đừng như vậy ”
Tinh Nhung vừa khó chịu vừa thoải mái kêu một tiếng, cả người run rẩy, tiểu huyệt bị anh bới móc vừa căng chặt lại thả lỏng,toàn thân bị cảm giác xấu hổ cuốn sạch, khoáı cảm tăng lên gấp bội.
Kỳ Nam tránh điểm mẫn cảm trong tiểu huyệt, ngón tay đâm vào lại rút ra, một tay đưa lên giữ cổ không cho cô trốn, một tay đưa dịch thể vào trong miệng cô "Chó nhỏ dâm đãng, thử xem mùi vị của chính mình thế nào.”
Hai ngón tay ra vào trong miệng cô, mô phỏng động tác giao hợp.
Tinh Nhung cảm nhận được ngón tay chạm đến cổ họng của cô. Cổ họng chật hẹp co rút theo động tác của anh, nước bọt không kịp nuốt xuống, thuận theo miệng chảy xuống cằm.
Cả người vừa đáng thương vừa nhếch nhác.
“Ngon không?” Kỳ Nam hỏi.
Tinh Nhung qua quýt gật đầu, bị cảm giác nghẹt thở dọa sợ, không nhịn được muốn trốn.
Kỳ Nam lúc này mới tha cho cô, vỗ nhẹ vào lưng cô "Còn ổn không?”
Hai mắt Tinh Nhung đỏ lên, tóc trên trán rơi đầy trên khuôn mặt, trông rất nhỏ bé yếu ớt mong manh.
Tay Kỳ Nam hơi nắm lại, đè cảm giác xung động trong lòng xuống, giọng trầm khàn “Còn chưa kết thúc.”
Tinh Nhung đáng thương di chuyển, mông lại nhếch lên cao, chỗ riêng tư bại lộ dưới tầm mắt anh.
“Quy tắc, có thể động đậy mông, nhưng không được kêu, kêu một tiếng đánh năm cái, cái miệng bên trên không ngoan, vậy thì đánh cái miệng bên dưới.” Kỳ Nam xoa hai vết đánh mới trên mông cô.
“Vâng, chủ nhân.”
Kỳ Nam đưa tay lấy chiếc bát sứ bên cạnh.
Làm bậy một hồi, đá trong bát đã hơi chảy, trên quả cà chua bi đỏ mọng là những giọt nước lấp lánh long lanh.
Ngón tay anh nhéo hai bên âm thần, lấy quả cà chua bi trong bát dán vào hai mép thịt.
Tinh Nhung bị hơi lạnh kích thích, rầm rì một tiếng, eo động đậy muốn thoát khỏi.
“Hụ.”
Kỳ Nam đưa tay giữ lấy eo cô ép sát vào chiếu tatami, nói “Cứ như vậy, đừng động đậy.”
Vừa nói, anh vừa đẩy quả cà chua bi vào bên trong miệng huyệt.
Dị vật lành lạnh đi vào, Tinh Nhung mở to mắt nghẹn ngào một tiếng.
Vẫn còn nhớ quy tắc không được kêu lên, cô đung đưa mông.
Kỳ Nam nhẹ nhàng đánh lên âm đa͙o "Biết em chưa ăn no, đừng gấp.”
Nói rồi anh lấy một viên đá ép vào âm đế của cô.
Viên nhỏ vừa bị đồ chơi làm đỏ lên, bây giờ lại bị đá lạnh đè vào, lập tức cứng rắn nhô ra ngoài.
Kỳ Nam nhìn thấy vậy mắt cũng đỏ lên, tăng lực ấn viên đá vào.
“Ưm..a.. Chủ nhân, aa ” Tinh Nhung nhếch cao mông, eo nhỏ cong lại như sắp gãy đến nơi.
Kỳ Nam nhìn thấy tiểu huyệt phun ra dịch trong suốt, nhanh chóng lấy tấm vải bên người ném vào.
Dâm thủy̠ rơi vãi trên quần bó, Kỳ Nam thở dài một hơi, lại thấy có chút buồn cười.
“Mới vậy đã phun? Chó nhỏ dâm đãng sao lại vô dụng như vậy, hửm?” Anh nắn bóp hai bên âm thần.
Tinh Nhung khóc thành tiếng, hai tay bịt miệng, khóc rất đáng thương.
“Khóc cũng không có tác dụng, 5 roi, tự nhớ.”
Tinh Nhung nghẹn ngào một tiếng, ngoan ngoãn đáp lại.
/181
|