Vào giữa đêm, một bóng đen lướt qua nghĩa trang lớn của E-Rantel.
Mặc một cái áo choàng có mũ trùm đầu màu đen, bằng một phương thức đặc biệt, bóng người đó di chuyển trong khi eo và vai không hề chuyển động, nhìn từ xa trông như một linh hồn đang trôi nổi.
Bóng người đó nhanh nhẹn tránh khỏi ánh sáng từ những bóng đèn ma pháp, không ngừng tiến tới, hướng về chỗ sâu bên trong nghĩa trang.
Không lâu sau bóng người đó đi tới trước một ngôi đền, chậm rãi gỡ cái mũ trùm ra.
Đó là một cô gái trẻ, khoảng 20 tuổi, lứa tuổi đẹp nhất.
Khuôn mặt tinh tế, với những đường nét đáng yêu như loài mèo. Tuy trông có vẻ dễ thương, thế nhưng ẩn giấu bên dưới vẻ mặt đó là sự tàn bạo của một con dã thú có thể lao ra tấn công bất cứ lúc nào.
"Cuối cùng đã đến."
Cô ta nói với giọng đùa cợt, vuốt mái tóc vàng ngắn của mình, cô ta đẩy cánh cửa đá của ngôi đền ra. Phía dưới áo choàng phát sinh tiếng kim loại va chạm, nghe giống như áo giáp lưới.
Bên trong ngôi đền, cái bàn đá dùng để đặt thi thể đang để trống. Các lễ vật dành cho người đã chết cũng đều được dọn sạch.
Không biết có phải do dầu thơm còn đọng lại trên bàn đá, một mùi hương ngọt ngào kích thích khứu giác có cô ta .
Cô ta hơi cau mày, bước tới gần bàn đó.
"Hmmm-hmm-hmm~ he~"
Cô gái đó vừa ngân nga một giai điệu nào đó, vừa ấn xuống một cái hình điêu khắc không có gì nổi bật ngay cạnh bàn.
Theo hình điêu khắc được ấn xuống, tiếng lách cách bổng vang lên, giống như bánh răng bị lệch giờ đã vào vị trí. Chỉ sau một nhịp, bàn đá chậm rãi chuyển động, để lộ cầu thang dẫn xuống tầng hầm.
"Đang đến đây —— "
Cô ta kéo dài từng từ cuối giai điêu một cách vô tư và bước xuống những bậc thang. Rẽ vào một góc ở giữa đường, cô ta đi đến một căn phòng rộng lớn.
Trên những bức tường và nền nhà có đầy vết bùn đất lộ ra, trông như chúng đã được gia cố thêm và sẽ không bị sụp đổ dễ dàng. Không khí ở đây không hề ngột ngạt mà có vẻ tươi mới, chắc do có chỗ thông gió ở đâu đó.
Nơi này không phải là một phần của nghĩa trang, nhưng lại là một nơi tà ác hơn.
Những tấm thảm có hình thù quỷ dị được treo trên tường, phía dưới có mấy cây nến có màu đỏ tươi giống như được tạo thành từ máu, chúng đang toả ra thứ ánh sáng nhàn nhạt, cùng với mùi tanh của máu bị đốt cháy.
Ánh nến chập chờn tạo thành vô số cái bóng trên tường, ở bên trong không gian này có vài cái hang tối, từ bên trong đó bay ra mùi thối rữa của đám Undead cấp thấp.
Cô ta nhìn quanh bốn phía, sau đó ánh mắt dừng lại ở một chố.
"Hey, tên đang trốn ở kia, có khách tới chơi nè."
Người đàn ông đang ẩn mình trong một góc tối khẽ run một cái.
"Hello─── tôi tới đây để gặp Kaji, ông ta có ở đây không ——?"
Người đàn ông đó do dự không biết phải làm sao, bắt đầu run rẩy khi cô gái bước tới gần.
"Được rồi, ngươi bị đuổi."
Một người đàn ông khác bỗng nhiên xuất hiện ở đây, nói câu này với người đang trốn trong bóng tối.
Ông ta là một người rất gầy.
Hốc mắt lõm xuống và nước da của ông ta hoàn toàn khác với một người khoẻ mạnh. Trên đầu không có nửa cọng tóc. Không chỉ có như vậy, thậm chí không có lông mày hay lông mi.
Rất khó để xác định được tuổi của ông ta thông qua diện mạo đó, nhưng do làn da không có nhiều nếp nhăn nên chắc chăn cũng không quá già.
Người đàn ông này đang mặc một bộ trưởng bào màu đỏ sẫm, trên cổ đeo một cái vòng do xương sọ của động vật nhỏ tạo tành. Một đôi tay gầy gò đến mức chỉ còn da bọc xương, bàn tay với các móng tay vàng khè đang nắm một cây pháp trượng màu đen. Trông ông ta giống như là Undead hơn là loài người.
"Hi —— Kaji."
Kiểu nói chuyện tuỳ tiện của cô ta khiến cho người đàn ông cau mày.
"Đừng gọi ta như thế được không? Làm hỏng hết uy danh của Zuranon."
Zuranon.
Một tổ chức bí mật, mạnh mẽ và tàn ác, được lãnh đạo bởi tên thủ lĩnh khét tiếng. Do một đám pháp sư kỳ cựu tạo thành, bọn chúng đã gây ra rất nhiều thảm kịch và đều bị các quốc gia lân cận căm ghét.
"Vậy à... ?"
Cô gái dường như chẳng thèm để ý đến lời nói của mình, khiến ông ta cau mày càng sâu.
". . . Vậy, cô tới đây làm gì? Cô cũng biết ta đang truyền năng lượng vào ‘Pearl of Death’. Nếu cô làm cản trở kế hoạch của ta, vậy thì đừng trách ta trở mặt."
Ông ta nheo mắt lại, dùng sức nắm chặt cây pháp trượng trong tay.
"Đáng ghét —— Kaji. Tôi mang thứ này đến cho ông nè —— "
Cô ta nở một nụ cười đáng yêu trong khi tay đang tìm tòi bên dưới áo choàng. Sau khi tìm thấy, cô ta có vẻ rất cao hứng, cầm lấy nó đưa ra.
Đó là một cái vương miện.
Vô số viên ngọc nhỏ được đính trên sợi chỉ vàng, giống như giống như những giọt nước đọng lại trên màng nhện. Đó là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế. Ngay chính giữa vương miện —— vị trí nằm ngay trán —— là một viên ngọc lớn trông giống như một viên tinh thể màu đen.
"Đây là!"
Người đàn ông không khỏi trố mắt ngoác mồm.
Tuy rằng chỉ mới nhìn từ xa, thế nhưng chắc chắn sẽ không nhìn lầm, đây là chiếc vương miện mà ông ta đã từng thấy trước đây.
"Biểu tượng của Công chúa Vu Nữ, 「Crown of Wisdom」! Đây không phải là một trong những bảo vật lớn nhất của Thần quốc Silian sao!"
"Chính xác —— bởi vì nhìn thấy một cô gái dễ thương mang chiếc vương miện kỳ lại này, nhưng vì nó không hợp với cô ấy nên tôi tiện tay lấy mất —— nhưng sau đó tôi liền bị sốc! Cô ấy lập tức phát điên lên —— tè ra quần luôn —— Ha ha ha!!"
Nói xong, cô ta cứ cười nắc nẻ.
Nếu như「Crown of Wisdom」bị cướp đi, người hiện đang mang nó —— cũng chính là nhân vật trung tâm trong nghi lễ phép thuật của Thần quốc Silian, Công chúa Vu Nữ —— sẽ có kết cục gì, không thể nào có chuyện cô gái này, đã từng là thành viên của Black Scripture, lại không biết.
Bởi vì nhiệm vụ của Black Scripture là giao lại vương miện cho vị Vu Nữ mới được chọn. Còn vị Công chúa Vu Nữ cũ sẽ bị điên ngay lập tức khi vương miện bị lấy xuống, do đó bọn họ sẵn tiện gửi cô ta trở về bên cạnh Thần luôn.
"Nhưng không có cách nào khác. Chỉ có cách đó mới lấy được chiếc vương miện—— không phải lỗi do tôi, là lỗi của người chế tạo ra chiếc vương miện này —— "
Không có cách nào để gỡ vương miện 「Crown of Wisdom」ra an toàn, ngoại trừ việc phá huỷ nó.
Sau khi được mang lên, chiếc vương miện sẽ phong ấn người mang và biến người đó thành một thứ giống như là vật phẩm phép thuật cấp cao hình người. Do đó chẳng có ai lại lãng phí đến nỗi phá huỷ một thứ như vậy
Nhưng vẫn có một người điên như thế.
“Hmmph, không ngờ thứ mà tôi không tiếc phản bội lại Black Scripture cũng phải cướp lấy lại thứ rác rưỡi thế này. Biết vậy lúc đó đi cướp Thần Khí do Six Gods lưu lại còn có lý hơn."
"Nói nó rác rưỡi là hơi quá rồi —— "
Người đàn ông cười nhạo cô ta, người đang giả vờ phồng má biểu hiện bất mãn:
" Chẳng lẽ không phải? Trong 10.000 người phụ nữ mới có 1 người có thể mang được nó. Hầu như không thể tìm một người phụ nữ nào có thể mang nó bên ngoài Thần quốc Silian."
Thần quốc Silian là quốc gia duy nhất áp dụng phương pháp quản lý nhân khẩu . Bởi dậy chỉ cần tìm trong danh sách, là có thể dễ dàng tìm ra người có thể mang nó —— vật tế phẩm.
Nếu như không phải như vậy, cho dù lợi dụng sức mạnh của Zuranon cũng rất khó tìm đến.
"Với lại căn bản là không thể cướp được những món Thần Khí đó ——vì chúng được bảo vệ bởi con quái vật mạnh nhất trong Black Scripture, đã vượt qua giới hạn vật lý của con người. Máu của Six Gods chảy trong huyết quản của nó, thứ đồ con lai khốn kiếp —— "
"Á thần à. . . Những tên đó mạnh đến vậy sao? Ta chỉ được nghe kể về những tên đó."
"Những tên đó còn hơn cả mạnh. Ông không biết là bởi vì những thông tin đó thuộc loại tuyệt mật —— nếu có ai biết chuyện này mà bị thẩm vấn bằng cách điều khiển tâm trí, nó sẽ là thảm hoạ. Người ta còn nói rằng, nếu tin tức bị rò rỉ ra ngoài, sẽ dẫn tới chiến tranh với các Dragon Lords còn sống. Ngay cả Thần quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí là bị huỷ diệt. Vì vậy tôi mong ông cứ giả vờ như không nghe thấy gì—— "
". . . Nghe có vẻ khó tin."
"Ông không được chứng kiến loại sức mạnh đó nên ông mới nghĩ như vậy ── trở lại việc chính đi, Khajiit. Dale. Badantel, là một trong 12 thành viên chính, ông có thể giúp tôi một việc được không?"
Ngữ khí của cô ta thay đổi.
"Oh, rốt cục lộ ra bộ mặt thật rồi à? Phân thân của ‘Empress of Tears’. Đừng gọi ta Dale, ta đã không sử dụng cái tên đó nữa."
". . . Vậy ông cũng đừng gọi tôi là phân thân của ‘Empress of Tears’? Từ giờ hãy gọi tôi là Clementine."
". . . Clementine, cô muốn ta giúp cô làm gì?"
"Bên trong thành phố này có người sỡ hữu năng lực đặc thù rất nổi tiếng, đúng không? Anh chàng đó có thể sử dụng được chiếc vương miện này—— "
". . . Thì ra là như vậy, ta cũng đã nghe về tên đó. Nhưng nếu chỉ cần bắt cóc một người, cô thừa sức làm việc đó, không phải sao?"
"Ân, ông nói đúng —— nhưng tôi cần một người tạo ra sự hỗn loạn trong khi tôi làm việc đó —— "
"ta hiểu. . . lợi dụng sự hỗn loạn để trốn thoát. . ."
"Nếu như tôi đồng ý trợ giúp ông hoàn tất nghi lễ thì thế nào? Đôi bên cùng có lợi ——?"
Người đàn ông —— Khajiit nheo mắt, lộ ra một nụ cười tà ác:
"Quá tuyệt, Clementine. Nếu như cô đồng ý trợ giúp ta, như vậy ‘festival of death’ sẽ được hoàn thành trước thời hạn. Được rồi, ta sẽ dùng hết khả năng để hỗ trợ cho cô."
Mặc một cái áo choàng có mũ trùm đầu màu đen, bằng một phương thức đặc biệt, bóng người đó di chuyển trong khi eo và vai không hề chuyển động, nhìn từ xa trông như một linh hồn đang trôi nổi.
Bóng người đó nhanh nhẹn tránh khỏi ánh sáng từ những bóng đèn ma pháp, không ngừng tiến tới, hướng về chỗ sâu bên trong nghĩa trang.
Không lâu sau bóng người đó đi tới trước một ngôi đền, chậm rãi gỡ cái mũ trùm ra.
Đó là một cô gái trẻ, khoảng 20 tuổi, lứa tuổi đẹp nhất.
Khuôn mặt tinh tế, với những đường nét đáng yêu như loài mèo. Tuy trông có vẻ dễ thương, thế nhưng ẩn giấu bên dưới vẻ mặt đó là sự tàn bạo của một con dã thú có thể lao ra tấn công bất cứ lúc nào.
"Cuối cùng đã đến."
Cô ta nói với giọng đùa cợt, vuốt mái tóc vàng ngắn của mình, cô ta đẩy cánh cửa đá của ngôi đền ra. Phía dưới áo choàng phát sinh tiếng kim loại va chạm, nghe giống như áo giáp lưới.
Bên trong ngôi đền, cái bàn đá dùng để đặt thi thể đang để trống. Các lễ vật dành cho người đã chết cũng đều được dọn sạch.
Không biết có phải do dầu thơm còn đọng lại trên bàn đá, một mùi hương ngọt ngào kích thích khứu giác có cô ta .
Cô ta hơi cau mày, bước tới gần bàn đó.
"Hmmm-hmm-hmm~ he~"
Cô gái đó vừa ngân nga một giai điệu nào đó, vừa ấn xuống một cái hình điêu khắc không có gì nổi bật ngay cạnh bàn.
Theo hình điêu khắc được ấn xuống, tiếng lách cách bổng vang lên, giống như bánh răng bị lệch giờ đã vào vị trí. Chỉ sau một nhịp, bàn đá chậm rãi chuyển động, để lộ cầu thang dẫn xuống tầng hầm.
"Đang đến đây —— "
Cô ta kéo dài từng từ cuối giai điêu một cách vô tư và bước xuống những bậc thang. Rẽ vào một góc ở giữa đường, cô ta đi đến một căn phòng rộng lớn.
Trên những bức tường và nền nhà có đầy vết bùn đất lộ ra, trông như chúng đã được gia cố thêm và sẽ không bị sụp đổ dễ dàng. Không khí ở đây không hề ngột ngạt mà có vẻ tươi mới, chắc do có chỗ thông gió ở đâu đó.
Nơi này không phải là một phần của nghĩa trang, nhưng lại là một nơi tà ác hơn.
Những tấm thảm có hình thù quỷ dị được treo trên tường, phía dưới có mấy cây nến có màu đỏ tươi giống như được tạo thành từ máu, chúng đang toả ra thứ ánh sáng nhàn nhạt, cùng với mùi tanh của máu bị đốt cháy.
Ánh nến chập chờn tạo thành vô số cái bóng trên tường, ở bên trong không gian này có vài cái hang tối, từ bên trong đó bay ra mùi thối rữa của đám Undead cấp thấp.
Cô ta nhìn quanh bốn phía, sau đó ánh mắt dừng lại ở một chố.
"Hey, tên đang trốn ở kia, có khách tới chơi nè."
Người đàn ông đang ẩn mình trong một góc tối khẽ run một cái.
"Hello─── tôi tới đây để gặp Kaji, ông ta có ở đây không ——?"
Người đàn ông đó do dự không biết phải làm sao, bắt đầu run rẩy khi cô gái bước tới gần.
"Được rồi, ngươi bị đuổi."
Một người đàn ông khác bỗng nhiên xuất hiện ở đây, nói câu này với người đang trốn trong bóng tối.
Ông ta là một người rất gầy.
Hốc mắt lõm xuống và nước da của ông ta hoàn toàn khác với một người khoẻ mạnh. Trên đầu không có nửa cọng tóc. Không chỉ có như vậy, thậm chí không có lông mày hay lông mi.
Rất khó để xác định được tuổi của ông ta thông qua diện mạo đó, nhưng do làn da không có nhiều nếp nhăn nên chắc chăn cũng không quá già.
Người đàn ông này đang mặc một bộ trưởng bào màu đỏ sẫm, trên cổ đeo một cái vòng do xương sọ của động vật nhỏ tạo tành. Một đôi tay gầy gò đến mức chỉ còn da bọc xương, bàn tay với các móng tay vàng khè đang nắm một cây pháp trượng màu đen. Trông ông ta giống như là Undead hơn là loài người.
"Hi —— Kaji."
Kiểu nói chuyện tuỳ tiện của cô ta khiến cho người đàn ông cau mày.
"Đừng gọi ta như thế được không? Làm hỏng hết uy danh của Zuranon."
Zuranon.
Một tổ chức bí mật, mạnh mẽ và tàn ác, được lãnh đạo bởi tên thủ lĩnh khét tiếng. Do một đám pháp sư kỳ cựu tạo thành, bọn chúng đã gây ra rất nhiều thảm kịch và đều bị các quốc gia lân cận căm ghét.
"Vậy à... ?"
Cô gái dường như chẳng thèm để ý đến lời nói của mình, khiến ông ta cau mày càng sâu.
". . . Vậy, cô tới đây làm gì? Cô cũng biết ta đang truyền năng lượng vào ‘Pearl of Death’. Nếu cô làm cản trở kế hoạch của ta, vậy thì đừng trách ta trở mặt."
Ông ta nheo mắt lại, dùng sức nắm chặt cây pháp trượng trong tay.
"Đáng ghét —— Kaji. Tôi mang thứ này đến cho ông nè —— "
Cô ta nở một nụ cười đáng yêu trong khi tay đang tìm tòi bên dưới áo choàng. Sau khi tìm thấy, cô ta có vẻ rất cao hứng, cầm lấy nó đưa ra.
Đó là một cái vương miện.
Vô số viên ngọc nhỏ được đính trên sợi chỉ vàng, giống như giống như những giọt nước đọng lại trên màng nhện. Đó là một tác phẩm nghệ thuật tinh tế. Ngay chính giữa vương miện —— vị trí nằm ngay trán —— là một viên ngọc lớn trông giống như một viên tinh thể màu đen.
"Đây là!"
Người đàn ông không khỏi trố mắt ngoác mồm.
Tuy rằng chỉ mới nhìn từ xa, thế nhưng chắc chắn sẽ không nhìn lầm, đây là chiếc vương miện mà ông ta đã từng thấy trước đây.
"Biểu tượng của Công chúa Vu Nữ, 「Crown of Wisdom」! Đây không phải là một trong những bảo vật lớn nhất của Thần quốc Silian sao!"
"Chính xác —— bởi vì nhìn thấy một cô gái dễ thương mang chiếc vương miện kỳ lại này, nhưng vì nó không hợp với cô ấy nên tôi tiện tay lấy mất —— nhưng sau đó tôi liền bị sốc! Cô ấy lập tức phát điên lên —— tè ra quần luôn —— Ha ha ha!!"
Nói xong, cô ta cứ cười nắc nẻ.
Nếu như「Crown of Wisdom」bị cướp đi, người hiện đang mang nó —— cũng chính là nhân vật trung tâm trong nghi lễ phép thuật của Thần quốc Silian, Công chúa Vu Nữ —— sẽ có kết cục gì, không thể nào có chuyện cô gái này, đã từng là thành viên của Black Scripture, lại không biết.
Bởi vì nhiệm vụ của Black Scripture là giao lại vương miện cho vị Vu Nữ mới được chọn. Còn vị Công chúa Vu Nữ cũ sẽ bị điên ngay lập tức khi vương miện bị lấy xuống, do đó bọn họ sẵn tiện gửi cô ta trở về bên cạnh Thần luôn.
"Nhưng không có cách nào khác. Chỉ có cách đó mới lấy được chiếc vương miện—— không phải lỗi do tôi, là lỗi của người chế tạo ra chiếc vương miện này —— "
Không có cách nào để gỡ vương miện 「Crown of Wisdom」ra an toàn, ngoại trừ việc phá huỷ nó.
Sau khi được mang lên, chiếc vương miện sẽ phong ấn người mang và biến người đó thành một thứ giống như là vật phẩm phép thuật cấp cao hình người. Do đó chẳng có ai lại lãng phí đến nỗi phá huỷ một thứ như vậy
Nhưng vẫn có một người điên như thế.
“Hmmph, không ngờ thứ mà tôi không tiếc phản bội lại Black Scripture cũng phải cướp lấy lại thứ rác rưỡi thế này. Biết vậy lúc đó đi cướp Thần Khí do Six Gods lưu lại còn có lý hơn."
"Nói nó rác rưỡi là hơi quá rồi —— "
Người đàn ông cười nhạo cô ta, người đang giả vờ phồng má biểu hiện bất mãn:
" Chẳng lẽ không phải? Trong 10.000 người phụ nữ mới có 1 người có thể mang được nó. Hầu như không thể tìm một người phụ nữ nào có thể mang nó bên ngoài Thần quốc Silian."
Thần quốc Silian là quốc gia duy nhất áp dụng phương pháp quản lý nhân khẩu . Bởi dậy chỉ cần tìm trong danh sách, là có thể dễ dàng tìm ra người có thể mang nó —— vật tế phẩm.
Nếu như không phải như vậy, cho dù lợi dụng sức mạnh của Zuranon cũng rất khó tìm đến.
"Với lại căn bản là không thể cướp được những món Thần Khí đó ——vì chúng được bảo vệ bởi con quái vật mạnh nhất trong Black Scripture, đã vượt qua giới hạn vật lý của con người. Máu của Six Gods chảy trong huyết quản của nó, thứ đồ con lai khốn kiếp —— "
"Á thần à. . . Những tên đó mạnh đến vậy sao? Ta chỉ được nghe kể về những tên đó."
"Những tên đó còn hơn cả mạnh. Ông không biết là bởi vì những thông tin đó thuộc loại tuyệt mật —— nếu có ai biết chuyện này mà bị thẩm vấn bằng cách điều khiển tâm trí, nó sẽ là thảm hoạ. Người ta còn nói rằng, nếu tin tức bị rò rỉ ra ngoài, sẽ dẫn tới chiến tranh với các Dragon Lords còn sống. Ngay cả Thần quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí là bị huỷ diệt. Vì vậy tôi mong ông cứ giả vờ như không nghe thấy gì—— "
". . . Nghe có vẻ khó tin."
"Ông không được chứng kiến loại sức mạnh đó nên ông mới nghĩ như vậy ── trở lại việc chính đi, Khajiit. Dale. Badantel, là một trong 12 thành viên chính, ông có thể giúp tôi một việc được không?"
Ngữ khí của cô ta thay đổi.
"Oh, rốt cục lộ ra bộ mặt thật rồi à? Phân thân của ‘Empress of Tears’. Đừng gọi ta Dale, ta đã không sử dụng cái tên đó nữa."
". . . Vậy ông cũng đừng gọi tôi là phân thân của ‘Empress of Tears’? Từ giờ hãy gọi tôi là Clementine."
". . . Clementine, cô muốn ta giúp cô làm gì?"
"Bên trong thành phố này có người sỡ hữu năng lực đặc thù rất nổi tiếng, đúng không? Anh chàng đó có thể sử dụng được chiếc vương miện này—— "
". . . Thì ra là như vậy, ta cũng đã nghe về tên đó. Nhưng nếu chỉ cần bắt cóc một người, cô thừa sức làm việc đó, không phải sao?"
"Ân, ông nói đúng —— nhưng tôi cần một người tạo ra sự hỗn loạn trong khi tôi làm việc đó —— "
"ta hiểu. . . lợi dụng sự hỗn loạn để trốn thoát. . ."
"Nếu như tôi đồng ý trợ giúp ông hoàn tất nghi lễ thì thế nào? Đôi bên cùng có lợi ——?"
Người đàn ông —— Khajiit nheo mắt, lộ ra một nụ cười tà ác:
"Quá tuyệt, Clementine. Nếu như cô đồng ý trợ giúp ta, như vậy ‘festival of death’ sẽ được hoàn thành trước thời hạn. Được rồi, ta sẽ dùng hết khả năng để hỗ trợ cho cô."
/210
|