Overlord

Q.9 - Chương 8 - Chuẩn Bị Trước Trận Chiến

/210


Một tháng sau

Cuộc họp được tổ chức ở bên trong cung điện Valencia của Vương quốc Re-Estize. Gazef Stronoff đứng bất động bên cạnh vua Ranpossa đệ tam và mở to mắt khi nhìn vào cảnh tượng Lục đại quý tộc tập trung lại với nhau.

Sáu người họ tụ tập lại với nhau là một việc rất hiếm thấy.

Số lượng đất đai Lục đại quý tộc nắm giữ chỉ sau nhà nhà vua nhưng lực lượng quân sự, tài chính và nhiều lĩnh vực khác của họ thì mạnh hơn nhà vua. Bởi vì điều này, họ thường xuyên tìm lý do bào chữa cho sự vắng mặt của bản thân khỏi giấy triệu tập của nhà vua, đặc biệt là lãnh đạo của phe Quý tộc – Marquis Bowlrob, ông ta thậm chí còn không che đi sự khinh bỉ của hắn đối với vua. Tình hình đó tệ đến nỗi trong một quãng thời gian đó, đã có người nghĩ rằng Vương quốc có thể bị tan vỡ từ bên trong.

Tiếp theo, ánh mắt Gazef rơi vào ba người con của nhà vua.

Khiến người ta chú ý nhất tất nhiên là con gái thứ ba của nhà vua, “Hoàng Kim công chúa”, Renner Theiere Chardelon Ryle Vaiself.

Tiếp đến là nhị hoàng tử, Zanack Valurean Igana Ryle Vaiself. Trong sự kiện ác ma gây rối Vương đô, anh ta đã giành được nhiều lời khen ngợi khi đi theo nhà vua và hành động vì nhân dân.

Cuối cùng là con trai cả, thái tử Barbro Andorean Ield Ryle Vaiself. Với cơ thể mạnh mẽ của mình, mái tóc được cắt tỉa gọn gàng, anh ta là người mà Marquis Bowlrob đã dùng những hành động trong bóng tối để cố gắng đưa lên ngồi trên ngai vàng. Có lẽ, việc Bowlrob tham dự cuộc hội nghị này là theo sự thỉnh cầu của Barbro.

Bất kỳ cuộc họp nào có sự tham dự của Marquis Bowlrob thuộc bè phái quý tộc thì chắc chắn nó sẽ vô cùng quyết liệt. Gazef ngoảnh mắt khỏi bầu không khí nặng nề như bao trùm mây đen này, và nhìn vào những Lục đại quý tộc đang tụ tập.

Ba người đàn ông trước mắt anh này đều là những người thuộc phe Hoàng gia. Người đầu tiên tiến vào tầm mắt của Gazef chính là Marquis Volumlash – người ăn mặc sang trọng nhất trong cung điện này.

Đó là một người đàn ông gần bốn mươi, khuôn mặt khá ngay ngắn, trên lãnh thổ của anh ta có mỏ vàng và Bí ngân, khiến anh ta trở thành người giàu nhất ở Vương quốc. Tuy nhiên, có những lời đồn trong bóng tối là hắn ta cực kỳ tham lam, đến độ hắn thậm chí sẽ phản bội gia đình mình chỉ vì một đồng tiền vàng.

Cũng có tin đồn rằng hắn đã phản bội Vương quốc và đã bán tình báo cho đế quốc. Tuy nhiên, do thiếu bằng chứng cụ thể nên không thể làm gì với hắn ta cả. Sau cùng, chặt đầu Marquis Volumlash -một người ủng hộ nổi bật của phe Hoàng gia mà không có bất kỳ bằng chứng nào sẽ chỉ dẫn đến các quý tộc khác đi về phe chống đối. Nếu hắn ta nhận thức được điều này và tận dụng nó để tiếp tục bán ra thông tin, thì hắn ta thực sự là người đáng khinh bỉ nhất hiện nay.

Tiếp theo, ánh mắt Gazef nhìn vào một quý tộc đẹp trai và trẻ nhất trong các đại quý tộc, Marquis Pespeya.

Anh ta kết hôn với trưởng nữ của nhà vua, và trở thành một trong Lục đại quý tộc tại cùng thởi điểm cuộc hôn nhân đó. Mặc dù về khả năng và tính cách của anh ta ít được biết đến nhưng cha của anh ta sở hữu một năng lực và phẩm cách vượt trội hơn người, vì vậy Gazef cảm thấy rằng Pespeya có thể trở thành một người giống như cha của anh ta vậy.

Ngược lại, người lớn tuổi nhất trong số Lục đại quý tộc là bá tước Urovana. Tóc ông ta đã thành màu trắng, tóc trên đầu khá thưa và nhìn như không có cọng tóc dài nào. Mặc dù cơ thể và tay chân của ông trông giống như một cái cây khô, nhưng ông vẫn duy trì được vẻ trang nghiêm của một người lớn tuổi.

Urovana là một trong những đại quý tộc và là người có uy tín nhất với hầu hết mọi người.

Cùng dàn trận chống lại họ là ba thành viên của Phe Quý tộc.

Đầu tiên là trung tâm của Phe Quý tộc, Marquis Bowlrob, nắm giữ nhiều lãnh thổ nhất trong số các đại quý tộc. Khuôn mặt của ông có nhiều sẹo giống như một người chỉ huy chiến binh bình thường.

Tuy rằng tuổi tác của ông ta đã đi vào năm mươi, cái cơ thể mập mạp của ông ta được mài dũa thông qua việc không ngừng rèn luyện đã thành vinh quanh trong quá khứ, nhưng giọng nói và ánh mắt như loài ác điểu khiến cho người ta cảm thấy vẫn còn chút tinh thần chiến binh sót lại trong ông.

Mặc dù một người chiến binh như ông ta đã mất đi phần lớn sức mạnh của mình vì già yếu, nhưng làm một người chỉ huy, ông ta chỉ huy quân đội còn xuất sắc hơn Gazef, khiến ông ta được khen là trong Vương quốc này không ai có thể sánh vai.

Bên cạnh ông ta là Bá tước Ritton.

Ông là một người đàn ông có vẻ ngoài làm người khác gợi nhớ tới những hình ảnh của một con cáo già, và cũng là người thứ hạng thấp trong Lục đại quý tộc. Thế nên, ông ta đã rất cố gắng để nâng cao vị thế của mình. Tuy nhiên, tính cách của ông là không quan tâm đến sự đau khổ của người khác đó cũng đồng nghĩa là việc mở rộng quyền lực của ông ta không được đón nhận bởi các quý tộc khác. Liên minh với Bowlrob phải là một bước đi chiến lược để thoát khỏi kẻ thù của mình.

Người đàn ông cuối cùng thuộc vào Phe Quý tộc có mái tóc vàng được cắt tỉa bớt và đôi mắt màu xanh hẹp.

Khuôn mặt gã nhợt nhạt, cho thấy nó ít được tiếp xúc với ánh mặt trời. Với dáng người cao gầy kết hợp với nước da tái xám của mình, gã tạo ấn tượng như một con rắn. Nhưng vì vẻ xanh xao không khỏe mạnh của mình làm gã trông có vẻ già hơn cái tuổi chưa đến bốn mươi thực của gã.

Với cảm xúc lẫn lộn trong trái tim của mình, Gazef đem ánh mắt của anh từ trên người Marquis Raeven rời đi.

Những cuộc đấu tranh quyền lực ngày càng phức tạp chính là vấn đề của người kế nhiệm vương vị.

Marquis Bowlrob và Bá tước Ritton của Phe Quý tộc, cũng như bá tước Urovana của Phe Hoàng gia, tất cả đều ủng hộ Thái tử Barbro trong khi Marquis Pespeya, người đã kết hôn với trưởng công chúa thì lại nhận được sự ủng hộ từ những nhà quý tộc không có quan hệ với các phe phái. Raeven thì ở phía bên của nhị Hoàng tử Zanack, trong khi Marquis Volumlash dường như tỏ thái độ không quan tâm với vấn đề thừa kế.

Đối với tất cả những lý do này, nhà vua vẫn ngồi yên vị trên ngai vàng của mình. Nếu như giờ ông chỉ định bất cứ ai ở đây, không có gì đảm bảo cho việc không có một cuộc nội loạn xảy ra sau này.

Trước đây không lâu, Gazef cảm thấy việc ai nên trở thành vị vua kế tiếp cũng không khác mấy. Nhưng bây giờ, trái tim anh đã nghiêng về phía Zanack. Dù rằng công chúa Renner như một con hắc mã, nhưng trong tất cả lịch sử lâu dài của vương quốc, nó chưa từng được một nữ hoàng nào cai trị, vì vậy việc đó là không thể nào.

“Bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu.”

Âm điệu của nhà vua có vẻ hơi khác so với bình thường. Những người có đôi tai nhạy cảm có thể đoán ra lý do cho việc triệu tập ngày hôm nay và lộ ra vẻ nghi hoặc.

“Hãy đọc lời tuyên bố được những phái viên Đế quốc mang tới.”

Theo lệnh của nhà vua, các chư hầu ở cả hai bên nhà vua đã bắt đầu đọc nội dung của cuộn giấy da.

Sau một hồi suy nghĩ, các nội dung được tóm tắt như sau:

Đế quốc Baharuth thừa nhận Nazarick là một quốc gia độc lập, cai trị bởi Vua Sorecerer King Ainz Ooal Gown, và chính thức công nhận nó như là một đồng minh của Đế quốc.

Ban đầu, khu vực gần E-Rantel là vùng ngoại thành của Pháp Vương Ainz Ooal Gown. Vương quốc của Re-Estize đã chiếm đóng lãnh thổ này một cách bất hợp pháp và bây giờ phải trả lại cho chủ sở hữu hợp pháp của nó.

Nếu Vương quốc không tuân thủ yêu cầu này, Đế quốc sẽ trợ giúp Pháp Vương Ainz Ooal Gown tấn công Vương quốc, đoạt lại vùng lãnh thổ thuộc về Pháp vương.

Đây sẽ là một cuộc chiến tranh chính nghĩa, chiến đấu để chấm dứt sự chiếm đóng bất công.

Sau khi nội dung đó được đọc ra, căn phòng đã bùng nổ thành một cuộc thảo luận huyên náo. Tuân theo mấy thứ này thì thật điên rồ, và như vậy là bất cứ ai đều đồng ý với họ.

“Để đề phòng những việc tệ nhất có thể xảy ra, ta đã cho những học giả kiểm tra lịch sử của vương quốc, và không có phát hiện ra được bất kỳ ghi chép nào đề cập đến cá nhân có tên Ainz Ooal Gown cầm quyền ở vùng ngoại ô của E-Rantel. Vậy nên tuyên bố này không có chút tính chính đáng nào”.

“Điều này thật vô lý và lố bịch. Đây là những lời của kẻ mất trí sao?!”

Tiếng kêu ầm ĩ vang lên khắp hội trường.

Marquis Bowlrob với sự vinh quanh của chiến binh trong quá khứ của ông ta dường như đã cung cấp cho các nhà quý tộc sự dũng cảm, và đa số họ đều phát ra âm thanh tán thành.

“Mặc dù nó đã bị trì hoãn, không phải là cái này cũng giống như mấy cái thông báo hằng năm mà Ðế quốc thường hay đưa ra trước khi xâm lược sao? Họ luôn luôn tìm thấy một số lý do ngu ngốc để tuyên bố chiến tranh, vì vậy lần này, họ phải thực sự được cạo đáy thùng để móc ra một cái tên Magic Caster, phải không? Tôi muốn nhìn thấy chú hề với cái tên ‘Pháp Vương’. “

Câu nói của Bá tước Ritton bị nhấn chìm bởi những tiếng cười nhạo báng của đám quý tộc.

“Tuy nhiên…”

Bá tước dùng ánh mắt xảo quyệt tràn ngập sự khinh thường của một con hồ ly nhìn về hướng Gazef.

“Tôi tin rằng chúng ta đã từng nghe qua về cái tên điên tự xưng là Pháp Vương, có cái gì không đúng sao? Tướng quân Stronoff?”

“Đúng là như vậy, người đó chính là Magic Caster đã dùng ma pháp trợ giúp tôi ở vùng ngoại ô của E-Rantel.”

Sau khi phát ra một tràng cười làm người ta khó chịu, Bá tước Ritto ném ra một lời trào phúng lạnh lùng.

“Ta thì thấy, hắn ta phải giúp vì hắn ta nghĩ rằng những người là con dân của mình.”

Có thể nghe thấy những tiếng cười khinh bỉ của các nhà quý tộc ở xung quanh, nhưng không ai ngăn cản, bởi vì Gazef xuất thân từ tầng lớp bình dân và bị nhiều thành viên thuộc phe quý tộc ghét bỏ.

Nếu đó là một thành viên của phe Hoàng gia, nhà vua sẽ can thiệp, nhưng Bá tước Ritton thì lại thuộc về phe đối lập nên nhà vua cũng chỉ có thể nhíu nhíu mày.

“Có vẻ như việc thiêu hủy các làng nông nghiệp gần E-Rantel là một chuyện tốt của bên đế quốc? Tướng quân thì lại bảo đó là Pháp quốc Slaine, và sau đó nhận được từ sự trợ giúp từ cái người gọi là Gown, phải không? Không phải là anh ta cùng một bọn với Đế quốc sao? Và hình như trước đây ai đã từng nói rằng rằng thi thể của những kẻ gần giết được Tướng quân đã biến mất không một dấu vết? “

Trong tâm trí của mình, Gazef nhớ lại hình bóng các thành viên mạnh mẽ của Six Scriptures, cũng như hình bóng hùng mạnh của Ainz Ooal Gown.

“Mặc dù các thi thể đều biến mất như Bá tước Ritton nói, nhưng tôi vẫn cảm thấy Đế quốc không tham gia vào việc đó. Khi tôi ở làng Carne, các kỵ sĩ đã tấn công chúng tôi mạnh hơn kỵ sĩ của Đế quốc. Họ đã sử dụng thiên thần, và không nghi ngờ chút nào họ là quân của Giáo quốc Slane. “

“Và tại sao Giáo quốc lại muốn làm như vậy?”

Sao tôi biết được?

Thật vậy, nếu Gazef có thể đưa ra một câu trả lời trực tiếp như thế, nó sẽ làm cho anh cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Giữa lúc im lặng do Gazef không trả lời được, một giọng nói viện trợ vang lên từ phía của Ritton.

“Nếu như vậy, viêc về tên điên Magic Caster kia căn bản không quá quan trọng! Những gì chúng ta cần phải quyết định trên là làm thế nào để đáp lại lời tuyên bố giả tạo này, phải không, đức vua? “

“Như những gì Marquis Bowlrob nói. Chúng ta cần phải quyết định được câu trả lời của Vương quốc. “

“Xin cho phép thần được lên tiếng,” Marquis Pespeya nói khi anh ta tiến lên một bước. “Chấp nhận các điều khoản của vị Hoàng đế kia sẽ rất khó khăn. Bởi vậy chiến tranh là con đường duy nhất của chúng ta.”

Việc đề cập đến chiến tranh gây ra sự náo loán giữa các quý tộc có địa vị kề nhau.

“Ah-ah, giờ là lúc đè bẹp chúng một lần và cho tất cả, và sau đó sẽ là thời điểm bước vào lãnh thổ Đế quốc.”

“Ông hoàn toàn đúng, tôi gần như mệt mỏi với cuộc xâm lược của Đế quốc.”

“Đây là thời điểm để cho những kẻ ngu ngốc trong Đế quốc biết những sự đáng sợ của chúng ta!”

“Chính xác, giống như hầu tước nói.”

Những lời này được pha trộn bởi những tiếng cười rải rác và lặp đi lặp lại suốt trong đám đông của giới quí tộc, không khỏi làm Gazef cảm thấy ngứa tai.

Mấy năm qua, họ đã chiến tranh định kỳ với Đế quốc trên bình nguyên Kattse.

Đa phần họ sẽ tạo ra một trận chiến và đối đầu với nhau, hoặc là với sự tổn thất nhỏ về phía Vương quốc mà nó sẽ kết thúc theo kiểu những cuộc giao tranh nhỏ. Năm nay có lẽ cũng sẽ như vậy, và các quý tộc cảm thấy lười biếng vì cái việc lặp đi lặp lại đến quen thuộc này.

Tuy nhiên, Gazef được thúc đẩy bởi tiếng kêu của bản năng chiến binh của mình, anh liền lên tiếng.

“Đừng nghĩ rằng cuộc chiến này lần này sẽ kết thúc như những cuộc giao tranh nhỏ trước đó!”

Các quý tộc trông giống như bị giội một chậu nước lạnh, và họ quay người lại, bực bội nhìn về Gazef.

“Thì ra là như vậy. Đây là những gì Tướng quân của chúng ta thực sự tin tưởng sao. Có thể nói cho chúng ta lý do không? “

“Vâng, thưa đức vua, đó là—“

Những hình ảnh của một người nào đó đặt một hồi chuông báo qua trái tim của Gazef.

“-đúng, đó là vì sự tồn tại của vị Magic Caster Ainz Ooal Gown vĩ đại kia.”

“Như vậy sao, người duy nhất trong chúng ta đã thực sự nhìn đối mặt với hắn là ngươi, Tướng quân. Điều đó có nghĩa là những lời của ngươi cũng có chút trọng lượng. Ngươi có thể cho chúng ta biết ngươi căn cứ vào đâu mà nói như vậy? “

Gazef không biết trả lời làm sao. Anh không biết làm thế nào để giải thích nó, nhưng bản năng chiến binh của anh đã nói với anh rằng nếu đưa quyết định sai lầm về cuộc chiến này sẽ là vô cùng nguy hiểm.

“Đức vua, người có thể cắt vùng ngoại ô của E-Rantel cho đế quốc, không, là cho Magic Caster kia?”

Sau khi một giây trầm mặc, những tiếng la hét bay ra như mưa đá.

“Đồ hèn nhát! Cái tên nhà ngươi! Không biết nhục nhã?! “

Những tiếng la hét đến từ những nhà quý tộc thuộc phe Hoàng gia.

“Sau khi nhận ân huệ của đức vua, nhà ngươi lại nói với Đức vua rằng hãy đầu hàng và dâng lãnh thổ của người cho người ngoài? Từ khi nào nhà vua nhà ngươi phục vụ lại biến thành cái tên Hoàng đế giả kia?! Chưa kể, ngươi thậm chí không trả lời câu hỏi của Đức vua! “

Đối với loại chuyện nhục mạ trước mặt, Gazef không thể cất tiếng trả lời. Nếu anh ở vị trí của họ, có thể anh cũng làm điều tương tự.

“Đủ rồi.”

Người dang tay ra giúp đỡ Gazef trong cảnh khốn khó chính là Đức vua kính yêu của anh

“Nhưng, Đức vua!”

“Ta thấy vô cùng xúc động trước sự phẫn nộ của các ngươi. Đó là vì lý do đó mà ta yêu cầu các ngươi phải nhớ rằng Tướng quân của ta sẽ không bao giờ phản bội ta. Vì lợi ích của ta, hắn đã vô số lần đẩy bản thân hắn vào sự nguy hiểm. Một người như thế sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì sẽ gây hại cho ta. “

Các nhà quý tộc đã hét vào Gazef đều cúi đầu về phía nhà vua. Sau khi xác nhận điều đó, nhà vua tiếp tục nói chuyện với Gazef.

“Tướng quân, người mà ta tin tưởng như bàn tay phải của ta. Cho dù chính ngươi đưa ra cái đề nghị đó, nhưng ta không thể đồng ý với nó. Không chiến đấu liền cắt đất nhường lãnh thổ, đó không phải là việc một người cai trị phải làm. Vì lợi ích của những người sống trên đó, việc này không thể chấp nhận được. “

Cắt nhường lãnh thổ thì phải di rời tất cả người dân ở đó đi, chuyện như vậy thì chẳng khác gì một câu chuyện cổ tích. Ngay cả khi làm được điều đó, thì cũng sẽ không có cách nào chuẩn bị cho những người đó một điều kiện sinh hoạt giống như trước đây được, và cuối cùng thì cuộc sống của họ càng trở nên tồi tệ hơn.

“Đúng là có chuyện như vậy, Đức vua, và thần hy vọng người sẽ tha thứ cho những lời ngu ngốc của thần.”

Gazef cúi đầu xuống với đức vua sau khi nghe những lời nói coi trọng nhân dân trên vùng đất của ông ấy. Nếu ông ấy là một quý tộc ngu xuẩn, những người chỉ đơn giản coi những người dân sống trên lãnh địa của họ là một phương tiện của lợi nhuận, nhà vua sẽ không nói ra những gì ông đã làm. Đó là vì lòng từ bi của nhà vua, Gazef sẵn sàng dâng hiến cả cuộc đời của anh cho ông ấy.

Anh nhớ lại những lời anh đã nói chuyện với đội phó của mình cách đây nửa năm.

“Muốn tìm kiếm sự giúp đỡ, thì đi đến những nhà quý tộc. Sự trợ giúp đến từ những kẻ có sức mạnh.”

“Những người đó sẽ trợ giúp của những người yếu đuối, cho dù biết đó là nguy hiểm họ cũng sẽ phấn đấu quên mình.”

Nếu vào thời điểm trước khi tham gia đại hội luận võ, Gazef sẽ không bao giờ nói những điều như vậy. Giống như Phó đội trưởng, anh đã nghĩ rằng không có một nhà quý tộc nào sẽ hết mình vì dân.

Nhưng sau khi bắt đầu phục vụ nhà vua, Gazef mới lần đầu tiên nhận ra có kiểu quý tộc như vậy tồn tại. Chỉ tiếc ở điểm, đó là quý tộc không có quyền lực.

Đã có rất nhiều sinh mệnh mà anh không thể cứu vớt, và cũng nhiều lần anh bị gây trở ngại chỉ vì lòng tự tôn của các quý tộc nhàm chán.

Mặc dù vậy, người đàn ông mà anh phục vụ đã không từ bỏ việc đó. Ông ấy đã tiếp tục làm việc để xây dựng một vương quốc, một nơi mà người dân sẽ có thể sống tốt hơn sống từng ngày.

Gazef tự hào về đức vua của mình, Ranpossa đệ tam. Nếu không, anh đã phải đào thoát sang Đế quốc khi hoàng đế bên kia tự mình cố gắng khuyên dụ anh.

Chính là bởi vì anh là một người đàn ông như vậy, những đám mây đen không ngừng xuất hiện trong lòng anh.

Những gì nhà vua nói là sự thật, cũng là quan điểm chính xác. Từ trước tới nhà nhà vua luôn đầy lòng từ bi, nhưng Gazef biết lý do tại sao nhà vua đã đưa ra một lý do cương quyết như vậy.

Bởi vì sau sự kiện ác ma gây rối, sự cân bằng cán cân quyền lực giữa hai phe đã có nhiều biến hóa.

Trong một thời gian dài, Vương quốc đã được chia thành hai phe phái và hai bên đều duy trì thế lực cân bằng, nhưng bây giờ phe Hoàng gia đã mở rộng, trong khi phe quý tộc đã bị thu hẹp lại.

Bởi vì nhà vua đã dũng cảm xông lên trước và đẩy lùi Jaldabaoth lại, làm cho người ta cảm thấy ông là một người cai trị mạnh mẽ, và một số nhà quý tộc bắt đầu hướng về phía nhà vua. Cũng bởi vậy, nhà vua không thể để thể hiện sự yếu kém của bản thân ở đây. Tuy nhiên, nói thì nói như thế—

“Tuy nhiên, Tướng quân nói cũng không sai, phải không? Chúng ta có thể tránh được một cuộc chiến tranh chỉ với việc nhường một thành phố. Một vị vua cũng có nhiệm vụ ngăn chặn sự đau khổ quá mức xảy ra với người dân của mình. Không phải một vị vua thật sự là người sẵn sàng hy sinh thân thể của chính mình vì lợi ích của người dân? “

Người nói là từ phe Quý tộc. Tuy rằng lời thoại rất êm tai, nhưng họ đang tính toán để giảm bớt số lượng đất đai mà nhà vua kiểm soát, và phe Hoàng gia ngay lập tức phản kích lại.

“Chỗ đó là lảnh thổ của nhà vua! Nếu như ngươi muốn cắt nhường lãnh thổ, tại sao không cắt đất đai của ngươi đi?! “

Người phe Quý tộc cũng đã nhanh chóng trả lời.

“Nói cái gì vậy?! Đế quốc yêu cầu chính là E-Rantel và vùng ngoại ô của nó! Ngươi có thực sự tin rằng họ sẽ chấp nhận phần đất từ phía bên kia của Vương quốc? Tại sao ngươi không động não trước khi nói chuyện?! “

Phe Hoàng gia đã phát triển mạnh mẽ hơn, trong khi phe quý tộc yếu đi. Điều đó chỉ đơn giản làm cho phe Quý tộc liều lĩnh hơn trong việc ngăn cản những bước đi của nhà vua.

Việc phá hỏng sự cân bằng giữa hai phe cũng chính là nguồn gốc sự bất an của Gazef. Trong những nỗ lực tuyệt vọng để làm giảm bớt quyền lực của phe Hoàng gia, họ có thể làm Vương quốc rơi vào cuộc nội chiến.

Bởi vậy nhà vua muốn thể hiện sức mạnh của mình để phòng ngừa việc các quý tộc muốn gây phản loạn, việc này không sai nhưng–

Nếu như nhà vua không nhận ra được điểm yếu của mình, thì bản thân việc đó là không phải là một điều nguy hiểm sao?

Chìm đắm trong những suy nghĩ của mình, Gazef bị lôi trở lại với thực tế sau khi bị nhiều ánh mắt khó chịu từ các thành viên của phe Hoàng gia nhìn vào người. Bởi vì anh là người đã đề nghị nhường lãnh thổ của vương quốc, nên họ đã nghĩ rằng anh đã về phe Quý tộc.

Họ nhìn vào anh ra mà nói, “Đồ nông dân phản bội nhà ngươi, chẳng lẽ ngươi quên đi những ân sủng mà nhà vua cho ban tặng cho ngươi?”

“Như vậy, tại sao ngươi không đề xuất việc trao đổi đất đai của ngươi với E-Rantel, và sau đó đi cắt chỗ đất đai đó?!”

“Cái kia có thể trao đổi lãnh thổ đơn giản như vậy sao! Thằng ngu này! “

“Ngươi là kẻ ngu ở đây!”

Việc cãi vã giống trẻ con làm cho toàn bộ hội trường trở nên rối loạn. Trong quá khứ, các tranh chấp như thế này sẽ kết thúc trong sưh bế tắc do sự cân bằng quyền lực giữa hai thế lực, nhưng bây giờ tiếng nói của phe Hoàng gia là lớn hơn so với những người của phe quý tộc.

Thông thường, nhà vua sẽ đứng ra ngăn cản. Nhưng lần này ông ấy dường như không có ý định làm như thế, bởi vì lần này âm thanh phe Hoàng gia khá lớn.

Không ai sẽ đi ngăn cái tình huống có lợi cho mình. Có lẽ nhà vua muốn trút hết sự bất mãn từ trước tới nay với phe quý tộc của bản thân.

Thật giống như ông ấy đã uống phải một thứ thuốc độc ngọt ngào…

Dần dần, Gazef bắt đầu cảm thấy ý chí màu đen lạnh lẽo xuất hiện trong con mắt của phe Quý tộc.

Anh rùng mình một cái trong vô thức.

Cuộc tấn công của Đại ác ma Jaldabaoth chính là nguyên nhân bắt đầu tất cả mọi thứ.

Tại thời điểm đó, quyết định đứng ra của nhà vua được cho là cách tốt nhất. Nếu không có sự giúp đỡ của ông ấy, chiến tuyến có thể đã bị phá vỡ và các mạo hiểm giả sẽ bị đánh tan. Nếu bị thiệt hại Blue Rose, Vương quốc sẽ rơi vào một tình trạng cực kỳ khó khăn.

Tuy nhiên, khi Gazef nhìn cảnh diễn ra trước mặt, anh không thể không tự hỏi rằng nếu lúc đó có phải họ nên dùng một thủ đoạn khác?

Nếu như thế lực hai phe cân bằng thì lần tổ chức hội nghị trong cung điện này sẽ như thế nào?

Mình không biết, nhưng … ah, đúng vậy, nếu chúng ta thua trong cuộc chiến với Đế quốc thì sẽ như thế nào? Chúng ta sẽ tiếp tục chiến đấu, chống lại đến cùng? Hoặc là sẽ nói không? Phe Hoàng gia sẽ bị suy giảm đáng kể, trong khi đó phe Quý tộc sẽ đi lên. Chúng ta sẽ quay trở lại những ngày cả hai thế lực cân bằng nhau với nhau? Hoặc có thể sự cân bằng quyền lực giữa hai phe sẽ sụp đổ hoàn toàn và đất nước vỡ thành hai mảnh, bắt đầy cuộc nội chiến? Đó sẽ là tất cả phải không?

Anh không thích cảm giác này … Tuy cảm giác rằng mặc dù đây là sự lựa chọn riêng của mình, nhưng lại giống như bị ai đó dẫn lối một cách khéo léo.

Chẳng lẽ nói…tất cả điều này đã được lên kế hoạch từ thời điểm mình gặp Gown-dono? Mình không muốn nghĩ như thế, tuy chỉ trò chuyện thời gian ngắn nhưng mình không có cảm thấy cảm giác này từ người ông ấy.

Xưng hô với kẻ địch vẫn còn dùng kính ngữ, rõ ràng là anh không có ác ý với Magic Caster Ainz Oowl Gown.

…Nếu vị kia có thể dùng hòa bình để chi phối … ah, không được, không được, nếu tiếp tục suy nghĩ như thế này thì sẽ là bất trung.

“Tôi nghĩ giờ là lúc chúng ta dừng việc cãi vã vặt vãnh này lại.”

Một giọng nam trầm tính vang lên- tất cả mọi người im lặng khi họ nhận ra được đó là giọng nói của ai.

Vốn đó là trách nhiệm của nhà vua nhưng giờ lại do những người khác đảm nhận. Gazef căn chặt môi.

Chiến thắng đó là ngọt ngào như mật ong …

Anh không nghĩ rằng đó là một vấn đề lớn. Tuy nhiên, nhà vua sẽ quên mình trong vị ngọt đó? Vị vua mà Gazef rất tự hào sẽ biến mất? Anh không thể xóa đi những suy nghĩ như vậy từ tâm trí của mình.

“Bệ hạ, nếu như đế quốc đã quyết định xâm lược, vậy chúng ta cũng cần phải tự chuẩn bị.”

“Marquis Raeven, đức vua một mình -“

Những lời nói của phe Quý tộc đang muốn nói đã bị Raeven đánh gãy.

“-còn xin chờ một chút. Nếu nói như vậy, thời điểm quân đội của đức vua bị đánh bại, ai biết Đế quốc sẽ tấn công nơi nào tiếp theo? Vì bảo vệ lãnh địa của mình, tôi sẽ dốc toàn lực hiệp trợ nhà vua. “

Sự trầm mặc xuất hiện.

Quân lính Vương quốc đều là những thị dân bình thường bị gọi đi nhập ngũ. Họ không thể nào so được với các kỵ sĩ của Đế quốc – những người đã được đào tạo một cách bài bản. Cách duy nhất để đánh bại binh sĩ có chất lượng khá tốt của Đế quốc là dùng một lượng quân áp đảo. Đó là cách của vài năm qua, nhưng nếu số quân lính họ tập hợp cũng không bằng bên Đế quốc, như vậy thì kết quả cuối cùng cũng không cần phải nói.

Sau khi nghe những lời Raeven, trong lòng các thành viên của phe Quý tộc hiện lên cảnh tượng các kỵ sĩ Đế quốc đang tàn phá đất đai của họ.

Người đầu tiên thể hiện muốn ủng hộ cho nhà vua là những nhà quý tộc nắm giữ đất ở giữa Vương đô và E-Rantel, tiếp theo là những quý tộc có mối quan hệ chặt chẽ với nhóm đầu tiên, và cuối cùng, tất cả các quý đều biểu thị sự đồng ý của họ.

“Được rồi. Như vậy, chúng ta sẽ trì hoãn câu trả lời của mình với Đế quốc, và tập hợp quân đội tại các vị trí cũ trước khi chúng ta trả lời họ. Đương nhiên, ta cũng sẽ đi tới. “

“Xin hãy cho con tham gia chiến trường, cha!”

Người la hét là hoàng tử Barbro, người đã chờ đợi lặng lẽ ở bên cạnh từ đầu đến giờ.

“…Không, không. Anh là người có khả năng thừa kế vương vị cao nhất, anh không cần làm điều này. Việc ở đó cứ giao cho em đi. “

Thái tử Barbro quay sang người đang nói chuyện, nhị hoàng tử Zanack. Câu trả lời Barbro rất ngắn gọn và dễ hiểu

“Không cần?!”

Câu trả lời mang theo đầy sự tức giận.

Đề nghị của Zanack cũng không có sai. Nhà vua đã tự mình đi đến chiến trường, nhưng nếu còn mang theo người con trai cả theo thì quá nguy hiểm. Barbro hiểu điều này, nhưng ngay cả như vậy, việc từ chối của anh đến từ sự hận thù với Zanack.

Nói thù hận một lần nữa bắt nguồn từ sự việc ác ma gây rối kia.

Trong khi sự kiện ác ma gây rối, Zanack đã tiến hành tuần tra ở Vương đô và giành được lời khen ngợi của người dân. Mà Barbro thì lại giấu mình bên trong cung điện không xuất hiện, và như vậy, số lượng quý tộc hỗ trợ Zanack đã tăng lên.

Nhìn sơ qua thì Zanack cũng không có vẻ gì giống một người anh hùng, nhưng có lẽ vì cái đó mà sự tương phản giữa ngoại hình và hành động dũng cảm của anh ta đã thu hút sự chú ý. Ngược lại, Barbro nhìn qua thì rất tốt, nhưng việc không hành động của anh tất nhiên sẽ để lại ấn tượng về một kẻ nhát gan. Để xóa đi những ấn tượng xấu này, Barbro muốn đi đến chiến trường để hiển thị rõ sự dũng cảm của mình.

Đệ nhất Vương tử Barbro giống như bề ngoài của gã, là một chiến binh tài năng. Đương nhiên so với Climb, người luôn luôn tập luyện không biết mệt mỏi và cũng là hộ vệ của công chúa Renner thì gã không sánh bằng được. Nhưng gã vẫn có thể được coi là chiến binh mạnh nhất trong Vương tộc. Với gã, việc Zanack, người chỉ cần vung vẩy thanh kiếm cũng mất đi thăng bằng, lại có thể được coi là một chiến binh xuất sắc hơn gã là một sự sỉ nhục mà gã không thể chịu đựng. Mặc dù Marquis Raeven đã từng nói:

“Một vị vua có kiếm thuật lợi hại thì để làm gì?” So về mặt trí tuệ thì Barbro không bằng Zanack, và như vậy, ở lĩnh vực mà gã am hiểu nhất, gã càng không muốn mình bị thua kém Zanack.

Nói như thế nào đi nữa, một khi rơi vào vòng tranh đấu vương vị, không thể nào đi đằng sau đối phương được.

Dạ dày Gazef cảm thấy quặn đau khi thấy một mối nguy hiểm tiềm ẩn bên trong Vương quốc.

Mặc dù anh muốn từ chức sau khi nhà vua thoái vị và chỉ phụ trách việc bảo vệ Ranpossa đệ tam, nhưng thực tế mà nói, có lẽ rất khó khăn để làm điều đó.

Ngoài ra, nó có lẽ sẽ là một sự thất bại trong anh nếu một người đầy tớ trung thành của nhà vua như anh mà lại không cứu vớt được một sinh mệnh có thể cứu được. Chưa nói đến việc nhà vua có định cho anh từ chức không.

Nếu có ai đó có thể thay thế anh, thì anh sẽ sẵn sàng trao vị trí của mình cho người đó. Tuy nhiên, những người như vậy anh không có chút manh mối nào. Có một người có thể tranh tài cùng với Gazef, nhưng người đó chắc chắn sẽ không bao giờ đồng ý để trở thành Tướng quân.

Kế hoạch trong tương lai của Brain là gì? Liệu cậu ta có ý kiến gì không?

Mặc dù Brain đã trở thành cấp dưới trực tiếp của công chúa Renner, thế nhưng Gazef đã có một linh cảm rằng anh ta sẽ sớm rời đi. Nếu Brain đột nhiên biến mất, có lẽ là anh ta đang đi trau dồi kiếm thuật của mình. Là một người đàn ông bị ràng buộc với cung điện, Gazef không thể không ngưỡng mộ phong cách sống đó.

Anh nhớ lại kiếm thuật sắc bén của Brain.

Sau khi sự việc ác ma gây rối, Gazef và Brain đã so tài với nhau.

Mặc dù Gazef đã chiến thắng trong trận đấu không có luật lệ đó, nhưng anh có thể cảm thấy những ngọn gió từ những màn vẩy đao của Brain lướt qua mái tóc mình. Từ đó anh liền có thể cảm nhận được Brain đã nỗ lực đến nhường nào.

Chỉ sợ không quá mấy năm nữa, Brain có thể mạnh hơn cả mình.

Nếu Brain đồng ý thay thế mình, mình muốn tập trung sức lực của mình vào việc đào tạo các thế hệ tiếp theo, vì vậy Vương quốc mới có những chiến binh ưu tú trong tương lai.

“Thần chắc chắn đồng ý!”

Giọng Marquis Bowlrob làm gián đoạn dòng suy nghĩ của Gazef. Bây giờ không phải là thời gian để lo lắng về tương lai xa xôi.

“Nếu người cho phép, thần sẽ sẵn sàng đóng góp quân đội mạnh nhất của thần để bảo vệ và cống hiến hết mình vì người. Người nghĩ gì về điều đó, Đức vua yêu quí của thần?”

“UMU. Tướng quân, còn ngươi thì sao.”

Ông ta không thể giả vờ rằng ông ta không nghe thấy nó. Đó sẽ là một lời nói dối. Gazef làm bộ chăm chú suy nghĩ, trong khi phớt đi động tác co giật đôi lông mày của Reaven.

Đó có thể là gợi ý Bowlrob, người hỗ trợ Barbro trở thành vị vua kế tiếp, cho Barbro để chiến đấu ở phía trước. Tuy nhiên, Gazef không có bằng chứng về điều này, vì vậy chỉ có anh chỉ có một câu trả lời

“Tất cả đều làm theo ý của người.”

Nhà vua gật đầu thật sâu, và Gazef nhất thời cảm thấy một cảm giác tội lỗi.

“Vậy à … được rồi… như vậy ta sẽ cho con đi cùng.”

“Vâng thưa cha! Hãy để con chặt đầu tên Hoàng đế giả cho người xem, Cha! “

Trong khi nghe câu trả lời nhiệt tình của Barbro, Gazef chỉ có thể hy vọng rằng việc sắp chuẩn bị xảy ra sẽ thổi bay những đám mây bất an trong lòng anh đi.

♦♦♦

Trong Lục đại quý tộc, khả năng chính trị Marquis Raeven là không ai sánh kịp, vì vậy người ta đều cho rằng nơi làm việc mà ông thể hiện khả năng của bản thân sẽ rất trang nghiêm.Tuy nhiên, sự thực không phải như vậy. Nhiều người sẽ ngạc nhiên bởi cách mệnh lệnh quyết định tương lai của Vương quốc lại được soạn thảo trong một nơi chật hẹp khiêm tốn như này.

Vách tường của căn phòng được lấp đầy những kệ sách, và những cuốn sách và những cuộn giấy được sắp xếp gọn gàng trong một cách như đang ám chỉ tính cách chủ sở hữu của họ. Tuy nhiên, không phải việc chứa những thứ đó làm căn phòng trông có vẻ rất nhỏ, mặc dù nó là một phần của lý do.

Lý do lớn nhất thì không thể nhìn thấy bằng mắt thường được.

Nhà Raeven của được xây dựng bằng gạch vữa. Các ngôi nhà quý tộc khác cũng được xây dựng như vậy, và căn phòng của Raeven cũng không ngoại lệ.

Tuy nhiên, ở bên trong vách tường là những miếng đồng, chúng bao quanh cả căn phòng.

Đây là phương pháp gây trở ngại cho việc dùng phép thuật để nghe trộm, giám sát hoặc tìm tòi mục tiêu.

Căn phòng không có cửa sổ sẽ làm cho người ta cảm thấy ngột ngạt, thế nhưng sau khi cân nhắc đến vấn đề chi phí-hiệu quả thì cũng chỉ có thể vì lợi ích mà chịu đựng một chút.

Sau khi trở về từ Cung điện Valencia, Raeven đã đi thẳng đến căn phòng có khả năng chống chống lại ma thuật này. Ông bước đến và thả cái cơ thể không còn sức lực xuống cái ghế đối điện với bàn làm việc chất đầy văn thư.

Sau đó, ông dùng tay che mặt. Lúc này ông không giống như một Đại quý tộc chỉ huy quyền lực và đặc quyền vô địch ở Vương quốc. Thay vào đó, ông ta trông giống như một người đàn ông trung niên trông có vẻ mệt mỏi và kiệt sức bởi sức nặng của trách nhiệm và căng thẳng.

Ông dùng tay vuốt mái tóc vàng rủ xuống mặt lên, sau đó nghiêng khuôn mặt méo mó.

Sau khi hít một hơi thật sâu, những căng thẳng trong buổi triệu tập được tích lũy và chứa đầy trái tim của ông ấy hóa thành sự tức giận. Trong khoảnh khắc đó, nó đã vượt quá điểm giới hạn của ông, và vỡ ra như một vụ nổ.

“Thật là một đám cực kỳ, cực kỳ đần độn.”

Không ai hiểu những gì đã xảy ra. Không, nếu một người nào đó đã hiểu và đã lợi dụng tình hình, thì người đó cũng phải là một chiến lược gia bậc thầy.

Ngay bây giờ, Vương quốc đang ở trong tình trạng hết sức nguy hiểm.

Bởi vì sự de dọa của Đế quốc thường dẫn đến về nghiêm trọng như tích trữ lương thực, và sau đó các vấn đề khác dần dần hiện ra. Lý do duy nhất khiến cho ở Vương quốc không xuất hiện kẽ hỡ là do trong lòng các quý tộc đang cảm thấy rằng “chúng ta chỉ cần cầm cự đến khi phe kia bị sụp đổ”.

Những binh sĩ chuyên nghiệp bên Đế quốc được gọi là kỵ sĩ, nhưng Vương quốc không có chức hàm kiểu vậy trong quân ngũ của họ. Để chống lại cuộc xâm lược của Đế quốc, họ cần phải triệu tập nông dân để gây dựng đội quân. Và tất nhiên, điều này có nghĩa là các ngôi làng sẽ xuất hiện thời kì thiếu nguồn nhân lực.

Nắm được điều đó, thời điểm Đế chế sẽ xâm nhập vào Vương quốc sẽ là mùa thu cũng chính là mùa thu hoạch, thời điểm Vương quốc sẽ cần nhân lực nhất.

Trong mùa bận rộn nhất của một làng quê thuần nông, tác động của những thanh niên trai tráng – những nguồn lao động quan trọng nhất – thì không cần phải nói.

Tất nhiên, nếu không triệu tập được nhiều nông dân thì sẽ thế nào, tuy rằng chưa ai nghĩ tới cái đó nhưng khi đối mặt với quân đội của Đế quốc, những người được đào tạo và vũ trang đầy đủ hơn hẳn, Vương quốc không thể chiến tranh nếu như không triệu tập được một số lượng gấp mấy lần bên kia.

Thực tế đã có một lần, do không trưng được nhiều binh nên Vương quốc đã phải nhận lấy tổn thất to lớn. May mắn thay, những pha phản công do Gazef khởi xướng đã thành công, giết chết hai trong Bốn Kỵ sĩ nguyên bản và lấy mỗi bên có thắng có bại, chấm dứt chiến tranh. Tuy nhiên, thực tế là quốc lực của Vương quốc đã giảm xuống, mất đi nhiều người dân, Vương quốc đã đi ra ở phía bên thua của phương trình.

Và ngay cả trong những trường hợp đó…

“Lũ phản bội rác rưởi! Màn tranh giành quyền lực ngu ngốc! Những kẻ ngốc, chiến đấu trên một chỗ ngồi ngu ngốc! “

Marquis Volumlash, một trong Lục đại quý tộc, đã phản bội quốc Anh bằng cách bán các thông tin của hắn nắm giữ cho đế quốc. Các quý tộc đã chia thành hai phe và đấu đá quyền lực. Cả hai hoàng tử thì nhìn chằm chằm vào quyền thừa kế vương vị.

Marquis Raeven đập liên tục vào mặt bàn, trút cơn giận của mình ra.

“Nhà vua cũng thật là! Ông ta không phải là kẻ ngốc và không bị quyền lực mê hoặc, nhưng ông ta chưa nghĩ đến tất cả! Nếu ông ta không nhanh chóng thoái vị thì cuộc đấu tranh quyền lực sẽ được nâng lên tầm cao mới! Công chúa Renner đã cho ông một cơ hội tốt bằng cách tạo ra những điều kiện thuận lợi cho phe Hoàng gia, vì vậy ông ta nên nhân cơ hội này nhanh chóng chuyển giao quyền lực mới đúng! “

Trong việc ác ma gây rối, một trong những người đề xuất phương án nhà vua tự mình xuất trận là công chúa Renner.

Do đó, ảnh hưởng của phe Hoàng gia đã tăng lên rất nhiều, và họ hẳn đã có thể đưa Hoàng tử Zanack trên ngai vàng ngay lúc đó nếu họ muốn. Tuy nhiên-

“Bởi vì ông ta thương hại con trai cả của mình, kết quả mọi chuyện lại thành ra như này. Không phải là tôi không hiểu cảm xúc đó, nhưng không ai nghĩ về cái gì mới là thứ quan trọng nhất cả! Không ai cả! “

Nói đúng ra, đây không phải là sự thật. Có những người ở Vương quốc đã nghĩ về tương lai và những gì là quan trọng đối với đất nước. Vấn đề là tất cả trong số họ đã ở trong phe của Raeven.

Ông không nên tập trung tất cả họ dưới cánh của mình. Thay vào đó, ông nên cẩn thận gài họ vào các phe phái khác và để họ ảnh hưởng những nhà lãnh đạo của những phe đó từ bên trong. Tuy nhiên, ông không hối hận về những lựa chọn của ông trong quá khứ mà mấy kẻ không có đầu óc trong những phe phái khác đã làm ông ta đau đầu.

“Bọn chúng đéo có não gì cả!”

Raeven gào hét lên trong sự thất vọng với những kẻ quý tộc chỉ nhìn thấy miếng mồi trước mắt, trí tuệ không khác gì lũ Golbin.

“-Thế nhưng, nên làm gì giờ? Hãy suy nghĩ, Raeven, suy nghĩ đi! “

Raeven một mặt điều hòa hô hấp một mặt thì buồn phiền

Ông đã phải suy nghĩ làm thế nào để có thể bảo toàn Vương quốc, ngay cả khi đối mặt với những nguy hiểm phía trước.

“Đầu tiên, cuộc chiến này với Đế quốc là vô cùng nguy hiểm, đặc biệt nếu tên Ainz Ooal Gown đó có sức mạnh to lớn. Trước khi bắt đầu lập kế hoạch chiến lược, mình nên bắt đầu bằng cách giả sử hắn ta có thể gây ra trên 10000 thương vong cho bên mình. Cùng lúc đó, tôi sẽ thúc đẩy cho việc lập hoàng tử cho đời vua kế tiếp… cái này có chút khó khăn? “

Raeven nói những ý nghĩ trong lòng ra trong khi ông tổ chức tư duy của bản thân. Thành thật mà nói, ông muốn chia sẻ vấn đề này với một ai đó và thảo luận với họ.

Đó là lý do tại sao Raeven hỗ trợ Hoàng tử Zanack. Nhị Hoàng tử là đồng minh duy nhất của ông trong Vương tộc-mặc dù gần nhất đã tăng thêm một người khác, công chúa Renner. Cả hai đều hiểu rõ sự nguy hiểm hiện nay mà con dân Vương quốc phải đối mặt, và ông coi cô ấy như một đồng đội và cùng nhau cân nhắc những hành động vì người đân trong tương lại.

Nếu chỉ có anh ta có thể ngồi lên ngai vàng, gánh nặng trên vai cũng có thể giảm đi.

“…Hứa hẹn chức vụ Tể tướng cho mình, cái kia chắc cũng không phải nói đùa. Mặc dù gánh nặng trên vai chưa buông bỏ xuống được, nhưng ít nhất nó sẽ cải thiện tình trạng của Quốc Anh. “

Mục tiêu hiện tại của Raeven là đưa Hoàng tử Zanack lên ngai vàng. Nếu ông thất bại, đất nước có lẽ sẽ tiến thêm một bước về phía đống đổ nát.

“Với sự giúp đỡ công chúa Renner, công việc của mình sẽ được dễ dàng hơn trước kia một tí.”

Raeven thở dài nặng nề khi ông nói suy nghĩ của chính ông và kế hoạch tương lai ra khỏi miệng.

Cho dù là Reaven cũng đã từng có lúc muốn buông bỏ mọi thứ và bỏ đi

Đôi khi, lo lắng quá mức đã làm cho ông muốn chiêm ngưỡng cảnh tự tay ông phá hủy Vương Quốc, hơn nữa tư tưởng đặc biệt đó không chỉ xuất hiện một lần hai lần.

Nó giống như việc ông đã cố gắng để xây dựng một lâu đài cát, xung quanh thì có đầy sự phá rồi và lời trách móc. Ở dưới tình huống như vậy, đôi khi ông cảm thấy muốn phá hủy tòa lâu đài cát đó. Tuy nhiên, ông đã có lý do để bỏ qua những xung động phá hoại đó và tiếp tục cố gắng.

Thịch thịch

Có một tiếng gõ cửa vang lên.

Âm thanh gõ cửa truyền đến từ một vị trí thấp hơn vị trí gõ cửa bình thường. Trong giây lát, Raeven làm ra một khuôn mặt không giống lúc thường gì cả. Phải nói sao về khuôn mặt tan chảy của ông ấy nhỉ: đuôi mắt cụp xuống, và thậm chí khóe miệng cũng làm ra vẻ thoải mái nấy.

“Ồ, không ổn. Mình không thể làm một khuôn mặt như thế này “.

Raeven nhẹ vỗ khuôn mặt của ông, vì ý chí của ông không đủ để khôi phục vẻ mặt nghiêm túc. Sau khi làm chải chuốt xong mái tóc bù xù của mình, ông quay sang cánh cửa kim loại và nói một giọng đủ lớn để người ở phía bên kia có thể nghe thấy. Mặc dù giọng nói của ông khá lớn và trong lời nói đó còn chứa đựng một sự dịu dàng đáng ngạc nhiên, đó đủ để chỉ ra rằng ông không tức giận.

“Vào đi.”

Tốc độ của việc mở cửa cho thấy nhân vật bên kia đang chờ mong khoảng khắc này thế nào.

Ở phía bên kia của cánh cửa là một cậu bé.

Một màu đỏ ửng được nhìn thấy trên da nhợt nhạt của khuôn mặt ngây thơ của cậu bé. Đứa nhoc đó khoảng chừng năm tuổi, nó chạy đùng đùng trong gian phòng và dừng lại ở trước đầu gối Reaven.

“Ở trong nhà thì chạy cái gì, thật không ra thể thống gì.”

Một giọng nữ theo sau cậu bé.

Cô là một người phụ nữ với một khuôn mặt xinh đẹp nhưng nó lại vẻ ảm đạm che phủ. Cô không có vẻ là một người phụ nữ hạnh phúc. Quần áo của cô đã được may rất tinh tế, nhưng màu sắc thiên về màu tối.

Người phụ nữ cúi đầu thi lễ với Raeven, và sau đó cô mỉm cười.

Với một chút bối rối, Raeven cũng nở nụ cười.

Thời gian gần đây, vợ ông đã bắt đầu mỉm cười.

Raeven không thể không nhớ lại những ngày đó.

Khi còn là một người đàn ông trẻ tuổi, những tham vọng tràn đầy trong trái tim của ông. Đó là dấu hiệu của tuổi trẻ. Và mục tiêu tham vọng của ông là – vương vị.

Vương vị là một giấc mơ bất kính.

Tuổi trẻ Marquis Raeven, tràn đầy niềm tin vào khả năng của mình, ông cảm thấy rằng ông không có mục tiêu nào khác xứng đáng với cuộc đời ông hơn mục tiêu vương vị. Hướng tới mục tiêu đó, ông đã từng làm việc một cách lặng lẽ, mở rộng ảnh hưởng, tích lũy của cải, mở rộng quan hệ, nghiền nát kẻ địch của mình.

Lấy vợ chẳng khác gì một phần trong kế hoạch của ông. Chỉ cần có thể bán cái địa vị hầu tước phu nhân với một cái giá cao, ông không quan tâm người đó là loại phụ nữ gì. Hóa ra cô ta là một người đẹp, người phụ nữ trầm tính nhưng Raeven không quan tâm. Sau cùng, giữ gìn mối quan hệ với gia đình vợ mới là điều quan trọng nhất.

Cuộc sống gia đình của họ thật bình thường.

Không, đó chỉ là cách Raeven cảm thấy nó. Ông chăm sóc cho người phụ nữ ông kết hôn như một công cụ, tình yêu không tồn tại giữa họ.

Nhưng số phận là vô thường, một điều nhỏ bé thực sự đã làm thay đổi Raeven.

Ông quay lại nhìn cậu bé trước mặt.

Điều đầu tiên ông nghĩ khi biết mình đã có một con trai là ông đã có một công cụ khác để sử dụng. Tuy nhiên, khi cậu bé mới sinh nắm chặt ngón tay của mình với bàn tay nhỏ bé của nó, ông cảm thấy một cái gì đó đã vỡ bên trong ông.

Đây là con trai của ông, mà dường như nó càng giống một con khỉ hơn là một con người. Ông chắc chắn đã không nghĩ rằng nó là đáng yêu. Tuy nhiên, khi ông cảm thấy sự ấm áp đó tỏa ra từ ngón tay của mình, tất cả mọi thứ khác dường như mờ dần đi.

Ai quan tâm về cái vương vị rác rưởi đó chứ?

Người đàn ông được thúc đẩy bởi tham vọng trong lòng không biết đã chết đi từ lúc nào.

Sau đó, khi Raeven mỉm cười cảm ơn người vợ vừa mới sinh con cho con trai của mình, anh còn nhớ rất rõ những biểu hiện trên khuôn mặt của cô, mà là một sự vui vẻ, ngay cả khi anh ta sẽ không bao giờ nói ra điều đó. Anh nhớ rằng nó dường như đang hỏi “Người này là ai?”

Vào thời điểm đó, vợ ông đã nghĩ rằng đây chỉ là thay đổi trong chốc lát của ông khi có một người thừa kế. Tuy nhiên, Raeven vẫn tiếp tục thay đổi sau này, và điều đó làm người vợ của ông ngạc nhiên và tự hỏi điều gì đã xảy ra với ông vậy

Trong phần kết thúc, khi vợ ông xem xét người chồng trước và sau khi thay đổi, cô đi đến kết luận rằng cô thích Raeven mới, và thái độ của cô biến chuyển tốt hơn. Sau cùng, hai người họ đã trở thành một cặp vợ chồng bình thường.

Raeven cúi xuống và nâng đứa con trai đang cố gắng bò lên lòng anh lên

Cậu bé ú ớ trong vui sướng khi cậu được đặt trên đùi của Raeven. Ông có thể cảm thấy hơi nóng của cơ thể của cậu nhóc truyên đến thông qua bộ quần áo, và trọng lượng quen thuộc làm người ta cảm thấy thoải mái. Một ấm áp, yên tĩnh không ngừng tỏa ra từ trong lòng ông.

Bây giờ, Raeven chỉ có một mục tiêu.

‘Tôi muốn để lại một lãnh địa truyền cho con trai của tôi.’

Đó là một mục tiêu mà bất kỳ người cha cao quý sẽ làm.

Raeven nhìn nồng nhiệt với cậu bé trên chân của mình, và nói chuyện với anh ta.

“Chuyện là gì-chu? RII-tan? Chuchu ~ “

Chỉ có hai người trên thế giới có thể nhìn thấy một Đại quý tộc chu miệng và phát ra âm thanh líu lo “~ chu”.

Một trong số đó chính là cậu bé đang ú ớ trong vui sướng.

“…Anh yêu, dùng ngôn ngữ trẻ con nói chuyện với con, anh sẽ làm ảnh hưởng tới việc học ngôn ngữ của nó mất.”

“Hừm! Thật vô vị, đó là không hơn gì một tin đồn vô căn cứ.”

Mặc dù miệng nói như vậy, bên trong Raeven cũng cho rằng như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự giáo dục của con trai mình.

Vì đó là con trai của ông, đó có nghĩa là nó phải có một số tài năng. Hay đúng hơn, việc cậu nhóc có tài năng hay không không quan trọng, nhưng đối với bậc cha mẹ, họ có một nghĩa vụ để khám phá hoặc trau dồi khả năng của con em mình. Như vậy, là một ảnh hưởng xấu về cậu nhóc là điều không tưởng. Tuy nhiên, ông sẽ không từ bỏ cái nick name con vật cưng dành cho nó.

Tình yêu là người thầy tốt nhất.

“Đúng không, RII-tan? Có chuyện gì vậy? Nhóc muốn nói với Papa cái gì? “

Raeven không thèm đếm xỉa đến vẻ mặt một bên của người vợ và hỏi lại lần nữa.

“Ehehehe, cái kia~”

Cậu nhóc trông như muốn chia sẻ một bí mật, nó dùng ngón tay trắng hồng đưa lên miệng. Nhìn thấy hành động kia, khóe mắt Raeven từ từ dãn ra, và ông đã làm một khuôn mặt mà người ta sẽ không bao giờ mong đợi từ người đàn ông được gọi là một con rắn độc.

“Cái gì? Con có thể cho Papa ~ n? Uwah ~ là cái gì đây? “

“Cơm tối hôm nay ~”

“Mm, mm!”

“Đó là món ăn yêu thích của Papa!”

“Ừm! Papa ~ rất hạnh phúc! Có gì cho bữa tối nay? “

“Đó là cá Garba nướng.”

“Thật không- chuyện gì vậy? RII-tan? “

Raeven thấy vẻ không hài lòng hiện lên trên khuôn mặt của con trai mình, ông cuống quít hỏi dò.

“Chà có lẽ cần có một người phiên dịch thứ ngôn ngữ này.”

Một tia chớp xẹt giống như xẹt qua phía sau lưng Reaven.

“Là nay ~ chu er là như vậy sao? là lỗi của Papa ~ n. Xin hãy tha thứ cho ta. RII-tan, con muốn nói gì cho ta phải không? “

Raeven nhìn người vợ với đôi lông mày nhíu lại, cô không biết phải làm gì liền dùng tay che mặt lại.

“RII-tan, tại sao con không nói với Papa ~ n?”

Với một từ hmph khó chịu, cậu bé hất đầu sang một bên. Hành động nhỏ đã có một tác động lớn trên Raeven. Với khuôn mặt đầy tuyệt vọng, ông trông giống như ông vừa được lệnh phải tự tử.

“Ta thực sự xin lỗi, RII-tan, Papa ~ n là một người ngu ngốc và quên tất cả mọi thứ, con có thể cho ta biết không?”

Con trai của ông liếc nhìn ông ấy từ khóe mắt của mình. Dường như cậu nhóc không sẵn sàng để thực hiện một quyết định nào.

“Không nói Papa ~ n? Papa ~ n sẽ khóc ~ “

“Cái kia – cái kia là món cá yêu thích của Papa ~”

“Có đúng không? Papa thật hạnh phúc khi nghe điều đó! “

Raeven không thể không hôn đôi má hồng của con trai mình. Bởi vì nó hơi ngứa làm cậu bé nở một nụ cười ngây thơ.

“Được rồi, chúng ta đi ăn tối thôi!”

“–Em không nghĩ rằng nó đã chuẩn bị xong.”

“-Cái gì.”

Một biểu hiện khó chịu lan truyền trên mặt của Raeven, giống ông bị một chậu nước lạnh đã được đổ trên đầu. Mặc dù rất dễ dàng để làm các bếp phải nhanh lên, nhưng họ vẫn cần phải làm theo các bước thích hợp để làm công việc của họ, và những bước phải được thực hiện với thời gian cụ thể. Như vậy, nếu chỉ vì sự ích kỷ mà phá vỡ thói quen của họ, thức ăn sẽ không đạt đến được độ tốt nhất.

Vì lẽ đó, ngay cả khi ông không thoải mái khi phải chờ đợi, Raeven cũng không ra bất kì mệnh lệnh nào hết. Nó cũng là vì ông muốn con trai của mình để có những bữa ăn tốt nhất có thể.

“Được rồi, cha của con cần phải làm việc. Đi nào.”

“Vâng ~”

Raeven không thể giấu được sự chán nản ông cảm thấy khi nghe trả lời sống động của con trai mình.

“Koff! Chờ chút, khụ khụ, công việc đã xong rồi. “

“Có thật không?”

“Hừm yên tâm đi. Công việc thật sự đã kết thúc. “

“… Thật vậy sao? Đem công việc dồn đến ngày hôm sau là không được đâu. “

“…”

Ngay cả khi người vợ dùng ánh mắt lạnh lùng vào mình, Raeven vẫn sẽ không để cho con trai của mình đi. Ông ôm lấy cậu bé thật chặt, và thở dài khi cảm thấy sức nóng từ cơ thể nóng bỏng của con trai mình truyền vào người ông.

“… Vốn nó đã đi vào ngõ cụt rồi” anh lẩm bẩm. “Dù sao nó cũng không phải là việc cần hoàn thành ngay hôm nay.”

Đây không phải là một cái cớ. Anh ta không có bất cứ sự tình khẩn cần cần giải quyết ngay cả.

Vợ ông gật đầu xác nhận.

“Em hiểu, nhưng là … có vẻ như thực sự phiền hà.”

“Đó là những gì anh nói. Anh không cần tay chân, chỉ cần cái đầu là đủ rồi. “

“thế về em trai của em?”

“Nó rất tài năng, nhưng không phải nó đã rất bận rộn với lãnh địa của gia đình em sao, vì nó, anh không thể gọi nó đến được, phải không? Em có biết bất kỳ ai khác có thể tin cậy được không? “

Raeven đã hỏi câu hỏi này nhiều lần, và vợ của ông đã cho những câu trả lời giống nhau; không có một người quý tộc có thể đối phó với những vấn đề như anh có thể.

Sự thật là nếu ai đó là như thế, cuộc sống của ông sẽ không vất vả như bây giờ. Cuối cùng, tất cả những gì ông có thể làm là tìm trong những người dân thường.

Nếu đây là một nơi như Đế quốc, nơi có một hệ thống tập trung của giáo dục chiếm vị trí chủ đạo, thì sẽ tốt hơn, nhưng ở Vương quốc, tìm kiếm tài năng bị che đi giống như mò kim đáy bể. Tất cả những gì anh có thể làm là lắng nghe những tin đồn về nhân tài và đi chiêu mộ họ.

Làm vậy thì rốt cuộc cần tố bao nhiêu thời gian và công sức, Reaven có chút nản lòng. Tại thời điểm này, con trai của ông đã cho một ý tưởng hay.

“Papa ~ n, con muốn giúp papa làm việc ~”

“Uwah ~ RII-tan, cảm ơn con rất nhiều! Ba yêu ~ chu con nhất! “

Raeven không ngừng hôn đứa con trai đáng yêu của mình. Đây là không có nghi ngờ thời điểm hạnh phúc nhất của cuộc đời của ông.

Ông có thể quên những căng thẳng của cuộc sống hàng ngày của mình và để tận hưởng thời gian an bình này.

Ngay cả khi phải hy sinh bản thân mình, tôi sẽ bảo vệ tất cả những điều này, Raeven tuyên bố trong trái tim của mình.

/210

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status