Chương 21: Chưa khỏa mãn dục vọng
Anh ta đối với Tần Tô, không thể nói được cảm giác cụ thể là gì, là tức giận, là hận, là chán ghét.
Nhưng trong sáu năm này, dường như cũng đã quen rồi, quen với việc sau những cuộc chơi điên cuồng cuối cùng cũng trở về ngôi nhà này, quen với việc cô là bà Tư Đồ, thậm chí còn có chút quen thuộc với cái tên này...
Khi hai bên gia đình bàn chuyện cưới xin, Tư Đồ Thận cũng cảm thấy họ có nhiều điểm chung, bất kể là trong cuộc sống hay công việc, họ đều có thể sống tốt với nhau.
Nhưng khi hôn lễ sắp diễn ra, trong một lần đến công trường phá dỡ, anh ta đã gặp Quý Vũ Đồng, người mà đáng lẽ ra bây giờ phải ở nước ngoài. Như vậy mất mà lại được, khiến cho anh ta lúc nào cũng cảm thấy đây là sự ưu ái của ông trời.
Chính vì không muốn lừa dối nên mới bảo Tần Tô hủy hôn, ít nhất sẽ không làm lỡ cô. Vốn tưởng rằng cuộc hôn nhân gia tộc này, hai bên đều có chung nhận thức, cũng tưởng rằng cô là người thoải mái, có thể độ lượng mà chúc phúc. Nhưng lại hết lần này tới lần khác khiến hạnh phúc của anh biến thành bọt biển, anh làm sao có thể can tâm được chứ?
Cái gì không có được mới là tốt nhất, nhất là cái có rồi lại để mất đi, chân lý này bao nhiêu người kiểm chứng qua rồi. Vậy nên mỗi lần hồi tường, Quý Vũ Đồng kiềm nước mắt, nghẹn ngào làm anh đau lòng. Hơn nữa, trời sinh nam nhân đã thích chinh phục, bị một người con gái nắm tất cả bí mật trong lòng bàn tay, điều này càng làm anh ta nổi giận.
Có lẽ, so với việc mất đi Quý Vũ Đồng, việc bị Tần Tô dùng thủ đoạn từng bước một ép anh ta mới càng làm cho anh ta chống đối cuộc hôn nhân này.
Vậy nên, anh ta giận, anh ta hận, anh ta chán ghét!
Những tâm tình này lần lộn với nhau, động tác trong tay Tư Đồ Thận càng thêm mạnh, hết lần này tới lần khác mong muốn, khao khát của cô càng gấp gáp hơn.
Bản thân trở về muộn, liền có quá nhiều việc chưa làm, lại thêm nghĩ đến hợp đồng với Dịch Thị, nhất thời cũng chẳng buồn ngủ chút nào nữa, liền đem quần áo bẩn đưa xuống lầu dưới, ngày mai đi làm thì đưa đi giặt.
Nhưng Tần Tô không ngờ đi chưa được hai bước, liền bị anh không hề báo trước mà tóm lấy, sọt quần áo bẩn đang ôm trong ngực rơi xuống trên bàn chân, đau chưa kịp hét lên, miệng liền bị chặn lại thật chặt.
Rất ít khi thấy anh gấp gáp như thế, hôn cô mà như muốn gặm cắn, cổ từng đợt ướt nhẹp đau đớn, tay anh đặt trước ngực, đầu ngón tay ấn ấn lên vùng nhô ra.
Toàn thân Tần Tô không khỏi giật lên, thật là muốn chết đi!
“Anh làm cái gì vậy!” Tần Tô ngửa đầu giãy giũa, hô hấp dần trở nên khó khăn.
Nhưng người đàn ông trên người cô đã sớm trở thành dã thú rồi, tay đặt trên cặp mông cũng từ từ hướng xuống dưới đùi cô mà chà đạp.
Nếu trước đó anh có lý trí, thì khi anh mở cửa và nhìn thấy đôi mắt như nai của cô đang nhìn anh, chút lý trí cuối cùng cũng bị kích động không còn chút gì.
Tần Tô không dễ gì mới rút hai tay ra, nâng phần đầu đang vùi trong ngực mình lên, giọng nói có chút khàn khàn: “Không, đêm nay không được! Cái kia của tôi đến...”
Giọng nói rơi xuống, và người đàn ông trên người cô lập tức đông cứng.
Bàn tay của Tư Đồ Thận ở phía dưới đùi cô vừa trượt vào chỗ sâu nhất, quả nhiên cảm giác mờ ảo có “băng vệ sinh” truyền từ đầu ngón tay.
“Sao không nói sớm!” Anh bực bội buông cô ra.
“Anh cũng không có hỏi nha, tôi như này là kịp lúc.” Tần Tô dựa vào tường vô tội nhìn anh, áo choàng tắm đã cởi gần hết.
"..." Tư Đồ Thận mím chặt môi mỏng, đôi mắt nhỏ nhìn cô cũng rất táo bạo.
Cú phanh gấp khiến anh cảm thấy hơi đau đớn, anh không khỏi nhìn hung thủ một cái, quay người đi về phía phòng tắm trong phòng, bước chân anh rơi xuống một cách thô bạo và nặng nề, một tiếng “rầm”, cánh cửa trượt của phòng tắm đã bị kéo.
Tần Tô còn muốn khiêu khích vài câu: “Anh Thận sao ở bên ngoài còn không ăn no?” nhưng lại bị tiếng đóng cửa làm cho kinh ngạc, vì vậy cô không nhanh khong chậm buộc lại áo choàng tắm, dưới âm thanh ào ào của nước lạnh, bình tĩnh đi ra ngoài.
Chậc, chưa thỏa mãn dục vọng!
/1417
|