Sau khi rời khỏi Trình gia, Trình Hải Hà cũng không quay lại bệnh viện mà cô đi đến một nghĩa trang, năm đó cô đã cho rất nhiều người để tìm được nơi mà Liêu Dinh chôn cất Liêu Hoành, và chính nơi này là nơi một bác sĩ luôn huyết với nghề của mình phải nằm ở đó suốt nhiều năm, nhưng cái tội trạng đó lại là bị chính tay người cha của cô đã đổ đến. Trình Hải Hà quỳ xuống trước ngôi mộ của Liêu Hoành, dập đầu vái lạy ba cái.
- Bác sĩ Liêu.... Cháu là Trình Hải Hà, chắc chú rất hận gia đình cháu đúng không? Nhưng mà... Thật sự cháu cũng cảm thấy rất tội lỗi vì những hành động mà cha cháu đã gây ra cho chú và Liêu Dinh.... Chú Liêu... Cháu nên làm gì bây giờ? Một người là cha ruột của cháu, là người cha mà anh hai hết mực tôn sùng. Nếu như.... Nếu như sự việc năm đó được đưa ra ánh sáng... Liệu anh hai sẽ như thế nào?
Trình Hải Hà vẫn ngồi ở đó cho đến tận mấy giờ đồng hồ, đương nhiên dọn dẹp thì cô cũng rất sẵn lòng dọn dẹp phần mộ này. Dường như suốt nhiều năm qua Liêu Dinh chưa biết, ngoại trừ anh ta ra thì Trình Hải Hà là người thường xuyên đến thăm Liêu Hoành nhất.
- Bác sĩ Liêu... Nếu như bác sống khôn thác thiên, thì bác hãy chỉ dẫn có Hải Hà biết bản thân nên làm gì. Hoặc là, bác có thể báo mộng về những tài liệu liên quan đến sự việc năm đó... Cháu sẽ giúp chú rửa oan!
Sau đó, Trình Hải Hà rời khỏi nghĩa trang và trở về ngôi nhà của mình. Bây giờ, cô thật sự phải suy nghĩ kĩ lại, nếu như bây giờ cô đưa ra những bằng chứng xác minh cha mình chính là hung thủ thật sự năm đó, thì có lẽ Trình gia sẽ gặp biến cố lớn, người vô tội nhất chính là mẹ của cô và anh trai. Nếu như Trình gia thật sự xảy ra biến cố này thì sự nghiệp và thanh danh đều bị ảnh hưởng, sự nghiệp của gia tộc đều bị tiêu tan. Nhưng mà, nếu bắt cô tiếp tục sống nhưng lại giấu đi phần sự thật kinh hoàng đó. Trình Hải Hà thật sự không muốn. Liêu Hoành là bác sĩ giỏi, lại bị gán cái mác là "bác sĩ giết người", cho đến tận bây giờ là đã qua nhiều năm rồi... Khi nhắc đến Liêu Hoành, ai ai cũng sợ hãi. Còn cha của cô? Một bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy với một gia tộc to lớn ở phía sau, nhưng chỉ vì địa vị mà nhẫn tâm hãm hại người vô tội. Trình Hải Hà thật sự quá rối ren rồi.
Sau đó, Trình Hải Hà liền gọi điện cho Tuệ Mộc. Lúc này Tuệ Mộc đang ngồi ở bên cạnh An Di, tuy giác mạc của Tần Mộc Ái đã thích ứng được với cơ thể của con bé, nhưng để chắc chắn thì sau một tháng mới được tháo băng ra. Còn về tình trạng sức khỏe, thì An Di nói rất tốt. Trong khi bây giờ Tuệ Mộc vẫn còn đang rảnh rỗi nên cô liền không ngần ngại bắt máy.
- Alo? Hải Hà?
- [Mộc Mộc, chị có rảnh không? Chúng ta tâm sự một chút đi.]
- Có chuyện gì sao?
- [Vâng, Mộc Mộc... Nếu như người thân của chị đã từng hãm hại ai đó vô tội. Không chỉ vậy, còn bứt chết họ... Vậy chị sẽ làm gì?]
Nghe đến đây, Mộc Mộc cũng có thể nơm na đoán được ý của Trình Hải Hà rồi. Nhưng bây giờ cô lại đang nghĩ về hướng khác. Hoàng Phủ, Liêu gia, Trình gia và Ngụy gia ... Liệu bốn gia tộc này có liên quan đến sự việc gì gọi là năm xưa hay không? Cô từng nghe Liêu Dinh kể về cha mình, anh ấy nói rất tự hào về người cha Liêu Hoành, cho dù năm đó ông ấy bị tố cáo là phẫu thuật chết người, nhưng Liêu Dinh vẫn tin tưởng ông, sự việc đã xảy ra nhiều năm rồi... Nhưng Liêu Dinh vẫn đang tìm bằng chứng xác thật.
- Hải Hà... Người vô tội mà em nói, là bác sĩ Liêu Hoành đúng không? Và người thân mà em nhắc... Chính là cha em... Viện trưởng Trình Hoài Minh?
- [Mộc Mộc... Chị biết sao?]
- Thật ra chị đang có một suy nghĩ. Từ việc chị bị bắt cóc lúc còn bé rồi lưu lạc bên ngoài. Đến khi chị gặp Ngụy Long Thần. Cho đến việc Tần Nhược Ái xuất hiện. Sau đó lại là việc chị nhận lại gia đình. Chị quay trở về Thành phố S. Và việc em gặp lại Dinh Ca... Dường như đều nằm trong kế hoạch của một ai đó.... Họ đang sắp xếp cuộc sống của chúng ta.
Trình Hải Hà im lặng một lúc. Vậy chẳng lẽ việc Trình Úy từ Anh quay về cũng là một phần nằm trong kế hoạch của ai đó. Nhưng rốt cuộc người đó là ai chứ?
- [Chị Mộc... Chị biết người đó là ai không?]
- Chị không biết. Nhưng nếu như chị không nghĩ sai hướng, thì cái chết của cha mẹ và chú hai của Ngụy Long Thần, đến cái chết của bác sĩ Liêu Hoành và cả Tần Chỉ Ái.... Đều là người đó ra tay. Cũng đồng nghĩ là Tần gia, Hoàng Phủ Đan Kiều và bây giờ là Trình Hoài Minh, đều là con cờ thí trong tay của người đó.
- Nếu như người đó bị đưa ra ánh sáng. Thì người đó cũng không chết. Vì nếu xét về cái chết của Cha mẹ và chú của Ngụy Long Thần... Ai cũng xác minh là chết do tai nạn giao thông. Còn về bác sĩ Liêu là do Hoàng Phủ Đan Kiều ép chết. Tần Chỉ Ái là do Tần gia hại chết vì muốn Tần Mộc Ái một bước thành Phượng Hoàng. Còn về Trình gia.... Chị nghĩ sắp có việc gì đó xảy đến, có thể là chính em, mẹ của em... Hoặc là người nào đó.!
Trình Hải Hà nghe như vậy liền cứng đờ người. Hình như những phỏng đoán của Tuệ Mộc có đến tám mươi phần trăm là chính xác, Ngụy gia, Hoàng Phủ, Liêu gia và Trình gia... Rốt cuộc bốn gia tộc này có mối quan hệ như thế nào? Tại sao người bí ẩn kia phải ra tay như vậy... Bây giờ, hai trong bốn đã gặp nạn sát thân... Bây giờ chỉ còn lại Hoàng Phủ và Trình gia là chưa ai chết. Liệu...
- Hải Hà, em nghe chị nói. Ngày mai em đến nhà chị, chúng ta bàn lại một chút. Việc này... Chị thấy có chút vấn đề.
- [Vâng, sáng ngày mai em sẽ lái xe sang đó.]
- Đừng... Để chị gọi Dinh ca đón em. Nếu em đi một mình, sẽ rất nguy hiểm.
- [Được!]
- Bác sĩ Liêu.... Cháu là Trình Hải Hà, chắc chú rất hận gia đình cháu đúng không? Nhưng mà... Thật sự cháu cũng cảm thấy rất tội lỗi vì những hành động mà cha cháu đã gây ra cho chú và Liêu Dinh.... Chú Liêu... Cháu nên làm gì bây giờ? Một người là cha ruột của cháu, là người cha mà anh hai hết mực tôn sùng. Nếu như.... Nếu như sự việc năm đó được đưa ra ánh sáng... Liệu anh hai sẽ như thế nào?
Trình Hải Hà vẫn ngồi ở đó cho đến tận mấy giờ đồng hồ, đương nhiên dọn dẹp thì cô cũng rất sẵn lòng dọn dẹp phần mộ này. Dường như suốt nhiều năm qua Liêu Dinh chưa biết, ngoại trừ anh ta ra thì Trình Hải Hà là người thường xuyên đến thăm Liêu Hoành nhất.
- Bác sĩ Liêu... Nếu như bác sống khôn thác thiên, thì bác hãy chỉ dẫn có Hải Hà biết bản thân nên làm gì. Hoặc là, bác có thể báo mộng về những tài liệu liên quan đến sự việc năm đó... Cháu sẽ giúp chú rửa oan!
Sau đó, Trình Hải Hà rời khỏi nghĩa trang và trở về ngôi nhà của mình. Bây giờ, cô thật sự phải suy nghĩ kĩ lại, nếu như bây giờ cô đưa ra những bằng chứng xác minh cha mình chính là hung thủ thật sự năm đó, thì có lẽ Trình gia sẽ gặp biến cố lớn, người vô tội nhất chính là mẹ của cô và anh trai. Nếu như Trình gia thật sự xảy ra biến cố này thì sự nghiệp và thanh danh đều bị ảnh hưởng, sự nghiệp của gia tộc đều bị tiêu tan. Nhưng mà, nếu bắt cô tiếp tục sống nhưng lại giấu đi phần sự thật kinh hoàng đó. Trình Hải Hà thật sự không muốn. Liêu Hoành là bác sĩ giỏi, lại bị gán cái mác là "bác sĩ giết người", cho đến tận bây giờ là đã qua nhiều năm rồi... Khi nhắc đến Liêu Hoành, ai ai cũng sợ hãi. Còn cha của cô? Một bác sĩ tiếng tăm lừng lẫy với một gia tộc to lớn ở phía sau, nhưng chỉ vì địa vị mà nhẫn tâm hãm hại người vô tội. Trình Hải Hà thật sự quá rối ren rồi.
Sau đó, Trình Hải Hà liền gọi điện cho Tuệ Mộc. Lúc này Tuệ Mộc đang ngồi ở bên cạnh An Di, tuy giác mạc của Tần Mộc Ái đã thích ứng được với cơ thể của con bé, nhưng để chắc chắn thì sau một tháng mới được tháo băng ra. Còn về tình trạng sức khỏe, thì An Di nói rất tốt. Trong khi bây giờ Tuệ Mộc vẫn còn đang rảnh rỗi nên cô liền không ngần ngại bắt máy.
- Alo? Hải Hà?
- [Mộc Mộc, chị có rảnh không? Chúng ta tâm sự một chút đi.]
- Có chuyện gì sao?
- [Vâng, Mộc Mộc... Nếu như người thân của chị đã từng hãm hại ai đó vô tội. Không chỉ vậy, còn bứt chết họ... Vậy chị sẽ làm gì?]
Nghe đến đây, Mộc Mộc cũng có thể nơm na đoán được ý của Trình Hải Hà rồi. Nhưng bây giờ cô lại đang nghĩ về hướng khác. Hoàng Phủ, Liêu gia, Trình gia và Ngụy gia ... Liệu bốn gia tộc này có liên quan đến sự việc gì gọi là năm xưa hay không? Cô từng nghe Liêu Dinh kể về cha mình, anh ấy nói rất tự hào về người cha Liêu Hoành, cho dù năm đó ông ấy bị tố cáo là phẫu thuật chết người, nhưng Liêu Dinh vẫn tin tưởng ông, sự việc đã xảy ra nhiều năm rồi... Nhưng Liêu Dinh vẫn đang tìm bằng chứng xác thật.
- Hải Hà... Người vô tội mà em nói, là bác sĩ Liêu Hoành đúng không? Và người thân mà em nhắc... Chính là cha em... Viện trưởng Trình Hoài Minh?
- [Mộc Mộc... Chị biết sao?]
- Thật ra chị đang có một suy nghĩ. Từ việc chị bị bắt cóc lúc còn bé rồi lưu lạc bên ngoài. Đến khi chị gặp Ngụy Long Thần. Cho đến việc Tần Nhược Ái xuất hiện. Sau đó lại là việc chị nhận lại gia đình. Chị quay trở về Thành phố S. Và việc em gặp lại Dinh Ca... Dường như đều nằm trong kế hoạch của một ai đó.... Họ đang sắp xếp cuộc sống của chúng ta.
Trình Hải Hà im lặng một lúc. Vậy chẳng lẽ việc Trình Úy từ Anh quay về cũng là một phần nằm trong kế hoạch của ai đó. Nhưng rốt cuộc người đó là ai chứ?
- [Chị Mộc... Chị biết người đó là ai không?]
- Chị không biết. Nhưng nếu như chị không nghĩ sai hướng, thì cái chết của cha mẹ và chú hai của Ngụy Long Thần, đến cái chết của bác sĩ Liêu Hoành và cả Tần Chỉ Ái.... Đều là người đó ra tay. Cũng đồng nghĩ là Tần gia, Hoàng Phủ Đan Kiều và bây giờ là Trình Hoài Minh, đều là con cờ thí trong tay của người đó.
- Nếu như người đó bị đưa ra ánh sáng. Thì người đó cũng không chết. Vì nếu xét về cái chết của Cha mẹ và chú của Ngụy Long Thần... Ai cũng xác minh là chết do tai nạn giao thông. Còn về bác sĩ Liêu là do Hoàng Phủ Đan Kiều ép chết. Tần Chỉ Ái là do Tần gia hại chết vì muốn Tần Mộc Ái một bước thành Phượng Hoàng. Còn về Trình gia.... Chị nghĩ sắp có việc gì đó xảy đến, có thể là chính em, mẹ của em... Hoặc là người nào đó.!
Trình Hải Hà nghe như vậy liền cứng đờ người. Hình như những phỏng đoán của Tuệ Mộc có đến tám mươi phần trăm là chính xác, Ngụy gia, Hoàng Phủ, Liêu gia và Trình gia... Rốt cuộc bốn gia tộc này có mối quan hệ như thế nào? Tại sao người bí ẩn kia phải ra tay như vậy... Bây giờ, hai trong bốn đã gặp nạn sát thân... Bây giờ chỉ còn lại Hoàng Phủ và Trình gia là chưa ai chết. Liệu...
- Hải Hà, em nghe chị nói. Ngày mai em đến nhà chị, chúng ta bàn lại một chút. Việc này... Chị thấy có chút vấn đề.
- [Vâng, sáng ngày mai em sẽ lái xe sang đó.]
- Đừng... Để chị gọi Dinh ca đón em. Nếu em đi một mình, sẽ rất nguy hiểm.
- [Được!]
/108
|