Ông xã thần bí không thấy mặt full

Chương 25: Khóc đi

/376


Chương 25. Khóc đi

Editor: Puck 

Khóc? Từ xưa tới nay chưa từng ai hỏi cô những lời này, ngoại trừ nói cho cô biết phải kiên cường, còn phải kiên cường…

Nhưng mà… “Em… có thể khóc sao?” Giọng nói của Duy Nhất mơ hồ mà mê man.

“Tại sao không thể? Muốn khóc cứ khóc, khóc cho đến khi mệt thì thôi.” Giọng nói trầm thấp mà êm ái khẽ đập vào màng nhĩ của cô, khuấy chạm mềm mại đau đớn, vẫn kéo dài trong lòng.

Giây phút kia, Duy Nhất cảm thấy lớp ngụy trang kiên cường của mình sao nặng nề, nặng đến mức cô không gánh vác nổi, nặng đến mức cô chỉ muốn tháo xuống.

Nước mắt bắt đầu tràn ra hốc mắt, đầu tiên là một giọt hai giọt, sau từng hàng rơi xuống, cuối cùng từ nức nở nghẹn ngào biến thành gào khóc.

Cô vừa khóc vừa nói chuyện lung tung, “Em rất nhớ mẹ, từ nhỏ chỉ có mẹ và em sống nương tựa lẫn nhau, không có mẹ em không biết nên làm gì, em cảm thấy rất sợ, rất cô đơn, giống như thế giới chỉ có mình em…”

Bên kia không nói gì nữa, chỉ yên lặng, yên lặng để cho cô khóc đến cùng.

Cô không biết mình khóc bao lâu, thật sự khóc đến mệt mỏi, không còn hơi sức để khóc nữa mới dừng lại, hơi khóc chịu với sự yên tĩnh của đầu bên kia, tiếng khóc kinh khủng như vậy nhất định đã dọa sợ người khác, đã sớm không ở đó nghe hả?

“Anh… vẫn ở đó chứ?” Cô sợ hãi hỏi.

“Anh ở đây, vẫn ở đây.” Vẫn là giọng nói trầm thấp cuốn hút.

Duy Nhất hơi yên tâm, nhưng lại cảm thấy thẹn thùng, “Xin lỗi, em… cái đó… khóc thật khủng khiếp…”

Bên kia lại truyền đến tiếng cười khẽ, lần đầu tiên cô nghe thấy anh cười, “Không, rất thẳng thắn! Cuộc sống nên như vậy! Mới không mệt mỏi như vậy!”

Trên lông mi Duy Nhất còn vương nước mắt, thật sự chưa mệt mỏi như vậy…

“Duy Nhất, muốn ngủ rồi sao?”

“Ừ, có chút.”

“Vậy em ngủ đi, anh ở nhà!”

Ở nhà?! Duy Nhất nhảy lên, đột nhiên nhớ ra hôm nay là Chủ nhật.

“A!” Cô lập tức nhảy dựng lên, “Hôm nay… Có thể không… việc kia, em thật sự không có tâm tình.” Cô chưa từng quên “Khế ước nghĩa vụ” của mình.

Anh lại nở nụ cười lần nữa ở đầu bên kia, “Xem ra đã khóc thật sự tốt hơn nhiều rồi, có thể nghĩ tới chuyện này chứng tỏ cảm xúc không tệ lắm!”

“Không phải, em không có ý này… em…” Duy Nhất đỏ hết mặt, vội vàng giải thích.

“Được rồi, ngủ đi!” Anh không trêu chọc cô nữa, chỉ nhẹ nhàng nói với cô, “Anh chỉ muốn nói cho em biết, anh đang ở nhà, cho nên… em không phải cô đơn!” diee ndaanle equuyd oonn

“Ừhm…” Duy Nhất xấu hổ túm tóc, giống như anh có thể nhìn thấy từ đầu bên kia điện thoại.

“Ngủ ngon! Duy Nhất!”

“Ngủ ngon!” Giọng nói dịu dàng của anh khiến Duy Nhất không nỡ để điện thoại xuống, ít nhất phương thức này cũng khiến cho cô cảm thấy an toàn một lần, nếu như đối mặt với người thật, cô nhất định không khóc nổi.


/376

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status