Chương 4 Tôi muốn cô ấy phục vụ tôi (4)
Không sai!
Người đàn ông trong xe không phải ai khác mà chính là nam chính xuất hiện trong giấc mộng xuân của cô khoảng một giờ trước -Hoàng Phủ Quyết.
Trái tim như bị bóp nghẹt, đôi mắt sau chiếc kính của Cam Viện hiện rõ lên vẻ hoảng hốt.
Đúng là oan gia!
Xa cách sau năm, vậy mà lại gặp được anh.
Dùng bút ký tên ngay ngắn trên mặt sau của tài liệu, Hoàng Phủ Quyết đưa tài liệu đưa cho trợ lý, trợ lý cầm lấy tài liệu rồi mỉm cười với Cam Viện.
"Cô là ... chủ quản Lưu?"
Nghe thấy giọng nói này, Cam Viện hoàn hồn, cô lập tức nở một nụ cười chuyên nghiệp.
"Chào mừng quý khách đến nghỉ tại khách sạn Vương Triều, tôi là Cam Viện, chủ quản phòng khách sạn."
Cam Viện lùi lại một bước, giơ tay phải lên một cách chuyên nghiệp, không khiêm tốn cũng không hống hách, vừa đúng mực vừa lịch sự.
"Ngài Hoàng Phủ, xin mời!"
Đến cũng đã đến rồi, lúc này mà rút lui thì có vẻ khác thường, cách tốt nhất là nên bình tĩnh đối phó, yên lặng theo dõi những thay đổi.
Hoàng Phủ Quyết khẽ gật đầu, động tác đơn giản nhưng lại toát lên vẻ tao nhã, khí chất của người bề trên, tuy lễ phép nhưng lại xa cách.
Anh duỗi chân bước ra khỏi xe, tay trái đút túi quần, tay phải buông thõng bên hông. Khuy măng sét màu xanh đậm bằng đá quý trên cổ tay áo sơ mi trắng lóe lên một tia xanh nhạt,dáng người cao gầy vẫn nổi bật giữa dàn vệ sĩ to cao cường tráng.
Hai người vốn dĩ chỉ cách nhau một khoảng nhất định, khi người đàn ông dừng lại,cả người chỉ đứng cách Cam Viện chưa đầy một bước chân.
Cảm giác mạnh mẽ cùng với hơi thở nam tính ập vào mặt, Cam Viện bất giác nhớ lại cảnh trong mơ, trái tim cô nhảy lên một cái.
"Nana..."
Người hâm mộ không biết chuyện gì xảy ra, họ lầm tưởng chiếc xe đó là xe của thần tượng Nana, thấy cửa mở có người bước xuống xe, họ lập tức lao về chiếc xe.
Tiếng la hét chói tai, tiếng gọi âm ý, tiếng khiển trách của bảo vệ ... lẫn lộn lại với nhau
Các nhân viên bảo vệ đã cố gắng hết sức để ngăn cản mọi người, cơ thể của các vệ sĩ cũng trở nên căng cứng.
Hoàng Phủ Quyết nhìn không chớp mắt, bước chân không nhanh không châm, tư thế này giống như dù trời có sập cũng không đổi nhịp chân của anh.
Cam Viện dẫn anh đến cửa sảnh chính, nheo mắt nhìn đám fan cuồng, trong lòng không khỏi thắc mắc.
Thân phận của người này chỉ hơn chứ không kém Nana, vị khách quan trọng như vậy lại không có người chuyên trách tiếp đón, điều này đúng là kỳ quái.
Vừa rồi người kia gọi cô là "Chủ quản Lưu", có vẻ đây là vị khách Lưu Sướng phụ trách, Lưu Sướng vẫn luôn thích thể hiện, lần này là sao?
Mọi người nhanh chóng bước vào sảnh, tất cả fan cuồng bên ngoài đều bị chặn lại.
Cửa thang máy mở ra, giám đốc Lý dẫn theo Lưu Sướng và mấy cấp dưới vội vàng ra đón tiếp.
Khách sạn đương nhiên rất xem trọng các khách hàng đặt phòng tổng thống, huống chi vị này bao trọn cả tầng.
Chẳng qua là vì Hoàng Phủ Quyết đột nhiên đánh úp nên khi những người này nhận được tin tức xuống lầu thì đã muộn một chút.
Nhìn thấy Hoàng Phủ Quyết, giám đốc Lý tươi cười chào hỏi, sau khi chào hỏi Hoàng Phủ Quyết xong, ông ta lập tức giới thiệu Lưu Sướng với anh.
"Đây là chủ quản phòng khách sạn của chúng tôi, Lưu Sướng, cô ấy chính là người chịu trách nhiệm về mọi hoạt động của anh trong khách sạn!"
“Ngài Hoàng Phủ!” Lưu Sướng bước tới, khiêm tốn gập người, nói: “Thành thật xin lỗi ngài, không ngờ ngài lại đến sớm nên đã tiếp đón chậm trễ, tôi là Lưu Sướng, chủ quản phòng khách sạn, trong khoảng thời gian ngài ở khách sạn, tôi sẽ dung cấp cho ngài dịch vụ chất lượng nhất, nếu ngài cần bất cứ điều gì, xin vui lòng nói với tôi.”
/1464
|