Cô nói cảm thấy khó chịu càng khiến anh lo lắng hơn, tạm thời gác đi chuyện khác mà giục bác sĩ: “Bảo lái xe lái nhanh chút.”
“Mạnh tiên sinh đừng lo, gần đến rồi.” Bác sĩ ngồi trong xe mắt nhìn đoạn đường quen thuộc phía trước nói.
Chuyện này thật ra không phải bác sĩ nói đừng lo là sẽ hết lo, vừa may xe chạy tốc độ nhanh, một lúc là tới bệnh viện.
Bên bệnh viện Chu Hầu đã sắp xếp ổn thoả. Vạn Tố Y đến nơi liền nhanh chóng được khám. Kết quả là Vạn Tố Y bị chấn thương sọ não nhẹ, cần nằm viện theo dõi vài này.
Vừa nghe “chấn thương sọ não” mấy chữ này Mạnh Kiều Dịch liền cau mày lo lắng hỏi: “có vấn đề gì lớn không?”
“Không sao đâu tiên sinh, chỉ là chân thương dạng nhẹ, nằm viện vài hôm theo dõi và dùng thuốc là không có vấn đề gì.”
Mạnh Kiều Dịch nghe xong mới nhẹ nhõm thở ra, đi đến bên đầu giường nhìn Vạn Tố Y đang ngủ say, sự phẫn nộ trong lòng vẫn chưa nén xuống được.
Ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch vẫn không rời Vạn Tố Y mà nói với Chu Hầu: “dạy cho Tống Xuyên một bài học.”
“Dạ...” Chu Hầu do dự nhìn Mạnh Kiều Dịch một lúc. Chu Hầu biết Mạnh Kiều Dịch là người trọng tình nghĩa bạn bè, những cũng nghĩ thông vị trí của Vạn Tố Y trong lòng Mạnh Kiều Dịch quan trọng nhường nào.
Người trong cuộc hồ đồ, người ngoài cuộc tỉnh táo, đứng ở vị trí người ngoài cuộc, Chu Hầu thực sự lo lắng Mạnh Kiều Dịch sẽ chìm đắm trong sự mê hoặc của Vạn Tố Y không thoát ra được.
Mạnh Kiều Dịch để ý thấu Chu Hầu vẫn chưa rời đi liền dùng ngữ khĩ không mấy vừa lòng nói: “Sao vẫn chưa đi?”
Chu Hầu gập người vâng một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Lúc này, Vạn Tố Y mở mắt, gần như tỉnh giấc gọi: “Kiều Dịch...”
“Đỡ hơn chưa?” Mạnh Kiều Dịch cau mày lo lắng hỏi.
Vạn Tố Y gật đầu, vốn dĩ đầu rất đau bây giờ đỡ hơn nhiều: “em bớt đau rồi”
Chuyện xảy ra ở trung tâm thương mại Vạn Tố Y vốn không có ấn tượng nữa, bây giờ bắt đầu khôi phục, nhớ dần sự việc diễn ra như nào, bèn giải thích: “ thực ra anh hiểu nhầm Tống Xuyên rồi, không phải anh ta khiến em bị thương đâu”
“Em không cần nói giúp anh ta.” Ánh mắt Mạnh Kiều Dịch di chuyển lên vết thương trên trán cô, sự phẫn nộ trong ánh mắt vẫn chưa nguôi đi.
Vạn Tố Y lắc đầu: “Hôm nay anh ta đúng là có ý làm khó em thật, nhưng em có thể cảm thấy anh ta không có ý hại em đâu, cái bình hoa đổ xuống cũng không nằm trong dự tính của anh ta mà”
Cô chỉ là nói với anh sự thật chứ cũng không có ý nói đỡ cho Tống Xuyên, nếu cô thật sự có ý đó đã không nói với ra chuyện hôm nay Tống Xuyên cố ý gây khó dễ với cô
“Anh ta gây khó dễ cho em thì nên chịu sự trừng phạt, trước đây anh đã nhắc nhở rồi.” Mạnh Kiều Dịch không có chút mềm lòng, anh luôn kiên định lập trường của bản thân.
Vạn Tố Y mím môi: “nhưng em không hy vọng vì chuyện này mà khiến tình cảm của anh với Tông Xuyên đi xuống”
“Bắt đầu từ lúc anh cưới em, thì em là một phần cuộc sống của anh, nếu bạn anh không thể chấp nhận một phần cuộc sống của anh thì có nghĩa là không chấp nhận anh.” Mạnh Kiều Dịch nắm lấy tay Vạn Tố Y đặt bên môi hôn lên vài cái mà nói rõ với cô: “ anh ta nên hiểu rõ điều này.”
Vạn Tố Y nhìn chăm chăm Mạnh Kiều Dịch, từ ánh mắt của anh của nhìn ra anh sẽ không bị cô thuyết phục.
Tống Xuyên sau chuyện diễn ra ở trung tâm thương mại chắc cũng hiểu rõ tầm quan trọng của Vạn Tố Y trong lòng Mạnh Kiều Dịch, nhưng có vẻ hơi muộn.
Sau khi Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y rời khỏi, Lương Dần và Tống Xuyên vẫn chưa đi, Lương Dần tò mò về người bạn lâu năm của Tống Xuyên bèn hỏi: “Người bạn này của anh rốt cuộc lai lịch như nào?”
“Đừng có bắt chuyện với tôi lúc này”.Tống Xuyên lúc này đây không có chút tâm trạng nào lời Lương Dần.
Lương Dần rất hiếu kỳ muốn tìm hiểu thông tin về Mạnh Kiều Dịch, nhưng với tâm trạng lúc này của Tống Xuyên chắc chắn hắn cũng không hỏi thêm được gì, đành an ủi Tống Xuyên Trước: “bạn bè với nhau có xích mích là chuyện thường đợi mấy hôm nguôi giận qua xin lỗi là hết.”
“Nếu được vậy thì tốt quá.” Tâm trạng Tống Xuyên tồi tệ, anh hiểu Mạnh Kiểu Dịch, câu nói đó không phải chỉ nói đùa cho vui, Mạnh Kiều Dịch lần này thật sự nổi giận.
Lương Dần nghe ngữ khí Tống Xuyên đã bớt phần khổ não bèn thừa cơ: “có thể trở thành bạn với anh chắc cũng là nhân vật máu mặt trong giới này, nhưng anh bạn này của anh tôi nhình như chưa gặp bao giờ.”
“Anh tất nhiên là chưa gặp rồi, anh ta cực kỳ khiêm tốn” Tống Xuyên thở dài, thuận miệng trả lời.
Lương Dần ánh mắt loé lên tia thăm dò: “người như thế đúng là số ít, không biết rốt cuộc anh ta tên họ là gì?”
Tống Xuyên nhìn thẳng Lương Dần, không có đi theo mạch câu chuyện của Lương Dần mà trả lời câu hỏi, Tống Xuyên dường như hiểu ý đồ của Lương Dần, cười: “Anh muốn biết à? Tự đi mà hỏi anh ta!”
Nói xong, Tống Xuyên không quên ném cho hắn ta một cái nhìn sắc bén, rồi mới chịu rời đi.
Lương Dần cáu bẳn, thiếu chút thôi là hắn ta biết người đàn ông này rốt cuộc là ai.
Đây trở thành điều duy nhất ở Vạn Tố Y mà Lương Dần hiếu kỳ, ngay cả việc vết thương của Vạn Tố Y giờ ra sao cũng không sánh bằng sự tò mò về thân phận của chồng cô.
Vạn Tố Y vì bị thương nên nghe theo sự sắp xếp của Mạnh Kiều Dịch nằm viện vài ngày để theo dõi, cho đến khi bác sĩ nói rằng đã khỏi hẳn anh mới đồng ý cho cô xuất viện.
Lịch quảng cáo bên AR đã quyết định, Vạn Tố Y chỉ có hai ngày để chuẩn bị, hai ngày sau cô phải hợp tác với bên đấy để quay quảng cáo.
Cô nằm viện mấy hôm nay,điện thoại dùng để liên lạc bằng thân phận Dương Chi Thuỷ không mang theo bên mình, không biết Lí Đức Nghi đã gọi cô bao nhiêu cuộc gọi.
Lí Đức Nghi liên tục hẹn cô gặp mặt, xem những tin nhắn đầy ám muội mà ông ta gửi, cô chỉ cười nhạt mà không trả lời.
Nhưng lần này, Vạn Tố Y đến công ty Khải Lâm xem ra mắt thiết kế bao bì sản phẩm lần một, vẫn không tránh khỏi chạm mặt với Lí Đức Nghi.
Lí Đức Nghi biết cô sẽ đến, cố tình đến công ty đợi.
Ông ta thấy cô đến liền qua bắt chuyện hỏi han vài câu, liền nửa đùa nửa thật hỏi: “ lần trước tặng hoa cho cô là Mạnh tổng Mạnh Kiều Dịch đúng không? Không biết cô Dương và anh ta có quan hệ gì nhỉ?”
Lần trước nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch tặng hoa cho Dương Chi Thuỷ, Lí Đức Nghi đã cắt đứt ý đồ với Dương Chi Thuỷ. Người phụ nữ có liên hệ với Mạnh Kiều Dịch ông ta không dám đụng vào. Nhưng dạo gần đây nghĩ kỹ lại, ông ta lại đem tâm lí may rủi hỏi Vạn Tố Y, biết đâu giữa cô và Mạnh Kiều Dịch không có gì.
Dương Chi Thuỷ không muốn trả lời câu hỏi này của Lương Dần và Lí Nhược Hàm, nhưng lại trả lời Lí Đức Nghi, cô cười nói: “anh ấy là bạn trai tôi!”
Ba từ“Bạn trai tôi” khiến Lí Đức Nghi nghe xong mặt xanh tái cực kỳ khó nhìn. Ông ta biết rõ Mạnh Kiều Dịch đã có vị hôn thê, thậm chí dám chắc rằng người đó không phải Dương Chi Thuỷ. Nhưng người đàn ông như Mạnh Kiều Dịch không chỉ có một người phụ nữ e rằng là điều quá bình thường. Nhưng điều khiến Lí Đức Mạnh không vui là người phụ nữ ông ta luôn để ý giờ lại không thể đụng tới.
“Mạnh tiên sinh đừng lo, gần đến rồi.” Bác sĩ ngồi trong xe mắt nhìn đoạn đường quen thuộc phía trước nói.
Chuyện này thật ra không phải bác sĩ nói đừng lo là sẽ hết lo, vừa may xe chạy tốc độ nhanh, một lúc là tới bệnh viện.
Bên bệnh viện Chu Hầu đã sắp xếp ổn thoả. Vạn Tố Y đến nơi liền nhanh chóng được khám. Kết quả là Vạn Tố Y bị chấn thương sọ não nhẹ, cần nằm viện theo dõi vài này.
Vừa nghe “chấn thương sọ não” mấy chữ này Mạnh Kiều Dịch liền cau mày lo lắng hỏi: “có vấn đề gì lớn không?”
“Không sao đâu tiên sinh, chỉ là chân thương dạng nhẹ, nằm viện vài hôm theo dõi và dùng thuốc là không có vấn đề gì.”
Mạnh Kiều Dịch nghe xong mới nhẹ nhõm thở ra, đi đến bên đầu giường nhìn Vạn Tố Y đang ngủ say, sự phẫn nộ trong lòng vẫn chưa nén xuống được.
Ánh mắt của Mạnh Kiều Dịch vẫn không rời Vạn Tố Y mà nói với Chu Hầu: “dạy cho Tống Xuyên một bài học.”
“Dạ...” Chu Hầu do dự nhìn Mạnh Kiều Dịch một lúc. Chu Hầu biết Mạnh Kiều Dịch là người trọng tình nghĩa bạn bè, những cũng nghĩ thông vị trí của Vạn Tố Y trong lòng Mạnh Kiều Dịch quan trọng nhường nào.
Người trong cuộc hồ đồ, người ngoài cuộc tỉnh táo, đứng ở vị trí người ngoài cuộc, Chu Hầu thực sự lo lắng Mạnh Kiều Dịch sẽ chìm đắm trong sự mê hoặc của Vạn Tố Y không thoát ra được.
Mạnh Kiều Dịch để ý thấu Chu Hầu vẫn chưa rời đi liền dùng ngữ khĩ không mấy vừa lòng nói: “Sao vẫn chưa đi?”
Chu Hầu gập người vâng một câu rồi nhanh chóng rời đi.
Lúc này, Vạn Tố Y mở mắt, gần như tỉnh giấc gọi: “Kiều Dịch...”
“Đỡ hơn chưa?” Mạnh Kiều Dịch cau mày lo lắng hỏi.
Vạn Tố Y gật đầu, vốn dĩ đầu rất đau bây giờ đỡ hơn nhiều: “em bớt đau rồi”
Chuyện xảy ra ở trung tâm thương mại Vạn Tố Y vốn không có ấn tượng nữa, bây giờ bắt đầu khôi phục, nhớ dần sự việc diễn ra như nào, bèn giải thích: “ thực ra anh hiểu nhầm Tống Xuyên rồi, không phải anh ta khiến em bị thương đâu”
“Em không cần nói giúp anh ta.” Ánh mắt Mạnh Kiều Dịch di chuyển lên vết thương trên trán cô, sự phẫn nộ trong ánh mắt vẫn chưa nguôi đi.
Vạn Tố Y lắc đầu: “Hôm nay anh ta đúng là có ý làm khó em thật, nhưng em có thể cảm thấy anh ta không có ý hại em đâu, cái bình hoa đổ xuống cũng không nằm trong dự tính của anh ta mà”
Cô chỉ là nói với anh sự thật chứ cũng không có ý nói đỡ cho Tống Xuyên, nếu cô thật sự có ý đó đã không nói với ra chuyện hôm nay Tống Xuyên cố ý gây khó dễ với cô
“Anh ta gây khó dễ cho em thì nên chịu sự trừng phạt, trước đây anh đã nhắc nhở rồi.” Mạnh Kiều Dịch không có chút mềm lòng, anh luôn kiên định lập trường của bản thân.
Vạn Tố Y mím môi: “nhưng em không hy vọng vì chuyện này mà khiến tình cảm của anh với Tông Xuyên đi xuống”
“Bắt đầu từ lúc anh cưới em, thì em là một phần cuộc sống của anh, nếu bạn anh không thể chấp nhận một phần cuộc sống của anh thì có nghĩa là không chấp nhận anh.” Mạnh Kiều Dịch nắm lấy tay Vạn Tố Y đặt bên môi hôn lên vài cái mà nói rõ với cô: “ anh ta nên hiểu rõ điều này.”
Vạn Tố Y nhìn chăm chăm Mạnh Kiều Dịch, từ ánh mắt của anh của nhìn ra anh sẽ không bị cô thuyết phục.
Tống Xuyên sau chuyện diễn ra ở trung tâm thương mại chắc cũng hiểu rõ tầm quan trọng của Vạn Tố Y trong lòng Mạnh Kiều Dịch, nhưng có vẻ hơi muộn.
Sau khi Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y rời khỏi, Lương Dần và Tống Xuyên vẫn chưa đi, Lương Dần tò mò về người bạn lâu năm của Tống Xuyên bèn hỏi: “Người bạn này của anh rốt cuộc lai lịch như nào?”
“Đừng có bắt chuyện với tôi lúc này”.Tống Xuyên lúc này đây không có chút tâm trạng nào lời Lương Dần.
Lương Dần rất hiếu kỳ muốn tìm hiểu thông tin về Mạnh Kiều Dịch, nhưng với tâm trạng lúc này của Tống Xuyên chắc chắn hắn cũng không hỏi thêm được gì, đành an ủi Tống Xuyên Trước: “bạn bè với nhau có xích mích là chuyện thường đợi mấy hôm nguôi giận qua xin lỗi là hết.”
“Nếu được vậy thì tốt quá.” Tâm trạng Tống Xuyên tồi tệ, anh hiểu Mạnh Kiểu Dịch, câu nói đó không phải chỉ nói đùa cho vui, Mạnh Kiều Dịch lần này thật sự nổi giận.
Lương Dần nghe ngữ khí Tống Xuyên đã bớt phần khổ não bèn thừa cơ: “có thể trở thành bạn với anh chắc cũng là nhân vật máu mặt trong giới này, nhưng anh bạn này của anh tôi nhình như chưa gặp bao giờ.”
“Anh tất nhiên là chưa gặp rồi, anh ta cực kỳ khiêm tốn” Tống Xuyên thở dài, thuận miệng trả lời.
Lương Dần ánh mắt loé lên tia thăm dò: “người như thế đúng là số ít, không biết rốt cuộc anh ta tên họ là gì?”
Tống Xuyên nhìn thẳng Lương Dần, không có đi theo mạch câu chuyện của Lương Dần mà trả lời câu hỏi, Tống Xuyên dường như hiểu ý đồ của Lương Dần, cười: “Anh muốn biết à? Tự đi mà hỏi anh ta!”
Nói xong, Tống Xuyên không quên ném cho hắn ta một cái nhìn sắc bén, rồi mới chịu rời đi.
Lương Dần cáu bẳn, thiếu chút thôi là hắn ta biết người đàn ông này rốt cuộc là ai.
Đây trở thành điều duy nhất ở Vạn Tố Y mà Lương Dần hiếu kỳ, ngay cả việc vết thương của Vạn Tố Y giờ ra sao cũng không sánh bằng sự tò mò về thân phận của chồng cô.
Vạn Tố Y vì bị thương nên nghe theo sự sắp xếp của Mạnh Kiều Dịch nằm viện vài ngày để theo dõi, cho đến khi bác sĩ nói rằng đã khỏi hẳn anh mới đồng ý cho cô xuất viện.
Lịch quảng cáo bên AR đã quyết định, Vạn Tố Y chỉ có hai ngày để chuẩn bị, hai ngày sau cô phải hợp tác với bên đấy để quay quảng cáo.
Cô nằm viện mấy hôm nay,điện thoại dùng để liên lạc bằng thân phận Dương Chi Thuỷ không mang theo bên mình, không biết Lí Đức Nghi đã gọi cô bao nhiêu cuộc gọi.
Lí Đức Nghi liên tục hẹn cô gặp mặt, xem những tin nhắn đầy ám muội mà ông ta gửi, cô chỉ cười nhạt mà không trả lời.
Nhưng lần này, Vạn Tố Y đến công ty Khải Lâm xem ra mắt thiết kế bao bì sản phẩm lần một, vẫn không tránh khỏi chạm mặt với Lí Đức Nghi.
Lí Đức Nghi biết cô sẽ đến, cố tình đến công ty đợi.
Ông ta thấy cô đến liền qua bắt chuyện hỏi han vài câu, liền nửa đùa nửa thật hỏi: “ lần trước tặng hoa cho cô là Mạnh tổng Mạnh Kiều Dịch đúng không? Không biết cô Dương và anh ta có quan hệ gì nhỉ?”
Lần trước nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch tặng hoa cho Dương Chi Thuỷ, Lí Đức Nghi đã cắt đứt ý đồ với Dương Chi Thuỷ. Người phụ nữ có liên hệ với Mạnh Kiều Dịch ông ta không dám đụng vào. Nhưng dạo gần đây nghĩ kỹ lại, ông ta lại đem tâm lí may rủi hỏi Vạn Tố Y, biết đâu giữa cô và Mạnh Kiều Dịch không có gì.
Dương Chi Thuỷ không muốn trả lời câu hỏi này của Lương Dần và Lí Nhược Hàm, nhưng lại trả lời Lí Đức Nghi, cô cười nói: “anh ấy là bạn trai tôi!”
Ba từ“Bạn trai tôi” khiến Lí Đức Nghi nghe xong mặt xanh tái cực kỳ khó nhìn. Ông ta biết rõ Mạnh Kiều Dịch đã có vị hôn thê, thậm chí dám chắc rằng người đó không phải Dương Chi Thuỷ. Nhưng người đàn ông như Mạnh Kiều Dịch không chỉ có một người phụ nữ e rằng là điều quá bình thường. Nhưng điều khiến Lí Đức Mạnh không vui là người phụ nữ ông ta luôn để ý giờ lại không thể đụng tới.
/513
|