Lúc này, Lương Dần từ nhà vệ sinh đi tới. Hắn thấy Vạn Tố Y thì đặc biệt lịch sự khẽ gật đầu, không nói nhiều chỉ ngồi xuống bên cạnh Kha Kha.
Có thể gặp Vạn Tố Y khiến Kha Kha rất vui vẻ, cô bé nói gì, Vạn Tố Y trả lời hay không cũng không sao.
"Mẹ nhỏ, đứa bé hôm qua là con của mẹ sao?" Mắt Kha Kha sáng ngời hỏi.
Vạn Tố Y khẽ gật đầu, cũng không giấu giếm.
"Thật là đáng yêu." Khi Kha Kha nói lời này, trong âm thanh không giấu được sự mất mát.
Lương Dần đưa thực đơn cho Vạn Tố Y và nói: "Em xem muốn uống gì không?"
Vạn Tố Y không cầm thực đơn mà thản nhiên nói: "Không cần."
"Kha Kha, thành tích năm nay thế nào? Có học giỏi không?" Khi Vạn Tố Y nói chuyện với Kha Kha giống như đổi thành một người, giọng nói rất dịu dàng và đầy quan tâm.
Kha Kha thích cách đối xử khác biệt của Vạn Tố Y, cho dù đó có là cha mình.
"Con vẫn xếp thứ ba, con rất ngoan ngoãn nghe lời học tập giỏi." Cho dù Vạn Tố Y không sống bên cạnh cô bé, nhưng cô bé vẫn làm theo lời cô đã nói.
Kha Kha biết, bây giờ nếu cô bé muốn ở cùng Vạn Tố Y chỉ là hy vọng xa vời, cô bé không dám đưa ra yêu cầu quá đáng, chỉ yêu cầu cô: "Về sau mẹ nhỏ có thể tới gặp con nữa không? Nửa năm một lần cũng được... Con không muốn lại quên mẹ nhỏ như thế." Tình cảm của Kha Kha đối với Vạn Tố Y rất sâu nặng.
Ở trong lòng Kha Kha, Vạn Tố Y giống như mẹ vậy, bao nhiêu người cũng không thể thay thế được.
Nhìn Kha Kha dè dặt đưa ra yêu cầu, không chỉ Lương Dần đau lòng, Vạn Tố Y cũng rất đau lòng. Cô nhìn cô bé và gật đầu đồng ý.
Kha Kha muốn gặp cô lúc nào cũng được, trước đây Vạn Tố Y tránh né, nhưng nếu đã gặp thì không cần chú ý gặp thêm mấy lần làm gì. Kha Kha là đứa trẻ đã lớn, lại hiểu chuyện, nhớ chuyện, không phải chỉ cần thời gian là có thể xóa mờ ký ức của cô bé.
Vạn Tố Y rất thích Kha Kha và sẽ không vì nhà họ Lương mà thay đổi, nếu như cô bé này cần cô, cô nhất định sẽ ở bên cạnh.
"Về sau chúng ta hẹn thời gian gặp là được." Vạn Tố Y nói xong viết lên tờ giấy bên cạnh số điện thoại của mình và đưa cho Kha Kha: "Khi nào nhớ cô thì có thể lén gọi điện cho cô."
Vạn Tố Y và nhà họ Lương đã không có quan hệ, nếu như Kha Kha ngang nhiên gọi điện thoại, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của vài người.
Kha Kha nhận được số điện thoại của Vạn Tố Y thì rất vui mừng, cẩn thận cất tờ giấy có ghi số vào trong túi của mình.
Vạn Tố Y trò chuyện cùng Kha Kha một lúc, khi ba người rời đi cũng đã vào buổi trưa, Vạn Tố Y và Kha Kha vẫy tay từ biệt, từ đầu đến cuối cũng không chủ động nói với Lương Dần câu nào.
Kha Kha và Lương Dần nhìn theo Vạn Tố Y rời đi. Kha Kha cũng không thể hiểu được tình cảm giữa người lớn, đặc biệt vui vẻ vẫy tay chào Vạn Tố Y.
"Cha, quá tốt rồi, về sau mẹ nhỏ sẽ gặp mặt con đấy." Gương mặt Kha Kha đỏ bừng, nhìn rất hưng phấn.
Lương Dần khẽ xoa đầu con gái, vẻ mặt tươi cười: "Ừ."
Nụ cười của Lương Dần cũng không phải thật lòng vui vẻ, mà là một cảm giác mất mát và không biết phải làm sao.
Tất cả tâm trạng chỉ có thể không che giấu ở trước mặt con trẻ. Thái độ của Vạn Tố Y làm cho Lương Dần cảm thấy đau đớn.
Lúc đầu, Vạn Tố Y không muốn gặp Kha Kha, Lương Dần còn có thể an ủi mình, có lẽ là vì hắn, trong lòng cô còn có tình cảm mới phải tránh né. Nhưng bây giờ... Cô đã thản nhiên, có thể hoàn toàn quên hắn, điều này làm cho trong lòng của hắn đặc biệt khó chịu.
Vạn Tố Y quả thật quên được Lương Dần, thái độ của cô đối với Lương Dần cũng không phải cố ý quên, mà là bản năng. Trong mắt cô thật sự không thấy hắn. Dường như hôm nay cô chỉ đi gặp có một mình Kha Kha vậy.
Sau khi gặp Kha Kha xong, Vạn Tố Y trở về công ty mình.
Vừa về nhà không lâu, Kha Kha đã dùng điện thoại của mình nhắn tin cho Vạn Tố Y.
Tin nhắn của Kha Kha không có thông tin gì quá lớn, chỉ muốn nói cho Vạn Tố Y biết, cô bé đã về nhà và rất vui vẻ.
Vạn Tố Y vẫn nghiêm túc nhắn tin lại cho Kha Kha.
Sau khi nhắn tin trò chuyện với Kha Kha xong, Vạn Tố Y xử lý những chuyện cần thiết trong công ty. Buổi chiều, trợ lý hoảng hốt chạy vào: "Không xong rồi!"
Trợ lý nhỏ bình thường rất hoạt bát, lúc này mang vẻ mặt như vậy xông vào khiến Vạn Tố Y lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Trương thị bị động đất!" Trợ lý nhỏ nuốt nước bọt, bất an nhìn Vạn Tố Y: "Nguyễn Ca quay phim ở Trương thị..."
Nghe được tên của Nguyễn Ca, Vạn Tố Y lập tức lo lắng, nhíu mày nhìn chằm chằm vào trợ lý: "Gọi điện thoại hỏi chưa?"
Trợ lý khẽ gật đầu vẫn bất an nói: "Tôi gọi rồi... Hôm nay là cuộc họp thường kỳ, đáng lẽ ra cô ấy phải tới nhưng lại vắng mặt, tôi gọi cho chị trợ lý của cô ấy, chị ấy nói cô ấy đi Trương thị quay phim vẫn chưa về, kết quả vừa có tin tức Trương thị xuất hiện động đất, tôi gọi điện thoại cho trợ lý chị, chị ấy nói cũng không liên lạc được với Nguyễn Ca..."
"Làm sao có thể..." Vạn Tố Y nghe trợ lý nói thì chấn động, lập tức dùng điện thoại di động của mình gọi điện thoại của Nguyễn Ca.
Nhưng điện thoại của Nguyễn Ca đã tắt. Vạn Tố Y ngay lập tức có dự cảm không tốt.
"Ngoại trừ Nguyễn Ca ra, còn có ai làm việc cùng cô ấy ở Trương thị nữa?" Vạn Tố Y muốn hỏi xem kết quả thế nào. Tình hình bây giờ như vậy, quan trọng là bảo đảm an toàn của Nguyễn Ca.
Trợ lý còn chưa biết rõ vấn đề Vạn Tố Y đã nói, vội vàng kêu lên: "Tôi sẽ lập tức đi hỏi thăm."
"Cô mau chóng hỏi thăm tin tức cho tôi." Vạn Tố Y rất ít khi sốt ruột muốn biết chuyện gì như vậy. Lần này Vạn Tố Y dùng đến từ mau chóng, trợ lý nhỏ đã hiểu rõ mình phải tăng tốc độ lên.
Vạn Tố Y lo lắng, còn chưa nhận được tin tức từ trợ lý nhỏ đã lập tức nghĩ đến một người có thể điều tra rõ tình hình giúp mình.
Vạn Tố Y lập tức gọi điện thoại cho Nhạc Nhất Nhạc, Nhạc Nhất Nhạc còn chưa biết tin tức về Nguyễn Ca, nghe được giọng nói của Vạn Tố Y thì vui mừng: "Tố Y, sao vậy? Nhớ mình rồi à?"
"Nhất Nhạc, bạn biết tin tức Trương thị bị động đất chứ?" Vạn Tố Y dứt khoát hỏi thẳng Nhạc Nhất Nhạc.
Nhạc Nhất Nhạc sửng sốt, rõ ràng còn chưa xem tin tức: "Tin tức mới à? Mình còn chưa kịp xem..."
"Nguyễn Ca ở Trương thị." Trong giọng nói tưởng chừng bình tĩnh của Vạn Tố Y lại mang theo cảm xúc nói không nên lời.
Lúc này đổi lại thành Nhạc Nhất Nhạc kích động: "Cái gì? Sao Nguyễn Ca lại ở đó? Không phải chúng ta mới gặp mấy ngày trước à? Sao cô ấy lại chạy tới chỗ ấy chứ!"
Nhạc Nhất Nhạc cũng không tin nổi, rất mong Vạn Tố Y đang nói đùa với mình: "Vậy, bên cô ấy thế nào? Có tin tức gì không?"
Nhạc Nhất Nhạc lo lắng cho Nguyễn Ca không kém hơn Vạn Tố Y, cả hai đề sốt ruột.
"Bây giờ mình muốn nhờ bạn điều tra giúp mình. Bởi vì điện thoại của Nguyễn Ca bây giờ tắt mấy rồi, bọn mình không thể nào xác định được tình hình của cô ấy." Bây giờ Vạn Tố Y nhất định phải bình tĩnh, nói rõ ràng cho Nhạc Nhất Nhạc biết tình huống cụ thể.
Có thể gặp Vạn Tố Y khiến Kha Kha rất vui vẻ, cô bé nói gì, Vạn Tố Y trả lời hay không cũng không sao.
"Mẹ nhỏ, đứa bé hôm qua là con của mẹ sao?" Mắt Kha Kha sáng ngời hỏi.
Vạn Tố Y khẽ gật đầu, cũng không giấu giếm.
"Thật là đáng yêu." Khi Kha Kha nói lời này, trong âm thanh không giấu được sự mất mát.
Lương Dần đưa thực đơn cho Vạn Tố Y và nói: "Em xem muốn uống gì không?"
Vạn Tố Y không cầm thực đơn mà thản nhiên nói: "Không cần."
"Kha Kha, thành tích năm nay thế nào? Có học giỏi không?" Khi Vạn Tố Y nói chuyện với Kha Kha giống như đổi thành một người, giọng nói rất dịu dàng và đầy quan tâm.
Kha Kha thích cách đối xử khác biệt của Vạn Tố Y, cho dù đó có là cha mình.
"Con vẫn xếp thứ ba, con rất ngoan ngoãn nghe lời học tập giỏi." Cho dù Vạn Tố Y không sống bên cạnh cô bé, nhưng cô bé vẫn làm theo lời cô đã nói.
Kha Kha biết, bây giờ nếu cô bé muốn ở cùng Vạn Tố Y chỉ là hy vọng xa vời, cô bé không dám đưa ra yêu cầu quá đáng, chỉ yêu cầu cô: "Về sau mẹ nhỏ có thể tới gặp con nữa không? Nửa năm một lần cũng được... Con không muốn lại quên mẹ nhỏ như thế." Tình cảm của Kha Kha đối với Vạn Tố Y rất sâu nặng.
Ở trong lòng Kha Kha, Vạn Tố Y giống như mẹ vậy, bao nhiêu người cũng không thể thay thế được.
Nhìn Kha Kha dè dặt đưa ra yêu cầu, không chỉ Lương Dần đau lòng, Vạn Tố Y cũng rất đau lòng. Cô nhìn cô bé và gật đầu đồng ý.
Kha Kha muốn gặp cô lúc nào cũng được, trước đây Vạn Tố Y tránh né, nhưng nếu đã gặp thì không cần chú ý gặp thêm mấy lần làm gì. Kha Kha là đứa trẻ đã lớn, lại hiểu chuyện, nhớ chuyện, không phải chỉ cần thời gian là có thể xóa mờ ký ức của cô bé.
Vạn Tố Y rất thích Kha Kha và sẽ không vì nhà họ Lương mà thay đổi, nếu như cô bé này cần cô, cô nhất định sẽ ở bên cạnh.
"Về sau chúng ta hẹn thời gian gặp là được." Vạn Tố Y nói xong viết lên tờ giấy bên cạnh số điện thoại của mình và đưa cho Kha Kha: "Khi nào nhớ cô thì có thể lén gọi điện cho cô."
Vạn Tố Y và nhà họ Lương đã không có quan hệ, nếu như Kha Kha ngang nhiên gọi điện thoại, sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của vài người.
Kha Kha nhận được số điện thoại của Vạn Tố Y thì rất vui mừng, cẩn thận cất tờ giấy có ghi số vào trong túi của mình.
Vạn Tố Y trò chuyện cùng Kha Kha một lúc, khi ba người rời đi cũng đã vào buổi trưa, Vạn Tố Y và Kha Kha vẫy tay từ biệt, từ đầu đến cuối cũng không chủ động nói với Lương Dần câu nào.
Kha Kha và Lương Dần nhìn theo Vạn Tố Y rời đi. Kha Kha cũng không thể hiểu được tình cảm giữa người lớn, đặc biệt vui vẻ vẫy tay chào Vạn Tố Y.
"Cha, quá tốt rồi, về sau mẹ nhỏ sẽ gặp mặt con đấy." Gương mặt Kha Kha đỏ bừng, nhìn rất hưng phấn.
Lương Dần khẽ xoa đầu con gái, vẻ mặt tươi cười: "Ừ."
Nụ cười của Lương Dần cũng không phải thật lòng vui vẻ, mà là một cảm giác mất mát và không biết phải làm sao.
Tất cả tâm trạng chỉ có thể không che giấu ở trước mặt con trẻ. Thái độ của Vạn Tố Y làm cho Lương Dần cảm thấy đau đớn.
Lúc đầu, Vạn Tố Y không muốn gặp Kha Kha, Lương Dần còn có thể an ủi mình, có lẽ là vì hắn, trong lòng cô còn có tình cảm mới phải tránh né. Nhưng bây giờ... Cô đã thản nhiên, có thể hoàn toàn quên hắn, điều này làm cho trong lòng của hắn đặc biệt khó chịu.
Vạn Tố Y quả thật quên được Lương Dần, thái độ của cô đối với Lương Dần cũng không phải cố ý quên, mà là bản năng. Trong mắt cô thật sự không thấy hắn. Dường như hôm nay cô chỉ đi gặp có một mình Kha Kha vậy.
Sau khi gặp Kha Kha xong, Vạn Tố Y trở về công ty mình.
Vừa về nhà không lâu, Kha Kha đã dùng điện thoại của mình nhắn tin cho Vạn Tố Y.
Tin nhắn của Kha Kha không có thông tin gì quá lớn, chỉ muốn nói cho Vạn Tố Y biết, cô bé đã về nhà và rất vui vẻ.
Vạn Tố Y vẫn nghiêm túc nhắn tin lại cho Kha Kha.
Sau khi nhắn tin trò chuyện với Kha Kha xong, Vạn Tố Y xử lý những chuyện cần thiết trong công ty. Buổi chiều, trợ lý hoảng hốt chạy vào: "Không xong rồi!"
Trợ lý nhỏ bình thường rất hoạt bát, lúc này mang vẻ mặt như vậy xông vào khiến Vạn Tố Y lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
"Trương thị bị động đất!" Trợ lý nhỏ nuốt nước bọt, bất an nhìn Vạn Tố Y: "Nguyễn Ca quay phim ở Trương thị..."
Nghe được tên của Nguyễn Ca, Vạn Tố Y lập tức lo lắng, nhíu mày nhìn chằm chằm vào trợ lý: "Gọi điện thoại hỏi chưa?"
Trợ lý khẽ gật đầu vẫn bất an nói: "Tôi gọi rồi... Hôm nay là cuộc họp thường kỳ, đáng lẽ ra cô ấy phải tới nhưng lại vắng mặt, tôi gọi cho chị trợ lý của cô ấy, chị ấy nói cô ấy đi Trương thị quay phim vẫn chưa về, kết quả vừa có tin tức Trương thị xuất hiện động đất, tôi gọi điện thoại cho trợ lý chị, chị ấy nói cũng không liên lạc được với Nguyễn Ca..."
"Làm sao có thể..." Vạn Tố Y nghe trợ lý nói thì chấn động, lập tức dùng điện thoại di động của mình gọi điện thoại của Nguyễn Ca.
Nhưng điện thoại của Nguyễn Ca đã tắt. Vạn Tố Y ngay lập tức có dự cảm không tốt.
"Ngoại trừ Nguyễn Ca ra, còn có ai làm việc cùng cô ấy ở Trương thị nữa?" Vạn Tố Y muốn hỏi xem kết quả thế nào. Tình hình bây giờ như vậy, quan trọng là bảo đảm an toàn của Nguyễn Ca.
Trợ lý còn chưa biết rõ vấn đề Vạn Tố Y đã nói, vội vàng kêu lên: "Tôi sẽ lập tức đi hỏi thăm."
"Cô mau chóng hỏi thăm tin tức cho tôi." Vạn Tố Y rất ít khi sốt ruột muốn biết chuyện gì như vậy. Lần này Vạn Tố Y dùng đến từ mau chóng, trợ lý nhỏ đã hiểu rõ mình phải tăng tốc độ lên.
Vạn Tố Y lo lắng, còn chưa nhận được tin tức từ trợ lý nhỏ đã lập tức nghĩ đến một người có thể điều tra rõ tình hình giúp mình.
Vạn Tố Y lập tức gọi điện thoại cho Nhạc Nhất Nhạc, Nhạc Nhất Nhạc còn chưa biết tin tức về Nguyễn Ca, nghe được giọng nói của Vạn Tố Y thì vui mừng: "Tố Y, sao vậy? Nhớ mình rồi à?"
"Nhất Nhạc, bạn biết tin tức Trương thị bị động đất chứ?" Vạn Tố Y dứt khoát hỏi thẳng Nhạc Nhất Nhạc.
Nhạc Nhất Nhạc sửng sốt, rõ ràng còn chưa xem tin tức: "Tin tức mới à? Mình còn chưa kịp xem..."
"Nguyễn Ca ở Trương thị." Trong giọng nói tưởng chừng bình tĩnh của Vạn Tố Y lại mang theo cảm xúc nói không nên lời.
Lúc này đổi lại thành Nhạc Nhất Nhạc kích động: "Cái gì? Sao Nguyễn Ca lại ở đó? Không phải chúng ta mới gặp mấy ngày trước à? Sao cô ấy lại chạy tới chỗ ấy chứ!"
Nhạc Nhất Nhạc cũng không tin nổi, rất mong Vạn Tố Y đang nói đùa với mình: "Vậy, bên cô ấy thế nào? Có tin tức gì không?"
Nhạc Nhất Nhạc lo lắng cho Nguyễn Ca không kém hơn Vạn Tố Y, cả hai đề sốt ruột.
"Bây giờ mình muốn nhờ bạn điều tra giúp mình. Bởi vì điện thoại của Nguyễn Ca bây giờ tắt mấy rồi, bọn mình không thể nào xác định được tình hình của cô ấy." Bây giờ Vạn Tố Y nhất định phải bình tĩnh, nói rõ ràng cho Nhạc Nhất Nhạc biết tình huống cụ thể.
/513
|