Chương 4.1: Cuộc sống như vậy quá khổ sở
Cuối tuần, Úc Nhan dọn đồ xong, quét tước vệ sinh một chút, bận việc đến mức cả người đầy mồ hôi, vào phòng tắm rửa, thay váy dài sạch sẽ, dùng khăn lau khô tóc, nhìn tủ lạnh trống rỗng, quyết định xuống siêu thị dưới lầu mua chút rau và hoa quả. Về phần bát đũa, mấy ngày trước cô đã đặt xong, chỉ chờ ngày khác đưa tới.
Cơm chiều cũng chỉ uống nước ép, mười giờ tối đúng giờ lên giường đi ngủ.
Có thể là nơi lạ làm cho cô không ngủ được, nhắm mắt lại càng tỉnh táo hơn. Cuối cùng nhìn lên đồng hồ đã gần ba giờ sáng, ngày hôm sau mơ mơ màng màng bị đồng hồ báo thức gọi dậy.
Cô dạy ở một trường tiểu học tư nhân, sau khi kết hôn với Tiêu Uẩn, cô cũng chỉ làm việc. Trước đây bạn thân, họ hàng đều nói cô gả cho người giàu còn đi làm cái gì? Chờ sống vui vẻ chơi mạt chược, làm một mợ chủ rảnh rỗi là được rồi.
Úc Nhan phải cảm ơn chính mình lúc ấy kiên trì với công việc, nếu không ba năm sau có lẽ cô sắp điên rồi.
…
Úc Nhan rời khỏi hai ngày, trên tin tức vẫn không có tin tức của Tiêu Uẩn, xem ra anh còn ở thành phố C.
Úc Nhan nghĩ xem có nên gọi điện thoại thúc giục một chút không, nghĩ một chút lại từ bỏ, dù sao cô cũng đã bày tỏ thái độ chỉ chờ câu trả lời của Tiêu Uẩn.
Giữa trưa hôm nay lúc ăn cơm ở căng tin, mẹ Úc gọi điện thoại đến hỏi: "Tiểu Uẩn đã về được vài ngày, những lời lần trước cha mẹ nói con đều quên hết rồi sao? Tối nay, buổi tối hôm nay con và Tiểu Uẩn về ăn cơm, sáng nay mẹ mua rất nhiều đồ ăn, tối làm cho các con."
Úc Nhan bỏ bát xuống, đi đến một nơi yên tĩnh: "Mẹ, bây giờ mẹ đang ở đâu?"
"Ở nhà, làm sao vậy?"
"Cha đâu?"
"Cha con đang xem TV."
"Vâng, vậy là tốt rồi." Úc Nhan nói: "Tiêu Uẩn có việc, buổi tối không đến được, nhưng con sẽ về, con có việc muốn nói với hai người."
Úc Nhan có chút khó xử, về sau tình huống chỉ nhiều chứ không ít, chuyện cô và Tiêu Uẩn ly hôn không thể lừa tiếp được nữa.
Trở lại bàn ăn, đồng nghiệp hỏi: "Ông xã gọi điện thoại tới à?"
Đồng nghiệp của Úc Nhan chỉ biết Úc Nhan đã kết hôn, cũng không biết chồng cô là ai, cười nói: "Mẹ tôi."
Sau khi tan làm, Úc Nhan đi mua thuốc trợ tim đường glu-cô, lúc này mới trở về nhà. Làm cô cảm thấy ngoài ý muốn là Tiêu Uẩn đến trước cô một bước, đang chơi cờ với cha cô, mẹ đang ở trong phòng bếp nấu ăn, khẽ ngâm nga, vừa nhìn liền biết tâm trạng không tệ.
Úc Nhan đặt thuốc trợ tim lên tủ TV.
Cô nhìn Tiêu Uẩn, Tiêu Uẩn giống như cảm nhận được mà ngẩng đầu lên, hai người bốn mắt nhìn nhau, anh bình tĩnh nhìn cô rất nhanh lại cúi đầu đi một quân cờ.
Trong lòng Úc Nhan căng thẳng, rất nhanh đi vào phòng bếp hỗ trợ.
"Chỗ này không cần con, vướng tay vướng chân, đi ra ngoài đi."
Úc Nhan bị đuổi ra, không muốn nhìn người chơi cờ liền mở TV lên xem, rất trùng hợp nhìn thấy tin tức giải trí đang chiếu hình ảnh Tiêu Uẩn và Tuyết Nhi có cử chỉ thân mật ở trước cửa khách sạn, Úc Nhan bình tĩnh nhìn, cầm quả táo trên bàn cắn một miếng.
Tiêu Uẩn nhìn TV, quay đầu tiếp tục chơi cờ.
Ông Úc tức giận nói: "Đăng mấy cái gì vâỵ?"
Úc Nhan không nói chuyện.
Tiêu Uẩn: "Không cần để ý, đây là truyền thông cắt lung tung."
Ông Úc nói: "Cha đương nhiên tin tưởng con, nhưng mà những tin đồn này cũng không tốt cho các con."
"Cha yên tâm, con sẽ xử lý."
"Được."
Úc Nhan đổi kênh.
Nửa giờ sau, đồ ăn được bưng lên bàn, bàn ăn phong phú như vậy hơn nửa đều là món mà Tiêu Uẩn thích. Giống như cha mẹ Tiêu Uẩn thích Úc Nhan, cha mẹ Úc Nhan cũng rất vừa lòng với Tiêu Uẩn. Tiêu Uẩn sẽ biết chơi cờ với cha Úc, mẹ vợ nhìn nhìn liền thích, không có lý do.
/449
|