Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 67 - Chương 67

/218


An Cửu xuống tàu, một mình đứng tại nhà xa nhộn nhịp, trên người còn mặc quần sooc khi sáng. Thành Phố X nằm phía Bắc, bây giờ lại đúng lúc mặt trời xuống núi, gió lạnh thổi vù vù, hơn nữa, xuống xe cô mới biết mình vốn không biết Phó Cảnh Hi ở đâu. Định bụng vượt đường xa đến tạo bất ngờ cho anh, lại nhận ra đến rồi không biết anh ở đâu mới càng bất ngờ.

Chỉ số thông minh tệ quá! Thời khắc quan trọng ít đến thảm thương.

An Cửu đành gọi điện cho Phó Cảnh Hi, xem ra bất giờ phải giảm bớt rồi.

Cảnh Hi, anh ở đâu vậy?

Nghe thấy câu hỏi này, với chỉ số thông minh của Phó Cảnh Hi, hiển nhiên đã đoán được An Cửu đang ở đâu.

Em ở thành phố X?

Giọng điệu của Phó Cảnh Hi không có chút nào là bất ngờ, chỉ có kinh sợ. Nhận ra điểm này, An Cửu càng thêm buồn bực, vừa này còn hăng hái bây giờ đã cụt hết hứng, cúi gằm nho cà phơi sương.

Phải, em đang ở ga.

An Cửu, về đi. Phó Cảnh Hi nói.

Cà phơi sương đã tàn tạ thành bụi, Cảnh Hi, em đi tàu, không phải máy bay, tám tiếng, tám tiếng mười bảy phút.

Anh biết.

Anh biết cái gì, em mua vé đứng, vé đứng đấy anh có biết không? Hiểu chưa? Anh nhật định chưa từng mua vé đứng. Giọng nói vô lực của An Cửu cho thấy suốt tám tiếng này cô đã mệt mỏi nhường nào.

Phó Cảnh Hi quả thật chưa từng mua vé đứng, nhưng nghe giọng An Cửu cũng có thể tưởng tượng phần nào.

Qua khoảng mười mấy giây, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Phó Cảnh Hi, An Cửu, xin lỗi.

An Cửu bỗng thấy ấm ức, ấm ức vì anh không nói dối. Anh có thể nói bừa một lí do bảo là không tiện tiếp cô. Tuy tình cảm chỉ là thứ yêu với anh, với chỉ số thông minh của anh có thể bịa đại một lí do hoàn mỹ rất dễ dàng, nhưng anh không làm vậy, chỉ một câu xin lỗi, chứng tỏ anh thật sự không muốn gặp cô.

Nhưng em không có tiền để về, không có tiền. Trên người chỉ còn một trăm tệ, mua vé cũng chỉ còn ghế phụ thôi.

Sợ anh không tin, An Cửu giải thích tiếp, Mỗi tháng Phó Thần Thương chỉ cho em ba ngàn, anh biết đấy, em không thừa đồng nào.

...

Không sao đâu Cảnh Hi, để em ra thùng rác nhặt cái bát vỡ, quẹt tí bụi lên mặt nằm lên đất, vài phút là có đủ tiền về nhà rồi.

... Đầu dây bên kia im lặng một lát, Chờ anh đến đón em.

An Cửu hồi sinh full máu chỉ trong chốc lát, Không cần đầu, anh cứ nói anh đang ở đâu, em tự đến.

Biết tính cô, Phó Cảnh Hi đành phải ngoan ngoãn báo địa chỉ, Gần lắm, bắt xe đi, không đủ thì gọi anh xuống trả tiền.

-

Chỉ mấy phút đã đến, tiền thừa vừa đủ trả, trả tiền xong An Cửu lên lầu trong trạng thái không một xu dính túi.

Nhìn ngó xung quanh, có phần kinh ngạc khi thấy Phó Cảnh Hi lại ở trong một khu nhà trọ cũ kĩ như vậy. Không có thang máy, dùng hết sức bình sinh cuốc bộ sáu tầng lầu, An Cựu thở hổn hển khom60 người gõ vài cái lên cửa.

Cuối cùng cũng mở cửa, An Cửu cười tươi như hoa: Cảnh...

Giọng nói hưng phấn bị tiếng đóng cửa ngắt ngang.

An Cửu mơ hồ, đứng ngốc ngoài cửa tầm ba mươi phút, cho đến khi Phó Cảnh Hi mở cửa lần nữa. Vừa rồi chỉ thấy anh mặc một chiếc áo sơ mi trắng, bây giờ đã là áo dài tay và quần dài, bên ngoài còn khoác thêm áo khoác đen, cổ áo khoác còn là kiểu dựng thẳng cấm dục.

Sao tự nhiên lại ăn mặc chỉnh tề như vậy, An Cửu thầm rơi lệ, thật đáng thương, nhìn em giống sắc ma vậy à?

Vào đi.

Ừm. An Cửu vừa căng thẳng vừa hào hứng đi vào nhà của nam thần.

Phòng ngủ thông với phòng khách, phòng khách trống trơn, trong phòng ngủ chỉ có một chiếc giường.

Cô rất muốn hình dung nơi ở của nam thần, nhưng không biết phải hình dung thế nào nữa, chẳng có gì để cô hình dung cả, chỉ có mỗi bốn bức tường?

Đây thật sự là nơi người ở sao?

An Cựu hỏi, Khụ, chuyện đó, Cảnh Hi, anh luôn ở đây à?

Ừ, trừ khi ở nội tú, phần lớn thời gian còn lại đều ở đây.

Ừm.

Thôi bỏ đi, không nghĩ nhiều nữa, nam thần của cô không giống người thường, làm gì có ai quy định thế này thì không được ở.

Ăn chưa? Phó Cảnh Hi hỏi.

Vẫn chưa. An Cửu đáp.

Hai người không có chỗ ngồi, cứ đứng nói chuyện trong phòng khách, cảm giác thật sự quỷ dị không nói thành lời.

Anh đưa em ra ngoài ăn.

An Cửu hưng phấn đề nghị, Làm ở nhà đi!

Em biết à? Phó Cảnh Hi hỏi.

Ý là anh không biết à? An Cựu lơ mơ, cô còn tưởng nhất định Phó Cảnh Hi sẽ biết nấu cơm! Vốn còn đang định nếm thử tay nghề của anh.

Thế giới quan của cô lại bị đảo lộn rồi.

Ặc, không biết. Thôi, chúng ta cứ ra ngoài ăn đi!

Với lại, với tình hình này, cho dù biết nấu thì cũng chẳng có chỗ để nấu.

-

Phó Cảnh Hi vốn định đưa cô vào nội thành tìm nơi nào đó nấu ăn ngon, An Cửu lại không muốn phiền toái, nên quyết định chọn đại một nhà hàng gần khu nhà trọ.

Quán này được không? Phó Cảnh Hi dừng trước một quán ăn cay.

An Cửu nhíu mày, Anh không ăn cay được.

Có thể gọi lẩu uyên ương.

Được rồi! Nể mặt hai chữ uyên ương.

An Cửu gọi món trước, sau đó hỏi xem Phó Cảnh Hi có muốn gọi thêm gì không, Phó Cảnh Hi lắc đầu nói đủ rồi, những thứ cô gọi phần lớn là món anh thích ăn.

Đồ ăn được đưa lên, Phó Cảnh Hi ga lăng gắp thức ăn cho cô, An Cửu vốn đang hưởng thụ, bỗng thấy có chỗ không đúng. Vẫn chưa bắt đầu ăn mà, sao trán Cảnh Hi lại rịn mồ hôi? quan sát cẩn thận sẽ thấy động tác gắp thức ăn cũng có phần thiếu tự nhiên...

An Cửu vùi đầu ăn một lát, cuối cùng vẫn không nhịn được, Cảnh Hi, có phải anh khó chịu không? Em rước phiến phức cho anh rồi...

Phó Cảnh Hi gắp một miếng cá viên cho cô, Không có, đừng nghĩ nhiều.

Phù phù , viên cá tròn rơi xuống bàn.

An Cửu nhìn viên cá, lại nhìn Phó Cảnh Hi, còn nói không sao, cà miếng cá viên cũng không gắp được.

Cô cuống lên, nhưng biết Phó Cảnh Hi không nói thì có ép cũng vô dụng.

Một bữa cơm vô vị, thức ăn trên bàn chỉ ăn khoảng một nửa.

Trên đường về nhà trọ, gió thổi qua, cô hơi lạnh, nhân cơ hội này nói, Cảnh Hi cho em mượn áo khoác đi, em lạnh quá!

Sắp đến rồi. Phó Cảnh Hi không định cởi áo.

Quả nhiên có khúc mắc! An Cửu càng thêm chắc chắn.

Đi lên lầu 6, cuối cùng Phó Cảnh Hi cũng không chịu được, dù cố gắng che giấu, vẫn không thể giấu được sắc mặt tái nhợt.

An Cửu vội


/218

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status