Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 202: Chương 116.2

/997


An Nhiên biết vì sao ông ấy lại có phản ứng như vậy.

Năm đó, bên trong nhóm học viên của bọn họ cũng bởi vì có một đào binh không biết thế nào lại chạy đến bên trong ổ buôn bán ma túy, bọn chúng đã sớm thiết lập xong cạm bẫy, có không ít anh em vì bắt người đào binh kia trở lại mà đều chết ở trong những cạm bẫy đó.

Những người anh em đó cũng không nghĩ nhiều, họ chỉ muốn tự mình đi tìm về đào binh, trong tay bọn họ không có bất kỳ vũ khí gì, vì vậy bọn họ rơi vào bên trong mai phục, năm người chết tại trận, có hai người tàn tật suốt đời, còn lại người có thể rút lui chỉ đếm được có mười bốn người.

Mà người đào binh kia cũng không bị tổn thương chút nào, khi bọn họ cứu tên đào binh đó ra, tên đó còn chả rõ việc gì, thậm chí còn không ngừng kể lể khóc lóc rằng mình không chịu nổi, thế nhưng khi biết đã có bao nhiêu người anh em vì gã mà chết, gã ta liền ngây ngẩn cả người, rốt cuộc đã có chuyện gì?

À về sau thì sao hả, người đào binh đó……..

An Nhiên khổ sở ngoắc ngoắc khóe môi, cũng đã qua mấy chục năm rồi, còn tự làm khổ mình.

Chờ Thợ Săn răn đe xong, bóng đêm cũng đã buông xuống: “Hôm nay chỉ đến đây thôi, ngày mai chúng ta chính thức bắt đầu huấn luyện. Hãy cố mà hưởng thụ nốt quãng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi còn lại của mấy người đi.”

Nói xong, Thợ Săn xoay người rời đi.

Buổi chiều lúc An Nhiên không có ở đây, bọn họ đã phân ký túc xá, trong một nhà ký túc tổng cộng có hai mươi người, lần này bởi vì An Nhiên mà bốn mươi mốt người còn lại bốn mươi, một tên bị phế bỏ ngón tay đã không còn cách nào để tham gia huấn luyện tiếp theo, chỉ có thể về nhà trước, còn lúc này đây bốn mươi người, hai mươi người một ký túc xá.

Tám người An Nhiên bọn họ đều ở trong một gian ký túc xá này, bọn họ tìm được giường ngủ có dán tên mình, giường ngủ An Nhiên vừa hay ở trên Phó Quân Hoàng, hai người trên dưới phản.

Phó Quân Hoàng tự giác sửa sang lại giường đệm, anh lại lên sửa sang giường cho An Nhiên: “Nghỉ ngơi thật tốt đi, lát nữa còn không biết có cái gì đang chờ đợi chúng ta.”

Phó Quân Hoàng không xuống giường dưới mà nằm ngay xuống giường trên.

An Nhiên ấm lòng cười cười, Lão Soái ca luôn che chở cô cẩn thận như thế.

An Nhiên bò đến bên cạnh anh, đôi tay vòng trên cổ anh, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trên trán anh, sau đó nói: “Chờ sau khi kết thúc, em dẫn anh đi thăm mấy người bạn.”

Phó Quân Hoàng gật đầu, khuôn mặt lạnh lùng lập tức liền trở nên dịu dàng.

Đột nhiên, một tiếng huýt sáo vang lên, là một gã Trung Úy người Ý, hình như trong miệng gã còn đang nhai thứ gì đó, vẻ mặt gã đầy mập mờ nhìn An Nhiên với Phó Quân Hoàng: “Thì hai người là một đôi nha.”

“Ai ôi, thật đúng là trai tài gái sắc mà.” Người bên cạnh tên Trung Úy kia cũng chêm vào một câu.

An Nhiên mặc kệ bọn họ, theo cô, hôm nay cô uy hiếp đã gần như có tác dụng, chỉ cần không có người để ý thì sau này sẽ không có người đến tìm phiền toái.

Hai người Ý một số 21, một là số 14, người Trung Úy huýt gió đó chính là số 21.

Ngân Lang ngủ giường bên cạnh giường An Nhiên, anh nằm giường trên Từ Chính, Từ chính số 36, Vạn Lỗi là số 9.

“Số 8, hôm nay cô đánh công phu của Hoa Ha đó hả? Thoạt nhìn dáng vẻ rất lợi hại.” Số 14 thoạt nhìn dáng vẻ rất hưng phấn, mặt tò mò nhìn An Nhiên.

“Không phải, chỉ là công phu mèo cào mà thôi.” An Nhiên đáp lại.

Số 14 thấy dáng vẻ An Nhiên không muốn nói, liền nhún nhún vai, đi đến giường của mình.

Dáng vẻ Ngân Lang bọn họ xem ra vẫn còn rất hưng phấn, thật ra họ cành tò mò hơn về chuyện rốt cuộc An Nhiên đi ra ngoài đã làm cái gì, hơn nữa còn không biết có phải ảo giác của bọn họ hay không, họ cảm thấy Blake đối với An Nhiên rất quái lạ.

Chẳng lẽ đúng thật là Tiểu Quái Vật đi đến đâu cũng đều rất được ưa thích?

“Có việc gì thì chờ có thời gian rồi hỏi, bây giờ vấn đề cần thiết nhất là nhanh chóng nghỉ ngơi, chờ mấy người ngủ say rồi, sau này có có thứ chờ đợi mấy người.” An Nhiên lật người xuống giường, trở mình nằm trên giường, cũng không định nói thêm gì, sau khi lạnh giọng nói mấy câu xong, không nói gì cả liền nhắm mắt lại.

Người của U Linh hiểu ý của An Nhiên, lúc bọn họ ở U Linh cũng thường xuyên như vậy, đột nhiên sau khi ngủ dậy, ở Vô Xá, thứ đánh thức bọn họ vẫn luôn là khí ga nổ, người của U Linh từng giờ phút đều duy trì cảnh giác, vì vậy cho dù là lúc ngủ say, thân thể vẫn luôn trong trạng thái tác chiến.

Nghĩ đến, cái trường học thợ săn này chắc cũng sẽ không tới mức đó đi.

Bên trong ký túc xá ầm ỹ dần dần yên tĩnh lại, dần dần đã có người ngáy ngủ, còn có tiếng người nói mớ lung tung, tóm lại cái gì cũng có.

Đêm đã khuya.

Bên ngoài ký túc xá ngay cả một tiếng chó kêu cũng không có, chỉ có tiếng gió vù vù.

Đột nhiên, một tiếng động vang lên, âm thanh rất nhỏ trong tiếng gió rất dễ bị bỏ qua, nhưng An Nhiên đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt, nhanh chóng lật người xuống giường.

Mà bước chân cô vừa đặt xuống đất, Phó Quân Hoàng cũng đã từ trên nhảy xuống, Ngân Lang bọn họ cũng đã ngồi dậy ở trên giường.

Trong bóng tối, mấy người nhanh chóng ra mấy dấu tay, bọn họ nhanh chóng di chuyển đến khu vực cửa gần đây, bọn họ cũng không gọi ba người Từ Chính, theo bọn họ, đây hoàn toàn là dựa vào năng lực và tính cảnh giác của chính mình, mấy người họ không có thì bọn họ cũng không thể giúp, chuyện này vẫn phải để bản thân tự mình học được mới tốt.

Đúng như dự đoán, lúc bọn họ vừa đến gần cửa, mấy bình ga nhỏ liền từ khe cửa lăn vào!

Tiếng


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status