Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 177: Chương 104.2

/997


Editor: Norah

Bạch Tịnh Trần biết chuyện đã được giải quyết, thấy bộ dạng của chủ thượng mình, anh biết cô chắc sẽ không theo anh về nhà.

Trong nháy mắt lúc anh buông Bạch Nhã Nhi ra, Bạch Nhã Nhi bị Khâu Doãn Hiên kéo lại, lập tức kéo cô vào trong ngực của mình, lúc cô còn chưa kịp kêu lên, tay anh đã giam chặt ở hông cô, giọng điệu không tốt hỏi cô:

“Nào, bảo bối của anh, bây giờ không phải là em nên nói cho anh biết, quan hệ của em và Bạch Tịnh Trần này sao?”

Bạch Nhã Nhi ngẩn ra, cô có hơi luống cuống nhìn Bạch Tịnh Trần, trong khoảng thời gian ngắn cô vậy mà không biết trả lời như thế nào.

“Thanh mai trúc mã.” Bạch Tịnh Trần nhàn nhạt trả lời: “Từ khi muội ấy sinh ra, ta đã ở bên cạnh muội ấy.”

Chân mày Khâu Doãn Hiên lại hung hăng nhảy dựng, thanh mai trúc mã? Vừa sinh ra đã ở cùng một chỗ?

“Anh đây là tuyên chiến với tôi sao?” Khâu Doãn Hiên ưỡn ngực, mặc dù về dáng dấp anh thua kém Bạch Tịnh Trần này, nhưng mà về năng lực và tài lực, tuyệt đối cao hơn anh ta không biết bao nhiêu bậc, huống hồ, người mà cô nhóc nhà anh yêu chính là anh.

Nghĩ đến người cô nhóc trong ngực yêu sâu đậm là mình, anh liền không nhịn được mà mặt mày rạng rỡ.

“Ngươi không xứng.” Bạch Tịnh Trần bình thản nhìn anh.

Khâu Doãn Hiên nhướng mày.

Bạch Nhã Nhi gấp gáp, cô lôi kéo quần áo của Khâu Doãn Hiên: “Anh đang nói cái gì vậy, Tịnh Trần anh ấy không thích em, em với anh ấy mà nói chính là một người em gái cần sự bảo vệ.”

Khâu Doãn Hiên hơi giật mình, xem ra là lúng túng, mặc kệ nói như thế nào, người đó cũng là người nhà mẹ đẻ của cô nhóc, ầm ĩ quá căng cuối cùng cũng không ổn.

“Xin lỗi, tôi chỉ là quá lo lắng cô nhóc này yêu người khác thôi, cô ấy chạy rồi tôi lại không tìm được, đến lúc đó nếu như cô ấy chạy không thấy nữa, tôi cũng không biết đi đâu để tìm. Cho nên…”

“Hiểu.” Thật thần kỳ, Bạch Tịnh Trần vậy mà không có tức giận, mà là kiên nhẫn trả lời lại.

Khâu Doãn Hiên coi như là đã nhìn ra được, thoạt nhìn Bạch Tịnh Trần này ôn nhuận như ngọc, nhưng mà tính tình lại là yêu ghét vô cùng rõ ràng, chỉ cần bạn ôn hòa nói chuyện với anh ta, anh ta tuyệt đối sẽ không lên mặt với bạn.

Quả nhiên là quân tử như ngọc.

Mà bên trong phòng của An Nhiên lúc này.

Phó Quân Hoàng đút cháo cho An Nhiên, vẻ mặt vô cùng chuyên chú, An Nhiên lại lắng nghe tiếng động dưới tầng, cô cố ý để cho Phó Quân Hoàng giữ lại một khe hở ở cửa phòng, như vậy, cô liền có thể nghe thấy tiếng động dưới tầng, mặc dù rất không rõ, nhưng mà hoặc nhiều hoặc ít vẫn có thể nghe được một chút.

“Lão soái ca, người bên dưới là người của Khâu Doãn Hiên sao?” Từ từ nuốt cháo trong miệng xuống, An Nhiên hỏi Phó Quân Hoàng.

Sau khi Phó Quân Hoàng ừ một tiếng, tiếp tục đút: “Mặc kệ.” Bọn họ hoàn toàn không có quan hệ nào với anh ta, không cần thiết lãng phí tâm tư để nghĩ đến vấn đề của người khác.

“Nhưng mà em muốn đi xuống.” Vừa rồi cô còn chưa có nhìn kỹ bộ dạng của cô gái kia thế nào.

“Không được.” Phó Quân Hoàng nhíu mày nhìn An Nhiên, bây giờ cả người cô đều không có sức, sao có thể đi xuống tầng được?

“Lão soái ca, anh ôm em đi xuống. Không sao đâu, em chính là muốn nhanh chân đến xem.” An Nhiên cười với Phó Quân Hoàng, dưới tình huống bình thường, An Nhiên sẽ không có lòng hiếu kỳ, nhưng mà đối với người phụ nữ của Khâu Doãn Hiên, cô vẫn là rất tò mò.

Người phụ nữ có thể chế ngự Khâu Doãn Hiên, thủ đoạn nhất định không đơn giản.

Cô muốn biết, rốt cuộc người phụ nữ đó là ai.

“Ăn xong.”

An Nhiên cười nói được, nhận bát nhỏ từ trong tay Phó Quân Hoàng, uống một hớp hết toàn bộ cháo, rồi sau đó nói với anh: “Ăn xong rồi. Lát nữa chắc chắn còn có thể có bữa tối, anh ôm em xuống trước đi.”

Phó Quân Hoàng bất đắc dĩ, đối với yêu cầu của cô, từ trước đến nay anh đều sẽ không từ chối.

Sau khi sửa sang lại quần áo cho cô xong, anh ôm cô theo kiểu công chúa đi xuống tầng.

Mà lúc này, Khâu Doãn Hiên còn đang ngồi trên ghế sofa không ngừng nhìn Bạch Tịnh Trần lúc nhìn thấy Phó Quân Hoàng ôm An Nhiên xuống dưới, anh lập tức đứng bật dậy, vội vàng đi đến bên cạnh Phó Quân Hoàng, vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh.

“Cậu làm cái gì vậy? Cơ thể cô nhóc… có thể chịu được à?”

Bạch Nhã Nhi và Bạch Tịnh Trần cũng cùng lúc đứng lên, vì lý do lễ phép, bọn họ không thể tiếp tục ngồi.

Phó Quân Hoàng không nói câu nào với Khâu Doãn Hiên, nhưng mà An Nhiên cười nói với Khâu Doãn Hiên: “Tôi chính là muốn nhìn thấy bộ dạng người phụ nữ mà anh bắt lấy.”

Lời này của An Nhiên làm vẻ mặt Khâu Doãn Hiên lập tức đỏ lên.

Mà sau khi giọng nói của An Nhiên vang lên, Bạch Tịnh Trần vốn đang cụp mắt xuống bỗng ngẩng đầu lên, tầm mắt anh gắt gao dừng ở trên người An Nhiên, nhưng mà lúc này An Nhiên đang được Phó Quân Hoàng ôm vào trong ngực, anh cũng không nhìn rõ bộ dạng của cô.

Nghe thấy An Nhiên nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Nhã Nhi hoàn toàn đỏ lên.

Nghĩ đến chuyện mình vừa mới làm, thật sự là… thật là mất mặt!

Khâu Doãn Hiên ôm cô nhóc đang xấu hổ vào trong ngực mình, xoa đầu cô, cười: “Sao vậy? Còn biết xấu hổ sao? Đây là An Nhiên, Phó An Nhiên, là bảo bối của người đàn ông này.”

Bạch Nhã Nhi đỏ mặt chào hỏi với An Nhiên: “Vừa rồi, thật sự là xin lỗi, tôi… Tôi không ngờ…”

“Không sao cả, có thể hiểu được.” An Nhiên mỉm cười nhìn Bạch Nhã Nhi, cô gái này thật đơn thuần, chuyện này cũng có thể đỏ mặt thành như vậy.

Bạch Nhã Nhi nghe thấy lời này, khuôn mặt nhỏ nhắn càng đỏ hơn, trực tiếp rúc vào trong ngực Khâu Doãn Hiên.

Dĩ nhiên Khâu Doãn Hiên rất hưởng thụ, anh xoa đầu cô nhóc, khóe môi gợi lên một chút ý cười hạnh phúc.

Phó Quân Hoàng ôm An Nhiên đến ngồi trên ghế sofa, nhìn nhìn quần áo trên người cô, sau khi cảm thấy không có gì không ổn, anh mới đắp chăn mỏng trên tay mình lên chân cô.

Khâu Doãn Hiên nhìn thẳng: “Tôi nói lão đại, nhiệt độ bên trong phòng là vừa vặn.” Hoàn toàn không cần đắp cái gì cả.

Phó Quân Hoàng không có quan tâm anh, vẻ mặt chính là chuyên chú dừng ở trên người An Nhiên hỏi cô: “Có rất khó chịu hay không?”

An Nhiên lắc đầu, cô kéo tay Phó Quân Hoàng: “Không có khó chịu. Nếu như khó chịu, thì em sẽ nói cho anh biết.”

“Khoe ân ái sẽ chết sớm đấy.” Khâu Doãn Hiên ôm Bạch Nhã Nhi nói lời này.

Phó Quân Hoàng cũng không quan tâm anh, ôm An Nhiên, tầm mắt cũng không có rời đi chút nào.

Bạch Nhã Nhi liền dè dặt quan sát Phó Quân Hoàng, từ lúc cô bắt đầu gặp anh lần đầu tiên, cô cảm thấy người đàn ông kia quá lạnh, không ngờ, người đàn ông lạnh lẽo không có nhiệt độ như vậy vậy mà lại bởi vì người tên là Phó An Nhiên kia mà tan biến, trở nên… dịu dàng như vậy.

“Hai người nhất định, rất yêu nhau đúng không?” Bạch Nhã Nhi cẩn thận hỏi An Nhiên.

Bạch Nhã Nhi lúc này hoàn toàn khác với lúc đầu, thoạt nhìn cả người cô cực kỳ điềm đạm, hoàn toàn không cùng một cấp bậc với người cao quý lạnh lùng vừa rồi.

Thấy Bạch Nhã Nhi như vậy, Khâu Doãn Hiên không chỉ nghi ngờ một lần, rốt cuộc là cô lớn lên ở trong


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status