Lạc Kình cũng không màng đến lời khen của cô, chỉ cảm thấy khi cô cười lên, hai má căng tròn rất đáng yêu, thiết nghĩ sẽ rất mềm mịn, nên cứ thế đưa tay sờ thử.
Đường Hi hơi sợ muốn rụt người về thì bàn tay của hắn đã xoa xoa mặt cô rồi, thấy hắn không làm gì chỉ như đang nựng mình cho nên cô cũng để yên.
Thật ngoan! - Lạc Kình thầm nghĩ, vừa định nói gì đó thì đã bị một giọng nói cắt ngang:
"Lavendia!" Jocelyn Thiên Thư gấp gáp đi đến, bên cạnh là Đường Hạo vẻ mặt cũng lo lắng, lúc nãy hắn còn dám đụng vào má con mình?
"Mẹ!" Đường Hi thấy mẹ thì theo thói quen kêu một tiếng, đôi chân cũng chuyển hướng nhưng chưa kịp đi thì đã bị Lạc Kình giữ lại!
"Lạc lão đại! Hân hạnh!" Đường Hạo đưa tay muốn bắt, tay còn lại thì muốn kéo Đường Hi về phía mình. Nhưng hắn vẫn không có ý thả cô ra.
"Đường lão đại khách sáo rồi! Đây là con ông?" Nói rồi còn nhìn Đường Hi một cái, lúc này cô cũng chẳng bận tâm tới hắn làm gì, chỉ muốn qua chỗ ba cô thôi. Sao hắn lại giữ mình lại?
"Phải! Ngài buông nó ra được rồi đó!" Đường Hạo không khách khí nói thẳng. Jocelyn Thiên Thư đứng một bên cũng gật đầu tán thành.
Lạc Kình cũng không muốn làm khó cô làm gì, chỉ là lúc để cô đi còn không quên bẹo má cô một cái.
Đường Hạo thấy vậy thì hai mắt nổi lửa! Dám ăn đậu hủ của con gái ông à?
- ------------
Lạc Kình đến biệt thự này cũng là muốn bàn chuyện làm ăn với Đường Hạo, có điều hôm nay hắn câu được một mẻ cá lớn.
Ở trong phòng, hai người bàn chuyện có vẻ rất khả quan, nhưng Đượng Hạo cảm thấy Lạc Kình thật lạ, hắn không tập trung cho lắm!
"Con gái ông hình như rất thích tôi!" Lạc Kình nhếch miệng
"Làm gì có!" cả Đường Hi và Đường Hạo đều đồng thanh lên tiếng. Lúc này Đường Hạo quay đầu lại mới thấy con gái lấp ló cái đầu nhỏ ngoài cửa.
"Ai cho con lén lút ở đây?" Đường Hạo nghiêm nghị.
"Cô ấy là ngắm tôi!" Lạc Kình rất tự tin lên tiếng.
Đường Hạo nhíu này không chịu thua, con gái ông dù có ngắm hắn thiệt thì cũng không thể thừa nhận!
"Nó là đang muốn ăn món tráng miệng trên bàn thôi! Đúng không con gái!" Đường Hạo quay qua nháy mắt với con mình, cô cũng nghe lời mà gật đầu, lon ton chạy đến lấy đồ ăn rồi ra ngoài...
Thật thú vị!
- --------------
Thế là chuyện làm ăn của hai bên nhanh chóng đi vào quỹ đạo, Lạc Kình còn đưa ra thêm vài dự án để hợp tác, ý là muốn có cơ hội để gần gũi cô gái nhỏ một chút!
Đường Hạo tinh ý phát hiện ý đồ của hắn cho nên từ chối thẳng, cứ ngỡ vậy là yên chuyện, vậy mà Lạc Kình vẫn thong dong đến biệt thự nhà ông, nói là để thắt chặt tình hữu nghị! Đúng là làm ông tức chết!
Lạc Kình mỗi lần đến đều mang cho Đường Hi rất nhiều món ăn ngon, ngon và lạ hơn cả của ông cố Nhân Vũ nữa nên cô rất thích hắn, cứ mỗi lúc hắn đến chơi là lại vẩy cái đuôi nhỏ đi theo. Đường Hạo nhìn mà than trời, con gái ông thật dễ dụ dỗ!
Một lần như thường lệ, Lạc Kình lại đến Đường Gia, nhưng lại không mang đồ ăn đến, Đường Hi thấy mà nhăn nhó không thôi, Lạc Kình lại dụ dỗ:
"Tại sao tôi phải cho em ăn, em là gì của tôi?"
"Tôi..." Đường Hi cứng miệng, nhìn thật đáng thương.
"Nếu em làm vợ tôi, tôi sẽ cho em ăn thỏa thích!"
Đường Hi hai mắt lấp lánh, nhưng cô không ngốc nha, phải suy nghĩ cho kĩ đã. Trước đây Đường Hi thông minh lắm, hay đọc sách đủ thứ, nhưng càng lớn thì càng thay đổi, lúc nào cũng bị đồ ăn dụ dỗ a~
"Thôi! Tôi có việc, đi đây!" Lạc Kình quay người rời đi, Đường Hi vội vàng nắm lấy tay hắn:
"Đừng! Tôi sẽ làm vợ anh!"
Ngay lúc này, ba mẹ cô cũng vừa đi đến....
Lại một trận rùm ben rắc rối, nhưng âm hiểm như Lạc Kình nào để mình thua thiệt, dễ dàng rinh vợ về nhà.
- ---------------
Đường Hi ở chính văn đang cùng Lạc Kình đi bàn bạc công việc ở nước Y, Mike hiện vẫn là thân vương của nước này, vẫn tài hoa như cũ.
Đột nhiên mặt đất lại có một trận rung nhẹ, rất nhanh liền hết, nhưng trong mấy giây ngắn ngủi đó, cô đã rất mãn nguyện!
Như có một phép màu, Đường Hi đã nhìn thấy một lễ cưới linh đình, như lễ cưới của cô và Lạc Kình lúc đó, cũng tại sảnh lớn Lạc Gia, cô dâu rất xinh đẹp, nhưng những đường nét cơ bản lại giống cô! Bên cạnh là Lạc Kình, vẻ mặt không nghiêm nghị như Lạc Kình mà cô biết, đang trao chiếc nhẫn biểu trưng của chủ mẫu cho cô dâu đó.
Còn... Bên dưới là ba, mẹ, còn có cả Jocelyn Nhân Vũ... Bọn họ ngồi đó rất hạnh phúc chứng kiến hôn lễ của con gái, cháu gái mình. Những nụ cười đó có lẽ cô một đời này cô cũng không thể quên...
"Hi Hi! Em không sao chứ?" Lạc Kình lo lắng. Gương mặt cô lúc này toàn là nước mắt, cứ không ngừng chảy xuống...
"Em...Em không sao!" Cô vội vàng lau nước mắt của mình, cứ khóc yếu đuối không phải là cô!
"Có chuyện gì? Lúc nãy làm em sợ?"
"Em là ai chứ?"
"Vợ anh!"
"..."
Đường Hi hơi sợ muốn rụt người về thì bàn tay của hắn đã xoa xoa mặt cô rồi, thấy hắn không làm gì chỉ như đang nựng mình cho nên cô cũng để yên.
Thật ngoan! - Lạc Kình thầm nghĩ, vừa định nói gì đó thì đã bị một giọng nói cắt ngang:
"Lavendia!" Jocelyn Thiên Thư gấp gáp đi đến, bên cạnh là Đường Hạo vẻ mặt cũng lo lắng, lúc nãy hắn còn dám đụng vào má con mình?
"Mẹ!" Đường Hi thấy mẹ thì theo thói quen kêu một tiếng, đôi chân cũng chuyển hướng nhưng chưa kịp đi thì đã bị Lạc Kình giữ lại!
"Lạc lão đại! Hân hạnh!" Đường Hạo đưa tay muốn bắt, tay còn lại thì muốn kéo Đường Hi về phía mình. Nhưng hắn vẫn không có ý thả cô ra.
"Đường lão đại khách sáo rồi! Đây là con ông?" Nói rồi còn nhìn Đường Hi một cái, lúc này cô cũng chẳng bận tâm tới hắn làm gì, chỉ muốn qua chỗ ba cô thôi. Sao hắn lại giữ mình lại?
"Phải! Ngài buông nó ra được rồi đó!" Đường Hạo không khách khí nói thẳng. Jocelyn Thiên Thư đứng một bên cũng gật đầu tán thành.
Lạc Kình cũng không muốn làm khó cô làm gì, chỉ là lúc để cô đi còn không quên bẹo má cô một cái.
Đường Hạo thấy vậy thì hai mắt nổi lửa! Dám ăn đậu hủ của con gái ông à?
- ------------
Lạc Kình đến biệt thự này cũng là muốn bàn chuyện làm ăn với Đường Hạo, có điều hôm nay hắn câu được một mẻ cá lớn.
Ở trong phòng, hai người bàn chuyện có vẻ rất khả quan, nhưng Đượng Hạo cảm thấy Lạc Kình thật lạ, hắn không tập trung cho lắm!
"Con gái ông hình như rất thích tôi!" Lạc Kình nhếch miệng
"Làm gì có!" cả Đường Hi và Đường Hạo đều đồng thanh lên tiếng. Lúc này Đường Hạo quay đầu lại mới thấy con gái lấp ló cái đầu nhỏ ngoài cửa.
"Ai cho con lén lút ở đây?" Đường Hạo nghiêm nghị.
"Cô ấy là ngắm tôi!" Lạc Kình rất tự tin lên tiếng.
Đường Hạo nhíu này không chịu thua, con gái ông dù có ngắm hắn thiệt thì cũng không thể thừa nhận!
"Nó là đang muốn ăn món tráng miệng trên bàn thôi! Đúng không con gái!" Đường Hạo quay qua nháy mắt với con mình, cô cũng nghe lời mà gật đầu, lon ton chạy đến lấy đồ ăn rồi ra ngoài...
Thật thú vị!
- --------------
Thế là chuyện làm ăn của hai bên nhanh chóng đi vào quỹ đạo, Lạc Kình còn đưa ra thêm vài dự án để hợp tác, ý là muốn có cơ hội để gần gũi cô gái nhỏ một chút!
Đường Hạo tinh ý phát hiện ý đồ của hắn cho nên từ chối thẳng, cứ ngỡ vậy là yên chuyện, vậy mà Lạc Kình vẫn thong dong đến biệt thự nhà ông, nói là để thắt chặt tình hữu nghị! Đúng là làm ông tức chết!
Lạc Kình mỗi lần đến đều mang cho Đường Hi rất nhiều món ăn ngon, ngon và lạ hơn cả của ông cố Nhân Vũ nữa nên cô rất thích hắn, cứ mỗi lúc hắn đến chơi là lại vẩy cái đuôi nhỏ đi theo. Đường Hạo nhìn mà than trời, con gái ông thật dễ dụ dỗ!
Một lần như thường lệ, Lạc Kình lại đến Đường Gia, nhưng lại không mang đồ ăn đến, Đường Hi thấy mà nhăn nhó không thôi, Lạc Kình lại dụ dỗ:
"Tại sao tôi phải cho em ăn, em là gì của tôi?"
"Tôi..." Đường Hi cứng miệng, nhìn thật đáng thương.
"Nếu em làm vợ tôi, tôi sẽ cho em ăn thỏa thích!"
Đường Hi hai mắt lấp lánh, nhưng cô không ngốc nha, phải suy nghĩ cho kĩ đã. Trước đây Đường Hi thông minh lắm, hay đọc sách đủ thứ, nhưng càng lớn thì càng thay đổi, lúc nào cũng bị đồ ăn dụ dỗ a~
"Thôi! Tôi có việc, đi đây!" Lạc Kình quay người rời đi, Đường Hi vội vàng nắm lấy tay hắn:
"Đừng! Tôi sẽ làm vợ anh!"
Ngay lúc này, ba mẹ cô cũng vừa đi đến....
Lại một trận rùm ben rắc rối, nhưng âm hiểm như Lạc Kình nào để mình thua thiệt, dễ dàng rinh vợ về nhà.
- ---------------
Đường Hi ở chính văn đang cùng Lạc Kình đi bàn bạc công việc ở nước Y, Mike hiện vẫn là thân vương của nước này, vẫn tài hoa như cũ.
Đột nhiên mặt đất lại có một trận rung nhẹ, rất nhanh liền hết, nhưng trong mấy giây ngắn ngủi đó, cô đã rất mãn nguyện!
Như có một phép màu, Đường Hi đã nhìn thấy một lễ cưới linh đình, như lễ cưới của cô và Lạc Kình lúc đó, cũng tại sảnh lớn Lạc Gia, cô dâu rất xinh đẹp, nhưng những đường nét cơ bản lại giống cô! Bên cạnh là Lạc Kình, vẻ mặt không nghiêm nghị như Lạc Kình mà cô biết, đang trao chiếc nhẫn biểu trưng của chủ mẫu cho cô dâu đó.
Còn... Bên dưới là ba, mẹ, còn có cả Jocelyn Nhân Vũ... Bọn họ ngồi đó rất hạnh phúc chứng kiến hôn lễ của con gái, cháu gái mình. Những nụ cười đó có lẽ cô một đời này cô cũng không thể quên...
"Hi Hi! Em không sao chứ?" Lạc Kình lo lắng. Gương mặt cô lúc này toàn là nước mắt, cứ không ngừng chảy xuống...
"Em...Em không sao!" Cô vội vàng lau nước mắt của mình, cứ khóc yếu đuối không phải là cô!
"Có chuyện gì? Lúc nãy làm em sợ?"
"Em là ai chứ?"
"Vợ anh!"
"..."
/86
|