Nghe thấy Lục Trần muốn đấu một trận với Đông Phương Long, mọi
người lại ồn ào lần nữa, cả đám cũng không dám tin vào lỗ tai của mình.
Tên này có dũng khí như vậy từ khi nào?
Không phải anh ta vừa không dám quyết chiến với Đông Phương sư phụ
sao, thậm chí vì để không quyết chiến mà suy nghĩ ra cách vô liêm sỉ như vậy
để đối phó với Đông Phương sư phụ.
Chẳng lẽ lương tâm tên này phát hiện, làm người không thể vô sỉ như vậy
sao?
Mà trái tim ba người Lâm Di Quân lại nhảy lên..
Tên này bị điên rồi sao?
Rõ ràng là không cần phải quyết chiến với Đông Phương sư phụ, anh lại
phát bệnh thần kinh à?
Lâm Di Quân thật sự không tức giận nổi nữa, hận không thể bước lên kéo
Lục Trần lại.
“Chị, có lẽ anh rể lại muốn chơi trò chơi gì đó, mọi người nhận ra không,
hôm nay anh rể hoàn toàn khống chế cục diện ở trong tay anh ấy.” Lâm Di
Giai nói.
“Đúng vậy, tôi cũng phát hiện ra, từ sau khi anh ta tới, cảm giác người nhà
họ Trương và Đông Phương sư phụ này hoàn toàn bị anh ấy nắm bắt được,
tất cả đều rơi vào cái bẫy của anh ấy. Lúc này mà anh ấy dám ra lựa chọn
như thế, chắc chắn anh ấy đã có tính toán rồi.” Lưu Lệ Lệ cũng nói.
Hôm nay Lâm Di Giai hoàn toàn bị Lục Trần chinh phục.
Đương nhiên, là Lục Trần vô liêm sỉ và ngang ngược vô lý.
Lâm Di Quân nghĩ lại cũng đúng, lúc trước không phải cô luôn không xem
trọng Lục Trần sao, cô cảm thấy đêm nay Lục Trần sắp rơi vào cái bẫy của
nhà họ Trương, nhưng sau khi Lục Trần xuất hiện, toàn bộ cục diện lại hoàn
toàn mất khống chế.
Cho dù thủ đoạn của Lục Trần hơi bẩn, nhưng anh có thể biến nguy thành
an, có thể lập tức chuyển hoá bị động thành chủ động, đây cũng không phải
việc người bình thường có thể làm được.
“Ông nội, anh ấy lại muốn làm gì?” Trần Sơ Nhiên khó hiểu hỏi.
Cô ấy thật sự không hiểu Lục Trần đang nghĩ gì, rõ ràng là bản thân mình
chiếm thế chủ động, sao lại muốn chuyển hoá ưu thế sang thế yếu chứ.
Trần lão thái gia lắc đầu, ông cũng bị cách làm của Lục Trần khiến cho mu
muội rồi.
Đúng vậy, vào giây phút này, tốc độ bộ não của Trần lão thái gia đã không
theo kịp nữa rồi.
Theo lý thuyết, tình thế rất tốt, Lục Trần không nên ngu xuẩn như vậy.
Nhưng chính anh lại làm ra chuyện ngu xuẩn ấy.
Nói sao nhỉ?
Ông không còn lời nào để nói.
“Cậu muốn điều kiện gì?” Trương Sinh Kiều nhìn Lục Trần, trong mắt lấp
ló một tia ánh sáng.
Một lát nữa nếu Lục Trần thất bại, điều kiện gì cũng đều bỏ đi.
Mấu chốt nhất chính là, điều kiện chỉ dùng để an ủi đối phương, bọn họ có
thể không thực hiện.
“Nghe cho rõ, điều kiện thứ nhất, hôm nay Trương Đạo Nhân đập phá
siêu thị của tôi, gây tổn thất rất lớn cho siêu thị của tôi, hơn nữa, mang đến
tổn thất tinh thần nghiêm trọng cho nhân viên siêu thị……”
Nghe Lục Trần nói, Trương Đạo Nhân không nhịn được run lên trong lòng.
Con mẹ nó, lại là chiêu này, lại tới rồi.
“… Cho nên, tôi yêu cầu nhà họ Trương các ông bồi thường ba trăm triệu,
nếu không có vấn đề gì, chúng ta nói tới điều kiện tiếp theo.” Lục Trần nghiêm
túc nói.
“Chỉ đập phá siêu thị kia của anh mà còn bồi thường ba trăm triệu, anh
thèm tiền đến phát điên rồi sao?” Trương Đạo Nhân vừa nghe vậy thì nhảy
dựng lên, lần trước hắn ta cũng bị Lục Trần lừa năm mươi triệu như thế này,
đó chính là vết đau cả đời này của hắn ta.
“Ồ, nhà họ Trương các người không đồng ý sao? Vậy không cần nói
chuyện nữa, ân oán giữa chúng ta từ từ giải quyết đi, hôm nay ông đây sẽ
không chơi với các người, tạm biệt.” Lục Trần nói xong xoay người đi ra
ngoài.
Người nhà họ Trương tức đến hộc máu, tên chó hoang này sao lại không
ra bài theo lẽ thường chứ?
Cậu nói bồi thường ba trăm triệu là ba trăm triệu? Chúng tôi không thể
mặc cả trả giá sao?
Mẹ nó hôm nay cậu gây ra tổn thất cho nhà họ Trương chúng tôi đến mấy
tỷ, còn chưa tới tìm cậu tính toán món nợ này đâu.
Nhưng tối nay bọn họ muốn tìm Lục Trần tính sổ, cách duy nhất là để Lục
Trần quyết chiến với Đông Phương sư phụ. Sau đó chờ Đông Phương sư
phụ đánh cho Lục Trần tàn phế, đến lúc đó, bọn họ khống chế được Lục Trần,
những tên lưu manh đó như rắn mất đầu, chắc chắn không uy hiếp được bọn
họ.
“Được, tôi đồng ý với cậu.” Trương Sinh Kiều hô lên.
Cần ổn định Lục Trần trước rồi lại nói.
“Thật chứ? Hiện giờ ông vẫn làm chủ nhà họ Trương sao?” Lục Trần quay
đầu lại, hài hước nhìn Trương Sinh Kiều.
Trương Sinh Kiều vô cùng tức giận, tên khốn nạn này, lúc này còn muốn
châm ngòi chia rẽ hai cha con bọn họ, thật đáng giận.
“Cha tôi nói chính là tôi nói.” Trương Hưng Quyền hừ lạnh.
“Vậy thì được, lập tức đi làm sổ sách đi, chỉ cần tôi nhận được tiền, thì nói
tiếp điều kiện thứ hai.” Lục Trần búng tay một cái, lấy ra một tấm thẻ ngân
hàng, ném qua phía Trương Hưng Quyền.
Người nhà họ Trương đều ngẩn ra, thằng nhóc này khốn nạn thật!
Trương Sinh Kiều và Trương Hưng Quyền đều tức muốn hộc máu, điều
này hoàn toàn không giống với suy nghĩ trong lòng bọn họ.
Bọn họ đồng ý với Lục Trần, cũng không nghĩ tới phải trả tiền.
Nhưng lúc này nên chuyển khoản cho anh, hay là không chuyển?
Trương Hưng Quyền nhìn Trương Sinh Kiều, chiêu này của Lục Trần quá
độc ác, chuyển khoản, đó chính là ba trăm triệu, hôm nay nhà họ Trương ông
ta vượt qua một kiếp nạn này, đã bị thương tới gân cốt, lại phải bồi thường
cho Lục Trần ba trăm triệu, đúng thật là uống máu bọn họ.
“Chuyển! Chuyển cho cậu ta!” Trương Sinh Kiều nắm chặt hai bàn tay, lát
nữa ông ta sẽ khiến Lục Trần phun hết ra toàn bộ xương cốt!
Trương Hưng Quyền có chút đau lòng, nhưng vẫn gửi số thẻ của Lục
Trần cho phòng tài vụ, để nhân viên tài vụ chuyển khoản trước.
“Nói điều kiện thứ hai của cậu đi.” Trương Hưng Quyền ném thẻ ngân
hàng qua cho Lục Trần, trong mắt như muốn bốc hỏa.
“Đừng nóng vội, đợi tôi nhận được tiền rồi nói cũng không muộn, dù sao
tôi cũng không chạy trốn có phải không.” Lục Trần hài hước nói.
“Hừ.” Trương Hưng Quyền hừ lạnh một tiếng, không hề đáp lời Lục Trần,
dù sao đêm nay bất kể như thế nào, Lục Trần cũng không có khả năng trốn
thoát.
“Cháu hiểu rồi.” Trần Sơ Nhiên đột nhiên nói với ông nội cô ấy.
“Cháu hiểu cái gì?” Trần lão thái gia khó hiểu nói.
“Cái tên này rất xấu xa, lát nữa chắc chắn sẽ lại giở trò không đứng đắn
với Đông Phương Long.” Trần Sơ Nhiên nói.
Trần lão thái gia cười khổ, Lục Trần muốn mở mang tầm mắt của ông ta
đây mà.
“Chị, em đoán một lát nữa anh rể sẽ chơi xấu.” Lâm Di Giai tự tin cười nói.
Lâm Di Quân cười khổ, cô cũng đoán được suy nghĩ của Lục Trần.
Hôm nay Lục Trần khống chế tình thế tuyệt đối, lúc thì đánh, lúc lại không
đánh, còn không phải do anh định đoạt sao?
Không lẽ nhà họ Trương muốn dùng cách cứng rắn với anh?
Hôm nay anh mang đến hai ba trăm người, nhà họ Trương cũng không
dám cứng rắn.
Tất nhiên Trương Hưng Quyền cũng nghĩ đến vấn đề này, nhưng bọn họ
đã không có lựa chọn nào khác.
Nếu hôm nay cho Lục Trần rời đi, vậy chẳng những Đông Phương sư phụ
tức đến phát điên, bọn họ cũng không có cơ hội đối phó Lục Trần.
Cho nên, tuy rằng trong lòng ông ta cũng lo lắng vấn đề này, nhưng bọn
họ không có lựa chọn nào khác, phải đồng ý điều kiện của Lục Trần.
Mười phút sau, cuối cùng di động của Lục Trần cũng nhận được tin nhắn
gửi đến, anh nhìn thoáng qua, cười nói: “OK, nhà họ Trương các người cũng
khá đáng tin, không làm tôi thất vọng, vậy thì bây giờ, tôi sẽ nói điều kiện thứ
hai của tôi.”
Anh tạm dừng một chút, nhìn sang chỗ Trần lão thái gia, nói: “Lần trước ở
trong tiệc mừng thọ của Trần lão thái gia, các người đã thua Lục Đảo, mà
Trần lão thái gia đã tặng Lục Đảo cho tôi, bây giờ, trao quyền sở hữu Lục Đảo
cho tôi trước, tôi sẽ lập tức ra sân quyết chiến một trận với Đông Phương
Trùng kia.”
Lục Trần vừa nói ra khỏi miệng, toàn bộ mọi người nhà họ Trương đều
biến sắc.
/539
|