Xoẹt!
Một ánh đao quét ngang lóe lên chỗ bức tường phía Tây. Sau một khắc, chỉ thấy bức tường từ từ sụp xuống, hóa thành một đống giấy, máu tươi một đường phún lên vách đằng sau bức tường giấy đó, một người thân hình mập mạp phì nhiu ngã xuống nằm bất động với một vết cắt ở cổ.
Hắn đã bị giết!
Get xoay vài vòng hai thanh Đoản Đao trên tay rồi nhét cả hai vào vỏ, hai mắt nhìn xuống cái xác, vẻ mặt bất biến không lộ ra bất kì cảm xúc nào “Vậy ra tên này là Olac”.
Origi mở to hai mắt, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, cắn răng nói “Không có khả năng… làm sao mà ngươi biết Olac hắn ở đó?”.
Vẫn một vẻ mặt không chút biểu tình, Get quay đầu nhìn Origi mở miệng nói “Nhờ vào hai hành động của cô trong trận đánh vừa rồi đấy”
“Hai…?” Origi nghi hoặc hỏi.
“Lần đầu tiên là khi ta chạy đến vách tường phía Tây bên trái cửa, cô đã lập tức ngừng phóng phi tiêu giấy và lao vào cận chiến. Vậy nên ta đã đặt ra một giả thiết lúc này, đó là cô muốn tránh tổn thương thứ gì đó ở vách tường phía Tây, có thể là tên Olac, nhưng cũng có thể là cô cảm thấy hạ được ta nếu đánh cận chiến” Get giải thích xong một đoạn rồi dừng lại, hai mắt đảo qua toàn bộ căn phòng, nó lúc này đầy rẫy vết tích của phi tiêu giấy và đao kiếm để lại.
Thấy Get dừng lại không có nói hết mà quan sát xung quanh, Origi hai tay khẽ động, vội vàng hỏi “Vậy còn hành động thứ hai?”
Get lúc này mới quay lại nhìn Origi, nói tiếp “Hành động khiến ta kết luận đáp án chính là lúc cô dùng tường giấy chắn hướng thanh Đoản Đao thứ hai ta phóng. Trong khi lúc trước cô lại có thể dễ dàng né tránh thanh thứ nhất phóng ra, mắc mớ gì phải chặn nó cơ chứ, lúc ta ném thanh thứ hai đâu phải quá bất ngờ, nên chỉ có thể là thứ gì đó, mà ở đây là Olac khiến cô muốn bảo vệ ở bức tường này mà thôi”.
Thực ra Get nếu ngay từ đầu dùng Haki quan sát cả căn phòng thì có thể biết chính xác vị trí của Olac đấy, có điều hắn không làm như vậy. Bởi vì Get tâm niệm rằng trong chiến đấu không nên quá dựa dẫm vào một kĩ năng duy nhất, hơn nữa còn phải biết tư duy, nếu không bản thân khó mà phát triển hơn được nữa.
“À mà ta thấy hết đó nhé!”
“Phạch” một tiếng, Get không có quay lại nhìn, tay phải nhanh chóng rút Đoản Đao ném xuống đất, Đoản Đao cấm vào một con rắn bằng giấy khiến nó bất động.
Origi giật nảy mình, hai chân run cầm cập, mồ hôi ướt đẫm cả cổ áo. Cả chiêu đâm lén cuối cùng của cô cũng bị Get bắt được.
“Để cô ở không vậy xem ra phiền phức lắm, nhìn đằng kia kìa” tay phải Get chỉ về hướng bức tường phía Nam đối diện cửa, Origi quay đầu nhìn hướng Get chỉ, cô thấy cắm trên bức tường là thanh Đoản Đao đầu tiên mà Get phóng, trên cán Đoản Đao có cột một sợi dây cước mỏng như tơ nhện.
Get tay trái giật mạnh về sau, kéo căng sợi dây cước, sợi dây từ đâu quấn một vòng siết chặc quanh hai chân Origi lại. Get kéo mạnh lần nữa khiến cô ngã xuống. Chớp lấy thời cơ, tốc độ cực nhanh Get tiến tới sát bên hông Origi, tung một quyền vào bụng cô.
“Bịch” một tiếng, Origi hai mắt mờ dần, lúc này cô đã hiểu ra ngay từ lúc Get chạy một vòng đến vách tường phía Tây rồi tiếp đó vòng ra sau lưng cô, sợi dây đã ở quanh chân cô rồi. Sau suy nghĩ đó Origi liền gục xuống bất tỉnh nhân sự.
Hướng phía vách tường phía Tây đi, Get khuỵu một chân ngồi xuống cạnh xác Olac, lục lọi tìm được thứ gì đó rồi nhét vào túi.
Lúc này trong khu rừng
Beto đang lần theo vết máu đuổi theo Sabo, khóe miệng hắn có chút tươi cười, hét lớn “Tiểu tử thúi ngươi đang bị thương, để xem ngươi còn chạy được bao xa”. Sabo là một lần lừa hắn, lại thêm chạm vào nỗi đau trên đầu của hắn, hắn lần này nhất quyết bắt được Sabo.
Nhưng là Sabo lúc này vừa chạy ra khỏi khu rừng, dừng lại quay đầu lại nhìn, nghe tiếng Beto điên cuồng gào thét, cười lạnh “Tên Get đó cũng lắm trò vui nhỉ” Sabo nhớ tới lời của Get “…Với tên trâu bò như Beto ngươi hiện nay không phải là đối thủ của hắn, tốt nhất là tránh giao chiến trực tiếp, chỉ việc giữ hắn trong rừng sau đó ngươi tìm cách chuồn êm”.
“Giữ hắn như thế nào?” Sabo nghi vấn hỏi.
Get móc trong người ra vài túi nước ép trái cây có màu đỏ quăng cho Sabo, nói tiếp “Ngươi cứ việc giả vờ bị thương, rồi dùng mấy cái này giả làm vết máu, đảo một vòng lớn quanh khu rừng. Theo phản ứng tự nhiên cộng với đêm tối trong rừng, tên đó sẽ lần theo vết máu mà đi, tự khắc mắc kẹt trong một vòng lẩn quẩn, ngươi chỉ việc cắt đuôi hắn rồi thoát ra khỏi khu rừng…”.
Kết thúc suy nghĩ, Sabo ngước nhìn trời sao rồi hướng nơi điểm hẹn mà chạy.
Ở bên cảng phía Tây lúc này
Get mang Origi đang bất tỉnh đến bến cảng, đặt cô nằm xuống rồi ngồi đợi Sabo đến.
Get muốn đưa Origi gia nhập R.A (Quân Cách Mạng đấy, nhắc lại cho bạn nào quên), một mặt vì năng lực của cô, mặt khác là vì Get muốn cô dưới trướng mình để từ từ “hành” cô, trả thù vụ cô đã dấy lên nỗi đau trong lòng Get. Nghĩ tới đây thôi cũng đủ làm Get cười, vẻ mặt gian ác đầy thỏa mản.
Quay lại nhìn Origi đang nằm đó, trong lòng Get hơi động, lúc này hắn mới nhìn kĩ, thân thể cô cực kì khiêu gợi, bộ vét đen không tài nào che đậy hết đôi gò bồng đảo nóng bỏng của cô.
Get thầm nghĩ “Nếu ở thế giới trước mà thấy cảnh này chắc khối thanh niên muốn đi tù mất…” ngẩn người ra một khắc Get vội lắc đầu “Không được! Thế giới One Piece này mỹ nữ nhiều vô số, hơn nữa động tới ả cọp cái này sớm muộn gì cũng lìa đời mất”.
Get trấn tỉnh lại, như xựt nhớ đến điều gì Get tiến lại gần Origi “Ừm, để ả tỉnh dậy với mấy thứ này thì phiền phức lắm”.
Một ánh đao quét ngang lóe lên chỗ bức tường phía Tây. Sau một khắc, chỉ thấy bức tường từ từ sụp xuống, hóa thành một đống giấy, máu tươi một đường phún lên vách đằng sau bức tường giấy đó, một người thân hình mập mạp phì nhiu ngã xuống nằm bất động với một vết cắt ở cổ.
Hắn đã bị giết!
Get xoay vài vòng hai thanh Đoản Đao trên tay rồi nhét cả hai vào vỏ, hai mắt nhìn xuống cái xác, vẻ mặt bất biến không lộ ra bất kì cảm xúc nào “Vậy ra tên này là Olac”.
Origi mở to hai mắt, trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, cắn răng nói “Không có khả năng… làm sao mà ngươi biết Olac hắn ở đó?”.
Vẫn một vẻ mặt không chút biểu tình, Get quay đầu nhìn Origi mở miệng nói “Nhờ vào hai hành động của cô trong trận đánh vừa rồi đấy”
“Hai…?” Origi nghi hoặc hỏi.
“Lần đầu tiên là khi ta chạy đến vách tường phía Tây bên trái cửa, cô đã lập tức ngừng phóng phi tiêu giấy và lao vào cận chiến. Vậy nên ta đã đặt ra một giả thiết lúc này, đó là cô muốn tránh tổn thương thứ gì đó ở vách tường phía Tây, có thể là tên Olac, nhưng cũng có thể là cô cảm thấy hạ được ta nếu đánh cận chiến” Get giải thích xong một đoạn rồi dừng lại, hai mắt đảo qua toàn bộ căn phòng, nó lúc này đầy rẫy vết tích của phi tiêu giấy và đao kiếm để lại.
Thấy Get dừng lại không có nói hết mà quan sát xung quanh, Origi hai tay khẽ động, vội vàng hỏi “Vậy còn hành động thứ hai?”
Get lúc này mới quay lại nhìn Origi, nói tiếp “Hành động khiến ta kết luận đáp án chính là lúc cô dùng tường giấy chắn hướng thanh Đoản Đao thứ hai ta phóng. Trong khi lúc trước cô lại có thể dễ dàng né tránh thanh thứ nhất phóng ra, mắc mớ gì phải chặn nó cơ chứ, lúc ta ném thanh thứ hai đâu phải quá bất ngờ, nên chỉ có thể là thứ gì đó, mà ở đây là Olac khiến cô muốn bảo vệ ở bức tường này mà thôi”.
Thực ra Get nếu ngay từ đầu dùng Haki quan sát cả căn phòng thì có thể biết chính xác vị trí của Olac đấy, có điều hắn không làm như vậy. Bởi vì Get tâm niệm rằng trong chiến đấu không nên quá dựa dẫm vào một kĩ năng duy nhất, hơn nữa còn phải biết tư duy, nếu không bản thân khó mà phát triển hơn được nữa.
“À mà ta thấy hết đó nhé!”
“Phạch” một tiếng, Get không có quay lại nhìn, tay phải nhanh chóng rút Đoản Đao ném xuống đất, Đoản Đao cấm vào một con rắn bằng giấy khiến nó bất động.
Origi giật nảy mình, hai chân run cầm cập, mồ hôi ướt đẫm cả cổ áo. Cả chiêu đâm lén cuối cùng của cô cũng bị Get bắt được.
“Để cô ở không vậy xem ra phiền phức lắm, nhìn đằng kia kìa” tay phải Get chỉ về hướng bức tường phía Nam đối diện cửa, Origi quay đầu nhìn hướng Get chỉ, cô thấy cắm trên bức tường là thanh Đoản Đao đầu tiên mà Get phóng, trên cán Đoản Đao có cột một sợi dây cước mỏng như tơ nhện.
Get tay trái giật mạnh về sau, kéo căng sợi dây cước, sợi dây từ đâu quấn một vòng siết chặc quanh hai chân Origi lại. Get kéo mạnh lần nữa khiến cô ngã xuống. Chớp lấy thời cơ, tốc độ cực nhanh Get tiến tới sát bên hông Origi, tung một quyền vào bụng cô.
“Bịch” một tiếng, Origi hai mắt mờ dần, lúc này cô đã hiểu ra ngay từ lúc Get chạy một vòng đến vách tường phía Tây rồi tiếp đó vòng ra sau lưng cô, sợi dây đã ở quanh chân cô rồi. Sau suy nghĩ đó Origi liền gục xuống bất tỉnh nhân sự.
Hướng phía vách tường phía Tây đi, Get khuỵu một chân ngồi xuống cạnh xác Olac, lục lọi tìm được thứ gì đó rồi nhét vào túi.
Lúc này trong khu rừng
Beto đang lần theo vết máu đuổi theo Sabo, khóe miệng hắn có chút tươi cười, hét lớn “Tiểu tử thúi ngươi đang bị thương, để xem ngươi còn chạy được bao xa”. Sabo là một lần lừa hắn, lại thêm chạm vào nỗi đau trên đầu của hắn, hắn lần này nhất quyết bắt được Sabo.
Nhưng là Sabo lúc này vừa chạy ra khỏi khu rừng, dừng lại quay đầu lại nhìn, nghe tiếng Beto điên cuồng gào thét, cười lạnh “Tên Get đó cũng lắm trò vui nhỉ” Sabo nhớ tới lời của Get “…Với tên trâu bò như Beto ngươi hiện nay không phải là đối thủ của hắn, tốt nhất là tránh giao chiến trực tiếp, chỉ việc giữ hắn trong rừng sau đó ngươi tìm cách chuồn êm”.
“Giữ hắn như thế nào?” Sabo nghi vấn hỏi.
Get móc trong người ra vài túi nước ép trái cây có màu đỏ quăng cho Sabo, nói tiếp “Ngươi cứ việc giả vờ bị thương, rồi dùng mấy cái này giả làm vết máu, đảo một vòng lớn quanh khu rừng. Theo phản ứng tự nhiên cộng với đêm tối trong rừng, tên đó sẽ lần theo vết máu mà đi, tự khắc mắc kẹt trong một vòng lẩn quẩn, ngươi chỉ việc cắt đuôi hắn rồi thoát ra khỏi khu rừng…”.
Kết thúc suy nghĩ, Sabo ngước nhìn trời sao rồi hướng nơi điểm hẹn mà chạy.
Ở bên cảng phía Tây lúc này
Get mang Origi đang bất tỉnh đến bến cảng, đặt cô nằm xuống rồi ngồi đợi Sabo đến.
Get muốn đưa Origi gia nhập R.A (Quân Cách Mạng đấy, nhắc lại cho bạn nào quên), một mặt vì năng lực của cô, mặt khác là vì Get muốn cô dưới trướng mình để từ từ “hành” cô, trả thù vụ cô đã dấy lên nỗi đau trong lòng Get. Nghĩ tới đây thôi cũng đủ làm Get cười, vẻ mặt gian ác đầy thỏa mản.
Quay lại nhìn Origi đang nằm đó, trong lòng Get hơi động, lúc này hắn mới nhìn kĩ, thân thể cô cực kì khiêu gợi, bộ vét đen không tài nào che đậy hết đôi gò bồng đảo nóng bỏng của cô.
Get thầm nghĩ “Nếu ở thế giới trước mà thấy cảnh này chắc khối thanh niên muốn đi tù mất…” ngẩn người ra một khắc Get vội lắc đầu “Không được! Thế giới One Piece này mỹ nữ nhiều vô số, hơn nữa động tới ả cọp cái này sớm muộn gì cũng lìa đời mất”.
Get trấn tỉnh lại, như xựt nhớ đến điều gì Get tiến lại gần Origi “Ừm, để ả tỉnh dậy với mấy thứ này thì phiền phức lắm”.
/82
|