- Em..
Nó lấp lửng khi nghe được câu hỏi từ miệng anh. Bây giờ, nó phải làm thế nào đây? Nếu Aki biết được nó lại trốn học mà đi mua truyện tranh, thì anh sẽ phản ứng thế nào? Hơn nữa, còn phải nhờ vào tiền của người khác? Như thế, liệu anh có mắng nó một trận không?
- Không sao! Tội này tính vào Nae là được rồi!
- Thật sao?-Đưa đôi mắt trong veo nhìn Aki, nó hét lớn. Anh không nói gì, chỉ bất giác gật đầu- Aki! Anh đúng là chỗ dựa vững vàng của em. Tuyên Thy yêu anh nhất!-Vòng hai tay xiết chặt người con trai đối diện, nó phấn khích. Anh xiết chặt nó hơn, sau đó khẽ mỉm cười. Là yêu anh nhất sao? Con bé này ngây thơ thật!
- Được rồi!
Anh nói, rồi từ từ để nó ra xa mình. Sau đó, cúi xuống lòn hai tay qua chân nó bế lên. Nằm gọn trong vòng tay anh, nó đâm ra hiếu kỳ:
- Aki! Anh muốn làm gì?
Im lặng trước câu hỏi ngớ ngẩn của nó, anh theo phản xạ bế nó vào bên trong. Dừng trước bàn ăn, Aki từ từ đặt nó xuống, rồi cẩn thận kéo ghế. Nhìn anh, rồi đến nhìn vào những món ăn đặt trên bàn, nó cười:
- Đưa balô cho anh!-Anh tiếp tục nói. Đưa mắt nhìn lên anh, nó ngoan ngoãn gật đầu. Sau đó, nhanh chóng đưa balô cho anh. Nhận lấy balô từ nó, đôi mày Aki chợt nheo lại. Con nhóc này từ khi nào mang nhiều tập sách đến nặng vậy chứ? Không đúng! Trong đây nhất định có vấn đề. Nhưng làm sao đây? Anh đâu thể như Won ra tay với nó chứ- Trông cũng khá nặng nhỉ?-Aki nhướng mày, rồi từ từ đặt balô của nó sang ghế trống kế bên mình- Mau lên, ngồi xuống đi!-Người con trai tiếp tục nhắc nhở. Nó cười tươi, sau đó ngồi xuống đối diện với Aki. Cha! Toàn là những món mà nó thích nha. Nếu vậy, nó không cần phải khách sáo với anh rồi. Vì ít ra, anh là người duy nhất không chấp nhất nó. Thục nữ hay không, nó cũng mặc kệ.
- Nhìn chúng là bụng em cứ réo lên rồi! Aki, chúng ta ăn đi có được không?
Cầm lấy đũa, nó đưa khuôn mặt phấn khích nhìn sang anh hỏi. Trong ánh mắt, lại hiện rõ lên sự thèm thuồng. Người đối diện lúc này cười tươi, sau đó lắc nhẹ đầu:
- Không phải là chúng ta! Mà còn, có một người khác nữa. Thật ra, thì anh cũng không muốn người này phá hỏng niềm vui của mình chút nào. Nhưng mà phải làm sao đây? Anh cũng không còn lựa chọn nào khác. Cho nên..
Bỏ lửng câu, đôi mắt anh lại bất giác hướng theo hướng dẫn lên lầu. Nó vì hiếu kỳ, nên cũng nhìn theo anh.
*Cộp*
*Cộp*
...
Bước xuống cầu thang ngay lúc này là một chàng trai vô cùng đẹp nha. Anh sở hữu mái tóc màu xanh, và một đôi mắt màu đen láy. Dáng vẻ thư sinh, cùng trang phục ở bên ngoài đầy chỉnh tề. Bên cạnh đó, anh còn chọn cho mình một chiếc kính cận vô cùng phù hợp với khuôn mặt. Nhìn vào người con trai đó hồi lâu, nó có cảm giác bản thân bị tê liệt hoàn toàn. Trời à! Chỉ mới một tuần không gặp, mà Won đã trở thành một người hoàn toàn khác rồi sao? Nó đúng là có chút không nhận ra nha. Rồi đứng dậy thật nhanh, nó theo phản xạ chạy ùa về phía Won. Người phía sau là Aki lúc này cũng đứng dậy, sau đó nhìn về cảnh tượng đối diện chau mày. Không phải nó chứ? Bình thường đâu bị trai đẹp thu hút đâu. Đặc biệt là Won. Nó cũng đã từng hứa, anh là duy nhất không phải sao? Sao bây giờ, lại vì Won mà bỏ rơi anh chứ? Thật là..
- Sao hả nhóc? Sắp không nhận ra người anh này rồi sao?-Ai kia hỏi, rồi cúi xuống đặt hai cánh tay lên vai nó- Anh thay đổi. Vậy còn em, em đã ngoan ngoãn hơn chưa? Một tuần vừa qua, Nae đối xử với em thế nào hả?-Anh tiếp tục hỏi. Nó nhìn Won hồi lâu, sau đó mỉm cười trừ. Anh thì thay đổi đến mức nó không sắp nhận ra. Còn nó, cũng có thay đổi thành tiến bộ ấy chứ. Mà là, tiến bộ trong khâu trốn học. Nếu đồn ra bên ngoài, thì Tuyên Gia biết giấu mặt đi đâu đây? Rồi quay lại phía Aki, nó cầu cứu. Anh nhìn nó, sau đó thì thư thả ngồi xuống ghế. Cái tội thấy trăng quên đèn, thì bây giờ tự chịu đi ha. Biết là cầu cứu không thành công, nó tiếp tục quay lại Won cười cười:
- Đừng nói chuyện này nữa có được không Won? Em đói bụng lắm rồi!
Ai đó diện cớ. Anh từ từ thu tay về, sau đó đặt vào trong túi quần gật đầu:
- Được rồi! Đi thôi!
- Dạ!
Nó đáp, rồi ngoan ngoãn bước theo sau Won đến bàn ăn. Đưa mắt nhìn sang cô bé đang ngồi kế bên anh trai, Aki đâm ra không hài lòng. Không phải chứ? Anh đang tạo cơ hội cho Won sao? Không được! Chuyện này không thể nào!
- Tuyên Thy! Mau qua đây với anh! Bên của Won không hợp phong thủy với em!
Ai kia lên tiếng nói. Nó đưa mắt nhìn Won, rồi nhìn sang Aki chớp chớp mắt. Cái gì mà không hợp phong thủy chứ? Không phải lúc nãy, anh còn chọn chỗ này cho nó sao?
- Nhưng mà lúc nãy anh..
- Không nói nhiều, mau qua đây!
- Dạ được!
Nó ngoan ngoãn gật đầu, rồi nhanh chóng bước sang phía Aki. Đẩy nhẹ gọng kính lên, Won bất giác lắc đầu. Thằng nhóc này, xem ra cũng rất giỏi tranh giành với anh a. Nhưng không sao! Anh rất rất rộng lượng mà.
Thế là, bữa cơm trưa diễn ra một cách suôn sẻ. Nhưng cho đến thời khắc này:
- Cái con nhỏ chết tiệt! Tốt nhất em đừng để anh nhìn thấy được. Nếu không, anh nhất định giết chết em!
Nae hét lớn. Ngay lập tức, nó không hẹn mà nhận được hai cặp mắt nhìn viên đạn. Nhìn Aki, rồi nhìn lại Won, nó cười trừ:
“ Ôi cuộc sống bình yên của mình.. ”
Nó lấp lửng khi nghe được câu hỏi từ miệng anh. Bây giờ, nó phải làm thế nào đây? Nếu Aki biết được nó lại trốn học mà đi mua truyện tranh, thì anh sẽ phản ứng thế nào? Hơn nữa, còn phải nhờ vào tiền của người khác? Như thế, liệu anh có mắng nó một trận không?
- Không sao! Tội này tính vào Nae là được rồi!
- Thật sao?-Đưa đôi mắt trong veo nhìn Aki, nó hét lớn. Anh không nói gì, chỉ bất giác gật đầu- Aki! Anh đúng là chỗ dựa vững vàng của em. Tuyên Thy yêu anh nhất!-Vòng hai tay xiết chặt người con trai đối diện, nó phấn khích. Anh xiết chặt nó hơn, sau đó khẽ mỉm cười. Là yêu anh nhất sao? Con bé này ngây thơ thật!
- Được rồi!
Anh nói, rồi từ từ để nó ra xa mình. Sau đó, cúi xuống lòn hai tay qua chân nó bế lên. Nằm gọn trong vòng tay anh, nó đâm ra hiếu kỳ:
- Aki! Anh muốn làm gì?
Im lặng trước câu hỏi ngớ ngẩn của nó, anh theo phản xạ bế nó vào bên trong. Dừng trước bàn ăn, Aki từ từ đặt nó xuống, rồi cẩn thận kéo ghế. Nhìn anh, rồi đến nhìn vào những món ăn đặt trên bàn, nó cười:
- Đưa balô cho anh!-Anh tiếp tục nói. Đưa mắt nhìn lên anh, nó ngoan ngoãn gật đầu. Sau đó, nhanh chóng đưa balô cho anh. Nhận lấy balô từ nó, đôi mày Aki chợt nheo lại. Con nhóc này từ khi nào mang nhiều tập sách đến nặng vậy chứ? Không đúng! Trong đây nhất định có vấn đề. Nhưng làm sao đây? Anh đâu thể như Won ra tay với nó chứ- Trông cũng khá nặng nhỉ?-Aki nhướng mày, rồi từ từ đặt balô của nó sang ghế trống kế bên mình- Mau lên, ngồi xuống đi!-Người con trai tiếp tục nhắc nhở. Nó cười tươi, sau đó ngồi xuống đối diện với Aki. Cha! Toàn là những món mà nó thích nha. Nếu vậy, nó không cần phải khách sáo với anh rồi. Vì ít ra, anh là người duy nhất không chấp nhất nó. Thục nữ hay không, nó cũng mặc kệ.
- Nhìn chúng là bụng em cứ réo lên rồi! Aki, chúng ta ăn đi có được không?
Cầm lấy đũa, nó đưa khuôn mặt phấn khích nhìn sang anh hỏi. Trong ánh mắt, lại hiện rõ lên sự thèm thuồng. Người đối diện lúc này cười tươi, sau đó lắc nhẹ đầu:
- Không phải là chúng ta! Mà còn, có một người khác nữa. Thật ra, thì anh cũng không muốn người này phá hỏng niềm vui của mình chút nào. Nhưng mà phải làm sao đây? Anh cũng không còn lựa chọn nào khác. Cho nên..
Bỏ lửng câu, đôi mắt anh lại bất giác hướng theo hướng dẫn lên lầu. Nó vì hiếu kỳ, nên cũng nhìn theo anh.
*Cộp*
*Cộp*
...
Bước xuống cầu thang ngay lúc này là một chàng trai vô cùng đẹp nha. Anh sở hữu mái tóc màu xanh, và một đôi mắt màu đen láy. Dáng vẻ thư sinh, cùng trang phục ở bên ngoài đầy chỉnh tề. Bên cạnh đó, anh còn chọn cho mình một chiếc kính cận vô cùng phù hợp với khuôn mặt. Nhìn vào người con trai đó hồi lâu, nó có cảm giác bản thân bị tê liệt hoàn toàn. Trời à! Chỉ mới một tuần không gặp, mà Won đã trở thành một người hoàn toàn khác rồi sao? Nó đúng là có chút không nhận ra nha. Rồi đứng dậy thật nhanh, nó theo phản xạ chạy ùa về phía Won. Người phía sau là Aki lúc này cũng đứng dậy, sau đó nhìn về cảnh tượng đối diện chau mày. Không phải nó chứ? Bình thường đâu bị trai đẹp thu hút đâu. Đặc biệt là Won. Nó cũng đã từng hứa, anh là duy nhất không phải sao? Sao bây giờ, lại vì Won mà bỏ rơi anh chứ? Thật là..
- Sao hả nhóc? Sắp không nhận ra người anh này rồi sao?-Ai kia hỏi, rồi cúi xuống đặt hai cánh tay lên vai nó- Anh thay đổi. Vậy còn em, em đã ngoan ngoãn hơn chưa? Một tuần vừa qua, Nae đối xử với em thế nào hả?-Anh tiếp tục hỏi. Nó nhìn Won hồi lâu, sau đó mỉm cười trừ. Anh thì thay đổi đến mức nó không sắp nhận ra. Còn nó, cũng có thay đổi thành tiến bộ ấy chứ. Mà là, tiến bộ trong khâu trốn học. Nếu đồn ra bên ngoài, thì Tuyên Gia biết giấu mặt đi đâu đây? Rồi quay lại phía Aki, nó cầu cứu. Anh nhìn nó, sau đó thì thư thả ngồi xuống ghế. Cái tội thấy trăng quên đèn, thì bây giờ tự chịu đi ha. Biết là cầu cứu không thành công, nó tiếp tục quay lại Won cười cười:
- Đừng nói chuyện này nữa có được không Won? Em đói bụng lắm rồi!
Ai đó diện cớ. Anh từ từ thu tay về, sau đó đặt vào trong túi quần gật đầu:
- Được rồi! Đi thôi!
- Dạ!
Nó đáp, rồi ngoan ngoãn bước theo sau Won đến bàn ăn. Đưa mắt nhìn sang cô bé đang ngồi kế bên anh trai, Aki đâm ra không hài lòng. Không phải chứ? Anh đang tạo cơ hội cho Won sao? Không được! Chuyện này không thể nào!
- Tuyên Thy! Mau qua đây với anh! Bên của Won không hợp phong thủy với em!
Ai kia lên tiếng nói. Nó đưa mắt nhìn Won, rồi nhìn sang Aki chớp chớp mắt. Cái gì mà không hợp phong thủy chứ? Không phải lúc nãy, anh còn chọn chỗ này cho nó sao?
- Nhưng mà lúc nãy anh..
- Không nói nhiều, mau qua đây!
- Dạ được!
Nó ngoan ngoãn gật đầu, rồi nhanh chóng bước sang phía Aki. Đẩy nhẹ gọng kính lên, Won bất giác lắc đầu. Thằng nhóc này, xem ra cũng rất giỏi tranh giành với anh a. Nhưng không sao! Anh rất rất rộng lượng mà.
Thế là, bữa cơm trưa diễn ra một cách suôn sẻ. Nhưng cho đến thời khắc này:
- Cái con nhỏ chết tiệt! Tốt nhất em đừng để anh nhìn thấy được. Nếu không, anh nhất định giết chết em!
Nae hét lớn. Ngay lập tức, nó không hẹn mà nhận được hai cặp mắt nhìn viên đạn. Nhìn Aki, rồi nhìn lại Won, nó cười trừ:
“ Ôi cuộc sống bình yên của mình.. ”
/24
|