Không phải.
Gia Cát Mộ Quy cười nhẹ nhàng hôn lên khóe môi nàng, đương nhiên vẫn bày ra chuyện mặt đỏ.
. . . . . .
Xem ra vấn đề là ở làn da.
Hạ Noãn Ngôn xoắn lấy góc áo, Sau này tuyệt đối không được phép tìm bạn trai làn da quá tốt! .
'Sau này?
Gia Cát Mộ Quy hơi hơi nhíu mày, mặt càng đỏ hơn, cười đến mức xấu xa, thoạt nhìn, kỳ thật. . . . . Làm cho người ta rớt nước miếng .
Nhưng nuốt nước miếng trở về, Hạ Noãn Ngôn vẫn rất rối rắm rất buồn bực, Không phải nói nam nhân Trăng Non quốc rất ngây thơ sao? Không phải nói chàng vô cùng ngây thơ sao?
Chuyện ngây thơ là trước khi xác định đối tượng thành thân .
Hắn thản nhiên nói đáp án cho nàng.
. . . . . .
Đây mới là trong trắng như đám mây!
Thế mà nàng lại bị lừa như vậy. . . . . . Hu hu hu.
——————————————————————————————
Đối mặt với khuôn mặt như vậy, thật sự là không thể nào phát hỏa được, Hạ Noãn Ngôn chỉ có thể tự mình trở lại Vinh Ninh điện.
Càng nghĩ càng cảm thấy sáu ngày kia thật sự là làm cho người ta tức điên, tức đến nỗi nàng hạ quyết tâm buổi tối không đến tẩm cung tìm hắn.
Nàng thật giữ đúng lời nói, nhưng Gia Cát Mộ Quy lại tự mình đến tìm.
Hiện tại Hạ Noãn Ngôn cảm thấy có bạn trai võ công cao cường cũng không phải là chuyện tốt .......
Tuy rằng võ công cao cường có thể khi cần thì bảo vệ ngươi, lúc không có gì thì cho ngươi háo sắc một chút.
Nhưng mà lúc bình thường, cũng có thể dùng để. . . . . .
Bắt nạt ngươi.
Lúc bị hắn mạnh mẽ ôm từ trong Vĩnh Ninh điện đi ra, nàng còn cố gắng đấu tranh.
Sau đó nàng đã bị đưa lên trên cây rồi. . . . . .
Cái cây cổ thụ kia ở gần Vĩnh Ninh điện, độ cao của nó cách mặt đất khoảng ba tầng lầu.
Nàng hiện tại thật sự là đàng hoàng không dám lộn xộn, chỉ có thể mặc cho hắn ôm.
Gia Cát Mộ Quy cười nhìn tay nàng cầm chặt lấy quần áo chính mình, Không giận ta nữa hả ?
Cứ tiếp tục đi!
Hắn bật cười, cùng nàng thương lượng, Vậy sau này ta cho nàng ức hiếp lại được không?
Ức hiếp như thế nào?
Nàng muốn ức hiếp thế nào đều được cả.
. . . . . .
Noãn Ngôn .
Hả?
Nàng đỏ mặt .
........ Đây là tại gió thổi!
Gia Cát Mộ Quy cười nhẹ nhàng hôn lên khóe môi nàng, đương nhiên vẫn bày ra chuyện mặt đỏ.
. . . . . .
Xem ra vấn đề là ở làn da.
Hạ Noãn Ngôn xoắn lấy góc áo, Sau này tuyệt đối không được phép tìm bạn trai làn da quá tốt! .
'Sau này?
Gia Cát Mộ Quy hơi hơi nhíu mày, mặt càng đỏ hơn, cười đến mức xấu xa, thoạt nhìn, kỳ thật. . . . . Làm cho người ta rớt nước miếng .
Nhưng nuốt nước miếng trở về, Hạ Noãn Ngôn vẫn rất rối rắm rất buồn bực, Không phải nói nam nhân Trăng Non quốc rất ngây thơ sao? Không phải nói chàng vô cùng ngây thơ sao?
Chuyện ngây thơ là trước khi xác định đối tượng thành thân .
Hắn thản nhiên nói đáp án cho nàng.
. . . . . .
Đây mới là trong trắng như đám mây!
Thế mà nàng lại bị lừa như vậy. . . . . . Hu hu hu.
——————————————————————————————
Đối mặt với khuôn mặt như vậy, thật sự là không thể nào phát hỏa được, Hạ Noãn Ngôn chỉ có thể tự mình trở lại Vinh Ninh điện.
Càng nghĩ càng cảm thấy sáu ngày kia thật sự là làm cho người ta tức điên, tức đến nỗi nàng hạ quyết tâm buổi tối không đến tẩm cung tìm hắn.
Nàng thật giữ đúng lời nói, nhưng Gia Cát Mộ Quy lại tự mình đến tìm.
Hiện tại Hạ Noãn Ngôn cảm thấy có bạn trai võ công cao cường cũng không phải là chuyện tốt .......
Tuy rằng võ công cao cường có thể khi cần thì bảo vệ ngươi, lúc không có gì thì cho ngươi háo sắc một chút.
Nhưng mà lúc bình thường, cũng có thể dùng để. . . . . .
Bắt nạt ngươi.
Lúc bị hắn mạnh mẽ ôm từ trong Vĩnh Ninh điện đi ra, nàng còn cố gắng đấu tranh.
Sau đó nàng đã bị đưa lên trên cây rồi. . . . . .
Cái cây cổ thụ kia ở gần Vĩnh Ninh điện, độ cao của nó cách mặt đất khoảng ba tầng lầu.
Nàng hiện tại thật sự là đàng hoàng không dám lộn xộn, chỉ có thể mặc cho hắn ôm.
Gia Cát Mộ Quy cười nhìn tay nàng cầm chặt lấy quần áo chính mình, Không giận ta nữa hả ?
Cứ tiếp tục đi!
Hắn bật cười, cùng nàng thương lượng, Vậy sau này ta cho nàng ức hiếp lại được không?
Ức hiếp như thế nào?
Nàng muốn ức hiếp thế nào đều được cả.
. . . . . .
Noãn Ngôn .
Hả?
Nàng đỏ mặt .
........ Đây là tại gió thổi!
/268
|