Nửa Đời Sau Của Ta

Chương 64

/77


Sắc mặt chàng khó chịu hỏi: "Các ngươi nói nương nương tỉnh lại sẽ không có chuyện gì?" Một vị thái y quỳ trước nhất vội vàng trả lời: "Bẩm bệ hạ, nương nương không có việc gì rồi, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian, ăn ít đồ bổ là đủ." Bây giờ chàng mới hừ một tiếng: "Nếu nương nương tỉnh, tất cả các ngươi cút xuống đi. . . . Trịnh Quốc Thủ ngươi ở lại." Thái y mới vừa nói chuyện vội vàng dập đầu, mấy thái y khác cũng liên tiếp dập đầu trả lời: "Tạ ân điển của bệ hạ, nương nương bảo trọng phượng thể, bọn thần cáo lui." Ta ở trong lòng chàng buồn cười.

Gia Tĩnh nhìn ta dần dần có tinh thần, cũng cười một tiếng, thần thái lại sáng láng phân phó: "Vừa rồi tình thế cấp bách, trẫm nhất thời khiến các vị ái khanh bị sợ hãi, hôm nay nương nương có hỉ, sức khỏe lại tốt, truyền ý chỉ của trẫm, thưởng tất cả chúng ái khanh trăm lượng bạc, thăng quan một cấp. Sau này các khanh phải xem mạch cho nương nương, đợi nương nương bình an sinh con, trẫm còn có trọng thưởng."

Ta sửng sốt, thì ra đứa con rốt cuộc đã tới. Mọi người mừng rỡ, liên tiếp tạ ơn: "Tạ ân điển của bệ hạ, nương nương. Nương nương phượng khuynh thiên hạ, phúc trạch vô biên, chắc chắn mẹ tròn con vuông. Bọn thần tự nhiên cúc cung tận tụy."

Gia Tĩnh mừng rỡ: "Phượng khuynh thiên hạ? Tốt! Thưởng." Mọi người lại lạy tiếp rồi mới lui, rốt cuộc chỉ còn lại mấy người chúng ta.

Ta biết rõ Trịnh Quốc Thủ là Viện Chính Thái Y Viện hai triều, hết sức tinh thông y thuật, càng rất rành phụ khoa. Rất được hậu cung giai lệ của hai Đế Đức Thọ, Gia Tĩnh sùng bái. Nghe nói người này cương trực công chính, lại vô cùng trung quân vì nước, không phải hạng người nịnh nọt.

Lúc này thấy Gia Tĩnh bệ hạ giữ ông ta lại, cũng chỉ quỳ không lên tiếng. Gia Tĩnh êm ái đặt ta lên gối, dụ dỗ: "Tuyết Nhi là người sắp làm mẹ, nghỉ ngơi cho tốt. Ta và Trịnh thái y nói mấy câu, để Lục Ngạc ở cạnh nàng, một hồi ta sẽ tới."

Ta níu tay của chàng lại hỏi: "Hôm nay chàng không lên triều sao?"

Chàng lắc đầu một cái: "Hôm nay trẫm làm hôn quân một ngày thôi. Sáng mai trẫm sẽ hạ chỉ, đại xá thiên hạ." Ta bĩu môi, buông tay đang níu chàng ra. Chàng không yên lòng, lại bổ sung: "Ta ở ngay bên ngoài, nàng có việc thì cứ kêu Lục Ngạc. Không thoải mái liền gọi người, trẫm bảo Trịnh Quốc Thủ chờ đợi ở ngoài suốt ngày hôm nay." Ta đẩy chàng đang lảm nhảm ra, cười nói: "Được rồi, chàng nói xong mau chóng trở về." Chàng gật đầu một cái, lại cúi người hôn lên trán ta một cái: "Thật vui mừng, trẫm sắp được làm phụ thân!" Hừ, chàng đã sớm là cha của mấy đứa bé rồi mà? Cứ như đội bóng đá Trung Quốc được vào World Cup không bằng.

Ta nhắm mắt lại, lúc này chàng mới cười phân phó: "Trịnh Quốc Thủ đi ra ngoài với trẫm."

Chàng buông tay, Lục Ngạc một mực bên cạnh im lặng không lên tiếng nước mắt lưng tròng nhích lại gần: "Chủ tử, ngài lại hù dọa nô tỳ rồi." Ta cười đưa tay vỗ vỗ nàng bày tỏ an ủi: "Nha đầu ngốc, khóc cái gì, có gì đâu." Nàng cầm khăn tay lau nước mắt: "Nô tỳ không phải khóc vì buồn, chủ tử có tin vui, nô tỳ thật tâm vui mừng vì chủ tử." Cũng thế, ta và Gia Tĩnh ở chung cũng lục tục thật là nhiều năm rồi. Bụng vẫn không có động tĩnh, Gia Tĩnh lại mkhông chịu để cho ta ngừa thai, không có đứa bé mới kỳ quái đấy.

Nghe đồng hồ báo giờ trong phòng khách vang lên đương đương, báo hiệu tám giờ, ta thấy kỳ quái hỏi: "Ah, ta đã hôn mê gần ba giờ rồi hả? Sao không thấy người đi vào thăm?" Lục Ngạc cười nói: "Trịnh Quốc Thủ nói nương nương cần nghỉ ngơi, cho nên bệ hạ hạ chỉ, nói nương nương bệnh rồi, cần nghỉ ngơi, hôm nay không cho phép thăm, tất cả nữ quyến ngày mai trở lại." Ta gật đầu một cái, đúng rồi, nhân tử bá đạo trong xương nam nhân này lại bộc phát.

Ngẩng đầu chỉ thấy Lục Ngạc nước mắt chưa khô, lại cười cổ quái với ta. Ta mở to hai mắt hỏi chuyện gì xảy ra? Nàng đỏ bừng cả mặt cười: "Chủ tử té xỉu, bệ hạ rất là kinh hoảng, kêu nô tỳ mau vào, đợi nô tỳ và Thanh Thanh còn có tỷ tỷ Chu Nhan xông tới, mới phát hiện chủ tử. . . . Chủ tử người không mặc gì cả, đã té xỉu, bệ hạ ôm chủ tử, vừa vội vừa giận. Nô tỳ cũng gấp vô cùng, không thể làm gì khác hơn là nhắc nhở giúp chủ tử mặc xiêm áo vào trước. Bệ hạ lại sai bảo thị vệ đi mời bọn thái y ở Thái Y Viện đến đông đủ trong thời gian một ly trà, nếu không tịch thu tài sản giết hết cả nhà. Sau đó. . . . Sau đó bệ hạ lại ngại nhiều người cản trở, không cho phép Thanh Thanh, tỷ tỷ Chu Nhan giúp một tay, chỉ cho nô tỳ làm trợ thủ, giúp chủ tử ngài mặc xong xiêm áo. Chủ tử ngài không biết, lúc ấy bệ hạ giúp ngài mặc quần áo thì tay. . . . Run thật là lợi hại, nói thật, nô tỳ hơn phân nửa làbị bệ hạ hù dọa, thật vất vả mới nhịn xuống không có rơi nước mắt."

A, thì ra là vậy, nam nhân đáng thương, ta quả thật dọa chàng hỏng. Trong lòng ta vừa cảm động vừa đau lòng, đang chuẩn bị nên đi trấn an con rồng lớn hoảng sợ đó thế nào, chàng đã vén rèm mà vào. Lời của Lục Ngạc, chàng đã nghe được hơn phân nữa, giả vờ cả giận nói: "Thế nào, trẫm không có ở đây một lát, hai chủ tớ hai người đang nói xấu trẫm?"

Ta nghiêm nghị lắc đầu: "Không có, chỉ đang nói chuyện cười về chàng." Mặt Lục Ngạc đỏ bừng, cũng may đi theo ta lâu rồi, biết chàng không giận thật, cũng cúi đầu cười: "Nô tài không dám, chỉ là chủ tử muốn nghe lời nói thật, nô tỳ liền nói thật."

Chàng cũng mặt mày hớn hở: "Ha ha, Lục Ngạc cũng có tâm, ngươi đối đãi chủ tử ngươi cũng toàn tâm toàn ý, hay trẫm thưởng ngươi thứ gì? Ngươi muốn cái gì?" Ta trêu ghẹo nói: "Ta thấy, đừng tính phần thưởng khác, bệ hạ xem bên cạnh có thanh niên tài tuấn nào, thưởng cho Lục Ngạc làm tướng công đi."

Lục Ngạc mới đỏ mặt thật, mắng: "Chủ tử khỏe rồi, liền chọc ghẹo nô tỳ, về sau nô tỳ không lo nữa." Dứt lời xoay người đi ra ngoài. Thần thái tiểu nữ nhi thế này chọc cho ta và Gia Tĩnh cười to. Chàng nháy mắt cười nói với ta: "Xem nàng dạy người khác không trên không dưới thế nào, thật không để hoàng đế như trẫm ở trong mắt." Ta cũng cười: "Đúng vậy, ở trong mắt nàng ấy, ta là chủ tử, chàng không phải là nam nhân của chủ tử nàng sao, Hoàng đế gì chứ." Chàng hết sức đồng ý gật đầu. Lại đến gần cởi giày lên giường, nhẹ nhàng ôm ta vào trong ngực, thu lại nụ cười nghiêm nghị nói: "Tuyết Nhi, Lục Ngạc nói đều là lời thật, không phải chuyện cười. Về sau nàng đừng dọa ta thế nữa, ta sẽ sợ. . . ." Nhìn vẻ mặt vẫn còn sợ hãi của chàng, ta cũng ôm chàng, thâm tình hôn lên môi nàng: "Không có lần tới. . . . Ta yêu chàng!"

Chàng rốt cuộc cười lên: "Ta cũng yêu nàng. . . . Về sau, còn có con của chúng ta." Suy nghĩ một chút, lại nhẹ giọng hỏi: "Có muốn ngủ thêm lát không? Còn nữa, có muốn Tiểu Lâu tới bắt mạch cho nàng không?" Ta lắc đầu: "Cũng không phải là chuyện gì không được, y thuật của Trịnh Quốc Thủ ta tự nhiên tin tưởng. Đúng rồi, lúc nãy Trịnh thái y nói gì với chàng?"

Chàng luôn luôn sảng khoái ấp úng nửa ngày, ta liền hiểu là chàng giấu giếm bệnh tình của ta, thúc giục chàng nói thật, chàng luôn miệng nói không có chuyện gì, lại bị ta vặn hỏi, một hồi lâu chàng mới nhắm hai mắt thừa nhận: "Thật ra thì Trịnh thái y không có nói gì, chỉ nói là sức khỏe của nàng vốn rất tốt, chỉ là. . . chỉ là ân ái với trẫm quá mức, chuyện phòng the. . . Uhm, vô cùng nhiều, lại là thời kỳ đầu mang thai, nên. . . . nên sức khỏe hơi yếu."

Ta mở to hai mắt, theo dõi vệt đỏ hồng trên mặt chàng, chẳng lẽ. . . . Chẳng lẽ chàng đỏ mặt? Ha ha, nam nhân làm hoàng đế 32 tuổi, lại có thể đỏ mặt vì chuyện này.

Ta nhẫn nhịn ngưng cười: "Cho nên Trịnh thái y nói lúc ta mang thai chàng không thể đụng vào ta à?" Chàng mệt mỏi nói: "Cũng không phải, chỉ là phải kiềm chế chút." bộ dạng hết sức nổi giận.

Hả? Theo tình hình ở chung của chàng và ta hai năm qua, ta thật hoài nghi chàng có sống được qua những ngày không có nữ nhân không. Nhưng. . . Ta híp mắt uy hiếp hỏi: "Cho nên lúc ta mang thai, chàng không thể làm gì khác hơn là trở về hậu cung đi tìm nữ nhân à?" Chàng liên tiếp phủ nhận: "Trước khi trẫm gặp được nàng, triệu kiến hậu cung cũng không thường xuyên, hiện tại. . . . Hiện tại nàng cũng không phải không thể. . . . Chỉ là. . . ." Mặt ta đỏ lên, sau đó liền đổi đề tài: "Ah? Hôm nay sao chàng dễ nói chuyện thế?" Chàng thở phào nhẹ nhõm, nhìn ta không dây dưa với đề tài kia nữa, liền dùng mặt cọ xát mặt của ta: "Bởi vì. . . . Nàng phải sinh con giúp ta, sinh ra những đứa con của chúng ta." Trong lòng ta vô cùng vui vẻ, chỉ không biết phải nói gì mới đúng.

"Tuyết Nhi, nếu đã có con rồi, nàng hãy vào cung với trẫm, làm hoàng hậu của trẫm được không?"

"Ai nha, Kiệt lang, ta đột nhiên nhức đầu, tay đau, chân đau, cổ đau, cổ họng đau, bụng đau. . . . Nơi đó cũng đau, ta ngủ một lát. Nhớ gọi ta dậy ăn trưa nha!" Vẻ mặt ta đau khổ xoay người giả bộ ngủ, không để ý tới cổ bị nam nhân sau lưng tức giận cắn nhẹ. . . . Hừ, có Trịnh Quốc Thủ, tin rằng chàng cũng không dám quấy nhiễu tình dục. . . Ta nhắm một mắt mở một mắt, cứng da đầu không để mắt đến.

. . . . . .

Nửa tháng sau, Gia Tĩnh bệ hạ sợ ta có bầu không yên, ngày ngày trừ vào triều ra, lúc nào cũng canh giữ ở Đoan Kính vương phủ. Chuyện Đoan Kính vương phi có tin mừng đã truyền khắp tai quý tộc bách quan. Thái hậu nương nương đích thân tới vương phủ quan tâm long mạch, Triệu Hoàng quý phi dẫn đầu chúng giai lệ hậu cung đưa thiệp tới —— vì hậu phi không thể xuất cung. Vĩnh Lạc trưởng công chúa Cẩn Ngọc và Nam Sở Quận chúa Tô Tiểu Lâu dời ngọc giá, dọn từ phủ của mình tới vương phủ ở chung với vương phi, để Quận chúa Tiểu Lâu có y thuật bất phàm hộ mạch.

Sau khi người khác thông qua việc đút lót cho một thái y nổi tiếng ở Thái Y Viện, có được tin tức xác thật này. Vương phủ nhất thời đông như trẩy hội, nội ngoại mệnh phủ đến chúc mừng nối liền không dứt, hai mươi lăm tháng ba năm Gia Tĩnh thứ tám, bách quan liên danh thượng tấu, xin hoàng đế bệ hạ đón Đoan Kính vương phi vào cung làm phi, nếu như sinh ra hoàng tử, chúng thần nguyện tôn Đoan Kính vương phi Trương thị Linh Tuyết làm hậu.

Nghe được tin tức trên, ta than rồi lại than, đoàn người thật có chí. Cảm thán vì trái tim của hoàng đế luôn ở trên người ta, bách quan thậm chí nguyện ý tôn thê tử của nghịch thần như ta làm hậu, ta đáng lẽ nên vui vẻ, nhưng vì sao lại không vui mừng nổi đây?

Biết rõ Thái hậu đối đãi ta cực tốt, chàng đối đãi ta cũng càng thêm tốt, ta lại có tài sản kếch xù ở phía sau làm chỗ dựa, nhưng tại sao vẫn cảm thấy trong lòng rối loạn?

Thời gian qua ta gầy đi, không có khẩu vị ăn uống, phản ứng có thai cực nghiêm trọng, Gia Tĩnh nhìn ở trong mắt, chàng hiểu ta, rất săn sóc làm ra một hành động khiến thần tử trong triều rớt vỡ mắt kính.

Gia Tĩnh năm thứ tám ngày mười sáu tháng ba, Gia Tĩnh bệ hạ hạ chỉ thông báo thiên hạ: Đoan Kính vương phi mang long chủng, đại xá thiên hạ. Bởi vì Đoan Kính vương phi là Phượng Hoàng sống lại, nên đưa Đoan Kính vương phủ vào trong phạm vi hoàng cung, tôn Đoan Kính vương phủ làm Trung Cung. Ngày mười tháng tư - ngày sinh của vương phi là ngày hoàng đạo, Đoan Kính vương phi sẽ vào tông miếu bái kiến các vị tiên đế tổ tiên, từ đó lên ngôi hoàng hậu. Tất cả thần dân phải xưng ‘ hoàng hậu bệ hạ ’.

Lại cải chế nội cung, nội cung sau khi đổi chia làm: Một hoàng hậu bệ hạ, Một Hoàng Quý Phi; bốn phi quý, nhàn, thục, đức; sáu tần, ba chiêu nghi, chiêu dung, tu nghi, tu dung, sung nghi, sung dung; chín mỹ nhân, chín tài tử, bảo lâm ngự nữ đều bỏ hết, người hai mươi bốn tuổi trở lên trừ tự nguyện hoặc không có đường ra, thì đều thả ra.

Vốn là bốn năm chọn tài nữ tuyển tú một lần, đổi thành sáu năm chọn một lần, xuất thân không giới hạn.

Đức Phi Lý thị thành Quý Phi, Lý chiêu dung thành Nhàn phi, Tống mỹ nhân thành Chiêu Nghi; Tiền tiệp dư Tôn tài tử đều thành chiêu dung; những người khác không thay đổi.

. . . . . .

Ta ôm chặt Hoàng Đế Gia Tĩnh khóc không thành tiếng, chàng vì ta, không để ý dị nghị của mọi người, lập ta làm hậu, còn sợ trong lòng ta còn kháng cự, mặc ta tiếp tục ở vương phủ. Lại huỷ bỏ hơn phân nửa hậu cung của chàng, chỉ thăng mấy vị phi tần có hoàng tử công chúa, những người khác chàng đều không cần, tất cả tất cả, cũng là vì ta.

Chàng cũng ôm ta nói: "Tuyết Nhi, có nàng, có con của chúng ta, còn có thiên hạ của trẫm, cái gì trẫm cũng đã có rồi."

/77

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status