Hủy thì hủy a, dù sao cũng chưa từng công bố đây là tin chính thức, có phải không? Kim Tan một chút cũng không muốn đính hôn, tình thế lúc đó không còn cách nào khác nên hắn mới đáp ứng chuyện đính hôn này, sau khi nghe Han Ki Ae nói, hắn cảm thấy chính mình đang được giải thoát, rốt cuộc hắn đã thoát khỏi vận mệnh bi kịch!
Huống chi, chuyện này thì có liên quan gì đến mẹ? Kim Tan miễn cưỡng an ủi mẹ mình nhưng hắn một chút cũng không hiểu tại sao mẹ hắn lại làm ra bộ dạng bi ai thế này.
Bọn họ biết thân phận của mẹ con ta, nên mới hủy hôn, tổng quản lý đã kể hết mọi chuyện cho ba con, ông ấy lúc này rất tức giận. Han Ki Ae nhịn không được nước mắt ngắn nước mắt dài tố cáo: Chuyện này phải làm sao đây?
Nghe xong những lời này, Kim Tan bất thình lình cảm thấy không thoải mái, xuất thân của chính mình hắn cũng đã cố chấp nhận nhưng với điều kiện đây vẫn mãi mãi là bí mật, nhưng đã có người biết rồi, chính là Choi Young Do, hắn biết nếu người ngoài mà biết sẽ chế nhạo hắn, khinh bỉ và coi thường hắn, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ đến những người kia sẽ biết chuyện này.
Đương nhiên hắn không muốn đính hôn, nhưng bị người ta ghét bỏ rồi hủy hôn, cảm giác này thật sự rất tệ, vừa nghĩ đến hắn liền lấy di động ra, người kia chắc chắn đã biết hết tất cả nhưng hắn vẫn không nhịn được bấm một dãy số, dãy số mà hắn không bao giờ muốn gọi.
Thời điểm Yoo Rachel thấy tên hiển thị người đang gọi đến, cô cảm thấy cực kỳ buồn cười, cho tới bây giờ trừ phi là chuyện liên quan đến Cha Eun Sang, nếu không mọt cái liếc mắt hắn cũng không thèm cấp cho cô nói chi là tự mình gọi điện cho cô, vậy mà bây giờ Cha Eun Sang còn chưa xuất hiện, hắn lại nghĩ đến cô, xem ra đây chính là vinh hạnh hết sức to lớn đối với cô.
Nếu như là trước kia, thấy hắn đích thân gọi điện thế này, nhất định cô sẽ rất hạnh phúc, rất vui vẻ, chỉ tiếc cảnh còn người đã thay đổi, mọi chuyện không thể lặp lại như kiếp trước.
Xin chào, Kim Tan.
Một khắc trước khi nhấc điện thoại, cô thu hồi khóe miệng cười lạnh, âm thanh theo đó cũng chuyển sang trạng thái ngọt ngào, thậm chí càng lúc càng theo chiều hướng ngọt như đường, giống như đầu lưỡi được trét đầy mật, ưu thế kiếp trước cô luôn khinh thường nay lại được cô vận dụng hết sức triệt để, cô không ngại học tập mọi thất bại kiếp trước của mình.
Yoo Rachel, chúng ta gặp mặt đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cô.
Kim Tan thẳng thừng ra lệnh, trước sau vẫn một thái độ.
Chỉ tiếc, lần này Yoo Rachel lại không muốn phối hợp với hắn, cô đã không thể tiêu thụ nổi dáng vẻ này của hắn nữa rồi: Thật xin lỗi, Kim Tan, giữa chúng ta không có gì để nói cả, huống chi sắp tới tôi cũng không thể gặp anh. Nói xong, trực tiếp treo điện thoại.
YAA.A.A.., Yoo Rachel!
Nghe thấy âm thanh tích tích từ bên kia, Kim Tan không thể nhẫn nhịn nổi, Yoo Rachel! Cô ta dám ... cô ta dám...nói chuyện kiểu đó với hắn?
Dù cho Yoo Rachel quả quyết cự tuyệt nhưng hắn tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này, hắn ám binh bất động trước cửa trường, hơn nữa ông trời cũng giúp hắn.
Tôi đã nói chúng ta không cần thiết phải gặp nhau. Yoo Rachel nhìn người trước mặt, giọng điệu tuyệt không nhân nhượng, vốn dĩ hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, nhưng hiện tại chỉ số cảm xúc đã tụt xuống âm rồi.
Cuối cùng Kim Tan cũng nhận ra điều khác thường, sắc mặt hắn âm trầm: Dù hủy hôn...ít nhất...chúng ta vẫn có thể là bạn, đã là bạn thì gặp nhau là chuyện bình thường, không phải sao?
Hắn vẫn chỉ là một đứa bé, Yoo Rachel nhìn biểu cảm phong phú lúc này của hắn, sự cố gắng nhẫn nhịn trong thời gian qua cũng sắp hết, nhịn không được khóe môi cô sẽ nhếch, căn bản hắn mãi mãi cũng không thể trưởng thành, hắn không ưu tú, nhưng cô lại từng yêu hắn, vì hắn mà vui vì hắn mà tuyệt vọng, nhưng rất may, bây giờ cô đã nhìn thấu tất cả, đã có thể tĩnh táo đối mặt với hắn, thế nhưng cô vẫn không nhịn được trực tiếp cho hắn một cái tát thiệt vang!
Yoo Rachel thuộc chòm sao Bọ Cạp, cô rất cực đoan, thời điểm vui vẻ thì sẽ vui đến mức quên đi chính mình, đến lúc hết vui thì một chút tình cảm trước đó cũng biến mất, tuyệt không để lại bất kì dấu vết gì trước đó, một khi đã hận thì hận thấu tâm can, chỉ tiếc hắn không đáng để cô phải làm vậy, người như vậy vẫn chưa xuất hiện trong cuộc đời cô.
Khóe miệng vẫn nhếch, cằm nâng lên, ánh mắt khóa chặt Kim Tan, bình tĩnh nói từng chữ: Kim Tan, anh vẫn nghĩ chúng ta có thể thành bạn sao?
Nếu là bạn, anh nghĩ tôi vẫn có thể tiếp tục giống như trước đây, điên cuồng yêu anh ư? Nếu là bạn, anh vẫn có thể không hề do dự vứt bỏ tôi sao? Vẫn thẳng thừng hủy hôn trước bao nhiêu người? Nếu vẫn là bạn, anh vẫn sẽ không khách khí đứng trước cổng trường làm tôi mất mặt ư? Kim Tan, chúng ta không thể thành bạn và cũng không có lí do gì để trở thành bạn, cả hai ta đều biết rất rõ hành vi của chính mình, mặc dù có thể anh không biết gì, nhưng một lần và cũng chỉ có thể là một lần thôi, nếu đã biết trước kết quả, tôi sao có thể vẫn đi lại con đường kia.
Kim Tan, chúng ta không thể thành bạn. Yoo Rachel vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, nhưng ánh mắt nhìn Kim Tan chứa đầy sự thất vọng, trong đó còn có sự khinh bỉ và chế nhạo.
Vẻ mặt Kim Tan cứ như đã hiểu rõ mọi chuyện, Yoo Rachel cũng tự hiểu anh ta đang nghĩ gì, chỉ là, bây giờ chưa phải lúc, cô không thể tiếp tục gây gổ với anh ta, một câu kia cũng đủ rồi, vẫn chưa đến lúc, hiện tại mỗi người nên nhường một bước, chừa cho nhau một con đường lùi, về sau cũng dễ gặp lại nhau.
Kim Tan, anh biết rất rõ số điện thoại của tôi a. Âm thanh khinh bỉ và tràn đầy nhạo bám, giống như đang kể chuyện của người khác, chỉ là câu chuyện này thật sự quá chân thật, và cô cũng không muốn nói giảm nói tránh nữa, Thế nhưng hôm qua chính là lần đầu tiên anh gọi cho tôi, anh cảm thấy, chúng ta đang là bạn sao?
Kim Tan lập tức tức tối: Tôi vẫn coi cô là bạn, có lẽ hành vi trước đây của tôi khiến cô hiểu lầm nhưng quá khứ là quá khứ, từ hôm nay trở đây tôi và cô chính thức là bạn.
Vậy cứ theo như anh nói đi, bắt đầu từ hôm nay tôi và anh là bạn, cũng không tính là muộn a. Yoo Rachel trực tiếp quyết định, bất quá, trong lòng cô rất rõ, một chút cô cũng không muốn làm bạn với Kim Tan, cô vẫn không thể quên những chuyện kia..., nói đúng hơn chính là cô vẫn chưa phát tiết ra hết, cô và hắn mãi mãi không thể làm bạn.
Kim Tan cảm thấy hàn huyên nãy giờ cũng không sai biệt lắm, bắt đầu nói vào chủ đề chính: Chuyện hủy hôn...
Ah, mẹ tôi cảm thấy tôi và anh không hợp nhau, vì thế chúng ta cũng không cần đính hôn nữa. Yoo Rachel uyển chuyển đáp lại, chỉ là dùng li do không hợp , chỗ nào không hợp Kim Tan cũng tự biết.
Các người làm sao biết được chuyện này? Đây chính là chuyện Kim Tan bận tâm nhất, những chuyện khác hắn có thể lờ đi, xem như hắn không biết gì, nhưng càng về sau, cái hôm mà mẹ hắn khóc lóc kể lể, hắn cũng ngại không dám hỏi gì.
Yoo Rachel mỉm cười: Biết thì sao? Mà không biết thì đã sao? Chúng tôi cái gì cũng không biết, Kim Tan.
Anh không thích tôi, cũng không muốn đính hôn với tôi, mà tôi cũng giống anh, tôi luôn nghĩ cách để không phải đính hôn với anh, tôi đã thuyết phục mẹ mình, để bà nhanh chóng cho chúng ta hủy hôn, cả hai chúng ta đều không muốn đính hôn với nhau, mọi chuyện rất đơn giản a, những chuyện khác không quan trọng nữa.
Kim Tan gắt gao nhìn chằm chằm Yoo Rachel, hắn tập trung chú ý, xem thử trong mắt cô có sự trào phúng gì không, trước khi hắn xoay người rời đi, hắn không biết rằng, thiếu nữ đứng sau lưng hắn, vẫn nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, sự chế nhạo và khinh bỉ tràn ngập trong mắt cô, chỉ là, hắn mãi mãi không bao giờ quay lại nhìn cô, sự nhạo bám kia, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ biết đến.
Thật sự không bao giờ có thể tưởng tượng nổi, tôi có thể chứng kiến trò hay thế này a... Choi Young Do cười như một kẻ lưu manh, lười nhác dựa vào một bên cột trụ.
Nghe lén lâu như vậy, chỉ e phải là một biểu hiện lịch sự a? Mặc dù đang phàn nàn nhưng khuôn mặt Yoo Rachel vẫn tươi cười rạng rỡ, có khi so với khi đối mặt với Kim Tan càng ngọt ngào chân thật hơn gấp mấy lần.
Choi Young Do lần đầu thấy dáng vẻ này của cô, khuôn mặt đáng lẽ phải lạnh băng, đầy sự kiêu ngạo lại mang dáng vẻ ngọt ngào, nụ cười ấm áp xán lạn thế này khiến hắn nhịn không được ngẩn ngơ hồi lâu.
Đối với vị xém chút nữa đã trở thành ca ca của cô, trong mắt cô, hắn luôn luôn mang dáng vẻ hào hoa, hờ hững lúc này vẻ mặt lại quá mức phong phú: Bất quá tôi là người cực kì rộng rãi, tôi không chấp với anh.
Mặc dù đối phương luôn bày ra dáng vẻ không tranh không giành, cũng không hề muốn gần gũi với cô, nhưng cô nhớ rất rõ, ngày ấy trước cổng trường, hắn đã chủ động đứng ra, bảo vệ chút kiêu ngạo còn sót lại của cô.
Bất quá, cô thế nhưng muốn buông tay, hủy hôn với Kim Tan, thật sự rất lạ, cực kì không bình thường, chuyện này vượt ngoài dự đoán của tôi. Choi Young Do càng ngày càng có hứng thú với cô, hắn cười tủm tỉm nói.
Những lời này, Yoo Rachel một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, hay ngượng ngùng, cô lạc quan nói: Lí do chúng tôi hủy hôn là gì, tôi nghĩ anh phải biết chứ?
Tôi biết? Choi Young Do lập tức biến sắc, hắn hung dữ trừng mắt với cô, lớn tiếng chất vấn: Sao cô biết?
Lại là thái độ này, Yoo Rachel nhịn không được cảm thấy rất buồn cười, hắn và Kim Tan, kỳ thực mới chính là bạn bè của nhau, ngay cả thái độ và giọng điệu đều giống nhau như đúc, đều khiến người khác rất khó chịu, bất quá, cô vẫn thích Choi Young Do hơn, cô mỉm cười đáp lại: Tôi và Tan đính hôn, tiền đề đầu tiên chính là gia đình, mà chuyện của gia đình anh ấy tôi tự nhiên cũng phải tìm hiểu một chút đúng không? Một khi chấp nhận phó thác cả đời mình cho người nào đó, mẹ của tôi tự nhiên phải thay tôi điều tra tất cả về người đó. Yoo Rachel bình tĩnh hồi đáp.
Sau khi nghe xong những câu này, Choi Young Do lập tức xì mũi coi thường, nhưng hắn biết rất rõ, đại biểu Lee là một người rất coi trọng lợi ích, chỉ là hắn không ngờ vì mặt mũi của con gái bảo bối, bà ta lại thận trọng đến thế.
Không may thay, chúng tôi lại tình cờ biết được vài chuyện, tựa như vấn đề đó quyết định tất cả mọi chuyện về sau. Yoo Rachel nhíu mày, khuôn mặt lập tức chuyển sang dáng vẻ đau khổ.
Choi Young Do cũng biết rõ sự tình không đơn giản như vậy, chuyện của mẹ Kim Tan không ngờ lại dễ dàng tra ra như vậy, chỉ e Yoo Rachel không muốn nói cho hắn biết, bất quá hắn sẽ biết rõ mọi chuyện nhanh thôi.
Nhìn sự trầm mặc của đối phương, Yoo Rachel hiểu rõ, lí do nực cười kia tuyệt đối không thể thuyết phục được hắn, chỉ là, cô cũng chỉ có thể tiếp tục bày ra dáng vẻ đau khổ tuyệt vọng này thôi...
Huống chi, chuyện này thì có liên quan gì đến mẹ? Kim Tan miễn cưỡng an ủi mẹ mình nhưng hắn một chút cũng không hiểu tại sao mẹ hắn lại làm ra bộ dạng bi ai thế này.
Bọn họ biết thân phận của mẹ con ta, nên mới hủy hôn, tổng quản lý đã kể hết mọi chuyện cho ba con, ông ấy lúc này rất tức giận. Han Ki Ae nhịn không được nước mắt ngắn nước mắt dài tố cáo: Chuyện này phải làm sao đây?
Nghe xong những lời này, Kim Tan bất thình lình cảm thấy không thoải mái, xuất thân của chính mình hắn cũng đã cố chấp nhận nhưng với điều kiện đây vẫn mãi mãi là bí mật, nhưng đã có người biết rồi, chính là Choi Young Do, hắn biết nếu người ngoài mà biết sẽ chế nhạo hắn, khinh bỉ và coi thường hắn, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ đến những người kia sẽ biết chuyện này.
Đương nhiên hắn không muốn đính hôn, nhưng bị người ta ghét bỏ rồi hủy hôn, cảm giác này thật sự rất tệ, vừa nghĩ đến hắn liền lấy di động ra, người kia chắc chắn đã biết hết tất cả nhưng hắn vẫn không nhịn được bấm một dãy số, dãy số mà hắn không bao giờ muốn gọi.
Thời điểm Yoo Rachel thấy tên hiển thị người đang gọi đến, cô cảm thấy cực kỳ buồn cười, cho tới bây giờ trừ phi là chuyện liên quan đến Cha Eun Sang, nếu không mọt cái liếc mắt hắn cũng không thèm cấp cho cô nói chi là tự mình gọi điện cho cô, vậy mà bây giờ Cha Eun Sang còn chưa xuất hiện, hắn lại nghĩ đến cô, xem ra đây chính là vinh hạnh hết sức to lớn đối với cô.
Nếu như là trước kia, thấy hắn đích thân gọi điện thế này, nhất định cô sẽ rất hạnh phúc, rất vui vẻ, chỉ tiếc cảnh còn người đã thay đổi, mọi chuyện không thể lặp lại như kiếp trước.
Xin chào, Kim Tan.
Một khắc trước khi nhấc điện thoại, cô thu hồi khóe miệng cười lạnh, âm thanh theo đó cũng chuyển sang trạng thái ngọt ngào, thậm chí càng lúc càng theo chiều hướng ngọt như đường, giống như đầu lưỡi được trét đầy mật, ưu thế kiếp trước cô luôn khinh thường nay lại được cô vận dụng hết sức triệt để, cô không ngại học tập mọi thất bại kiếp trước của mình.
Yoo Rachel, chúng ta gặp mặt đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cô.
Kim Tan thẳng thừng ra lệnh, trước sau vẫn một thái độ.
Chỉ tiếc, lần này Yoo Rachel lại không muốn phối hợp với hắn, cô đã không thể tiêu thụ nổi dáng vẻ này của hắn nữa rồi: Thật xin lỗi, Kim Tan, giữa chúng ta không có gì để nói cả, huống chi sắp tới tôi cũng không thể gặp anh. Nói xong, trực tiếp treo điện thoại.
YAA.A.A.., Yoo Rachel!
Nghe thấy âm thanh tích tích từ bên kia, Kim Tan không thể nhẫn nhịn nổi, Yoo Rachel! Cô ta dám ... cô ta dám...nói chuyện kiểu đó với hắn?
Dù cho Yoo Rachel quả quyết cự tuyệt nhưng hắn tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này, hắn ám binh bất động trước cửa trường, hơn nữa ông trời cũng giúp hắn.
Tôi đã nói chúng ta không cần thiết phải gặp nhau. Yoo Rachel nhìn người trước mặt, giọng điệu tuyệt không nhân nhượng, vốn dĩ hôm nay tâm trạng của cô rất tốt, nhưng hiện tại chỉ số cảm xúc đã tụt xuống âm rồi.
Cuối cùng Kim Tan cũng nhận ra điều khác thường, sắc mặt hắn âm trầm: Dù hủy hôn...ít nhất...chúng ta vẫn có thể là bạn, đã là bạn thì gặp nhau là chuyện bình thường, không phải sao?
Hắn vẫn chỉ là một đứa bé, Yoo Rachel nhìn biểu cảm phong phú lúc này của hắn, sự cố gắng nhẫn nhịn trong thời gian qua cũng sắp hết, nhịn không được khóe môi cô sẽ nhếch, căn bản hắn mãi mãi cũng không thể trưởng thành, hắn không ưu tú, nhưng cô lại từng yêu hắn, vì hắn mà vui vì hắn mà tuyệt vọng, nhưng rất may, bây giờ cô đã nhìn thấu tất cả, đã có thể tĩnh táo đối mặt với hắn, thế nhưng cô vẫn không nhịn được trực tiếp cho hắn một cái tát thiệt vang!
Yoo Rachel thuộc chòm sao Bọ Cạp, cô rất cực đoan, thời điểm vui vẻ thì sẽ vui đến mức quên đi chính mình, đến lúc hết vui thì một chút tình cảm trước đó cũng biến mất, tuyệt không để lại bất kì dấu vết gì trước đó, một khi đã hận thì hận thấu tâm can, chỉ tiếc hắn không đáng để cô phải làm vậy, người như vậy vẫn chưa xuất hiện trong cuộc đời cô.
Khóe miệng vẫn nhếch, cằm nâng lên, ánh mắt khóa chặt Kim Tan, bình tĩnh nói từng chữ: Kim Tan, anh vẫn nghĩ chúng ta có thể thành bạn sao?
Nếu là bạn, anh nghĩ tôi vẫn có thể tiếp tục giống như trước đây, điên cuồng yêu anh ư? Nếu là bạn, anh vẫn có thể không hề do dự vứt bỏ tôi sao? Vẫn thẳng thừng hủy hôn trước bao nhiêu người? Nếu vẫn là bạn, anh vẫn sẽ không khách khí đứng trước cổng trường làm tôi mất mặt ư? Kim Tan, chúng ta không thể thành bạn và cũng không có lí do gì để trở thành bạn, cả hai ta đều biết rất rõ hành vi của chính mình, mặc dù có thể anh không biết gì, nhưng một lần và cũng chỉ có thể là một lần thôi, nếu đã biết trước kết quả, tôi sao có thể vẫn đi lại con đường kia.
Kim Tan, chúng ta không thể thành bạn. Yoo Rachel vẫn giữ vẻ mặt tươi cười, nhưng ánh mắt nhìn Kim Tan chứa đầy sự thất vọng, trong đó còn có sự khinh bỉ và chế nhạo.
Vẻ mặt Kim Tan cứ như đã hiểu rõ mọi chuyện, Yoo Rachel cũng tự hiểu anh ta đang nghĩ gì, chỉ là, bây giờ chưa phải lúc, cô không thể tiếp tục gây gổ với anh ta, một câu kia cũng đủ rồi, vẫn chưa đến lúc, hiện tại mỗi người nên nhường một bước, chừa cho nhau một con đường lùi, về sau cũng dễ gặp lại nhau.
Kim Tan, anh biết rất rõ số điện thoại của tôi a. Âm thanh khinh bỉ và tràn đầy nhạo bám, giống như đang kể chuyện của người khác, chỉ là câu chuyện này thật sự quá chân thật, và cô cũng không muốn nói giảm nói tránh nữa, Thế nhưng hôm qua chính là lần đầu tiên anh gọi cho tôi, anh cảm thấy, chúng ta đang là bạn sao?
Kim Tan lập tức tức tối: Tôi vẫn coi cô là bạn, có lẽ hành vi trước đây của tôi khiến cô hiểu lầm nhưng quá khứ là quá khứ, từ hôm nay trở đây tôi và cô chính thức là bạn.
Vậy cứ theo như anh nói đi, bắt đầu từ hôm nay tôi và anh là bạn, cũng không tính là muộn a. Yoo Rachel trực tiếp quyết định, bất quá, trong lòng cô rất rõ, một chút cô cũng không muốn làm bạn với Kim Tan, cô vẫn không thể quên những chuyện kia..., nói đúng hơn chính là cô vẫn chưa phát tiết ra hết, cô và hắn mãi mãi không thể làm bạn.
Kim Tan cảm thấy hàn huyên nãy giờ cũng không sai biệt lắm, bắt đầu nói vào chủ đề chính: Chuyện hủy hôn...
Ah, mẹ tôi cảm thấy tôi và anh không hợp nhau, vì thế chúng ta cũng không cần đính hôn nữa. Yoo Rachel uyển chuyển đáp lại, chỉ là dùng li do không hợp , chỗ nào không hợp Kim Tan cũng tự biết.
Các người làm sao biết được chuyện này? Đây chính là chuyện Kim Tan bận tâm nhất, những chuyện khác hắn có thể lờ đi, xem như hắn không biết gì, nhưng càng về sau, cái hôm mà mẹ hắn khóc lóc kể lể, hắn cũng ngại không dám hỏi gì.
Yoo Rachel mỉm cười: Biết thì sao? Mà không biết thì đã sao? Chúng tôi cái gì cũng không biết, Kim Tan.
Anh không thích tôi, cũng không muốn đính hôn với tôi, mà tôi cũng giống anh, tôi luôn nghĩ cách để không phải đính hôn với anh, tôi đã thuyết phục mẹ mình, để bà nhanh chóng cho chúng ta hủy hôn, cả hai chúng ta đều không muốn đính hôn với nhau, mọi chuyện rất đơn giản a, những chuyện khác không quan trọng nữa.
Kim Tan gắt gao nhìn chằm chằm Yoo Rachel, hắn tập trung chú ý, xem thử trong mắt cô có sự trào phúng gì không, trước khi hắn xoay người rời đi, hắn không biết rằng, thiếu nữ đứng sau lưng hắn, vẫn nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, sự chế nhạo và khinh bỉ tràn ngập trong mắt cô, chỉ là, hắn mãi mãi không bao giờ quay lại nhìn cô, sự nhạo bám kia, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ biết đến.
Thật sự không bao giờ có thể tưởng tượng nổi, tôi có thể chứng kiến trò hay thế này a... Choi Young Do cười như một kẻ lưu manh, lười nhác dựa vào một bên cột trụ.
Nghe lén lâu như vậy, chỉ e phải là một biểu hiện lịch sự a? Mặc dù đang phàn nàn nhưng khuôn mặt Yoo Rachel vẫn tươi cười rạng rỡ, có khi so với khi đối mặt với Kim Tan càng ngọt ngào chân thật hơn gấp mấy lần.
Choi Young Do lần đầu thấy dáng vẻ này của cô, khuôn mặt đáng lẽ phải lạnh băng, đầy sự kiêu ngạo lại mang dáng vẻ ngọt ngào, nụ cười ấm áp xán lạn thế này khiến hắn nhịn không được ngẩn ngơ hồi lâu.
Đối với vị xém chút nữa đã trở thành ca ca của cô, trong mắt cô, hắn luôn luôn mang dáng vẻ hào hoa, hờ hững lúc này vẻ mặt lại quá mức phong phú: Bất quá tôi là người cực kì rộng rãi, tôi không chấp với anh.
Mặc dù đối phương luôn bày ra dáng vẻ không tranh không giành, cũng không hề muốn gần gũi với cô, nhưng cô nhớ rất rõ, ngày ấy trước cổng trường, hắn đã chủ động đứng ra, bảo vệ chút kiêu ngạo còn sót lại của cô.
Bất quá, cô thế nhưng muốn buông tay, hủy hôn với Kim Tan, thật sự rất lạ, cực kì không bình thường, chuyện này vượt ngoài dự đoán của tôi. Choi Young Do càng ngày càng có hứng thú với cô, hắn cười tủm tỉm nói.
Những lời này, Yoo Rachel một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, hay ngượng ngùng, cô lạc quan nói: Lí do chúng tôi hủy hôn là gì, tôi nghĩ anh phải biết chứ?
Tôi biết? Choi Young Do lập tức biến sắc, hắn hung dữ trừng mắt với cô, lớn tiếng chất vấn: Sao cô biết?
Lại là thái độ này, Yoo Rachel nhịn không được cảm thấy rất buồn cười, hắn và Kim Tan, kỳ thực mới chính là bạn bè của nhau, ngay cả thái độ và giọng điệu đều giống nhau như đúc, đều khiến người khác rất khó chịu, bất quá, cô vẫn thích Choi Young Do hơn, cô mỉm cười đáp lại: Tôi và Tan đính hôn, tiền đề đầu tiên chính là gia đình, mà chuyện của gia đình anh ấy tôi tự nhiên cũng phải tìm hiểu một chút đúng không? Một khi chấp nhận phó thác cả đời mình cho người nào đó, mẹ của tôi tự nhiên phải thay tôi điều tra tất cả về người đó. Yoo Rachel bình tĩnh hồi đáp.
Sau khi nghe xong những câu này, Choi Young Do lập tức xì mũi coi thường, nhưng hắn biết rất rõ, đại biểu Lee là một người rất coi trọng lợi ích, chỉ là hắn không ngờ vì mặt mũi của con gái bảo bối, bà ta lại thận trọng đến thế.
Không may thay, chúng tôi lại tình cờ biết được vài chuyện, tựa như vấn đề đó quyết định tất cả mọi chuyện về sau. Yoo Rachel nhíu mày, khuôn mặt lập tức chuyển sang dáng vẻ đau khổ.
Choi Young Do cũng biết rõ sự tình không đơn giản như vậy, chuyện của mẹ Kim Tan không ngờ lại dễ dàng tra ra như vậy, chỉ e Yoo Rachel không muốn nói cho hắn biết, bất quá hắn sẽ biết rõ mọi chuyện nhanh thôi.
Nhìn sự trầm mặc của đối phương, Yoo Rachel hiểu rõ, lí do nực cười kia tuyệt đối không thể thuyết phục được hắn, chỉ là, cô cũng chỉ có thể tiếp tục bày ra dáng vẻ đau khổ tuyệt vọng này thôi...
/9
|