Bởi vì quyết định rút thăm thứ tự biểu diễn, Thiên Tinh Tinh và Hạ Du Huyên vừa khéo bốc phải số tứ tự biểu diễn đối đầu nhau. Thiên Tinh Tinh ở vị trí số 9, còn lại Hạ Du Huyên ở vị trí cuối cùng.
Rất nhanh, đã đến lân cô gái số 8 biểu diễn, sau khi kết thúc. Mọi người dưới khàn đài đều náo nhiệt hẳn lên.
"Tiếp theo chính là màn biểu diễn của hai đối thủ mạnh nhất. Đầu tiên xin hoan nghênh vị tiểu thư Thiên Tinh Tinh sẽ mang đến cho chúng ta một màn biểu diễn." Nước miếng của người chủ trì bay loạn xạ.
Xoạt' ánh đèn chiếu lên sân khấu.
Thiên Tinh Tinh mặc bộ váy công chúa trắng như tuyết, ngang bên hông cột một dải ruy băng màu tím thuỷ tinh, càng làm tôn thêm vẻ đẹp vốn có. Đôi giày công chúa trắng tinh khiết, phối hợp với bộ váy công chúa màu trắng kia, khiến cho toàn thân càng toát ra khí chất công chúa. Mang theo nụ cười nhẹ tiêu chuẩn trên khoé miệng, mỉm cười phong cách công chúa, càng tăng thêm tự tin nhìn mọi người dưới khán đài.
Đi theo vũ điệu âm nhạc ưu nhã, hơi chuyển động người, giống như một cô công chúa dịu dàng, nhẹ nhàng nhảy múa.
Sau hậu trường, con ngươi màu tím hồng của Hạ Du Huyên mang theo chút thưởng thức nhìn theo bóng dáng trên sân khấu. Quả thực nhảy không tồi.
Ở khúc cuối cùng của bài biểu diễn, tiếng vỗ tay từ dưới khán đài vang lên ầm ầm. Ưu nhã lùi xuống sân khấu, khiêu khích nhìn Hạ Du Huyên "Cô nhất định sẽ thua."
Khi người chủ trì tuyên bố đến lân mình lên biểu diễn, Hạ Du Huyên không thèm để ý, trực tiếp đi lên sân khấu.
Ngọn đèn trắng lấp lánh phát sáng xung quanh Hạ Du Huyên. Toàn bộ hội trường đều yên lặng, đến một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Người trên sân khấu quá xinh đẹp, đẹp đến không giống thực. Nếu nói Thiên Tinh Tinh là công chúa, vậy Hạ Du Huyên chính là nữ vương.
Cô tựa như một con búp bê hoa lệ đến cực hạn, khiến cho người ta kinh sợ đến tột cùng. Làn da so với ngà voi còn trắng nõn mịn màng hơn rất nhiều, lộ ra hương sắc tường vi vô cùng diễm lệ. Mái tóc màu rượu đỏ hơi uốn xoăn buông thả trên lưng, biểu lộ một chút lười biếng và phản nghịch. Biểu tình trên mặt lạnh như băng, chân mày lá liễu nhỏ dài được cô vẽ lên màu tím đậm, ánh mắt ám sắc, đôi mắt màu tím hồng bị hàng lông mi dài che khuất, ngăn cách với người ngoài ngàn dặm xa cách.
Một dải kim cương nhỏ đen sáng lấp lánh được gắn trên thắt lưng của chiếc váy ngắn, phối hợp với chiếc áo choàng bò tinh xảo, tạo nên sự ăn ý cùng đôi bốt màu đen.
Vũ khúc DJ mạnh mẽ vang lên, cô điên cuồng uốn éo cơ thể, mỗi một động tác đều thể hiện vô cùng hoàn mỹ đến không chê vào đâu được. Đôi mắt tím hồng nhìn chằm chằm vào đám người đông nghịt dưới khán đài, một người trong đó luôn luôn phát ra ánh sáng nổi bật — Lãnh Liệt Hàn.
Hắn và cô nhìn nhau, ánh mắt cưng chiều nhẹ nhàng mà dễ thấy.
Ở khúc cuối, điệu nhảy đã được dừng lại, thế nhưng tâm hồn của khán giả dường như vẫn còn vương lại trên màn biểu diễn vừa rồi, hồi lâu sau, không biết là ai vỗ tay đầu tiên, tiếng vỗ tay vang lên so với Thiên Tinh Tinh còn vang dội hơn vạn phần.
Không thể nghi ngờ, người chiến thắng chính là Hạ Du Huyên. Dưới khán đài, trên gương mặt xinh đẹp của Thiên Tinh Tinh lộ ra một nụ cười âm ngoan "Hừ, Hạ Du Huyên phải không? Tôi sẽ không để cho cô sống dễ chịu đâu." Nói xong, rời khỏi hiện trường.
Rất nhanh, đã đến lân cô gái số 8 biểu diễn, sau khi kết thúc. Mọi người dưới khàn đài đều náo nhiệt hẳn lên.
"Tiếp theo chính là màn biểu diễn của hai đối thủ mạnh nhất. Đầu tiên xin hoan nghênh vị tiểu thư Thiên Tinh Tinh sẽ mang đến cho chúng ta một màn biểu diễn." Nước miếng của người chủ trì bay loạn xạ.
Xoạt' ánh đèn chiếu lên sân khấu.
Thiên Tinh Tinh mặc bộ váy công chúa trắng như tuyết, ngang bên hông cột một dải ruy băng màu tím thuỷ tinh, càng làm tôn thêm vẻ đẹp vốn có. Đôi giày công chúa trắng tinh khiết, phối hợp với bộ váy công chúa màu trắng kia, khiến cho toàn thân càng toát ra khí chất công chúa. Mang theo nụ cười nhẹ tiêu chuẩn trên khoé miệng, mỉm cười phong cách công chúa, càng tăng thêm tự tin nhìn mọi người dưới khán đài.
Đi theo vũ điệu âm nhạc ưu nhã, hơi chuyển động người, giống như một cô công chúa dịu dàng, nhẹ nhàng nhảy múa.
Sau hậu trường, con ngươi màu tím hồng của Hạ Du Huyên mang theo chút thưởng thức nhìn theo bóng dáng trên sân khấu. Quả thực nhảy không tồi.
Ở khúc cuối cùng của bài biểu diễn, tiếng vỗ tay từ dưới khán đài vang lên ầm ầm. Ưu nhã lùi xuống sân khấu, khiêu khích nhìn Hạ Du Huyên "Cô nhất định sẽ thua."
Khi người chủ trì tuyên bố đến lân mình lên biểu diễn, Hạ Du Huyên không thèm để ý, trực tiếp đi lên sân khấu.
Ngọn đèn trắng lấp lánh phát sáng xung quanh Hạ Du Huyên. Toàn bộ hội trường đều yên lặng, đến một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy. Người trên sân khấu quá xinh đẹp, đẹp đến không giống thực. Nếu nói Thiên Tinh Tinh là công chúa, vậy Hạ Du Huyên chính là nữ vương.
Cô tựa như một con búp bê hoa lệ đến cực hạn, khiến cho người ta kinh sợ đến tột cùng. Làn da so với ngà voi còn trắng nõn mịn màng hơn rất nhiều, lộ ra hương sắc tường vi vô cùng diễm lệ. Mái tóc màu rượu đỏ hơi uốn xoăn buông thả trên lưng, biểu lộ một chút lười biếng và phản nghịch. Biểu tình trên mặt lạnh như băng, chân mày lá liễu nhỏ dài được cô vẽ lên màu tím đậm, ánh mắt ám sắc, đôi mắt màu tím hồng bị hàng lông mi dài che khuất, ngăn cách với người ngoài ngàn dặm xa cách.
Một dải kim cương nhỏ đen sáng lấp lánh được gắn trên thắt lưng của chiếc váy ngắn, phối hợp với chiếc áo choàng bò tinh xảo, tạo nên sự ăn ý cùng đôi bốt màu đen.
Vũ khúc DJ mạnh mẽ vang lên, cô điên cuồng uốn éo cơ thể, mỗi một động tác đều thể hiện vô cùng hoàn mỹ đến không chê vào đâu được. Đôi mắt tím hồng nhìn chằm chằm vào đám người đông nghịt dưới khán đài, một người trong đó luôn luôn phát ra ánh sáng nổi bật — Lãnh Liệt Hàn.
Hắn và cô nhìn nhau, ánh mắt cưng chiều nhẹ nhàng mà dễ thấy.
Ở khúc cuối, điệu nhảy đã được dừng lại, thế nhưng tâm hồn của khán giả dường như vẫn còn vương lại trên màn biểu diễn vừa rồi, hồi lâu sau, không biết là ai vỗ tay đầu tiên, tiếng vỗ tay vang lên so với Thiên Tinh Tinh còn vang dội hơn vạn phần.
Không thể nghi ngờ, người chiến thắng chính là Hạ Du Huyên. Dưới khán đài, trên gương mặt xinh đẹp của Thiên Tinh Tinh lộ ra một nụ cười âm ngoan "Hừ, Hạ Du Huyên phải không? Tôi sẽ không để cho cô sống dễ chịu đâu." Nói xong, rời khỏi hiện trường.
/156
|