Triệu Nghị vừa báo cáo tư liệu về Huyết Ưng, vừa đi về phía sân tennis.
Lãnh Tâm Nhiên thật rất muốn biết tổ chức được truyền qua nhiều đời ở đại học Yến Kinh có tính chất của một bang phái xã hội đen rốt cuộc có bộ dáng gì. Cô đã gặp rất nhiều các bang phái xã hội đen, cũng có qua lại rất nhiều với bọn họ, nhưng có tính chất vườn trường, hình như, vẫn là lần đầu tiên.
Sân tennis rất lớn, tổng cộng có bốn sân nhỏ. Nhưng kỳ quái ở chỗ, ngoại trừ cái sân đang diễn ra trận đấu của các thành viên Huyết Ưng, ba cái khác đều trống không. Cũng không phải là không có ai chơi bóng, Lãnh Tâm Nhiên tinh tường phát hiện có không ít sinh viên cầm vợt tennis đứng một bên, nhìn vào cái sân kia, trong mắt lóe lên sự khao khát.
Huyết Ưng này, làm việc thật đúng là bá đạo.
Chỉ chơi một trận đấu mà thôi, cư nhiên còn muốn bao toàn trường? Có thế khiến cho những sinh viên tâm cao khí ngạo của đại học Yến Kinh dễ dàng tha thứ cho hành vi bá đạo thế này, Huyết Ưng này, xem ra cũng có vài phần bản lĩnh.
Lãnh Tâm Nhiên không lập tức tiến lên chất vấn, cô chỉ đứng cạnh lẳng lặng theo dõi. Một mặt quan sát nam sinh má phải đầy mụn đang chơi bóng, một mặt dùng dư quang nơi khóe mắt để đánh giá các thành viên còn lại của Huyết Ưng.
Dựa theo sự quan sát của cô, cô khẳng định, đám người này của Huyết Ưng trên cơ bản đều có luyện võ. Cho dù thực lực không phải là vô cùng lợi hại, nhưng ít nhất cũng lợi hại hơn người bình thường rất nhiều. Tên mặt mụn kia, phần cơ nhị đầu (là một cơ của phần cánh tay, ngay dưới ụ vai) được luyện rất tốt, lực của cánh tay rất mạnh, những lúc phát bóng đón bóng đều rất mạnh mẽ dứt khoát. Những người chung quang đều có thể nghe được rất rõ âm thanh trái bóng cắt ngang qua không khí.
Trái lại người thi đấu với tên mặt mụn, là một nam sinh có diện mạo không tệ. Vóc người không cao lắm, khoảng 1m73, mặc một bộ đồng phục tennis màu trắng của NIKE, tư thế rất chuẩn, thoạt nhìn có vẻ anh ta là một nhân vật nổi danh trong môn tennis.
Chỉ là hiện tại anh ta có vẻ như không có chút tự tin nào, sắc mặt của anh ta trắng bệch, mắt nhìn chăm chú vào tên mặt mụn đối diện, phần cán vợt đã bị mồ hôi trên tay thấm ướt, lớp áo sau lưng cũng dính sát vào cơ thể, thoạt nhìn có vẻ như đang phải chịu một áp lực rất lớn.
Ở đầu gối và khuỷu tay của anh ta, đều có dấu vết trầy xướt, đã thấm ra máu.
Tóm lại, bộ dạng này của anh ta, nhìn vô cùng chật vật, hoàn toàn không nhìn ra được khí chất tao nhã của hoàng tử tennis.
Lại thêm một đợt phát bóng, khi nhìn thấy đối phương nhảy lên cao chuẩn bị đánh bóng, nam sinh cẩn thận nuốt một ngụm nước bót, ánh mắt có chút hốt hoảng.
Cho dù chỉ vừa đến đây, Lãnh Tâm Nhiên cũng đã phát hiện ra được tình huống có điểm không thích hợp.
Hai người này, nếu nói là đang thi đâu, còn không bằng nói là một bên đang bị hành hạ.
Nếu chỉ dựa vào kỹ thuật, chắc chắn kỹ thuật của nam sinh này là cao nhất. Nhưng thế cục bây giờ, cũng hoàn toàn dựa vào trình độ kỹ thuật mà nhận xét, tình huống trên sân hiện đang hoàn toàn nghiêng về tên mặt mụn. Không phải là kỹ thuật của đối phương lợi hại đến mức nào, mà là khí thế của hắn, cái loại khí thế không chút sợ hãi cả vú lấp miệng em, hoàn toàn ngăn chặn nam sinh mặc đồ NIKE.
Triệu Nghị hỏi thăm những chuyện đã xảy ra với những sinh viên đang xem náo nhiệt xung quanh. Ngay khi cậu chuẩn bị báo lại với nữ vương những chuyện mình nghe được, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Lãnh Tâm Nhiên vẫn đứng cạnh mình giờ lại không thấy nữa.
Ngẩng đầu lên, liền phát hiện bóng dáng quen thuộc kia thế nhưng lại xuất hiện trên sân tennis. Chuyện này...
Nhìn thấy quả bóng màu vàng kia đang lao về phía mình với tốc độ cực nhanh, cả người Khâu Lỗi bắt đầu run lên. Chơi tennis nhiều năm như vậy rồi, đương nhiên anh ta có thể đoán được tốc độ của quả bóng kia rất nhanh, căn bản anh ta không thế né được. Quan trọng hơn là, đường đi của quả bóng, đang bay thẳng về phía mặt mình. Nếu quả thật bị đánh trúng mặt, vậy thì, hậu quả chắc chắn không thể chịu nổi!
So với sự kinh hoảng của Khâu Lỗi, tên mặt mụn vừa tùy ý vun vợt ở phía đối diện đang vô cùng đắc ý. Không phải là ỷ vào khuôn mặt trắng kia để quyến rũ nữ sinh hay sao? Vậy thì hủy đi khuôn mặt trắng này của mày, xem sau này mày còn có tư cách gì mà đắc ý ở đây!
Trong những người đang xem náo nhiệt bên ngoài, không hề thiếu những người giỏi tennis. Khi nhìn thấy đường đi của trái bóng kia, cũng nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Bóng càng ngày càng gần, tưởng như vài phút, trên thực tế chỉ là vài giây trong nháy mắt mà thôi. Quả bóng kia thật sự quá nhanh, hơn nữa lực đi cũng rất mạnh, Khâu Lỗi đã tuyệt vọng, những người phát ra tiếng hô kinh ngạc xung quanh cũng nhắm chặt hai mắt lại.
Nhưng mà, anh ta đợi hồi lâu, chỉ cảm thấy có một trận gió lướt qua người mình, nhưng trên mặt lại không hề có cảm giác đau đớn.
Chẳng lẽ, trái bóng kia đi lệch hướng?
Đồng thời, bên tai truyền đến những tiếng hít khí không dám tin, giống như đã có chuyện gì đó khủng khiếp xảy ra vậy.
Khâu Lỗi chậm rãi mở hai mắt, nhìn thấy trước mặt mình lại là một cái tay trắng mịn đang đỡ, thì nhịn không được giật mình mở to hai mắt.
Không chỉ có anh ta, ngay cả tên mặt mụn vốn đang đắc ý ở đối diện cũng thu hồi vẻ đắc ý lại, cẩn thận nhìn cái người vừa xuất hiện này.
Nam sinh cột khăn đỏ phía sau hắn, cũng theo đám người xung quanh đứng lên, nhìn người ở phía đối diện, ánh mắt hơi hơi trợn to!
Chỉ thấy sân tennis vốn có hai người, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm người thứ ba. Đó là một nữ sinh dáng người tinh tế cột tóc đuôi ngựa, mặc một bộ trang phục đơn giản màu trắng, ngũ quan tinh xảo không tìm được chút khuyết điểm nào. Đứng chung với Khâu Lỗi cũng mặc trang phục trắng, có cảm giác như đó là một đôi trai tài gái sắc trời sinh.
Khiến cho mọi người giật mình không chỉ vì sự xuất hiện đột ngột của nữ sinh kia, mà còn có động tác của cô.
Cô chỉ tùy tiện đứng một chỗ, đang tạo thành một phương trời đất, vẻ mặt hờ hững, đôi con ngươi đen láy vô cùng rực rỡ chói mắt. Một tay cô, luôn luôn đặt - ở trong túi, còn tay kia, thì giơ ra giữa không trung, vừa khéo đặt ở trước mặt Khâu Lỗi.
Tiêu điểm chú ý của mọi người, đúng là cái tay kia của cô. Bởi vì, một trái bóng nhỏ màu vàng, đang bị cái tay thoạt nhìn như phấn ngọc kia nắm giữ, thời gian ngưng đọng trong nháy mắt!
Triệu Nghị vốn khó hiểu không biết nữ vương nhà mình sao đột nhiên lại lên sân, đến khi nhìn thấy trái banh tennis trong tay cô thì liền hiểu rõ.
Ha ha, xem ra, có người sắp không tốt rồi!
Rốt cuộc Khâu Lỗi cũng phục hồi tinh thần lại, cho dù hiện tại đầu óc anh ta có chút ngơ ngác, phản ứng tương đối chậm nhưng vẫn đoán ra được, nữ sinh xa lạ trước mắt này đã cứu mình. Nếu không nhờ sự xuất hiện đột ngột của cô, hiện tại mình đã bị hủy dung rồi!
Nghĩ vậy, lại nhìn không được mà run sợ một lúc.
"Bạn học, cảm ơn bạn!"
Lời nói cảm ơn này, là thật lòng thật ý.
Bên này Khâu Lỗi cảm thấy vô cùng may mắn, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người đều thấy như vậy. Ít nhất, tên mặt mụn bên kia đang vô cùng mất hứng.
Nhìn thấy có người đến phá hỏng chuyện tốt của mình, tên mặt mụn tức giận đến mức cả khuôn mặt đều vặn vẹo. Di tới, cũng không quan tâm người trước mặt là nữ sinh, trực tiếp ném cây vợt tennis trên tay về phía hai người: "Con *** cô làm cái quỷ gì thế?"
Trong nháy mắt, đôi con ngươi đen láy của Lãnh Tâm Nhiên bị phủ kín bởi một ánh lửa màu đỏ.
Triệu Nghị lại càng tức đến giậm chân, đáng chết đáng chết, cư nhiên dám vũ nhục nữ vương. Thật sự là đáng chết!
Bất quá cây vợt của hắn cũng không có đánh trúng vào hai người, có Lãnh Tâm Nhiên ở đây, sao có thể xảy ra bi kịch có người bị đánh trúng được chứ.
Lãnh Tâm Nhiên không thèm né tránh công kích của đối phương, cũng không nắm cây vợt tennis kia lại, mà là dùng tốc độ không thể tưởng tượng được đá một cú vào cây vợt tennis dưới ánh mắt không dám tin của mọi người.
Trăm phần trăm trúng đích, vợt tennis bay thẳng về phía của tên mặt mụn!
Tên mặt mụn không có được thân thủ lợi hại như Lãnh Tâm Nhiên, chỉ nghe thấy một tiếng rú thảm thiết, vợt tennis trực tiếp đập vào mặt tên mặt mụn, khiến hắn phát ra những tiếng gào thét thảm thiết. Từ khe hở của hai bàn tay đang bụm mặt, có thể nhìn thấy những giọt máu tươi đang chảy xuống.
Một màn đẫm máu như vậy, khiến cho mọi người ở đây đều run rẩy một cái.
Thật là một nữ sinh mạnh mẽ!
Trong lòng mọi người đều xuất hiện ý nghĩ đó.
Các thành viên khác của Huyết Ưng nhìn thấy tên mặt mụn bị ăn thiệt, đều thấy không thể tưởng tượng được. Ở đại học Yến Kinh, tuy rằng bọn họ không thể xưng là đi ngang, nhưng trên cơ bản cũng coi như là xưng xá trong trường. Những người biết thân phận của bọn họ, đều không dám đối nghịch với bọn họ. Nhưng hiện tại sao lại có tình huống này xảy ra?
Nữ sinh kia, đến cùng là loại người nào?
Từ động tác di chuyển của bọn họ, Triệu Nghị mới phát hiện được một bóng dáng quen thuộc từ trong đám người. Đó là một nam sinh cao khoảng 1m7, vóc người không tính là rất cao, nhưng lại rất gầy, trên mặt mang theo nụ cười, bộ dáng thoạt nhìn rất tao nhã. Nhưng mà, người hiểu rõ bản tính của hắn, sẽ biết đây chỉ là lớp mặt nạ gạt người mà thôi.
Sao hắn ta lại ở đây?
Không đợi cậu suy nghĩ lâu, nhóm người kia đã vây quanh Lãnh Tâm Nhiên, xoa xoa tay ra vẻ nóng lòng muốn thử.
"Mẹ nó, con đàn bà thối này mày dám đánh tao? Không muốn sống nữa rồi đúng không?"
Rốt cuộc tên mặt mụn cũng khôi phục được chút thần trí từ trong cơn đau, ôm nửa bên mặt bị đập, tực giận gầm thét với Lãnh Tâm Nhiên.
Lãnh Tâm Nhiên giương mắt nhìn hắn, không thèm nói một lời.
Tên mặt mụn cho rằng cô đã nhận ra thân phận của mình, muốn xin lỗi mình, hất cầm lên rất cao, ra vẻ như mình vô cùng giỏi giang.
Ngay cả những thành viên khác của Huyết Ưng, khi nhìn thấy một màn này cũng cười châm biếm, có suy nghĩ giống với tên mặt mụn, cảm thấy Lãnh Tâm Nhiên sẽ xin lỗi hoặc làm gì đó.
Nhưng mà, một giây sau, lòng tự tin luôn khiến cho bọn họ cao ngạo đã bị công kích mãnh liệt.
Lãnh Tâm Nhiên đi đến trước mặt tên mặt mụn thì dừng lại, sau đó dưới ánh mắt không dám tin của mọi người trực tiếp giơ tay tát một cái. Hơn nữa không phải là một cái, mà là trái phải hai cái, đến khi cả hai bên mặt đối phương đều sưng đỏ mới dừng lại.
"Miệng sạch sẽ một chút cho tôi!"
"Hít!"
Những sinh viên của Yến Đại cảm giác là mình thật sự đang nằm mơ. Không phải phim sến, không phải phim học đường, không đi phim hành động, không phải trinh thám, mà là, phim khoa học viễn tưởng!
Nữ sinh trước mắt này đột nhiên xuất hiện, giống như là một nữ hiệp vô địch của phim khoa học viễn tưởng, trừ bạo an dân, cả người cũng tản mát ra một sự dụ hoặc chết người không thể kháng cự được.
Triệu Nghị bình tĩnh mà khép cái cằm đang bị chấn kinh của mình lại, nhìn nữ vương bị vây quanh ở giữa, đi nhanh đến.
Mặc dù cậu không hiểu gì về đánh nhau, nhưng cũng không có nghĩa là cậu sẽ ném nữ vương lại rồi một mình chạy trốn. Huống chi, nhiều người như vậy, dầu gì cậu cũng có thể làm đệm thịt cho nữ vương trì hoãn chút thời gian đấy.
Cả người tên mặt mụn đều có chút hoảng hốt, sao vàng năm cánh túa ra trước mắt, rất lâu vẫn không khôi phục được thần trí bình thường.
"Lại dám ẩu đả đánh nhau, cô là cái học viên ở lớp học nào, tính cách hung hăn như thế, tuyệt đối phải nghiêm túc xử lý!"
Từ trong đám người bên kia, một nữ sinh trên cánh tay mang theo phù hiệu màu đỏ bước ra, đi tới trước mặt Lãnh Tâm Nhiên dùng giọng điệu vênh váo hả hê nói.
Lãnh Tâm Nhiên liếc cô ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo khiến cho cô ta trong nháy mắt dừng lại tất cả âm thanh.
Trời ạ, cô nữ sinh này thật sự quá đáng sợ, chỉ cần một ánh mắt mà có thể nháy mắt giết vô số người.
"Cô rốt cuộc là ai?"
Lãnh Tâm Nhiên dù sao vẫn chỉ là sinh viên mới, Yến Đại lớn như vậy, người biết cô còn rất ít . Mặc dù cô lúc trước giao lưu có danh tiếng lớn. Nhưng dù sao chuyện này đều đã qua nửa tháng. Yến Đại chính là không bao giờ thiếu chuyện trâu bò, chuyện Lãnh Tâm Nhiên, cũng sớm đã bị vô số chuyện ép xuống.
Hơn nữa Lãnh Tâm Nhiên bình thường vẫn luôn khiêm tốn, cho nên người biết cô thì càng là ít rồi. Trừ một số người có dụng tâm khác, trên căn bản chỉ có học sinh học viện tài chính bên kia là biết cô.
Khâu Lỗi cũng tò mò thân phận của cô nữ sinh này. Tuy rằng anh ta rất có lòng tin với diện mạo và sức quyến rũ của mình, nhưng anh ta còn không tự luyến đến mức xem nữ sinh thần bí này là người ái mộ mình. Như vậy, cô ấy rốt cuộc là người nào? Anh ta sao lại không biết Yến Đại còn có nữ sinh thần bí như vậy?
Lãnh Tâm Nhiên đương nhiên sẽ không trả lời cái vấn đề này, chỉ là nhìn lên nam sinh bị sưng mặt sưng mũi trước mắt, càng nhìn càng cảm thấy buồn nôn. Vừa nghĩ tới Lôi Vũ bởi vì hắn ta mà bây giờ vẫn đang bị giam tại trại tạm giam, còn phải chịu nhiều khổ sở như vậy, lửa giận giống như đợt thủy triều dâng lên trong nháy mắt.
"Không phải thích đánh người sao? Vậy thì đánh sảng khoái đi!"
Khi âm thanh lạnh lẽo vừa phát ra, Lãnh Tâm Nhiên đã không chút do dự một cước đá vào người tên mặt mụn đang không chút đề phòng. Ngay khi đối phương bị ngã lăn ra trên đất, Lãnh Tâm Nhiên lại không chút lưu tình tiếp tục đạp mạnh lên người hắn.
Chỉ là một thành viên nho nhỏ của Huyết Ưng mà còn dám lớn lôi như vậy, cô là xã trưởng của KING thì sao có thể khiêm tốn thiện lương được?
Cô hôm nay, sẽ đứng trước mặt mọi người tạo ra một hình tượng xã trưởng của KING cường đại không thể xâm phạm!
KING, là vương giả tuyệt đối, bất luận ai dám ngấp nghé đến, đều phải bị trừng trị nghiêm khắc!
"Nhanh, nhanh, nhanh, mau kéo con điên này ra!"
Những thành viên khác của Huyết Ưng rốt cuộc cũng phản ứng kịp, xông lên trước muốn đem kéo Lãnh Tâm Nhiên ra.
Nhưng mà, bọn họ, căn bản là không thể đụng tới người Lãnh Tâm Nhiên được. Họ còn chưa đụng tới đã bị Lãnh Tâm Nhiên né tránh hoặc là đạp bay.
Mười mấy người, vây đánh một nữ sinh, thế nhưng không chiếm được nửa điểm tiện nghi?
Tình cảnh này, khiến cho ánh mắt của những người vây xem chung quanh Lãnh Tâm Nhiên ngày càng sôi trào.
Tuổi hai mươi là độ tuổi mà con người ta nhiệt huyết dễ xúc động nhất, đối với những người mạnh mẽ hơn mình, cũng sẽ sinh ra một loại sùng bái không chút tạp chất. Mà bây giờ, Lãnh Tâm Nhiên lại chính là người được sùng bái!
Hơn 10 phút sau, đám người Huyết Ưng vừa rồi vây quanh Lãnh Tâm Nhiên không phải té xuống đất thì chính là che một bộ phận nào đó trên người nhăn nhó khổ sở, trên căn bản không có một ngoại lệ nào, đều là bộ dạng bị thương tổn nghiêm trọng.
Nhìn lại Lãnh Tâm Nhiên, vẫn như cũ lạnh nhạt đứng ở đó, đừng nói bị thương, ngay cả quần áo cũng không chút vết bẩn, chỉ bởi vì vận động nhiều nên hơi xốc xếch mà thôi.
Nếu như nói lúc trước ánh mắt của đám người Huyết Ưng nhìn Lãnh Tâm Nhiên là khinh miệt và tức giận, vậy thì hiện tại chính là không dám tin và kinh hãi. Dĩ nhiên, không thể phủ nhận, bên trong khẳng định còn có xen lẫn oán hận.
Chỉ là, kẻ mạnh là vua, cho dù là ở đâu thì chân lý này luôn vĩnh hằng.
Bọn họ oán hận Lãnh Tâm Nhiên, nhưng tuyệt đối sẽ không thể không biết tự lượng sức mình mà nghĩ muốn làm gì đó với cô. Bọn họ chỉ có thể ảo tưởng, muốn dựa vào sức của người khác để báo thù!
"Cô rốt cuộc là ai?"
Vấn đề giống như vậy, chỉ là lần này giọng nói lại trở nên cẩn thận lo lắng.
"Biết King không?" Lãnh Tâm Nhiên khẽ nhếch miệng.
Thành viên của Huyết Ưng có chút mờ mịt, nhưng càng nhiều hơn là bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra. Ngay cả tên mặt mụn kia, cũng như là đột nhiên tỉnh lại ngẩng đầu lên: "Cô là người King mời tới giúp đỡ? Cô không phải là sinh viên của trường học chúng tôi?"
Lãnh Tâm Nhiên ưu nhã vươn tay nhẹ nhàng quơ quơ, sau đó nói từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng: "Tôi không phải là người King mời tới giúp đỡ. Bởi vì, tôi là xã trưởng của King, tôi tên là —— Lãnh Tâm Nhiên!"
Ba chữ "Lãnh Tâm Nhiên", nếu như là bình thường tuyệt đối sẽ không khiến bọn họ chú ý. Nhưng hiện tại, bọn họ lại cảm thấy ba chữ này giống như là ma chú, trói chặt bọn họ, áp bức bọn họ, khiến cho bọn họ không còn chút hơi sức nào để phản kháng.
"Xã trưởng cầm đầu ẩu đả đánh nhau, cái xã đoàn này, quả nhiên là đi đường ngang ngõ tắt, không trách được trường học muốn dẹp bỏ nó."
Tên mặt mụn là kẻ được giao xử lý đám người của King, đương nhiên cũng là người quen thuộc nhất với vị xã trưởng này. Lúc trước hắn ta cũng biết King có một xã trưởng rất thần bí, nhưng là trải qua điều tra hắn ta phát hiện vị xã trưởng này luôn luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, biến mất đã mấy ngày. Hắn ta cũng đã nghe nói qua vị xã trưởng này có một chút thành tựu, nói thí dụ như nguyên nhân King có thể vượt qua hội sinh viên để được thành lập, cả chuyện bọn họ có hận cũ với nước N.
Mà hắn ta, chính là rất khéo léo lợi dụng điểm này, mượn cơ hội hợp tác với đại biểu nước N, dùng một kích bóp chết cái xã đoàn có tiềm lực vô hạn này từ trong trứng nước.
Mỗi lĩnh vực đều có ẩn chứa những quy tắc ngầm. Mà những thế lực tổ chức này, đều luôn bài xích những thế lực bên ngoài khác. Hiện tại trong giới sinh viên Yến Đại, các thế lực đang duy trì ở trạng thái cân bằng. Bình thường bọn họ đấu tranh với nhau, thế nhưng khi vừa có thế lực mới manh nha phát triển, sẽ vô cùng đoàn kết lại để giải quyết mối nguy hiểm bên ngoài này!
Lãnh Tâm Nhiên chú ý tới cách đó không xa có một nam sinh tóc hơi xoăn đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái. Dựa theo phán đoán thì nhất định là ánh mắt đắc ý, khiến cô có loại cảm giác như bị rắn độc quấn lên, không phải sợ mà là ghê tởm.
"Nữ vương, người đó, chính là người nước N tới phái tới thay thế cho Thượng Dã Tiểu Thứ Lang."
Lúc này, Triệu Nghị rốt cuộc có cơ hội nói chuyện.
Mới vừa rồi, cậu ta vẫn đứng ở bên cạnh không nói tiếng nào nhìn nữ vương nhà mình phát uy. Mà bây giờ, chú ý tới nữ vương thấy được tên Tiểu Quỷ nước N, mới rốt cuộc tiến lên trước giải thích.
Lãnh Tâm Nhiên thật rất muốn biết tổ chức được truyền qua nhiều đời ở đại học Yến Kinh có tính chất của một bang phái xã hội đen rốt cuộc có bộ dáng gì. Cô đã gặp rất nhiều các bang phái xã hội đen, cũng có qua lại rất nhiều với bọn họ, nhưng có tính chất vườn trường, hình như, vẫn là lần đầu tiên.
Sân tennis rất lớn, tổng cộng có bốn sân nhỏ. Nhưng kỳ quái ở chỗ, ngoại trừ cái sân đang diễn ra trận đấu của các thành viên Huyết Ưng, ba cái khác đều trống không. Cũng không phải là không có ai chơi bóng, Lãnh Tâm Nhiên tinh tường phát hiện có không ít sinh viên cầm vợt tennis đứng một bên, nhìn vào cái sân kia, trong mắt lóe lên sự khao khát.
Huyết Ưng này, làm việc thật đúng là bá đạo.
Chỉ chơi một trận đấu mà thôi, cư nhiên còn muốn bao toàn trường? Có thế khiến cho những sinh viên tâm cao khí ngạo của đại học Yến Kinh dễ dàng tha thứ cho hành vi bá đạo thế này, Huyết Ưng này, xem ra cũng có vài phần bản lĩnh.
Lãnh Tâm Nhiên không lập tức tiến lên chất vấn, cô chỉ đứng cạnh lẳng lặng theo dõi. Một mặt quan sát nam sinh má phải đầy mụn đang chơi bóng, một mặt dùng dư quang nơi khóe mắt để đánh giá các thành viên còn lại của Huyết Ưng.
Dựa theo sự quan sát của cô, cô khẳng định, đám người này của Huyết Ưng trên cơ bản đều có luyện võ. Cho dù thực lực không phải là vô cùng lợi hại, nhưng ít nhất cũng lợi hại hơn người bình thường rất nhiều. Tên mặt mụn kia, phần cơ nhị đầu (là một cơ của phần cánh tay, ngay dưới ụ vai) được luyện rất tốt, lực của cánh tay rất mạnh, những lúc phát bóng đón bóng đều rất mạnh mẽ dứt khoát. Những người chung quang đều có thể nghe được rất rõ âm thanh trái bóng cắt ngang qua không khí.
Trái lại người thi đấu với tên mặt mụn, là một nam sinh có diện mạo không tệ. Vóc người không cao lắm, khoảng 1m73, mặc một bộ đồng phục tennis màu trắng của NIKE, tư thế rất chuẩn, thoạt nhìn có vẻ anh ta là một nhân vật nổi danh trong môn tennis.
Chỉ là hiện tại anh ta có vẻ như không có chút tự tin nào, sắc mặt của anh ta trắng bệch, mắt nhìn chăm chú vào tên mặt mụn đối diện, phần cán vợt đã bị mồ hôi trên tay thấm ướt, lớp áo sau lưng cũng dính sát vào cơ thể, thoạt nhìn có vẻ như đang phải chịu một áp lực rất lớn.
Ở đầu gối và khuỷu tay của anh ta, đều có dấu vết trầy xướt, đã thấm ra máu.
Tóm lại, bộ dạng này của anh ta, nhìn vô cùng chật vật, hoàn toàn không nhìn ra được khí chất tao nhã của hoàng tử tennis.
Lại thêm một đợt phát bóng, khi nhìn thấy đối phương nhảy lên cao chuẩn bị đánh bóng, nam sinh cẩn thận nuốt một ngụm nước bót, ánh mắt có chút hốt hoảng.
Cho dù chỉ vừa đến đây, Lãnh Tâm Nhiên cũng đã phát hiện ra được tình huống có điểm không thích hợp.
Hai người này, nếu nói là đang thi đâu, còn không bằng nói là một bên đang bị hành hạ.
Nếu chỉ dựa vào kỹ thuật, chắc chắn kỹ thuật của nam sinh này là cao nhất. Nhưng thế cục bây giờ, cũng hoàn toàn dựa vào trình độ kỹ thuật mà nhận xét, tình huống trên sân hiện đang hoàn toàn nghiêng về tên mặt mụn. Không phải là kỹ thuật của đối phương lợi hại đến mức nào, mà là khí thế của hắn, cái loại khí thế không chút sợ hãi cả vú lấp miệng em, hoàn toàn ngăn chặn nam sinh mặc đồ NIKE.
Triệu Nghị hỏi thăm những chuyện đã xảy ra với những sinh viên đang xem náo nhiệt xung quanh. Ngay khi cậu chuẩn bị báo lại với nữ vương những chuyện mình nghe được, lại ngoài ý muốn phát hiện ra Lãnh Tâm Nhiên vẫn đứng cạnh mình giờ lại không thấy nữa.
Ngẩng đầu lên, liền phát hiện bóng dáng quen thuộc kia thế nhưng lại xuất hiện trên sân tennis. Chuyện này...
Nhìn thấy quả bóng màu vàng kia đang lao về phía mình với tốc độ cực nhanh, cả người Khâu Lỗi bắt đầu run lên. Chơi tennis nhiều năm như vậy rồi, đương nhiên anh ta có thể đoán được tốc độ của quả bóng kia rất nhanh, căn bản anh ta không thế né được. Quan trọng hơn là, đường đi của quả bóng, đang bay thẳng về phía mặt mình. Nếu quả thật bị đánh trúng mặt, vậy thì, hậu quả chắc chắn không thể chịu nổi!
So với sự kinh hoảng của Khâu Lỗi, tên mặt mụn vừa tùy ý vun vợt ở phía đối diện đang vô cùng đắc ý. Không phải là ỷ vào khuôn mặt trắng kia để quyến rũ nữ sinh hay sao? Vậy thì hủy đi khuôn mặt trắng này của mày, xem sau này mày còn có tư cách gì mà đắc ý ở đây!
Trong những người đang xem náo nhiệt bên ngoài, không hề thiếu những người giỏi tennis. Khi nhìn thấy đường đi của trái bóng kia, cũng nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Bóng càng ngày càng gần, tưởng như vài phút, trên thực tế chỉ là vài giây trong nháy mắt mà thôi. Quả bóng kia thật sự quá nhanh, hơn nữa lực đi cũng rất mạnh, Khâu Lỗi đã tuyệt vọng, những người phát ra tiếng hô kinh ngạc xung quanh cũng nhắm chặt hai mắt lại.
Nhưng mà, anh ta đợi hồi lâu, chỉ cảm thấy có một trận gió lướt qua người mình, nhưng trên mặt lại không hề có cảm giác đau đớn.
Chẳng lẽ, trái bóng kia đi lệch hướng?
Đồng thời, bên tai truyền đến những tiếng hít khí không dám tin, giống như đã có chuyện gì đó khủng khiếp xảy ra vậy.
Khâu Lỗi chậm rãi mở hai mắt, nhìn thấy trước mặt mình lại là một cái tay trắng mịn đang đỡ, thì nhịn không được giật mình mở to hai mắt.
Không chỉ có anh ta, ngay cả tên mặt mụn vốn đang đắc ý ở đối diện cũng thu hồi vẻ đắc ý lại, cẩn thận nhìn cái người vừa xuất hiện này.
Nam sinh cột khăn đỏ phía sau hắn, cũng theo đám người xung quanh đứng lên, nhìn người ở phía đối diện, ánh mắt hơi hơi trợn to!
Chỉ thấy sân tennis vốn có hai người, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện thêm người thứ ba. Đó là một nữ sinh dáng người tinh tế cột tóc đuôi ngựa, mặc một bộ trang phục đơn giản màu trắng, ngũ quan tinh xảo không tìm được chút khuyết điểm nào. Đứng chung với Khâu Lỗi cũng mặc trang phục trắng, có cảm giác như đó là một đôi trai tài gái sắc trời sinh.
Khiến cho mọi người giật mình không chỉ vì sự xuất hiện đột ngột của nữ sinh kia, mà còn có động tác của cô.
Cô chỉ tùy tiện đứng một chỗ, đang tạo thành một phương trời đất, vẻ mặt hờ hững, đôi con ngươi đen láy vô cùng rực rỡ chói mắt. Một tay cô, luôn luôn đặt - ở trong túi, còn tay kia, thì giơ ra giữa không trung, vừa khéo đặt ở trước mặt Khâu Lỗi.
Tiêu điểm chú ý của mọi người, đúng là cái tay kia của cô. Bởi vì, một trái bóng nhỏ màu vàng, đang bị cái tay thoạt nhìn như phấn ngọc kia nắm giữ, thời gian ngưng đọng trong nháy mắt!
Triệu Nghị vốn khó hiểu không biết nữ vương nhà mình sao đột nhiên lại lên sân, đến khi nhìn thấy trái banh tennis trong tay cô thì liền hiểu rõ.
Ha ha, xem ra, có người sắp không tốt rồi!
Rốt cuộc Khâu Lỗi cũng phục hồi tinh thần lại, cho dù hiện tại đầu óc anh ta có chút ngơ ngác, phản ứng tương đối chậm nhưng vẫn đoán ra được, nữ sinh xa lạ trước mắt này đã cứu mình. Nếu không nhờ sự xuất hiện đột ngột của cô, hiện tại mình đã bị hủy dung rồi!
Nghĩ vậy, lại nhìn không được mà run sợ một lúc.
"Bạn học, cảm ơn bạn!"
Lời nói cảm ơn này, là thật lòng thật ý.
Bên này Khâu Lỗi cảm thấy vô cùng may mắn, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người đều thấy như vậy. Ít nhất, tên mặt mụn bên kia đang vô cùng mất hứng.
Nhìn thấy có người đến phá hỏng chuyện tốt của mình, tên mặt mụn tức giận đến mức cả khuôn mặt đều vặn vẹo. Di tới, cũng không quan tâm người trước mặt là nữ sinh, trực tiếp ném cây vợt tennis trên tay về phía hai người: "Con *** cô làm cái quỷ gì thế?"
Trong nháy mắt, đôi con ngươi đen láy của Lãnh Tâm Nhiên bị phủ kín bởi một ánh lửa màu đỏ.
Triệu Nghị lại càng tức đến giậm chân, đáng chết đáng chết, cư nhiên dám vũ nhục nữ vương. Thật sự là đáng chết!
Bất quá cây vợt của hắn cũng không có đánh trúng vào hai người, có Lãnh Tâm Nhiên ở đây, sao có thể xảy ra bi kịch có người bị đánh trúng được chứ.
Lãnh Tâm Nhiên không thèm né tránh công kích của đối phương, cũng không nắm cây vợt tennis kia lại, mà là dùng tốc độ không thể tưởng tượng được đá một cú vào cây vợt tennis dưới ánh mắt không dám tin của mọi người.
Trăm phần trăm trúng đích, vợt tennis bay thẳng về phía của tên mặt mụn!
Tên mặt mụn không có được thân thủ lợi hại như Lãnh Tâm Nhiên, chỉ nghe thấy một tiếng rú thảm thiết, vợt tennis trực tiếp đập vào mặt tên mặt mụn, khiến hắn phát ra những tiếng gào thét thảm thiết. Từ khe hở của hai bàn tay đang bụm mặt, có thể nhìn thấy những giọt máu tươi đang chảy xuống.
Một màn đẫm máu như vậy, khiến cho mọi người ở đây đều run rẩy một cái.
Thật là một nữ sinh mạnh mẽ!
Trong lòng mọi người đều xuất hiện ý nghĩ đó.
Các thành viên khác của Huyết Ưng nhìn thấy tên mặt mụn bị ăn thiệt, đều thấy không thể tưởng tượng được. Ở đại học Yến Kinh, tuy rằng bọn họ không thể xưng là đi ngang, nhưng trên cơ bản cũng coi như là xưng xá trong trường. Những người biết thân phận của bọn họ, đều không dám đối nghịch với bọn họ. Nhưng hiện tại sao lại có tình huống này xảy ra?
Nữ sinh kia, đến cùng là loại người nào?
Từ động tác di chuyển của bọn họ, Triệu Nghị mới phát hiện được một bóng dáng quen thuộc từ trong đám người. Đó là một nam sinh cao khoảng 1m7, vóc người không tính là rất cao, nhưng lại rất gầy, trên mặt mang theo nụ cười, bộ dáng thoạt nhìn rất tao nhã. Nhưng mà, người hiểu rõ bản tính của hắn, sẽ biết đây chỉ là lớp mặt nạ gạt người mà thôi.
Sao hắn ta lại ở đây?
Không đợi cậu suy nghĩ lâu, nhóm người kia đã vây quanh Lãnh Tâm Nhiên, xoa xoa tay ra vẻ nóng lòng muốn thử.
"Mẹ nó, con đàn bà thối này mày dám đánh tao? Không muốn sống nữa rồi đúng không?"
Rốt cuộc tên mặt mụn cũng khôi phục được chút thần trí từ trong cơn đau, ôm nửa bên mặt bị đập, tực giận gầm thét với Lãnh Tâm Nhiên.
Lãnh Tâm Nhiên giương mắt nhìn hắn, không thèm nói một lời.
Tên mặt mụn cho rằng cô đã nhận ra thân phận của mình, muốn xin lỗi mình, hất cầm lên rất cao, ra vẻ như mình vô cùng giỏi giang.
Ngay cả những thành viên khác của Huyết Ưng, khi nhìn thấy một màn này cũng cười châm biếm, có suy nghĩ giống với tên mặt mụn, cảm thấy Lãnh Tâm Nhiên sẽ xin lỗi hoặc làm gì đó.
Nhưng mà, một giây sau, lòng tự tin luôn khiến cho bọn họ cao ngạo đã bị công kích mãnh liệt.
Lãnh Tâm Nhiên đi đến trước mặt tên mặt mụn thì dừng lại, sau đó dưới ánh mắt không dám tin của mọi người trực tiếp giơ tay tát một cái. Hơn nữa không phải là một cái, mà là trái phải hai cái, đến khi cả hai bên mặt đối phương đều sưng đỏ mới dừng lại.
"Miệng sạch sẽ một chút cho tôi!"
"Hít!"
Những sinh viên của Yến Đại cảm giác là mình thật sự đang nằm mơ. Không phải phim sến, không phải phim học đường, không đi phim hành động, không phải trinh thám, mà là, phim khoa học viễn tưởng!
Nữ sinh trước mắt này đột nhiên xuất hiện, giống như là một nữ hiệp vô địch của phim khoa học viễn tưởng, trừ bạo an dân, cả người cũng tản mát ra một sự dụ hoặc chết người không thể kháng cự được.
Triệu Nghị bình tĩnh mà khép cái cằm đang bị chấn kinh của mình lại, nhìn nữ vương bị vây quanh ở giữa, đi nhanh đến.
Mặc dù cậu không hiểu gì về đánh nhau, nhưng cũng không có nghĩa là cậu sẽ ném nữ vương lại rồi một mình chạy trốn. Huống chi, nhiều người như vậy, dầu gì cậu cũng có thể làm đệm thịt cho nữ vương trì hoãn chút thời gian đấy.
Cả người tên mặt mụn đều có chút hoảng hốt, sao vàng năm cánh túa ra trước mắt, rất lâu vẫn không khôi phục được thần trí bình thường.
"Lại dám ẩu đả đánh nhau, cô là cái học viên ở lớp học nào, tính cách hung hăn như thế, tuyệt đối phải nghiêm túc xử lý!"
Từ trong đám người bên kia, một nữ sinh trên cánh tay mang theo phù hiệu màu đỏ bước ra, đi tới trước mặt Lãnh Tâm Nhiên dùng giọng điệu vênh váo hả hê nói.
Lãnh Tâm Nhiên liếc cô ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo khiến cho cô ta trong nháy mắt dừng lại tất cả âm thanh.
Trời ạ, cô nữ sinh này thật sự quá đáng sợ, chỉ cần một ánh mắt mà có thể nháy mắt giết vô số người.
"Cô rốt cuộc là ai?"
Lãnh Tâm Nhiên dù sao vẫn chỉ là sinh viên mới, Yến Đại lớn như vậy, người biết cô còn rất ít . Mặc dù cô lúc trước giao lưu có danh tiếng lớn. Nhưng dù sao chuyện này đều đã qua nửa tháng. Yến Đại chính là không bao giờ thiếu chuyện trâu bò, chuyện Lãnh Tâm Nhiên, cũng sớm đã bị vô số chuyện ép xuống.
Hơn nữa Lãnh Tâm Nhiên bình thường vẫn luôn khiêm tốn, cho nên người biết cô thì càng là ít rồi. Trừ một số người có dụng tâm khác, trên căn bản chỉ có học sinh học viện tài chính bên kia là biết cô.
Khâu Lỗi cũng tò mò thân phận của cô nữ sinh này. Tuy rằng anh ta rất có lòng tin với diện mạo và sức quyến rũ của mình, nhưng anh ta còn không tự luyến đến mức xem nữ sinh thần bí này là người ái mộ mình. Như vậy, cô ấy rốt cuộc là người nào? Anh ta sao lại không biết Yến Đại còn có nữ sinh thần bí như vậy?
Lãnh Tâm Nhiên đương nhiên sẽ không trả lời cái vấn đề này, chỉ là nhìn lên nam sinh bị sưng mặt sưng mũi trước mắt, càng nhìn càng cảm thấy buồn nôn. Vừa nghĩ tới Lôi Vũ bởi vì hắn ta mà bây giờ vẫn đang bị giam tại trại tạm giam, còn phải chịu nhiều khổ sở như vậy, lửa giận giống như đợt thủy triều dâng lên trong nháy mắt.
"Không phải thích đánh người sao? Vậy thì đánh sảng khoái đi!"
Khi âm thanh lạnh lẽo vừa phát ra, Lãnh Tâm Nhiên đã không chút do dự một cước đá vào người tên mặt mụn đang không chút đề phòng. Ngay khi đối phương bị ngã lăn ra trên đất, Lãnh Tâm Nhiên lại không chút lưu tình tiếp tục đạp mạnh lên người hắn.
Chỉ là một thành viên nho nhỏ của Huyết Ưng mà còn dám lớn lôi như vậy, cô là xã trưởng của KING thì sao có thể khiêm tốn thiện lương được?
Cô hôm nay, sẽ đứng trước mặt mọi người tạo ra một hình tượng xã trưởng của KING cường đại không thể xâm phạm!
KING, là vương giả tuyệt đối, bất luận ai dám ngấp nghé đến, đều phải bị trừng trị nghiêm khắc!
"Nhanh, nhanh, nhanh, mau kéo con điên này ra!"
Những thành viên khác của Huyết Ưng rốt cuộc cũng phản ứng kịp, xông lên trước muốn đem kéo Lãnh Tâm Nhiên ra.
Nhưng mà, bọn họ, căn bản là không thể đụng tới người Lãnh Tâm Nhiên được. Họ còn chưa đụng tới đã bị Lãnh Tâm Nhiên né tránh hoặc là đạp bay.
Mười mấy người, vây đánh một nữ sinh, thế nhưng không chiếm được nửa điểm tiện nghi?
Tình cảnh này, khiến cho ánh mắt của những người vây xem chung quanh Lãnh Tâm Nhiên ngày càng sôi trào.
Tuổi hai mươi là độ tuổi mà con người ta nhiệt huyết dễ xúc động nhất, đối với những người mạnh mẽ hơn mình, cũng sẽ sinh ra một loại sùng bái không chút tạp chất. Mà bây giờ, Lãnh Tâm Nhiên lại chính là người được sùng bái!
Hơn 10 phút sau, đám người Huyết Ưng vừa rồi vây quanh Lãnh Tâm Nhiên không phải té xuống đất thì chính là che một bộ phận nào đó trên người nhăn nhó khổ sở, trên căn bản không có một ngoại lệ nào, đều là bộ dạng bị thương tổn nghiêm trọng.
Nhìn lại Lãnh Tâm Nhiên, vẫn như cũ lạnh nhạt đứng ở đó, đừng nói bị thương, ngay cả quần áo cũng không chút vết bẩn, chỉ bởi vì vận động nhiều nên hơi xốc xếch mà thôi.
Nếu như nói lúc trước ánh mắt của đám người Huyết Ưng nhìn Lãnh Tâm Nhiên là khinh miệt và tức giận, vậy thì hiện tại chính là không dám tin và kinh hãi. Dĩ nhiên, không thể phủ nhận, bên trong khẳng định còn có xen lẫn oán hận.
Chỉ là, kẻ mạnh là vua, cho dù là ở đâu thì chân lý này luôn vĩnh hằng.
Bọn họ oán hận Lãnh Tâm Nhiên, nhưng tuyệt đối sẽ không thể không biết tự lượng sức mình mà nghĩ muốn làm gì đó với cô. Bọn họ chỉ có thể ảo tưởng, muốn dựa vào sức của người khác để báo thù!
"Cô rốt cuộc là ai?"
Vấn đề giống như vậy, chỉ là lần này giọng nói lại trở nên cẩn thận lo lắng.
"Biết King không?" Lãnh Tâm Nhiên khẽ nhếch miệng.
Thành viên của Huyết Ưng có chút mờ mịt, nhưng càng nhiều hơn là bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra. Ngay cả tên mặt mụn kia, cũng như là đột nhiên tỉnh lại ngẩng đầu lên: "Cô là người King mời tới giúp đỡ? Cô không phải là sinh viên của trường học chúng tôi?"
Lãnh Tâm Nhiên ưu nhã vươn tay nhẹ nhàng quơ quơ, sau đó nói từng câu từng chữ vô cùng rõ ràng: "Tôi không phải là người King mời tới giúp đỡ. Bởi vì, tôi là xã trưởng của King, tôi tên là —— Lãnh Tâm Nhiên!"
Ba chữ "Lãnh Tâm Nhiên", nếu như là bình thường tuyệt đối sẽ không khiến bọn họ chú ý. Nhưng hiện tại, bọn họ lại cảm thấy ba chữ này giống như là ma chú, trói chặt bọn họ, áp bức bọn họ, khiến cho bọn họ không còn chút hơi sức nào để phản kháng.
"Xã trưởng cầm đầu ẩu đả đánh nhau, cái xã đoàn này, quả nhiên là đi đường ngang ngõ tắt, không trách được trường học muốn dẹp bỏ nó."
Tên mặt mụn là kẻ được giao xử lý đám người của King, đương nhiên cũng là người quen thuộc nhất với vị xã trưởng này. Lúc trước hắn ta cũng biết King có một xã trưởng rất thần bí, nhưng là trải qua điều tra hắn ta phát hiện vị xã trưởng này luôn luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, biến mất đã mấy ngày. Hắn ta cũng đã nghe nói qua vị xã trưởng này có một chút thành tựu, nói thí dụ như nguyên nhân King có thể vượt qua hội sinh viên để được thành lập, cả chuyện bọn họ có hận cũ với nước N.
Mà hắn ta, chính là rất khéo léo lợi dụng điểm này, mượn cơ hội hợp tác với đại biểu nước N, dùng một kích bóp chết cái xã đoàn có tiềm lực vô hạn này từ trong trứng nước.
Mỗi lĩnh vực đều có ẩn chứa những quy tắc ngầm. Mà những thế lực tổ chức này, đều luôn bài xích những thế lực bên ngoài khác. Hiện tại trong giới sinh viên Yến Đại, các thế lực đang duy trì ở trạng thái cân bằng. Bình thường bọn họ đấu tranh với nhau, thế nhưng khi vừa có thế lực mới manh nha phát triển, sẽ vô cùng đoàn kết lại để giải quyết mối nguy hiểm bên ngoài này!
Lãnh Tâm Nhiên chú ý tới cách đó không xa có một nam sinh tóc hơi xoăn đang nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái. Dựa theo phán đoán thì nhất định là ánh mắt đắc ý, khiến cô có loại cảm giác như bị rắn độc quấn lên, không phải sợ mà là ghê tởm.
"Nữ vương, người đó, chính là người nước N tới phái tới thay thế cho Thượng Dã Tiểu Thứ Lang."
Lúc này, Triệu Nghị rốt cuộc có cơ hội nói chuyện.
Mới vừa rồi, cậu ta vẫn đứng ở bên cạnh không nói tiếng nào nhìn nữ vương nhà mình phát uy. Mà bây giờ, chú ý tới nữ vương thấy được tên Tiểu Quỷ nước N, mới rốt cuộc tiến lên trước giải thích.
/258
|